Professional Documents
Culture Documents
nữ chủ tịch đang đỡ đòn của những tên côn đồ giúp cho bà lại chính là đứa con gái
ruột của bà,
người mà đã được cho là đã chết ở trong trận động đất 15 năm trước.
hai đứa con của người phụ nữ này bị vùi dập ở trong đống đá vì một trận động đất.
Người phụ nữ lúc này ra sức kéo những tảng đá ra để cứu hai đứa con.
Nhìn thấy cả hai vẫn còn đang hấp hối, người phụ nữ lúc này cũng có chút hy vọng.
Bà đã cầu xin những người xung quanh giải cứu hai đứa con của mình.
"Tôi không thể nào để mất hai đứa nó được. Nếu như không có tụi nó thì tôi cũng
chẳng còn lý do gì để sống nữa".
"Bà Thu, bà hãy nghe tôi nói đã, đôi cứu hộ vẫn chưa đến để giúp chúng ta.
Chỉ có ba người chúng ta thì không thể nào kéo những tảng đá này ra được đâu.
"Không được. Tôi phải cứu cả hai đứa. Tôi không thể nào bỏ lại một đứa được đâu".
thế là người đàn ông đã vội cứu cậu bé ở gần mình nhất trước.
Sau đó người phụ nữ đã nắm lấy tay của người đàn ông.
Sau khi nghe thấy câu trả lời của mẹ thì cô bé đã rơi nước mắt.
Nhìn thấy đứa con trai đã được giải cứu thành công.
Người phụ nữ vội chạy đến đống đất đá để cứu cô con gái.
"Con gái à, con còn sống không? Mẹ xin lỗi con nhiều lắm con gái".
Nhưng có một chuyện mà mọi người không thể ngờ được là cô bé lúc này vẫn chưa chết.
15 năm sau, cô bé bị mẹ mình bỏ rơi năm đó đã trở thành một chủ tịch vô cùng giàu
có.
Nhưng trong lòng của cô vẫn tồn tại một mối thù với bà vì năm xưa bà đã bỏ rơi cô.
Sở dĩ cô gái nỗ lực để trở thành một chủ tịch giàu có như ngày hôm nay
là vì cô muốn đứng trước mặt mẹ của mình để chất vấn bà và khiến cho bà phải hối
hận
Và ngay lúc này thư ký của cô cũng đã tìm thấy tung tích của mẹ cô.
"Vui vẻ sao? Để tôi xem bà ta còn vui vẻ như vậy được bao lâu".
Những năm qua, hình ảnh cô gái bị mẹ của mình bỏ rơi năm xưa vẫn luôn ám ảnh ở
trong tâm trí cô.
Mặc dù cô gái vẫn luôn giữ sợi dây chuyền mà mẹ đã đưa cho cô
nhưng trong lòng của cô vẫn rất hận người mẹ này của mình.
Dây tiếp theo, nữ chủ tịch nhìn thấy mẹ của mình ngồi xuống một chiếc ghế để nghỉ
ngơi
và trên cổ của bà cũng có một sợi dây chuyền giống y hệt cái của cô đang cầm.
Đứa con gái mà bà ta đã nhẫn tâm từ bỏ năm xưa đột nhiên lại xuất hiện trước mặt
của mình.
Sau đó nữ chủ tịch và thư ký của mình cũng ngồi xuống bàn ăn.
Đúng lúc này nữ chủ tịch cũng đã nhìn thấy anh trai của mình.
Người anh trai này chạy đến và xin tiền của mẹ với một khuôn mặt vô cùng hống hách.
"Ngày hôm nay bà bán được bao nhiêu? Mau đưa hết đây".
"Con trai à, đây là số tiền mẹ phải vất vả lắm mới kiếm được.
Con đừng dùng nó để đi đánh bạc nữa có được không? Những người đó không phải là
người tốt đâu".
Sau đó, người mẹ cũng bước tới bàn của nữ chủ tịch và hỏi cô muốn ăn gì.
Ngay khoảnh khắc hai người nhìn nhau thì người mẹ đột nhiên đã gọi đúng tên của nữ
chủ tịch.
"Trần Trân".
anh thư ký bên cạnh đã giải thích với người phụ nữ rằng nữ chủ tịch chỉ mới từ nước
ngoài trở về.
Sếp của tôi vừa mới từ nước ngoài trở về và hôm nay cũng là lần đầu tiên cô ấy đến
đây".
Sau đó, người phụ nữ đã đi chuẩn bị món ăn cho hai người họ.
Chú công nhân bên cạnh nhìn thấy người phụ nữ cứ nhìn chầm chầm vào trong bức hình
của gia đình
thì ông ta đã nói rằng chắc là người phụ nữ đang có một gia đình rất hạnh phúc.
Mặc dù người phụ nữ cười nói vui vẻ với chú công nhân
nhưng thật ra trong lòng của bà lại nhớ về chuyện đau lòng năm xưa.
Trần Trân.
Tôi sẽ khuyến mãi cho hai cô cậu thêm hai chén súp gà.
Lý do quán ăn của chúng ta ít khách đi
Bà già này dám giật khách ở trên địa bàn của chúng ta à?
Cái gì?
Này! Tôi nghe nói quán cơm của bà bán đồ ăn rất ngon có đúng không?
Bà không đồng ý à?
Một nhóm đàn ông mà lại đi bắt nạt một người phụ nữ à?
Chú Ba!
Hay là tôi sẽ để cho đàn em của cậu đến quán của tôi ăn miễn phí.
Chứng kiến cảnh tượng bàn tay của mẹ mình bị tên con đồ dẫn lên,
cô gái lúc này đã không kìm lòng được mà tiến lên một bước.
Nhưng khi cô gái nhớ lại chuyện năm xưa khi người mẹ này đã bỏ rơi cô để chọn anh
trai của mình thì cô đã dừng lại.
Đúng vào lúc tên con đồ cầm lấy tấm hình gia đình của người phụ nữ lên và định đập
vỡ nó thì người mẹ liền chạy tới và ngăn cản hắn ta.
Bà ấy đã cầu xin tên con đồ trả lại tấm hình đó cho mình.
Vì đó chính là tấm hình duy nhất mà bà chụp chung với đứa con gái.
Tên con đồ sau khi nghe thấy người phụ nữ nói như vậy thì hắn ta vô cùng phấn
khích.
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do
Một bộ phim tự do