You are on page 1of 1

“ I’m almost 18 ” I confess

- [ ] Tớ vẫn thích cậu, thật lòng mà nói t đã đau khổ vì tớ biết rằng ko thể
nhận đc tình cảm từ cậu.

- [ ] Tớ chưa bao giờ cảm thấy tự ti đến như vậy, tớ cảm thấy bản thân
mình quá tệ, ko xứng đáng có đc tình cảm, tớ cảm giác tớ hoàn toàn ko
xứng vs cậu, thậm chí với vai trò là một người bạn. Nó giống như cỏ dại
ven đường cố gắng với tới mây vậy. Cậu quá tốt, quá tuyệt so với một đứa
như tớ. Tớ đã dành 3 năm vừa rồi chỉ để có được sự công nhận, sự chú ý
của mọi người, nhưng rồi tớ nhận ra tớ không nhận được gì, không một
điều gì có nghĩa với tớ nữa. Có lẽ, tớ vẫn chỉ như vậy, nhạt nhoà, thu mình
và tự ti.

- [ ] Dạo này, cuộc sống tớ hỗn loạn, lúc thì tràn đầy năng lượng, lúc thì
buồn đến khó tả, và quan trọng là mọi thứ đó diễn ra chỉ trong 1 ngày. Nó
khiến tớ kiệt quệ, và tớ nghĩ t phải đi khám. Có lẽ tớ đã bị trầm cảm lưỡng
cực nhẹ - nghĩa là trầm cảm và hưng cảm xen lẫn nhau. Mong tớ sẽ ổn khi
viết những thứ này ra.

- [ ] Tớ không biết nên xử sự với cậu như thế nào, tớ biết vs cậu tớ chưa
bao giờ là người quan trọng nhưng đối vs tớ thì khác. Tớ từng nghĩ rằng
bọn mk hoàn toàn có thể như bth sau khi tớ nói ra. Nhưng vấn đề vẫn
luôn là tớ, chứ ko phải cậu. Chính sự mặc cảm mà tớ có đã khiến tớ cảm
thấy thật tồi tệ, từ đó tớ cố tình làm ngơ, ko trò chuyện vs cậu để cảm thấy
tốt hơn. Nhưng, cậu biết đấy, tớ không thể. Vì vốn dĩ, cố để quên hay phủ
nhận sự tồn tại chưa bao giờ là cách, tốt nhất tớ nên đối mặt với điều đó và
chấp nhận như một lẽ thường tình:. Cậu như một chiếc rương kho báu tớ
tìm thấy nhưng lại không có chìa khoá vậy, một thứ tuyệt đẹp ngay trước
mắt nhưng không bao giờ đạt tới được.

- [ ] Tớ luôn cần người để nói chuyện cùng nhưng tớ nghĩ làm như vậy chả
khác nào đang hành hạ người khác. Tớ tiêu cực và tớ không muốn bất cứ
ai phải nghe những thứ như vậy, tớ muốn mọi người hạnh phúc. Vậy nên
tớ chọn cách viết ra, đối mặt vs những thứ mình sợ phải nghĩ tới nhất, và
mong một ngày tớ sẽ tìm được lối ra cho bản thân.

You might also like