Professional Documents
Culture Documents
0:00
1:59
Chúng ta đã đồng ý. Bây giờ ông không thể lùi nữa. Khoản đầu tư của chúng tôi có thể bốc hơi
2:04
Ông Triệu, quyết định này đã được thực hiện. Tôi không chấp nhận việc vi phạm hợp đồng như vậy.
2:10
Miễn là hợp đồng chưa được ký kết, thì đây không phải là một vi phạm.
2:15
Ông Sakamoto đã đúng. Hợp đồng chính thức vẫn chưa được ký kết. Có nghĩa là không vi phạm hợp
đồng.
2:21
Tuy nhiên, chúng tôi phải nhắc nhở ông Sakamoto đã ký Thư ý định có điều kiện rõ ràng rằng
2:28
trước khi ký hợp đồng chính thức, Ông không được thương lượng hoặc hợp tác với bất kỳ bên nào.
2:36
2:41
2:48
Mọi người chơi trò chơi này chỉ vì tiền, còn tôi là người làm chủ cuộc chơi.
2:56
Tên tôi là Lạc Chỉ, một luật sư chuyên nghiệp, và công việc của tôi là giành chiến thắng
3:02
3:09
và cũng đẹp nữa, nhưng tại sao cô vẫn còn độc thân?
3:15
Đây là lời gửi đến luật sư tuyệt vời của chúng ta. Luật sư tuyệt vời.
3:21
Tất cả những gì tôi biết đó là giữ cho mình luôn bận rộn với công việc để quên anh ấy
3:29
3:35
4:01
Isao Takahata, đạo diễn lừng danh người Nhật Bản, đã qua đời vào ngày 5/5. Là một đạo diễn hoạt
hình được quốc tế công nhận,
4:07
Những tác phẩm của Isao Takahata luôn khiến khán giả nhói lòng chẳng hạn như “Only Yesterday” và
“Mộ đom đóm”.
4:14
Để tưởng nhớ Isao Takahata, Phòng trưng bày nghệ thuật thành phố đã tổ chức một cuộc triển lãm
đặc biệt với chủ đề "Only Yesterday",
4:20
đã thu hút một lượng lớn người hâm mộ. Ngày nắng,
4:26
4:33
4:48
5:30
Xin chào cô. Tôi có thể giúp gì cho cô? Xin lỗi.
5:37
Nhật ký này là của tôi. Tôi có thể lấy lại nó không? Đây đều là những vật dụng cá nhân thuộc về
người hâm mộ đặt cọc.
5:42
Nếu cô muốn lấy nó, thì cô phải xuất trình giấy tờ tùy thân, và tôi sẽ liên hệ với người gửi nó.
5:49
Xin vui lòng chờ trong giây lát. Tôi đã từng giữ một cuốn nhật ký,
5:56
nó được viết về một người con trai, đó là Thịnh Hoài Nam.
6:05
Cảm xúc dễ dàng bảo toàn nhất và cũng dễ bị phá hủy nhất trên thế giới này
6:10
6:18
6:24
6:31
6:36
1998
6:55
Coi chừng văng nước xuống sàn nhà Bố. Lạc Chỉ, bố muốn nói chuyện với con.
7:04
Vâng. Một số máy móc được đưa vào nhà máy Bố phải thất hứa với con Bố không thể về nhà sớm tối
nay.
7:10
Nhưng bố đã hứa. Sau này, bố sẽ mua áo mưa con ếch ở siêu thị mà chúng ta đã ghé cho con nhé!
7:18
Nhưng mẹ nói rằng nó quá đắt. Thì con đừng nói với mẹ. Hai bố con đang thầm thì gì đó?
7:25
7:31
Chạy thôi!
7:42
Cuộc gọi điện thoại và chiếc áo mưa con ếch là những kỷ niệm cuối cùng của bố tôi.
7:50
Ông ấy chết trong một tai nạn tại nơi làm việc. Từ hôm đó, mẹ tôi như trở thành một người khác.
7:59
Ngoài việc chăm sóc tôi, mẹ tôi chỉ nghĩ đến việc đấu tranh để giành được trợ cấp tai nạn lao động.
8:35
9:10
Tại sao cậu không đến chơi cùng tụi tớ? Cậu tên là gì? Mình tên là Thịnh Hoài Nam.
9:17
9:23
9:29
9:35
Đám cưới thật sôi động! Tại sao Giám đốc Thịnh không đến? Nếu ông ấy đến các sự kiện,
9:41
thì ông ấy sẽ không có thời gian cho công việc mất. Phải. Giám đốc là một người bận rộn. Trợ cấp tai
nạn lao động...
9:48
xin vui lòng yêu cầu ông ta làm một cái gì đó. Anh Thịnh đã làm rất nhiều cho gia đình chị.
9:53
đây là sự tống tiền nếu chị tiếp tục gây sức ép với chúng tôi. Tại sao bà có thể nói như vậy?
9:59
Con bé mất bố từ nhỏ. Vì tai nạn lao động. Các người phải chịu trách nhiệm chứ. Đừng có gây sự vô
lý thế!
10:19
10:25
10:35
10:48
Lạc Chỉ! Con đang làm gì đấy? Con vui lắm hả?
10:55
Con có biết nó là ai không? Không được chơi với nó! Về nhà thôi! Con bị sao đấy! Đau ở đâu? Nói đi!
11:03
Nói cho mẹ biết con đau ở đâu. Lẹ lên Ai đã làm thế này với con? Là con bé đó!
11:18
11:31
Mình nằm trong top 20! 20 hạng đầu! Lạc Chỉ! Cậu lại nằm trong top 10! Cậu thật tuyệt
11:37
Để tôi xem! Cậu nằm trong top 10. Em chào chị. Tránh ra một bên nào.
11:42
11:48
11:53
Mình nghe nói cậu ấy mới chuyển đến đây và cậu ấy rất đẹp trai! Có ai gặp cậu ta chưa? Cậu ta có rất
nhiều giày chạy bộ và xe hơi cũng sang trọng nữa đấy.
12:02
Anh ấy có phải là người luôn giành chiến thắng trong cuộc thi Olympic Toán học phải không? Bạn
cùng bàn của em là một fan cuồng nhiệt của anh ta đấy!
12:10
12:30
Thế là đủ rồi! Mọi thứ đều quá rõ ràng! Thiệt hại do máy móc gây ra tai nạn lao động.
12:36
Giám đốc Thịnh chắc chắn đã mua chuộc. Đó không phải là điều quá rõ ràng rồi sao? Cậu gọi đó là
thiếu bằng chứng?
12:41
Chắc chắn chúng tôi có thể kiện họ! Cậu không phải được trả tiền chỉ để ngồi xung quanh!
12:48
Đừng có nhảm nhí! Tôi muốn nói chuyện với sếp của cậu!
13:02
Đưa nó cho con! Con nghĩ rằng mẹ bị mù sao? Con tưởng mẹ không thấy à?
13:14
Ai đã xóa nó?
13:23
Mẹ là một người mẹ đơn thân nuôi con và mua quần áo cho con. Trả học phí của con.
13:28
Và con đã nói dối mẹ như thế này sao? Nói dối dễ như vậy sao! Đừng chỉ đứng đó!
13:36
13:43
Kỳ thi tháng vừa qua. Điều mà làm chúng tôi thắc mắc, và cũng ngạc nhiên
13:51
13:56
củng cố cho trường trung học Chấn Hoa và có thể là động lực cho các học sinh khác.
14:02
14:16
14:21
Tên mình là Thịnh Hoài Nam. Là một học sinh trung học,
14:26
Tôi thấy kỳ thi tuyển sinh đại học cao như núi, và nhiệm vụ của chúng ta là leo lên nó.
14:33
Vì vậy, con đường phía trước của mỗi chúng ta còn dài. Việc vào đại học
14:40
như một ngọn đồi chắn tầm nhìn của chúng ta. Điều gì đang chờ đợi chúng ta Mặt khác?
14:48
Tôi cảm thấy sợ. Thịnh Hoài Nam. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cậu bé từ những kỉ niệm thời thơ ấu
của tôi
14:57
16:19
Đối với cậu ấy, cuộc gặp gỡ ngắn ngủi của chúng tôi trước đó chỉ là một sự kiện đã bị lãng quên từ
lâu. Nhưng đối với tôi,
16:27
đó là mở đầu của một câu chuyện. Cậu ấy đã trở thành đối thủ đầu tiên thời tuổi trẻ của tôi.
16:34
16:45
17:43
17:50
17:55
18:04
Hoa khôi Diệp Triển Nhan ra rồi kìa. Giày của Thịnh Hoài Nam với Diệp Triển Nhan giống nhau kìa.
18:11
Ôi, giày hãng này đắt lắm. Trùng hợp quá rồi! Sẵn sàng!
18:18
Nào! Nào!
18:23
Diệp Triển Nhan thích thể hiện. Thịnh Hoài Nam không thích những cô gái như vậy.
18:29
18:35
18:47
Văn Thụy! Văn Thụy! Sao vậy? Cậu đau chỗ nào?
18:54
Chuyện gì vậy? Con đó là ai? Này, béo! Làm thế nào mà có thể bị ngã khi đang chạy?
19:00
Đơn giản mà! Quá mập nên quá khó để giữ thăng bằng! Bùa may mắn của mình mất rồi. Mất rồi ư?
Bùa may mắn của mình mất rồi.
19:07
Sẽ không tìm thấy nó đâu. Đừng phí thời gian. Cậu đang tìm cái gì vậy? Cái gì bị mất? Cái mặt!
19:13
19:19
19:27
Đợi chút!
19:33
19:38
Cảm ơn cậu.
19:43
19:53
21:18
21:24
Đứng lên! Đứng lên! Đừng chỉ ngồi một chỗ. Hãy sẵn sàng, gần đến giờ trình diễn rồi!
21:31
21:36
Triển Nhan, lại đây! Em đứng ở phía trước nhé. Đầu tiên chúng ta hãy nghe phiên bản acapella của
Triển Nhan.
21:42
thưa cô, sẽ tốt hơn nếu hát kèm với nhạc đệm.
21:49
Cậu ấy đòi hỏi vậy. Cậu ấy cầu kỳ quá! Này, trật tự!
21:55
Triển Nhan nói rất có lý. Nhưng bây giờ quá trễ để tìm một người phù hợp.
22:02
22:08
22:15
22:21
dọc theo những con đường cổ kính. Bên phải của bạn! Những thảm cỏ xanh dường như được kết nối
với bầu trời. Bắt đầu đi nào!
22:32
Vượt qua con đường dài, dọc theo con phố cổ kính,
22:38
cỏ xanh dường như được kết nối với bầu trời. ️Cây cối, di chuyển! Cây cối, đây là tín hiệu đến lược
em! ️
22:44
22:52
trong khi mặt trời lặn soi sáng hết núi này sang núi khác. ️♪ Ở rìa bầu trời... Cô ơi, em muốn dừng lại.
23:01
Gì? Chương trình sắp bắt đầu rồi mà em muốn dừng nó lại? Em có biết kỷ luật nghĩa là gì không?
23:06
Tại sao em nói rằng? Thưa cô Em nghĩ không công bằng khi chọn ca sĩ chính. Đúng.
23:14
Em nghĩ điều này là không công bằng? Thật không công bằng! Được thôi.
23:19
Em có thể thử nếu em cảm thấy mình có thể! Nào! Lên đi!
23:25
Vượt qua con đường dài, dọc theo con phố cổ kính,
24:07
24:12
Gió đêm vuốt ve cây liễu, cành âm thanh, trong khi mặt trời lặn soi sáng hết núi này sang núi khác. ️
24:21
24:28
Rất tốt. Đây, Triển Nhan. Tập trung! Đến vị trí của các em đi nào!
24:47
Vượt qua con đường dài, dọc theo con phố cổ kính,
24:54
25:00
25:07
trong khi mặt trời lặn soi sáng hết núi này sang núi khác. ️
25:14
25:20
những người bạn trong trái tim đã đi theo những con đường riêng
25:27
Chà, chúng tôi có một chai rượu chưng cất để kỷ niệm cuộc gặp gỡ hiếm hoi này
25:33
25:59
26:05
26:11
Có người tỏ tình! Ngày này năm sau,
26:17
chúng ta đã tốt nghiệp rồi. Nhưng mình không muốn để lại tiếc nuối. Đồng ý đi! Đồng ý đi!
26:32
26:39
Trịnh Văn Thụy! Văn Thụy, cậu không sao chứ? Tại sao? Cậu ổn chứ?
26:50
Cậu có ổn không?
26:55
27:03
27:12
27:18
27:24
27:29
cậu giỏi hơn mình về mọi mặt, mình thực sự không hiểu cậu đang sợ gì.
28:01
Liệu cậu ấy và tôi sẽ kết thúc trong cùng một thế giới?
30:00
30:41
Thịnh Hoài Nam và Diệp Triển Nhan giờ đã ở bên nhau. Họ thực sự đẹp đôi.
30:52
30:57
Đếm ngược đến kỳ thi đại học... HÃY TIN VÀO CHÍNH MÌNH VÀ TIẾN LÊN
31:22
31:33
31:40
31:52
Lạc Chỉ, cậu được xếp hạng 1! Xin chúc mừng, Lạc Chỉ! Khi nào mình có thể đạt hạng 1 nhỉ?
31:59
32:07
Mọi người nói rằng Thịnh Hoài Nam và Diệp Triển Nhan đã quyết định đi du học thay vì thi đại học.
32:13
Dù gì thì họ cũng cùng tầng lớp với nhau. Không có gì ngạc nhiên khi họ chỉ thong dong và không
quan tâm đến điểm số nữa.
32:38
32:47
Ai đó đã từng nói, "Kỳ thi tuyển sinh đại học đó có thể chỉ là một ngọn đồi chắn tầm nhìn của chúng
ta."
32:54
Nhưng khi nó ở trước mặt bạn, đó là tất cả những gì bạn có thể thấy.
33:03
Tên mình là Lạc Chỉ, đây là một trận chiến và không có đường quay trở lại.
33:09
Và tôi... cuối cùng đã có thể đứng ở đây ngày hôm nay! Đúng!
33:21
33:26
...Tôi không có lý do gì để thất bại! ...Tôi không có lý do gì để thất bại! Tôi sẽ tìm ra cách để thành
công!
33:33
Tôi sẽ tìm ra cách để thành công! Không sợ chướng ngại vật! Không sợ chướng ngại vật!
33:39
Tôi chỉ sợ mình phải bỏ cuộc. Tôi chỉ sợ mình phải bỏ cuộc. 100 ngày nữa! Chúng ta có thể làm được!
33:47
33:56
Nếu một ngày nào đó, Tôi có thể biến những bí mật của mình thành những câu chuyện,
34:04
34:10
34:26
2012
34:45
35:14
35:19
Phản ứng của cậu rất tự nhiên! Cậu đang học chuyên ngành gì? Diễn xuất của cậu rất là tự nhiên.
35:26
Cậu có muốn tham gia câu lạc bộ phim của chúng mình không? Mình nghiêm túc đấy. Đừng đi! Này!
35:40
Cô ấy đã giúp đỡ trong bữa tiệc End of The World. Anh chỉ muốn cảm ơn cô ấy và kết bạn. Còn tôi thì
sao hả?
35:47
35:52
hoặc chúng ta chia tay. Anh không muốn nói chuyện với em nữa!
35:59
Bồ ơi, Mình sẽ coi lá số của bồ tuần này, hoặc chúng mình chia tay.
36:05
Có một người bạn cùng phòng như cậu chứng tỏ mình có một mức độ kiên nhẫn cao. Vậy thì hãy để
mình yên.
36:11
Được thôi.
36:17
36:41
Cơ hội bạn từng có sẽ luôn trở lại với bạn một cách bất ngờ.
36:49
Thịnh Hoài Nam, chúng tôi gặp lại nhau sau một khoảng thời gian rất lâu.
37:04
37:09
Cậu không nên khóc vì một chàng trai quá 10 phút! Hơn nữa,
37:14
đừng để anh ấy biết cậu quan tâm đến anh ấy rất nhiều, nếu không cậu sẽ thua ngay từ đầu.
37:21
Cậu nói hay quá! Vậy thì đừng mua bữa sáng cho anh ấy nữa và giữ chỗ ngồi cho anh ta mỗi sáng.
Không cần phải sẵn sàng để gọi 24/24 cho anh ta.
37:27
Mình muốn khóc một lần nữa. Giang Bách Lệ! Đừng khóc nữa! Mình không cho phép cậu khóc đâu.
37:40
37:45
37:52
Bánh mì còn không? Không, anh chàng da ngăm đã mua hết rồi.
38:03
38:10
Thảo nào bánh mì luôn trong tình trạng hết hàng. Cậu cũng thích bánh mì à? Của cậu đây.
38:16
38:22
tên mình là Trương Minh Thụy, chuyên ngành Kinh tế và Quản lý. Chủ yếu mình điều hành một câu
lạc bộ điện ảnh.
38:28
Xin chào, mình tên là Lạc Chỉ, chuyên ngành Luật. Thật khó tin làm sao. Cả hai chúng mình đều chọn
một khóa học nhập môn cho chuyên ngành Luật.
38:34
Vậy cậu là Lạc Chỉ từ trường trung học Chấn Hoa. Làm sao cậu biết?
38:40
Mình cũng đã tốt nghiệp ở đó. Tên mình là Thịnh Hoài Nam. Hình như không có ấn tượng gì cả.
38:49
Cậu và Diệp Triển Nhan từng học cùng lớp đúng không? Lúc bọn mình được phát bài văn mẫu để đọc
38:54
luôn nhìn thấy tên của cậu trên đó. Cho nên cậu liền lấy mặt sau của nó làm nháp?
39:00
Làm sao cậu biết thế? Làm thế nào mà hai người quen nhau nhanh chóng như vậy?
39:07
Tao là người đầu tiên nói chuyện với cậu ấy mà! Xin lỗi mà.
39:12
Vậy cậu là bạn trai của Diệp Triển Nhan đúng không? Chúng mình đã chia tay.
39:18
39:24
nhưng bây giờ cậu ấy vẫn ở đây vì mình đấy. Cậu ta coi trọng bạn bè hơn người yêu.
39:30
Có điều là, Trung Quốc cần mày. Ví dụ, mình đang cố gắng giới thiệu điện ảnh Trung Quốc với thế
giới.
39:40
Và làm thế nào mình có thể làm cho nó xảy ra? Với khoa học viễn tưởng!
39:46
Dưới sự lãnh đạo của mình, câu lạc bộ điện ảnh sẽ sản xuất một bộ phim khoa học viễn tưởng lịch sử
39:52
cho thấy sự phát triển của khoa học và công nghệ Trung Quốc, sức mạnh công nghiệp của nó và mối
quan tâm đối với nhân loại.
40:07
Mình đã nghĩ về tiêu đề. "Tình yêu vĩnh cửu". Cậu đã được bổ nhiệm vào vai này.
40:13
Bộ phim sẽ bắt đầu sản xuất vào cuối tuần này. Và nữ diễn viên chính Lạc Chỉ. Sao mày lại cười?
40:19
Mày là diễn viên chính mà, hãy nói gì đi! Hãy đến tham gia với tụi mình nếu cậu có thời gian.
40:31
Tại sao? Tại sao anh lại cứu tôi? Tôi không biết.
40:38
40:43
40:51
Cậu có thể diễn đạt lại cụm từ "Tôi đã nhìn thấy người ngoài hành tinh" không? Cố lên, đạo diễn.
40:56
Chúng ta cần thêm máu! Sự chuyên nghiệp là chìa khóa. Này, đang làm gì ở đây vậy? Chạy! Chạy!
41:02
41:15
Ngồi đây nè. Mọi người nhanh nào! Trật tự vào chỗ ngồi.
41:20
Hôm nay chúng ta sẽ phân tích một trường hợp. Công ty A được công ty B ký hợp đồng để thực hiện
một dự án.
41:29
Để kiếm tiền làm thêm giờ cho Lễ hội mùa xuân, Chương ở Công ty B đã làm việc 52 giờ không ngừng
41:34
41:47
ai phải chịu trách nhiệm cho cái chết của Chương? Tao nghĩ rằng Công ty A
41:53
phải có trách nhiệm. Mày nghĩ sao? Mày chỉ cần nói với giáo sư đang đứng đó. Cả hai cái tên đều thú
vị.
42:01
42:08
42:15
Vâng, là em. Hai em hãy lên đây. Thịnh Hoài Nam, với tư cách là luật sư bào chữa.
42:22
Lạc Chỉ, với tư cách là luật sư công tố. Người nhà của nguyên đơn trước đây là nhân viên của bị đơn.
42:28
Khi tai nạn xảy ra hợp đồng lao động vẫn còn hiệu lực.
42:34
Vụ tai nạn xảy ra do có lệnh của bị cáo trực ban. Do đó, ngoài Công ty B,
42:40
42:47
Người nhà của nguyên đơn là nhân viên của bị đơn. nhưng kể từ đó
42:53
Công ty A được Công ty B ký hợp đồng cho dự án, tất cả các nghĩa vụ và trách nhiệm
42:59
43:04
nó không có nghĩa là có thể ủy quyền trách nhiệm của Công ty đối với người đã khuất. Anh ấy không
43:10
bị Công ty B hoặc A ép buộc làm thêm giờ. Vì vậy, đó là trách nhiệm chung không hợp lệ.
43:21
Tôi phải nhắc bạn một điều trong trường hợp này, anh ấy không chỉ là một thành viên của gia đình
nguyên đơn hay chỉ đơn thuần là một người tên Chương nào đó;
43:28
43:35
cái chết của anh ấy có thể sẽ dẫn đến sự suy sụp của cả gia đình họ?
43:43
Anh ấy đã tin tưởng bạn. Anh ấy dành hết tâm sức và thời gian cho bạn. Nhưng câu trả lời của bạn là
gì?
43:51
Trước khi bạn được Công ty B ký hợp đồng, Bạn đã xem xét lại hệ thống bảo vệ sức khỏe cho công
nhân chưa?
44:00
44:05
và cuối cùng anh ta chết. Nhưng bạn không tỏ lòng biết ơn họ.
44:11
Thay vào đó, bạn nhắm mắt lại. Bạn không cảm thấy tội lỗi sao?
44:38
45:07
45:13
45:43
45:51
Mình đói. Vì vậy, mình đến đây để ăn. Cậu biết món gì ngon không?
45:57
46:07
Cẩn thận. Cảm ơn. Xin lỗi, mì của anh đây.
47:07
Cậu có lẽ nên biết cậu ăn như thế này mình cũng không nhận thêm được một đồng nào chứ.
47:47
Mình làm cậu giật mình? Chỉ đùa thôi. Tại sao cậu luôn đi phía sau mình?
48:02
Lạc Chỉ, Đừng làm việc trong cửa hàng đó nữa. Tại sao không thể? Cậu làm việc bao nhiêu giờ mỗi
ngày?
48:09
48:15
Cậu làm việc quá nhiều mà lương lại thấp. Nhưng đó là mức lương dành cho hầu hết mọi người.
48:30
48:35
48:42
Anh không xấu hổ khi bắt nạt một cô gái? Cô ta đến đây để bán rượu! Còn quần áo bạn gái của tao
thì sao?
48:48
Bán rượu? Cẩn thận cái mồm đấy! Mau xin lỗi và bồi thường. Anh nghĩ rằng anh có thể bắt nạt chúng
tôi chỉ vì chúng tôi là sinh viên đang đi làm?
48:54
Có vấn đề gì? Đây là một chiếc váy Chanel với giá 20.000 nhân dân tệ! Mày có đủ khả năng không?
Có thể đền không?
49:00
Xin lỗi. Thay mặt bạn tôi, tôi xin lỗi. Xin lỗi. Váy của chị
49:06
logo bị sai. Nó bị thừa chữ "N" Vì vậy 20.000 là hơi đắt. Tôi sẽ chỉ đưa cho chị 300 tệ.
49:13
Xin bỏ qua cho tôi. Sao anh dám xúc phạm tôi như thế? Mày muốn gì? Mày muốn đánh à! Anh muốn
gì?
49:25
Có vấn đề gì? Đuổi theo chúng!
49:30
Dừng lại, đừng chạy! Minh Thụy, chạy đi! Chia ra nào!
49:38
49:49
50:23
50:41
Cậu đã đúng. Mình luôn đánh giá người khác theo quan điểm của riêng mình,
50:47
và tự cho mình là đúng. Mình không nhận ra mình có thể làm tổn thương người khác. Nhưng sau đó
mình thấy cậu và Bách Lệ làm việc bán thời gian
50:54
50:59
51:05
Không vấn đề gì. Sự tự kiêu của cậu vừa cứu chúng tớ đó.
51:10
51:39
51:56
Hồi cấp Ba, Mình thường lên sân thượng một mình.
52:03
Một ngày nọ, mình đọc được một câu thoại trong "Only Yesterday" được ai đó viết lên tường.
52:11
Mình đã thực sự thích bộ phim đó. Vì vậy, mình đã viết lời phản hồi của mình cho người đó.
52:16
Kể từ đó, mình vẫn luôn tìm kiếm người ấy. Mình đã từng nghĩ
52:22
52:55
53:21
53:26
Ứng phó khẩn cấp với bão có hiệu lực. Bắt đầu từ chiều nay, tất cả các hoạt động giảng dạy sẽ được
hoãn lại.
53:33
Các sinh viên đang ở bên ngoài ngay lập tức trở về ký túc xá, và thực hiện công tác phòng chống.
53:39
Hãy cảnh báo đến những người khác không đi ra ngoài khi không được phép trừ trường hợp đặc
biệt.
53:51
53:59
54:07
[Đến: Thịnh Hoài Nam] "Ở lối vào của tòa nhà đại học"
54:22
54:42
Lạc Chỉ, trời đang mưa rất to. Bồ đi đâu đó? Mình phải đi một lát. Mình sẽ về sớm thôi. Cẩn thận
nhé.
54:50
55:30
Tôi có thể sử dụng cái này không? Bạn cứ lấy đi. Cảm ơn.
55:43
Cái gì đó?
56:47
57:11
Đi nào.
57:29
Còn xa hả? Nó đã gần đến rồi. Sắp tới rồi. Nhìn kìa!
57:35
57:40
57:49
Cảnh đẹp quá! Sao lâu thế? Mọi người hãy cẩn thận nhé.
57:58
Đạo diễn, nếu có ngày tận thế, thì nguyện vọng cuối cùng của cậu là gì?
58:04
Câu hỏi nực cười! Cứ nói ra đi. Đưa máy ảnh cho mình. Đừng ghi lại mình!
58:11
Mình muốn giành được giải thưởng của học viện cho nam diễn viên xuất sắc nhất. mình muốn trong
danh sách của tạp chí Forbes. Mình muốn gặp một người yêu mình...
58:18
Mình muốn gầy... ... nhiều hơn mình yêu anh ấy. ... người không bao giờ tăng cân.
58:24
Mình không đủ can đảm. Mình hy vọng mình có thể can đảm nói hết ra
58:30
58:36
Mình vừa ngồi một mình và theo dõi cô ấy một cách bí mật. Mình đang đùa.
58:43
59:16
1:00:22
1:00:51
1:00:57
1:01:07
Ngày mưa.
1:01:12
1:01:23
1:01:58
Đừng chạy! Anh không thể bắt em đâu! Chúng tôi đã ở bên nhau được một tháng,
1:02:04
và tôi vẫn không thể tin được. Tôi không dám nói với anh ấy những tình cảm và cuộc gặp gỡ của
chúng tôi ở đây
1:02:12
không phải là một sự ngẫu nhiên. Nó giống như một lời thú nhận
1:02:18
1:02:23
Tại sao anh lại đến đây? Hai người yêu nhau,
1:02:30
chỉ một trong số họ biết nó không phải là một sự ngẫu nhiên. Trứng tráng, thịt bò và đậu phụ. 3 khẩu
phần mỗi loại. 65 nhân dân tệ.
1:02:36
1:02:50
1:03:02
Tạm biệt anh. Gọi cho anh khi em đến nơi nhé.
1:03:35
Tại sao anh ở đây? Anh đang theo dõi em hả? Anh là bạn trai của em.
1:03:43
1:03:51
1:03:59
Thịnh Hoài Nam, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau phải không?
1:04:08
Tất nhiên.
1:04:16
1:04:23
Sao hôm nay mẹ vui thế? Thắp vài nén hương cho bố đi con.
1:04:40
Chào chị, xin mời vào! Cô Tịnh, tôi muốn nói với cô... Dì Phúc. Lạc Chỉ về đó à!
1:04:46
Con bé vừa mới đến. Hành lý của nó kìa. Mọi người cứ tự nhiên đừng bận tâm đến con.
1:04:54
Coi này! Xem đi, đây là một khiếu nại bổ sung. Tất cả chúng ta đã ký với tư cách là nhân chứng. [Từ:
Thịnh Hoài Nam] "Em đã về đến nhà chưa?"
1:05:01
Làm sao tôi có thể trả được món nợ ân tình này? Chị không cần phải làm vậy đâu.
1:05:06
Tôi cũng rất vui cho chị. Phiên tòa sẽ bắt đầu vào ngày mốt.
1:05:12
Lần này cơ quan chức năng sẽ điều tra sâu hơn về vụ việc này. Cuối cùng chúng ta thấy có hy vọng
rồi.
1:05:19
Mặc dù anh ấy đã xa chúng tôi nhiều năm, nhưng dường như anh ấy vẫn đang theo dõi chúng tôi.
1:05:26
Tôi muốn chị đến phiên tòa. [Từ: Thịnh Hoài Nam] "Đến Chấn Hoa vào sáng mai nhé" Yên tâm, tôi
nhất định sẽ đến.
1:05:47
Chào em! Anh lấy bộ đồng phục ở đâu đó? Một cậu nhóc đã cho anh mượn.
1:05:53
Đồng phục của em đâu? Em không có. Em không thể vào trường mà không có đồng phục. Thì anh đi
vào một mình.
1:06:00
1:06:12
1:06:17
Lạc Chỉ, tại sao em luôn đi phía sau anh? Từ bây giờ, anh sẽ đi sau em.
1:06:25
1:06:47
Một số bạn làm bài quá tệ trong bài kiểm tra thơ trong bài kiểm tra thực hành này. Bài kiểm tra thơ
này
1:06:54
dễ dàng như lựa chọn ABC, nhưng có một số em không thể chọn đáp án chính xác. Học sinh đi muộn,
1:07:02
“Muôn vàn bông hoa từ từ chói mắt…” khổ thơ tiếp theo là gì? Anh sẽ trả lời, đứng lên đi!
1:07:14
Khổ thơ tiếp theo là... Thịnh Hoài Nam, bây giờ em chỉ đang chết lặng và bối rối.
1:07:23
Sau kỳ thi đầu vào, em đã quên hết những gì đã học. Những lời nhắn vẫn còn ở đây.
1:07:33
1:07:48
1:07:58
1:08:06
1:08:14
Từ đây nhìn xuống, Anh có thể nhìn thấy mọi người rõ hơn.
1:08:22
1:08:29
1:08:34
1:08:42
Anh đã nghĩ rằng em không quan tâm những gì người khác nghĩ về em.
1:08:47
Mặc dù ngay cả khi không quan tâm, em vẫn cần một cách gì đó để không phải quan tâm đến nó. Em
cũng không tin rằng
1:08:54
ngay cả anh cũng đơn độc. Có vẻ như em đã hiểu rõ anh từ lúc trước.
1:09:05
1:09:13
1:09:26
1:09:32
1:09:47
1:09:53
1:10:06
1:10:13
Được thôi.
1:10:26
1:10:32
anh phải nhớ rằng tình cảm của em dành cho anh là chân thành.
1:11:14
1:11:21
tồn tại mãi mãi. Liệu tình yêu chúng tôi có thể tồn tại mãi mãi hay không?
1:12:22
[Đến: Thịnh Hoài Nam] "Hẹn gặp lại ở ga Huomu, em có chuyện muốn nói"
1:12:47
[Từ: Thịnh Hoài Nam] "Anh không thể đến, anh có việc ở nhà"
1:12:56
Tôi biết những chuyện này sớm muộn cũng sẽ xảy ra.
1:13:02
1:13:17
Một tuần đã trôi qua. Anh ấy vẫn chưa trở lại trường, cũng không quay lại với tôi.
1:13:25
Anh ấy đã biến mất. [Tới: Thịnh Hoài Nam] "Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh"
1:13:33
Thịnh Hoài Nam trường mình ư? Tại sao cậu ta lại gian lận? Không phải, cậu ấy đã giúp ai đó làm bài
kiểm tra.
1:13:40
Mọi người nói rằng gia đình cậu đang gặp khó khăn. Bố của cậu ấy, phải không? THÔNG BÁO VỀ VIỆC
ĐUỔI HỌC SINH VIÊN THỊNH HOÀI NAM Mọi người nói rằng cậu ấy đã nhờ một người giàu có giúp
đõ, người đó cũng là sinh viên trường mình.
1:13:47
Anh ấy sẵn sàng giúp đỡ miễn là Hoài Nam thi giúp anh ấy. Là Hoài Nam ư.
1:13:54
1:13:59
tôi đã nghe từ những người khác. Mọi người đã xỉa xói anh ấy khi anh ấy gặp chuyện.
1:14:07
1:14:12
chính là tôi.
1:14:25
1:14:42
Phán quyết của thẩm phán là có tội. Cuối cùng chúng ta đã được đền đáp.
1:14:49
Ông ta đã bị bỏ tù. Còn người phụ nữ thì ngất xỉu và được đưa đến bệnh viện.
1:14:57
1:15:36
1:15:43
Bất cứ điều gì xảy ra, Anh phải nhớ rằng tình cảm của em dành cho anh là chân thành.
1:15:58
1:16:03
Tôi ngỡ rằng chỉ cần đuổi kịp anh ấy, thì chúng tôi sẽ có cơ hội bước tiếp.
1:16:11
Không có lý do gì để thất bại! Từ bây giờ, anh sẽ đi sau em. Anh chắc chứ.
1:16:16
Cuối cùng tôi cũng chạy được đến phía trước, nhưng lại làm mất anh ấy rồi.
1:17:23
1:17:28
Cậu có thấy hài lòng chưa? Cậu và mẹ cậu chắc hẳn đã rất hài lòng. Cậu đang nói cái gì vậy?
1:17:35
Cậu còn định giấu anh ấy thân phận của cậu đến bao lâu?
1:17:40
Rõ ràng là cậu đã lấy trộm nhật ký của tôi. Nhật ký của tôi đâu?
1:17:49
1:18:09
So với cậu, lời nói dối của tôi đối với anh ấy là vô hại.
1:18:17
Dù tôi không thể thay thế được niềm vui trong lòng anh ấy.
1:18:22
Không giống như cậu, Lạc Chỉ kiêu ngạo của trường chúng ta,
1:18:28
1:18:34
Ngay cả như vậy, Tôi vẫn muốn cảm ơn cậu. Cậu đã đưa anh ấy trở lại với tôi
1:18:41
1:18:48
nếu anh ấy đồng ý, Tôi sẽ đưa anh ấy ra nước ngoài để hoàn thành đại học.
1:18:54
Nếu cậu không còn gì có thể làm với anh ấy nữa, vậy thì từ nay xin hãy tránh xa cuộc sống của anh
ấy.
1:19:15
Diệp Triển Nhan cho biết anh ấy đã nhận được hình phạt của mình.
1:19:21
1:19:27
Bây giờ đến lượt tôi bị trừng phạt. Mọi người nói rằng thế giới sẽ kết thúc vào ngày 21 tháng 12 năm
2012.
1:19:37
Trên thực tế, chỉ có tôi là người duy nhất chờ đợi ngày tận thế.
1:19:49
Sự kết thúc đã gần kề. Không cần viết nhật ký nữa đâu! Đi nào! Mình không muốn đi.
1:19:55
Bồ phải đến. 10 9 8 7
1:20:00
65432
1:20:05
1:20:16
1:20:29
Phục Sinh!
1:20:46
1:20:53
1:20:58
Hoài Nam, Cảm ơn anh người đã từng là một phần thanh xuân của em.
1:21:09
Tương lai của anh chắc chắn sẽ không kết thúc ở đây. Ra nước ngoài với Diệp Triển Nhan.
1:21:33
1:22:09
1:22:24
Xin hãy tha thứ cho anh vì đã bỏ đi mà không nói với em.
1:22:30
Những gì anh không thể đối mặt không phải là bí mật về quá khứ của em nhưng là bí mật của anh.
1:22:39
Mình muốn đưa cho cậu cái này. Khi chúng ta tốt nghiệp trung học Diệp Triển Nhan đã kể cho anh
nghe mọi chuyện.
1:22:45
Cô ấy đã đưa cho anh cuốn nhật ký của em. Anh không đi nước ngoài
1:22:51
1:22:59
Hai người yêu nhau, chỉ một người biết đó không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
1:23:09
Anh không thể không hỏi mọi người xung quanh rằng em thích trường đại học nào. Anh không biết
1:23:15
1:23:25
Chúng ta rất giống nhau, và thật tự hào. Những nút thắt bí mật này không thể tháo gỡ.
1:23:36
1:23:43
1:23:49
Khi điều này xảy ra, Anh đã nhận ra thành công trong quá khứ
1:23:55
vô nghĩa và thực sự vô nghĩa. Anh không thể làm bất cứ điều gì.
1:24:01
Thậm chí không biết nên làm thế nào để đối mặt với em.
1:24:07
Còn ai bất mãn với nhà họ Thịnh này, thì nhằm vào tôi đây! Mẹ! Đừng mà!
1:24:18
[Tới: Lạc Chỉ] "Anh nhớ em rất nhiều, thực sự anh nhớ em rất nhiều, Lạc Chỉ"
1:24:32
Anh luôn muốn nói lời xin lỗi với em. Trước khi thế giới của anh đảo lộn,
1:24:39
Anh không thể tưởng tượng bản thân đã trải qua thế nào trong những năm qua.
1:24:45
Bạn đã xem xét lại hệ thống bảo vệ sức khỏe cho công nhân chưa? Anh đã làm Diệp Triển Nhan thất
vọng.
1:24:51
1:24:56
Cảm ơn nhật ký của em. Nó đã cho anh sức mạnh. Cậu đến muộn! Lẹ lên!
1:25:02
Nhật ký của em đã cho anh can đảm để tiếp tục. Đồ của tôi đã bị ướt. Lần sau cậu phải nhanh hơn
nữa!
1:25:16
Ngày mưa mà chúng ta từng yêu đã trở thành cơn ác mộng đối với anh.
1:25:24
Lạc Chỉ, em có còn thỉnh thoảng nhớ đến anh vào những ngày mưa không?
1:26:14
1:26:20
Chúng ta sẽ chi trả phí luật sư cho vụ kiện này, vì vậy nếu chúng ta thắng, chúng ta có quyền nhận
được 30% tiền bồi thường.
1:26:27
Tuyệt vời! Cảm ơn sự hỗ trợ của cô! Người con gái mà anh yêu đã lớn,
1:26:33
nhưng bây giờ anh đã xa em. Lạc Chỉ, chúc mừng sinh nhật! Cảm ơn cậu!
1:26:39
1:26:45
Bất chấp tất cả những điều đó, anh đã cố gắng trở thành hoàng tử trong nhật ký của em.
1:26:55
1:27:01
1:27:09
Đây là trang cuối cùng trong nhật ký của anh. Đây cũng là thời hạn anh đặt ra cho bản thân mình.
1:27:16
Anh muốn bắt đầu kinh doanh riêng nhưng đã thất bại. Anh không phải là người đàn ông xứng đáng
với em.
1:27:24
1:27:30
1:27:36
như trang bìa của cuốn nhật ký này, là hai hòn đảo xa lơ lửng trên thế giới này.
1:27:44
1:27:49
1:28:58
1:29:05
1:29:10
1:30:06
Thịnh Hoài Nam, tao vẫn chưa đi làm về. tao sợ không thể tiễn mày đi. Bảo trọng nhé!
1:30:37
1:30:48
Anh là ai? Tôi không đến từ hành tinh này. Sinh vật E.T.?
1:30:53
1:31:15
1:31:22
1:31:28
Ý nghĩa thực sự của tình yêu là gì tức là anh phải tiếp tục sống
1:31:34
1:31:42
Em yêu anh.
1:32:24
ET!
1:32:45
1:34:50
1:34:56
1:35:03
1:35:15
1:35:36
1:35:52
1:36:22
Anh đặt nhật ký của em trong phòng trưng bày nghệ thuật. Anh đã xin phép em trước chưa? Đó là
bởi vì anh muốn cả thế giới biết
1:36:29
1:36:43
Lạc Chỉ yêu Thịnh Hoài Nam, không ai hay biết. Thịnh Hoài Nam yêu Lạc Chỉ, cả thế giới đều biết.
1:36:57
1:37:12
1:37:27
1:37:44