You are on page 1of 7

NỘI/NGOẠI.GA TÀU PHAN THIẾT. SẢNH CHỜ.

TRẠM DỪNG TÀU - ĐÊM

Khu vực nơi dừng tàu không có ai ở đó, đằng sau trạm dừng là
sảnh chờ, bên trong sảnh chờ là những dãy ghế, phòng bán vé
vẫn sáng đèn và cửa hàng bán đồ lưu niệm đã đóng cửa.

Trên dãy ghế chỉ duy nhất một người đàn ông đang ngồi nhắm
mắt và ngáy. Người đàn bà bán vé đang đánh máy trong phòng
bán vé. Đồng hồ treo trên tường phía hướng ra trạm dừng đã
điểm 11 giờ đêm. Đèn ở trong sảnh chờ vẫn sáng.

Trong không gian của sảnh chờ còn có một khu vực khác là
sảnh trước hướng từ cổng vào của nhà ga, từ đó tiếng bước
chân mang giày tây bước tới phát ra từ đó và to dần ra phía
lối ra trạm dừng của tàu, và đó là tiếng bước chân từ từ của
Khang, một người đàn ông khoác mặc một chiếc áo khoác màu
xanh, bên trong là bộ sơ mi trắng, và anh ta đeo thẻ tên của
công ty Ftisaco có ghi tên anh ta trên đó.

Khang bước từ phía sảnh trước về hướng cổng ra trạm dưng


của tàu một cách nhanh chóng, đồng hồ điểm 23 giờ 15 phút,
tàu ở phía ngoài trạm đã gần đến trạm dừng.

Khang bước ra đưa vé cho bảo vệ soát vé để chuẩn bị bước ra


trạm dừng.

Đoàn tàu dừng lại, Khang đeo chiếc ba lô và trên tay thì
xách theo một chiếc cặp táp của mình. Khang bước lên tàu

Chuyến tàu đi từ ga Phan Thiết đến ga Sài Gòn.

NỘI.TOA HÀNH KHÁCH.TÀU LỬA - ĐÊM

Khang tiếp tục bước đi dọc theo phía hành lang, tay phải vẫn
xách chiếc cặp táp và trên vai đeo ba lô của mình. Khang đi
về phía toa số 5, đúng như trên tờ vé của anh ta đã mua.

Bước vào toa, không gian trong toa là hai dãy giường tầng, ở
giữa hai dãy giường là cái bàn, và cửa sổ của toa, nơi có
thể nhìn ra khung cảnh ở bên ngoài. Ở phía giường bên trái
tầng dưới từ phía cửa toa bước vào, có một gã đàn ông đang

(CONTINUED)
2.

CONTINUED:

ngủ, ông ta đang xoay mình vào trong vách của toa, trang
phục của ông ta là chiếc áo khoác và mũ trùm màu đen, dưới
chân ông ta là chiếc ba lô màu xanh rêu. Khang bước vào phía
giường bên phải tầng dưới và để chiếc cặp táp của mình xuống
gầm giường, Khang tiếp tục để chiếc ba lô của mình về phía
vách trong cùng trên chiếc giường của mình.

Trong không gian đó, chỉ có hai người là Khang và gã đàn ông
kia, hai chiếc giường ở tầng trên đều bỏ trống. Hành lang
bên ngoài toa không một bóng người.

Khang ngồi lên giường và lấy từ trong tùi quần của mình ra
chiếc điện thoại và xem lại những thông báo về công việc.
Sau đó Khang thở phào và ngã lưng xuống giường. Khang tiếp
tục xem một số video giải trí trên mạng xã hội.

Bỗng một vài tiếng lục đục của người đàn ông nằm ở phía
giường đối diện. Lúc này gã quay mình ra nằm ngửa thật chậm,
mắt đã mở. Trên khuôn mặt của gã lộ rõ qua ánh đèn trong
toa ,mặt có đầy vết đồi mồi và ba bốn nốt ruồi bên má trái,
gã có bộ ria mép rậm, hai bên khung xương gò má ria chưa
được cạo. Rồi gã ngồi dậy và nhìn chằm chằm về phía Khang
tầm 5 6 giây. Sau đó gã bật dậy và đi đến phía cửa toa và
bước ra ngoài phía hành lang của tàu lửa.

Lúc này Khang vẫn tiếp tục lướt tin trên mạng xã hội. Trong
không gian đó không có âm thanh nào khác ngoài tiếng di
chuyển của tàu lửa. Bỗng Khang lướt đến tin là bài báo về
một tên tội phạm Tường chuyên cướp của trên các chuyến tàu
lửa. Chân dung truy nã của tên tội phạm đó được tả là khuôn
mặt có một vài vết nhăn, 3 4 nốt ruồi bên má trái, và hắn có
bộ ria mép rậm. Rồi Khang đọc bài báo đó thật nhanh và lướt
bài báo đó đi thật nhanh. Sau đó Khang vẫn tiếp tục xem các
tin khác và chuyển qua phần tin nhắn đẻ nhắn tin cho dì của
Khang với nội dung: "Ngày mai con tới lúc 6h sáng nha dì".

Sau khi Khang nhắn xong thì gã đàn ông ở giường đối diện kéo
cửa toa và bước vào và ngồi trên chiếc giường, gã vẫn tiếp
tục nhìn chằm chằm vào Khang. Sau đó gã cất giọng hỏi.

(CONTINUED)
3.

CONTINUED:


Chú em về đâu ?

Khang tắt màn hình điện thoại, đặt nó lên bàn, quay mặt sang
phía gã và đáp lại.

KHANG
Dạ em về Sài Gòn anh ơi.

Gã nhuếch miệng cười, bảo.

GÃ    
Chú mày về đó làm gì ?

Khang vẫn nằm gác hai tay lên và thản nhiên trả lời.

KHANG
Thì em về đó để kí giấy nhận căn
nhà mà ba em trước lúc mất để lại
cho em. Em cũng không ngờ là ổng có
căn nhà dưới đón luôn. Ồng cũng
không nói gì với em hết. Sau 1 năm
ổng mất, cô của em mới báo với em
về việc đó.

Gã cười thầm và mắt hơi híp lại, sau đó nói.

GÃ   
Ồ quao, nhận nhà luôn, vậy nó nằm ở
đâu trong Sài Gòn ?

Khang vẫn giữ nguyên tư thế nằm đó và nói tiếp.

KHANG
Một căn nhà nằm trên đường Nguyễn
Cư Trinh ấy anh.

Gã chề môi và đầu gật lên xuống sau đó trả lời.

GÃ  
Vậy thì quá tốt cho mày rồi còn gì
nữa. về sài gòn lãnh ngay một căn
nhà ngay trung tâm thành phố. căn
(MORE)
(CONTINUED)
4.

CONTINUED:
(CONT'D)
nhà đó nếu bán lại chắc chắn được
gần cả chục tỷ hơn.
khang giữ nguyên tư thế nằm đó và
quay đầu sang nhìn về phía gã và
hỏi.

KHANG
Vậy còn anh, anh cũng về Sài Gòn
à ?

Gã khoanh hai tay của mình vào và dựa vào vách sau đó đáp.

GÃ    
Tao không về Sài Gòn, tao không đi
về đâu hết.

Mắt Khang tròn xoe, lộ ra vẻ ngạc nhiên, vẫn tiếp tục nhìn
gã và nói.

KHANG
Anh giỡn chơi hả, chuyến này là về
Sài Gòn mà, hay là ông anh lỡ lạc
mất chuyến hay là đi bụi vậy?

Gã vẫn nhìn chằm chằm về phía Khang và không đáp lại, nhưng
Khang tiếp tục hỏi.

KHANG
Vậy thì anh ở đâu ấy và hiện giờ
anh đang làm nghề gì vậy ?

Gã nhuếch miệng và cười thì thầm, sau đó gã bật dậy, ngồi


sát về phía bàn và nhìn về phía Khang gần hơn bắt đầu cười
sau đó nói.

GÃ  
Tao là ăn cướp nè.

Khang trợn mắt, tỏ vẻ sợ hãi, ngồi bật dậy, mình dựa vào
vách và lùi về phía ra cửa toa. Khang thở liên tục, tim bắt
đầu đập nhanh. Sau đó Khang chộp lấy ba lô của mình thật
nhanh và ôm vào mình sau đó lắp bắp đáp.

(CONTINUED)
5.

CONTINUED:

KHANG
Anh đang giỡn chơi hả ? Anh đừng
làm em sợ nha.

Gã từ từ lấy khẩu K54 để dưới gối ra và hướng nòng súng về


phía Khang và nói.

GÃ   
Vậy mày có nghe về tin thằng Tường
chuyên cướp tàu trên báo đăng
chưa ? Nó là tao nè con.

Gã tiếp tục cười hề hề và bật chốt an toàn của khẩu súng


lên. Mồ hôi trên trán Khang chảy từ từ xuống, lúc này anh ôm
chặt ba lô của mình và đứng dậy thật nhanh để bỏ trốn nhưng
Tường vẫn tiếp tục hướng nòng súng về phía đầu của Khang và
nói.

TƯỜNG
Mày có ngon thì mày chạy đi đi, để
tao xem đạn nhanh hơn hay mày nhanh
hơn. Ngồi yên đó cho tao.

Không khí lúc này trong toa trở nên căng thẳng tột độ. Bên
ngoài hành lang vẫn không một bóng người, dường như mọi
người đã đi ngủ cả rồi, lúc này đồng hồ trên tường ngoài
hành lang đã điểm 2 giờ 30 phút sáng. Gã tiếp tục cười và
nói.

TƯỜNG
Tao nghe nói mày sắp có nhà mới,
khôn hồn muốn về đó sống yên thì
đưa hết đồ quý giá cho tao, không
là mày không xong đâu con.

Khang thở nhanh liên hồi, liền móc bóp, và cọc tiền từ trong
ba lô ra sau đó đặt lên. Tường tiếp tục nghiến giọng và nói.

TƯỜNG
Mày còn gì không ? Móc hết đưa đây
cho tao.

(CONTINUED)
6.

CONTINUED:

Khang rút hai của mình lên và lết về sát vách tường vừa khóc
và nói.

KHANG
Em xin anh, đừng giết em, em xin
anh.

Tường tiếp tục cười ra tiếng và nói.

TƯỜNG
Chú em mày đừng có lo, tao không
rảnh để giết mày, tao giết mày thì
tao đi rồi sao. Mày cũng khá lắm,
bao nhiêu đây của mày đủ cho tao ăn
cả mấy tháng liền. Nhưng trước tao
ra khỏi đây, tao sẽ cho mày đi chơi
với bác sĩ điện.

Tường bắt đầu vừa chồm người dậy vừa thò tay trái vào túi
quần và lấy dùi cui điện ra sau đó liền chích vào chân
Khang. Khang lúc này co giật liên tục và ngất ngang, rồi
Tường thả dùi cui ra khỏi và từ từ ngồi về phía giường của
mình. Sau đó Tường lấy từ trong ba lô của mình ra dây trói
và một cái khăn to, rồi Tường bật dậy và tiến về phía chỗ
Khang. Tường kéo hai tay của Khang ra phía sau lưng và trói
hai tay lại bằng dây, tiếp tục lấy cái khăn kia vào miệng
của Khang.

Sau khi làm xong, Tường gom hết đồ của Khang và bỏ vào ba lô
của mình, sau đó gã dựa lưng vào tường và chờ tàu đi đến Sài
Gòn. Gã thì thầm trong bụng.

TƯỜNG
Chuyến này vô mánh rồi.

Ngoài hành lang vẫn  không có ai. Khang lúc này đã nằm bất
tỉnh.

Gã vẫn tiếp tục ngồi đó, vừa nhìn Khang vừa chờ. Bỗng mắt
nhắm mở lên xuống,gã đã ngủ quên lúc nào không hay.

(CONTINUED)
7.

CONTINUED:

NỘI.TOA HÀNH KHÁCH. TÀU LỬA - NGÀY

Tiếng báo thức reo lên phát ra từ chiếc điện thoại iphone 6s
của Khang làm cho Tường chợt tỉnh giấc, đồng hồ trên điện
thoại đã điểm 5h30 phút sáng. Bên ngoài toa tiếng thông báo
còn năm phút nữa tàu sẽ cập bến Sài Gòn. Lúc này Khang vẫn
nằm bất động ở đó. Tường lấy chiếc ba lô của mình thật
nhanh, ngồi dậy và rời khỏi toa tàu để xuống tàu trốn thoát.

Lúc này chiếc cặp táp dưới gầm giường của Khang đã mở, chiếc
điện thoại di động Nokia 1068 nằm ở phía sát đùi trái của
Khang đang reo lên chuông, màn hình điện thoại hiển thị cuộc
gọi 113.

NGOẠI. TRẠM DỪNG TÀU - NGÀY

Lúc này Tường vẫn từ từ bước đi về phía sảnh chờ để tiến ra


cửa chính và trốn thoát, vừa bước tới trước cửa để bước vào
sảnh, Tường quay đầu lại nhìn về phía cửa sổ của toa tàu mà
mình đã đi hôm qua, bỗng Tường thấy Khang ngồi dậy hướng ra
phía cửa sổ nhìn về phía mình, hai tay của Khang đều giơ lên
và đưa ngón giữa ra. Đồng thời tiếng xe cảnh sát vang dội từ
phía sảnh chờ vào. Sau đó Tường quay đầu lại, thì hai người
cảnh sát đã nhảy vào túm cổ Tường và ép người Tường xuống
đất. Tường tròn xoe đôi mắt, nửa mặt của Tường bị ép xuống
đất, sau đó là tiếng khoá của còng , và tiếng còi xe cảnh
sát vẫn cứ vang dội.

You might also like