You are on page 1of 73

Đại học Quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh

Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn

KHOA VĂN HỌC

KỊCH BẢN TỐT NGHIỆP

CHUYÊN NGÀNH
BIÊN KỊCH ĐIỆN ẢNH - TRUYỀN HÌNH
NĂM HỌC 2022 - 2023

“ĐÊM KÌ ẢO Ở XỨ SỞ XÌ TRUM”

Họ tên sinh viên: Hồ Thị Thúy Duy


Mã số sinh viên: 1956010028
KỊCH BẢN TỐT NGHIỆP

CHUYÊN NGÀNH
BIÊN KỊCH ĐIỆN ẢNH - TRUYỀN HÌNH
NĂM HỌC 2022 - 2023

“ĐÊM KÌ ẢO Ở XỨ SỞ XÌ TRUM”

Họ tên sinh viên: Hồ Thị Thúy Duy


Mã số sinh viên: 1956010028

Thành phố Hồ Chí Minh, tháng 7, năm 2023

- Tên phim: Đêm kì ảo ở xứ sở Xì Trum.

1
- Chủ đề: Con người phiêu lưu đến vùng đất mới.
- Thể loại: Phiêu lưu, huyền ảo.
- Logline: Một chuyến thám hiểm không báo trước và một cuộc phiêu lưu
nhiệm màu của hai anh em và một người bạn.
- Tóm tắt một trang:
Trong kí ức tuổi thơ những bộ phim hoạt hình, những nhân vật đến từ trí
tưởng tượng của con người luôn được ưa chuộng. Ánh, cô học trò 16
tuổi cũng có một niềm đam mê như thế. Cô sống trong một vỏ bọc hoàn
hảo của một cô công chúa được chiều chuộng nhưng sự chi phối của gia
đình làm cô mệt mỏi và luôn mong muốn được làm những gì mình
thích. Cô xem thế giới hoạt hình như một không gian khác mà cô có thể
sống và bất cứ điều gì mình thích. Ánh giấu anh trai mình là Quang
đăng kí tham gia cuộc thám hiểm rừng nhiệt đới và rồi cô, Quang và
Minh, bạn thân của Quang bị lạc trong rừng. Trong tối đó, cả ba người
phải tìm kiếm lối ra hoặc một nơi có thể cho mình ngủ lại để tránh
những mối nguy hiểm tiềm tàng ở rừng sâu. Một ngôi làng lung linh
giữa rừng như vị cứu tinh của cả ba, Minh tách khỏi nhóm, trở thành
người đầu tiên khám phá ngôi làng. Quang và Ánh sau một thời gian dài
lưỡng lự cũng bắt đầu tìm đến đó để tìm kiếm sự giúp đỡ. Khi đến làng,
Quang và Ánh ngỡ ngàng trước những gì xuất hiện trước mắt, một ngôi
làng Xì Trum có thật, Ánh sung sướng vui mừng với hiện thực đó, cô
nhanh chóng bị những điều thú vị mới lạ ở ngôi làng kì diệu thu hút,
Quang và Ánh cùng nhau tham quan ngôi làng một cách đầy thích thú
cho đến khi Quang nhận ra điều không ổn của ngôi làng.

2
- Hồ sơ nhân vật:
a. Ánh
 Tính cách: Cô bé 16 tuổi, hoạt bát, mơ mộng, có niềm đam mê
với bộ phim hoạt hình “Làng xì trum”. Là một cô bé ngoan, luôn
nghe lời chỉ dạy của anh hai vì bố mẹ phải đi làm xa. Dù vậy, đôi
lúc Ánh cảm thấy mình không được tự do sống cuộc đời của
mình, cô nhận thấy mình đã đủ trưởng thành để có thể đưa ra
những quyết định trong đời.
 Ngoại hình: gương mặt dễ thương, có nét ngây thơ của trẻ con,
hơi mũm mỉm.
b. Quang
 Tính cách: Tuy chỉ mới 18 tuổi nhưng Quang lại có sự trưởng
thành, điềm đạm vì phải thay ba mẹ chăm lo cho em gái. Quang
là người tốt tính, hòa đồng tuy nhiên cũng có đôi lúc ích kỷ và đa
nghi, ngờ vực. Quang yêu thương em gái vô điều kiện nhưng
không biết cách thể hiện, anh sẵn sàng làm mọi việc để Ánh được
vui.
 Ngoại hình: Cao, gầy, gương mặt lộ vẻ khó tính, cọc cằn.
c. Minh
 Tính cách: Minh là bạn thân của Quang nhưng hai người lại trái
ngược hoàn toàn, nếu Quang là một người trầm ổn và suy nghĩ
thấu đáo thì Minh lại là người nhanh nhạy và dễ dàng đưa ra
quyết định, đôi lúc Minh sẽ trở nên cáu gắt, khó chịu.
 Ngoại hình: Gương mặt tròn, hơi béo, có một cặp kính cận.
d. Tí Vua

3
 Tính cách: Tí Vua là người cai quản làng Xì Trum, là người có
quyền hạn tuyệt đối. Ông là một người trầm ổn, khó đoán.
 Ngoại hình: Có làn da màu xanh với mũi và tai to, bộ râu trắng
dài che hết miệng, lúc nào cũng đội một cái nón hình chóp màu
đỏ và mang giày đỏ.
e. Các Xì Trum
 Tính cách: Các Xì Trum trong làng được tí Vua gọi tên theo chức
vụ và tính cách, mỗi người có một tính cách khác nhau.
 Ngoại hình: Có làn da xanh, mũi và tai to giống tí Vua tuy nhiên
lại đội nón hình chóp và giày màu trắng.
- Bối cảnh:
 Thực tế
 Làng Xì Trum: bối cảnh ở ngôi làng Xì Trum, nơi mà các Xì
Trum sống với nhau theo hình thức công xã nguyên thủy. Các Xì
Trum sống trong các ngôi nhà hình nấm và giao tiếp với nhau chủ
yếu bằng tiếng Xì Trum. Các Xì Trum trong làng thích thêm chữ
“xì trum” như một động từ hoặc thán từ. Làng Xì Trum tách biệt
với con người và có nhiều phép nhiệm màu, thần bí.
- Nguồn gốc ý tưởng: Xuất phát từ sự yêu thích bộ phim hoạt hình “Làng
Xì Trum” và được lấy cảm hứng từ đó tuy nhiên câu chuyện là sự sáng
tạo hoàn toàn chỉ giữ lại một số nét đặc trưng của cộng đồng Xì Trum
trong phim. Đa số tình tiết, bối cảnh và nhân vật đều được sáng tạo để
phù hợp với mạch truyện và logic trong phim để đảm bảo tính thu hút
của kịch bản.

4
Kịch bản
ĐÊM KÌ ẢO Ở XỨ SỞ XÌ TRUM

5
Fade in:

1. NỘI. PHÒNG HỌC. NGÀY

Nắng xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng vào bục giảng, bụi
phấn bay trong không trung gặp ánh sáng liền trở thành
thứ bột mịn mờ ảo như sương mù.

Trên bục giảng, một người thầy đứng tuổi đang giảng về
rừng mưa nhiệt đới.

THẦY GIÁO

Rừng mưa nhiệt đới hiện nay


đang là một trong những hệ
sinh thái bị đe dọa nhất trên
thế giới do sự tác động của
con người.

Bên dưới, học sinh ngao ngán ngáp ngắn ngáp dài, có
người cứ nhìn đờ đẫn ra phía ngoài cửa sổ, có người cúi
đầu bấm điện thoại. ÁNH nằm dài trên mặt bàn, nắng
chiếu vào một phần của gương mặt làm cô phải lấy quyển
sách che lại.

THẦY GIÁO (o.s.)

Sự hủy diệt của con người đối


với thiên nhiên là nguyên nhân
lớn nhất gây ra sự tuyệt chủng
cho nhiều loài động thực vật…

2. NỘI. CĂN TIN. NGÀY

Ánh ngồi ở một góc vắng người của căn tin, đối diện cô
là QUANG, anh trai cách cô hai tuổi.

6
Ánh cuối đầu tách thịt cá khỏi xương trong khi Quang
đang nhìn về phía Ánh với vẻ mặt nghiêm túc.

QUANG

Lúc nãy đi ngang lớp em anh


thấy em lại ngủ gục trên bàn.
Thành tích tháng này của em
lại xuống nữa, kiểu này ba mẹ
mà biết là em lại no đòn.

Ánh vẫn không ngước mặt lên nhìn anh mình, cô hì hục
gắp xương cá, vừa gắp vừa nói.

ÁNH

Em biết rồi.

3. NGOẠI. TRẠM XE BUS. NGÀY

Tiếng còi inh ỏi báo hiệu giờ tan tầm của thành phố,
động cơ xe phả lên hơi nóng hừng hực hắt lên gương mặt
Ánh. Đôi má cô ửng hồng lên vì nóng, Ánh nghiêng người
đưa mắt về phía xa tìm kiếm hình bóng chiếc xe bus số
08.

Sau lưng Ánh là tấm poster cho bộ phim “Xì trum lạc vào
xứ sở sương mù”.

4. NỘI. XE BUS. NGÀY

Xe bus giờ cao điểm đông nghẹt người, Ánh chen chúc
đứng trên xe, tay phải giơ cao nắm tay nắm để giữ người
không bị ngã mỗi khi xe thắng gấp.

Ánh tựa đầu vào cánh tay giơ cao, dòng người đông đúc
cứ xô đẩy vào nhau theo chuyển động của xe. Lâu lâu xe
lại thắng gấp và lại nghe tiếng tài xế chửi thề mỗi khi
có một chiếc xe máy chạy ngang đầu xe.

7
TÀI XẾ (o.s.)

Mẹ nó! Muốn chết hả?

5. NỘI. PHÒNG KHÁCH NHÀ ÁNH. CHIỀU TỐI

Ánh mệt mỏi trở về nhà, Quang và Minh – bạn Quang đang
ngồi trên sô pha trò chuyện. Thấy Ánh về, Minh vui vẻ
chào.

MINH

Hello em, nay đi học vui


không?

Ánh vẫn tiếp tục tháo giày, đáp lời Minh hờ hững.

ÁNH

Cũng bình thường, học hành thì


có gì vui đâu.

Quang ngồi dậy từ sô pha, nhìn về phía Ánh lên tiếng.

QUANG

Em vào tắm rửa đi rồi xuống ăn


cơm, hai đứa anh đợi em đói
muốn rã ruột luôn á.

Ánh đi ngang qua người Quang thì chú ý vào tờ giấy trên
tay anh, cô hứng thú nhìn chằm chằm vào tờ giấy rồi lên
tiếng hỏi.

ÁNH

Giấy gì á anh hai? Cho em mượn


xem với.

8
Quang nghe Ánh hỏi, anh đưa tờ giấy cho Ánh, vui vẻ trả
lời.

QUANG

Lớp anh sắp tới tổ chức một


buổi thám hiểm rừng nhiệt đới,
anh với thằng Minh tính đăng
kí tham gia.

Ánh quan tâm nhìn về phía Quang.

ÁNH

Cho em đi với!

Quang chưa kịp lên tiếng thì Minh ngồi dậy và giật lấy
tờ giấy từ tay Ánh.

MINH

Cái này chỉ cho người lớn đi


thôi, con nít như em ai cho
đi.

Ánh bĩu môi.

ÁNH

Mấy anh lớn hơn em có hai tuổi


mà tưởng hai chục tuổi á.
Không thèm nữa đâu.

Ánh nói xong quay sang bĩu môi với Quang và Minh sau đó
chạy nhanh lên phòng.

6. NỘI. PHÒNG NGỦ CỦA ÁNH. ĐÊM

Ánh nằm trên chiếc giường công chúa màu hồng, lưng ngồi
dựa vào từng, laptop đặt trên đùi. Trên giường ngổn

9
ngang hơn chục con gấu bông hình xì trum, Tí Cận, Tí
Điệu, Tí Vua… Trên tường cũng dán đầy hình và poster
của bộ phim “Làng xì trum”.

Trên màn hình máy tính hiển thị thông tin về buổi thám
hiểm rừng nhiệt đới cho học sinh THPT, Ánh vừa đọc vừa
thầm thì.

ÁNH

Rõ ràng mình cũng tham gia


được mà giấu không cho mình
đi.

7. NGOẠI. CỔNG TRƯỜNG. SÁNG SỚM

Trời vừa tờ mờ sáng cổng trường đã có khoảng hơn mười


người đứng đợi ở trước cổng, Ánh là một trong số đó.

Khi Ánh đang ngủ gà ngủ gật thì một bàn tay vỗ vai cô,
cô giật mình tỉnh dậy thì thấy Quang đang đứng trước
mặt, phía sau là Minh đang cười khúc khích.

QUANG

Sao em dám tự ý đăng kí tham


gia mà không hỏi ý anh hai hả?

ÁNH

Hôm qua em hỏi mà anh hai có


quan tâm đâu. Giờ anh hai biết
cũng chưa muộn mà, hì…

Quang nhìn em gái mình bướng bỉnh, anh bất lực nhìn về
phía Minh, Minh nhún vai tỏ vẻ bó tay.

QUANG

10
Lỡ rồi thì em phải đi theo sát
anh nghe chưa.

Quang vừa nói xong, Minh ở phía sau nói với lên.

MINH

Con nít như em đi mà không


khéo là bị bắt cóc giữa rừng
như chơi.

ÁNH (bướng bỉnh)

Hứm, anh bị bắt thì có, đừng


có mà dọa em.

8. NỘI. XE KHÁCH. NGÀY

Đoàn người thám hiểm lần lượt lên xe, Ánh và Quang ngồi
cùng một dãy ghế, phía bên kia là Minh đang cắm tai
nghe chơi game.

Chiếc xe bắt đầu lăn bánh.

Fade out:

“OPENING”

Fade in:

9. NGOẠI. KHU RỪNG. CHIỀU TỐI

Khu rừng nhiệt đới sau cơn mưa vừa ẩm ướt vừa lạnh lẽo,
những tán cây cao trĩu nặng, ướt át sau cơn mưa. Những
giọt nước trên tán lá nhiễu xuống mặt đất tạo thành
những cái hồ tí hon. Con đường rừng ngày càng trơn
trượt sau cơn mưa.

11
Những tia nắng cuối cùng dần khuất, ba người lần mò
trong bóng tối cố tìm lối ra bìa rừng. Ánh đèn từ đèn
pin dần cạn dần, cả ba người đều bắt đầu lo sợ.

ÁNH, cô gái duy nhất trong ba người đã lộ rõ vẻ hoang


mang, cô dừng lại, bắt đầu nức nở.

ÁNH

Em sợ quá, làm sao để mình ra

khỏi đây bây giờ?

QUANG đang đi phía trước nghe tiếng Ánh thì quay lại,
nhìn MINH, xong rồi nhỏ giọng an ủi.

QUANG

Em đừng sợ, anh nhớ rõ cứ đi


thẳng đường này thì sẽ ra đến
đường lớn. Chắc 10 phút nữa
mình sẽ tới, cố lên em.

Minh đã thấm mệt, nghe cuộc trò chuyện của cả hai thì
cười khẩy.

MINH

Có mà mơ.

Nghe Minh nói, Ánh lại càng sợ hãi hơn, cô bắt đầu
hoang mang, thấy vậy, Quang tiến đến, nắm lấy tay Ánh
rồi bắt đầu đi tiếp.

10. NGOẠI. CỔNG VÒM TRƯỚC NGÔI LÀNG. ĐÊM

Những ngôi nhà nằm khuất sau những tán cây, sương mù
buổi tối làm cho ngôi làng lúc ẩn lúc hiện, những ngọn

12
đèn dầu thắp lên làm cho những ngôi nhà nhìn từ xa như
những chú đom đóm lập lòe trong đêm.

Ba người đứng ở dưới hai cái cây tạo thành mái vòm,
nhìn về phía ngôi làng, cả ba đều sưỡng người trước
ngôi làng, không ai dám tin vào mắt mình.

Ánh lại là người lên tiếng đầu tiên, cô rụt rè tiến về


phía Quang, đưa tay nắm lấy mép áo cậu, thỏ thẻ.

ÁNH

Anh ơi, mình có nên vào đó


không?

Nghe Ánh hỏi, Minh nhanh nhảu cướp lời.

MINH

Vào chứ sao không, giờ này


mà kiếm được chỗ ngủ thì
sướng gì bằng.

Nói xong, Minh nhướn mắt về phía Quang, nói tiếp.

MINH

Đi lẹ lên, đứng sớ rớ ở
đây xíu nữa cọp ra ăn thịt
cả đám bây giờ.

Nghe Minh nói, Quang chần chừ, quay người sang phía
Minh, ngần ngại.

QUANG

Nhưng mà giữ rừng như này


kiếm đâu ra nhà, mà còn là
nguyên cái làng như vậy.

13
Minh nhanh nhảu.

MINH

Trên đời nhiều chuyện lạ


kì lắm, mày biết hết được
chắc, nhiều khi có người
sống ở đây từ thời ông
ngoại mày mà mày không
biết thì sao.

Ánh đứng sớ rớ bên người Quang bắt đầu lên tiếng.

ÁNH

Nhưng… Hồi trước khi đi


thì em có tra google thì ở
cái rừng này có ai ở đâu.

Minh phát bực, cậu ngắt lời Ánh.

MINH

Trên mạng không có thì


ngoài đời có, trước mặt
mình đấy thây.

Ánh vẫn còn lưỡng lự, sự lo sợ của cô ngày càng rõ rệt


hơn, đôi mắt cô đã ngấn nước vì lo sợ và cũng vì sự cọc
cằn của Minh.

ÁNH

Nhưng… nhưng…

Cùng lúc đó, từ xa một tiếng kêu lạ phát ra, làm cả ba


rùng mình, Ánh bắt đầu òa khóc.

Quang tiến đến dỗ cô, rồi điềm tỉnh lên tiếng.

14
QUANG

Tao cũng không nghĩ ở rừng


mà có cái làng như vậy,
tao thấy kì quá, lỡ vô đó
rồi có gì là không có ngày
về.

Minh càng ngày trở nên bực tức, cậu đi nhanh về phía
ngôi làng, vừa đi vừa nói.

MINH

Không đi thì tao đi, hai


anh em nhà mày ở đó mà đợi
cọp ăn đi, giờ tao đi kiếm
chỗ êm ấm mà nằm đợi trời
sáng.

Ánh thấy Minh bỏ đi một mình, cô tiến đến ngăn cản thì
Quang kéo cô lại, nhìn cô rồi lắc đầu.

QUANG

Kệ nó đi, cứ để nó đi.

Quang dẫn Ánh đến dưới một góc cây nhô cao, để cô ngồi
yên vị trên đó rồi lục tìm trong balo ra một gói cơm
nắm đã hơi dập nát. Bẻ ra làm 2 rồi đưa Ánh một nửa.

QUANG

Em ăn một ít đi, còn giữ


sức để sáng mai tìm đường
về.

11. NGOẠI. CON ĐƯỜNG GIỮA NGÔI LÀNG. ĐÊM

15
Minh len lỏi qua những hòn đá cao thì đã đến được con
đường bằng phẳng ở giữa ngôi làng. Trời dần vào khuya,
ngôi làng chỉ còn tiếng côn trùng và tiếng thú rừng từ
xa vẳng lại.

12. NGOẠI. CỔNG VÒM TRƯỚC NGÔI LÀNG. ĐÊM

Quang và Ánh vẫn ngồi ở dưới góc cây, cả hai đang cố


nhét những miếng thức ăn cuối cùng để duy trì sự sống.

ÁNH

Anh ơi, anh Minh đi một


mình vậy thì có sao không?

Quang đưa tay vỗ vào trán Ánh một cách tinh nghịch.

QUANG

Nó con trai, ai làm gì


được nó với hả nó đi hồi
nó sợ là nó chạy về đây
liền.

13. NGOẠI. CON ĐƯỜNG GIỮA NGÔI LÀNG. ĐÊM

Minh đứng giữa con đường, ánh sáng hắt ra từ những ngôi
nhà dần làm cậu hoa mắt, nhưng Minh vẫn cố gắng đi về
phía trước, cậu có cảm giác mình bị thu nhỏ lại theo
từng bước đi, ngôi làng dần trở nên rộng lớn vô cùng.

14. NGOẠI. CỔNG VÒM TRƯỚC NGÔI LÀNG. ĐÊM

Ánh và Quang ngồi ở dưới gốc cây cũng đã thấm mệt, cả


hai vừa chợp mắt một chút thì một con rắn rơi từ gốc
cây xuống vai của Ánh, cô giật mình tỉnh dậy, hét toáng
lên.

ÁNH

16
A… Anh hai ơi, rắn, cứu
em…

Quang nghe tiếng Ánh, anh bật dậy, nhanh tay bẻ một
nhánh cây rồi khều con rắn ra chỗ xa.

Ánh sợ hãi khóc thút thít, cùng lúc đó tiếng những loài
vật trong rừng tru tréo lên làm cô càng thêm hoảng
loạn. Ánh chạy tới chỗ Quang, cô ôm chặt lấy anh, khóc
lóc cầu xin.

ÁNH

Anh ơi, hay là mình đi theo


anh Minh đi, ở đây em sợ quá,
ở đó có đèn dù gì cũng đỡ sợ
hơn. Chưa kể lỡ có người tốt ở
đó họ giúp mình thì sao?

Quang vẫn còn lưỡng lự, một cảm giác bất an cứ len lỏi
trong anh kể từ thì nhìn thấy ngôi làng.

QUANG

Nhưng… nhưng anh cứ cảm thấy


có gì đó lạ lắm.

ÁNH

Lạ chỗ nào, em sợ lắm, mình đi


vào đó với anh Minh đi, có khi
là giờ ảnh kiếm được chỗ ngủ
rồi không chừng.

Thấy Quang vẫn chần chừ, Ánh cố gắng nài nỉ.

ÁNH

17
Đi mà, đi mà anh, em sợ tối
lắm, ở đây tối hù à.

Ánh đưa mắt nhìn Quang, thấy anh vẫn không có ý định đi
vào làng, cô quả quyết.

ÁNH

Anh mà không đi là em đi
một mình đó.

Quang thấy Ánh quả quyết thế, anh quyết định chiều theo
cô em của mình.

QUANG

Thôi anh biết rồi, giờ


mình đi vào đó tìm Minh,
cũng không thể để nó ở đó
một mình được.

Nói xong, Quang đeo balo lên rồi dắt tay Ánh bước qua
cổng vòm, cả hai trèo qua những hòn đá phía trước ngôi
làng, ánh sáng của ngôi làng dần soi sáng gương mặt cả
hai.

15. NGOẠI. CON ĐƯỜNG GIỮA NGÔI LÀNG. ĐÊM

Quang và Ánh cùng nhau đi giữa con đường dẫn vào ngôi
làng, ánh sáng từ những ngôi nhà xung quanh rọi lên
gương mặt cả hai lung linh huyền ảo như cả hai đến một
thế giới khác. Cả hai cùng nhau tiến sâu vào làng,
ngôi làng dần dần trở nên to lớn và cả hai thì bé lại,
lọt thỏm giữa những ngôi nhà.

16. NGOẠI. BỜ HỒ. ĐÊM

18
Quang và Ánh đi đến bờ hồ, phía bên trái có một tấm
biển, trên biển hướng dẫn “Lên thuyền và chèo sang phía
bên kia bờ hồ để vào làng”.

Quang và Ánh đọc dòng chữ trên đó, Ánh mừng rỡ nhảy
cẩng lên, đôi mắt cô sáng rực.

ÁNH

Anh ơi, ở đây có người


sống thiệt nè, có khi là
giờ anh Minh kiếm được chỗ
ngủ rồi đó.

Quang nhìn Ánh vui sướng, trong lòng anh cũng có một
chút vui mừng nhưng anh vẫn thấy điều kì lạ ở ngôi làng
này, anh quay sang Ánh.

QUANG

Anh có linh cảm không lành,


mình qua đó rồi không biết
chuyện gì xảy ra.

Trên môi Ánh vẫn là nụ cười rực rỡ, mắt cô sáng trong.

ÁNH

Làm gì có ma cỏ được anh, ở


đây đèn sáng trưng, nhiều khi
như anh Minh nói có người ở
trong rừng mà mình không biết
đó chớ. Thôi anh đừng có nghĩ
ngợi lung tung nữa, mình đi
nhanh đi chứ em mệt lắm rồi á.

19
Quang bị Ánh kéo lên thuyền, cả hai cùng nhau chèo
thuyền về phía bên kia bờ.

17. NỘI. NGÔI NHÀ CỦA TÍ VUA. ĐÊM

Quả cầu trong suốt hiện rõ hình ảnh Quang và Ánh cùng
nhau chèo thuyền bằng qua mặt hồ, tí Thông Thái quay
sang nhìn tí Vua.

TÍ THÔNG THÁI

Thưa tí Vua, hai người


cuối cùng cũng đã lên
thuyền, thật là xì trum.

18. NGOẠI. TRƯỚC NGÔI LÀNG. ĐÊM

Quang và Ánh cập bờ, cả hai cột dây cố định chiếc


thuyền vào một cái cột rồi leo lên chiếc cầu gỗ đi lên
bờ.

Cảnh tượng trước mắt làm Ánh và Quang choáng ngợp,


không tin vào mắt mình. Hàng trăm ngôi nhà hình nấm
lung linh dưới ánh sáng diệu kì đập vào mắt cả hai, Ánh
bất ngờ quay sang Quang.

ÁNH

Woahhh, y như trong phim luôn.

Quang vẫn còn ngỡ ngàng, anh không phản ứng trước câu
nói của Ánh, đôi mắt anh lần tìm hình bóng của những
con người sống ở những ngôi nhà nấm kia, một cơn rùng
mình kéo đến, Quang vẫn chưa phân biệt được mình rùng
mình vì cảnh tượng thần tiên trước mặt hay vì một linh
cảm khác.

19. NỘI. PHÒNG NGỦ TÍ LỜ ĐỜ. ĐÊM

20
Tí Lờ Đờ ngồi trên giường, đôi mắt nửa khép nửa hở,
trông ngóng về phía bờ hồ, khi nhìn thấy hai bóng người
trước làng, tí Lờ Đờ nhảy phắt dậy, cầm lấy một cây nấm
nhỏ, bấm nút và nói vào.

TÍ LỜ ĐỜ

Thưa tí Vua, con người đã vào


làng rồi, xì trum thôi.

20. NGOẠI. QUẢNG TRƯỜNG TRƯỚC LÀNG. ĐÊM

Tí Vua và tí Thông Thái đứng giữa quảng trường, tí Lờ


Đờ từ trong nhà chạy ra sau, Quang và Ánh ngó nghiêng
đi vào làng thì thấy ba người màu xanh, to lớn bằng
mình nhưng ngoại hình lại khác lạ với làn da màu xanh,
cái mũi to và lúc nào cũng đội một cái mũ chóp nhọn màu
trắng. Duy chỉ có một người già hơn mang giày và nón
màu đỏ.

Nhìn thấy những người trước mắt, Ánh mở to mắt hết cỡ


rồi reo lên.

ÁNH

A… Xì trum kìa, anh ơi, xì


trum trước mặt mình kìa.

Quang ngơ ngác trước sự vui mừng của em gái, cậu quay
sang tò mò.

QUANG

Xì trum là gì?

21
Ánh quay sang anh mình, nhanh nhẹn.

ÁNH

Anh quê mùa quá, xì trum


trong “Làng xì trum” đó,
cái phim chiếu hoài trên
HTV.

Quang nghe trả lời, cậu càng hoang mang.

QUANG

Ở trên tivi rồi sao giờ


mình thấy mấy người đó ở
đây?

Ngay khi Quang vừa hỏi xong, tí Vua tiến đến, ngắt lời.

TÍ VUA

Chào mừng cô cậu đến với


làng xì trum.

Tí Thông Thái và tí Lờ Đờ đứng ở sau nhanh chóng phụ


họa.

TÍ THÔNG THÁI – TÍ LỜ ĐỜ

(đồng loạt)

Xì trum! Xì trum!

TÍ VUA (cont)

Tôi là tí Vua, người cai


quản làng xì trum này, rất
lâu rồi làng không có
người đến ghé thăm, làng

22
chúng tôi rất hân hạnh
được đón tiếp cô cậu.

Quang nãy giờ nhìn những thứ diễn ra trước mắt mình,
cậu vẫn không thể nào tin được, cậu quay sang Ánh, đưa
tay kéo tay cô quay lưng trở lại.

QUANG (lầm bầm)

Chuyện quái quỷ gì đây?

Quang quay sang Ánh, dùng âm lượng chỉ vừa đủ mình cô


nghe.

QUANG

Anh nghĩ không nên ở đây


lâu đâu, mình đi về thôi
Ánh.

Ánh bị những thứ trước mắt lôi cuốn, cô không hề muốn


rời đi, đôi chân cô ghì chặt ở chỗ cũ.

ÁNH

Nhưng xì trum tốt bụng mà,


xì trum có thể giúp đưa
anh em mình ra khỏi rừng
đó.

Nghe Ánh nói, Quang vẫn phớt lờ lời em gái, cậu kéo Ánh
đi thẳng về phía bờ hồ.

21. NGOẠI. BỜ HỒ. ĐÊM

Khi đến bờ hồ, Quang thảng thốt vì không tìm thấy một
cái hồ nào cả, phía trước là một vực thẳm sâu hoắm,
không tìm thấy đường đi. Ngay cả Ánh cũng bị cái vực

23
sâu ấy dọa sợ, cô lùi lại và cứ nhìn xung quanh tìm sự
giúp đỡ.

Trong lúc Quang và Ánh loay hoay tìm cách trở về, tí
Thông Thái đã đi tới, cậu chấp một tay ra sau lưng, tay
còn lại xoa xoa mũi, tỏ vẻ hiểu biết.

TÍ THÔNG THÁI

Bây giờ là 9 giờ lẻ bảy phút,


sau 9 giờ thì cái hồ sẽ biến
mất để bảo vệ an toàn cho cư
dân xì trum.

Quang và Ánh đồng loạt nhìn về phía Tí Thông Thái, Ánh


nhìn tí Thông Thái với thái độ chân thành.

ÁNH

Vậy thì làm sao để chúng tôi


có thể trở về?

Tí Thông Thái hờ hững.

TÍ THÔNG THÁI

Đến 6 giờ sáng thì cái hồ sẽ


quay trở lại, đến lúc đó thì
chỉ cần tí Vua kí giấy cho thì
hai người có thể trở về.

Quang nghe thấy thế thì bực tức, anh bắt đầu chất vấn.

QUANG

Quy định gì quái đản vậy?


Chúng tôi cần đi về ngay bây
giờ.

24
Tí Thông Thái khẳng định thêm lần nữa.

TÍ THÔNG THÁI

Ngay cả cư dân xì trum cũng


không thể rời khỏi làng sau 9
giờ. Anh cứ yên tâm ở làng xì
trum đêm nay, chúng tôi sẽ cho
anh một chuyến tham quan xì
trum trong đời.

Quang trở nên cáu bẳn hơn bao giờ hết, cậu bắt đầu lớn
tiếng.

QUANG

Tôi không cần tham quan gì


hết, tôi cần rời khỏi nơi quái
đản này càng sớm càng tốt.

Nghe Quang nói, Ánh không đồng ý, cô quay sang nài nỉ


anh mình.

ÁNH

Thôi mà anh, ở đây một đêm


cũng đâu có sao đâu, em muốn
thử thấy nhà của người xì trum
ngoài đời lắm, hay là mình ở
lại đây đi rồi sáng mai mình
về.

Quang thấy em gái có ý định ở lại, cậu cố gắng thuyết


phục em mình rời đi.

QUANG

Không có chuyến đi nào là


miễn phí cả, em về cùng

25
với anh, nhanh lên, đừng
có cãi.

Ánh thấy anh mình kiên quyết muốn rời đi, cô một phần
vì bị những thứ kì diệu trước mắt quyến rũ, một phần vì
nghĩ đến những nguy hiểm ở trong rừng lúc nãy mình phải
trải qua, trong lòng cô dấy lên một sự phân vân. Cô
nhìn sâu vào mắt anh mình mong tìm được sự đồng cảm.

Tí Lờ Đờ đứng đợi lâu đã tìm một cây nấm gần đó ngồi


tựa lưng vào, đôi mắt lờ đờ không còn mở lên nổi, miệng
lâu lâu lại ngáp dài một cái.

TÍ LỜ ĐỜ (khuyên nhủ)

Giờ cũng trễ rồi nên hai người


ở lại đây đi, chứ làm cách nào
cái hồ cũng không đầy nước lại
ngay được đâu, chưa kể rừng
kia còn quá trời thứ đáng sợ.
Xì trum quá!

Nói xong, tí Lờ Đờ làm vẻ rùng mình rồi nhìn về phía


Quang và Ánh với ánh mắt thuyết phục.

Thấy thế, tí Vua lại tiếp lời.

TÍ VUA

Từ trước đến giờ xì trum chưa


từng làm hại ai, chúng tôi
sống rất chan hòa và hạnh
phúc, cô cậu hãy ở lại đây đêm
nay để làng xì trum chúng

TÍ VUA

26
tôi được tiếp đãi những vị
khách hiếm hoi đến được với
làng.

Cùng lúc đó, Minh từ một ngôi nhà nấm đi ra, hình bóng
anh dần hiện rõ trong mắt của Quang và Ánh, nhìn thấy
Minh, Ánh rạng rỡ.

ÁNH (reo lên)

Aaa… Anh Minh kìa anh!!!

Minh từ xa tiến đến, gật đầu chào tí Vua rồi quay sang
bạn mình.

MINH (trách móc)

Hai anh em nhà này cuối


cùng cũng chịu vô cái làng
này rồi hả?

Minh tiến tới vỗ vai Quang sau đó nói tiếp.

MINH

Vô rồi thì ở đây một đêm đi,


trong làng này nhiều cái kì
diệu lắm, tao mới được dẫn đi
tham quan đúng là không phải
ai cũng được thấy những thứ đó
đâu.

Ánh nghe Minh nói, sự chờ đợi trong mắt cô ngày càng
dân cao, cô nắm lấy mép áo Quang, nũng nịu.

ÁNH

27
Anh ơi, anh Minh cũng nói ở
đây có nhiều cái hay lắm với
không nguy hiểm gì hết, mình

ÁNH (CONT’D)

ở tạm một đêm đi anh. Đi mà


anh…

Quang nãy giờ bị quá nhiều thông tin chi phối, anh bắt
đầu trở nên lúng túng.

QUANG

Nhưng…

Minh thấy hai người bạn của mình còn đang lưỡng lự, cậu
tiến đến kéo tay Ánh rồi đến trước mặt tí Vua.

MINH

Thưa tí Vua, người bạn kia của


tôi có vẻ không thiện chí lắm
nên tôi nghĩ ngài chỉ nên giúp
đỡ cô bé này khám phá thế giới
kì diệu của ngài còn người kia
thì hãy mặc kệ nó.

Ánh nghe vậy thì vùng vằng.

ÁNH

Anh Minh đừng có nói vậy.

Nói xong cô quay sang Quang, tiếp tục nài nỉ.

ÁNH

Anh ơi…

28
Quang bất lực trước sự thích thú của cô em và tin vào
người bạn của mình, anh quyết định cùng Ánh và Minh ở
lại ngôi làng xì trum với những ngôi nhà hình nấm kì
lạ.

Cả ba được tí Vua dẫn đi trên con đường làng, băng qua


những ngôi nhà nấm trong thứ ánh sáng lung linh huyền
ảo như cõi mộng.

Montage:

- Ngôi làng nhìn từ trên cao, Tí Vua dẫn trước, phía


sau là tí Thông Thái, Quang, Minh và Ánh đi sau cùng
trên con đường bắt giữa những ngôi nhà nấm.

- Tí Lờ Đờ ngủ quên ở gốc cây nấm, nước dãi chảy ra


một bên mép.

- Tí Vụng Về đang ngồi trong nhà đóng một cái bàn thì
bị đóng vào chân, ngước mắt lên thì nhìn thấy đoàn
người đang đi qua.

- Tí Cô Nương đang đắp mặt nạ ngủ trên giường thì bị


tiếng ồn làm cho tỉnh dậy.

- Tí Thợ May đang may đồ.

- Tí Nhạc Sĩ đang ngồi viết nhạc.

- Tí Tham Ăn đang lục tìm đồ ăn trong kho.

- Nhóm người đi Tí Vua đi đến đâu thì những xì trum


khác trong nhà nhìn thấy đều mở cửa ra ngoài và hô
vang “Xì trum! Xì trum!”

OFFSCREEN

22. NỘI. PHÒNG PHA CHẾ. ĐÊM

29
Khác với không khí náo nhiệt ở làng xì trum, tí Pha Chế
đang đeo một cái bịch mũi làm từ lá húng tây, trên
người mặc một cái tạp dề màu trắng đứng ở trong một căn
phòng âm u, xung quanh bị tô mờ bởi khói từ các ống
nghiệm.

Tí Pha Chế vất vả lấy một lọ nước từ trong ngăn kéo


phía trên, nhỏ vào trong ống nghiệm trước mắt ba giọt.
Dung dịch trong ống nghiệm có phản ứng rồi bốc lên thứ
hơi nước màu hồng đẹp mắt. Tí Pha Chế vui mừng hoan hô.

TÍ PHA CHẾ

Ohooo… Cuối cùng cũng


xong, xì trum quá!

23. NỘI. VĂN PHÒNG TÍ VUA. ĐÊM

Quang, Minh và Ánh được dẫn vào một căn phòng sang
trọng, bức tường phía bên phải là những kệ sách cao
chạm trần, có nhiều sách trong đó nhưng cả ba đều không
biết được đó là sách gì do viết bằng chữ xì trum. Phía
bên tay trái là một dãy những giấy khen và huân chương
được treo thẳng tắp. Ở giữa là một cái bàn làm việc
bằng gỗ soài đã hơi cũ do sử dụng nhiều. Trên mặt bàn
ngổn ngang giấy tờ, phía sau là một cái tủ đựng những
bức tượng xì trum tí hon.

Tí Thư Ký đang dọn dẹp lại bàn làm việc cho tí Vua thì
thấy ngài trở về cùng với ba con người, cô nhanh nhảu
thu dọn mớ giấy tờ trên bàn rồi bước ra khỏi phòng, một
lúc sau cô bưng vào một bình trà to tỏa ra nghi ngút
khói.

30
Quang, Minh và Ánh được mời ngồi trên những chiếc ghế
làm từ gốc cây, cả ba cảm giác như vừa sống lại sau một
hành trình gian nan ở trong rừng với thứ trà gừng ấm
nóng mà tí Thư Ký vừa đem vào.

Không gian ấm áp và trà ngon đã xoa dịu cơn mỏi mệt nơi
ba người, Quang cũng bắt đầu thả lỏng tâm trí khỏi
những cơn nghi ngờ.

Nhìn thấy những vị khách đã yên vị, tí Vua lấy trong


ngăn tủ ra hai tờ giấy, viết vài dòng lên đó rồi quay
sang những vị khách của làng.

TÍ VUA

E hèm… Theo luật của làng xì


trum thì khách đến chơi sẽ
được những xì trum tiếp đãi
thật nồng hậu tuy nhiên để đảm
bảo an toàn cho các xì trum
chúng tôi buộc phải để các vị
kí kết với chúng tôi một thỏa
thuận bí mật.

Tí Vua nhìn về phía khách của mình, nói tiếp.

TÍ VUA

Tất nhiên đó chỉ là thủ tục để


an lòng các xì trum.

Quang và Ánh nghe đến việc kí tên vào thỏa thuận nhìn
nhau ái ngại.

QUANG

Đó là thỏa thuận gì?

31
Tí Vua điềm nhiên trả lời.

TÍ VUA

Chỉ là thỏa thuận giữ bí mật


về con đường dẫn vào làng tất
nhiên thỏa thuận được viết
bằng chữ xì trum nhưng nội
dung là như thế.

Quang vẫn còn hơi lưỡng lự nhưng Ánh lại nhanh nhảu đi
đến bàn làm việc của Tí Vua, lấy tay nhúng vào lọ mực
gần đó rồi in vào góc dưới của tờ thỏa thuận.

Thấy vậy, Quang cũng không còn đủ sức lực và minh mẫn
để chất vấn, cậu cũng giống như em mình kí vào thỏa
thuận của tí Vua.

Sao khi thấy giấy tờ đã được hoàn tất, tí Vua đem hai
bản thỏa thuận cất vào ngăn tủ và khóa lại.

Thấy thế, tí Thư Ký nhanh nhảu đứng ra giữa phòng.

TÍ THƯ KÝ

Cuối cùng thì cũng đã xong


rồi, giờ tôi sẽ dẫn mọi người
đi tham quan một vòng làng xì
trum xinh đẹp của chúng tôi và
điểm cuối cùng là khách sạn
nấm rơm thật êm ái để quý vị
có một buổi tối ngủ quên ngày
mai luôn. Được rồi xì trum
thôi.

24. NGOẠI. TRƯỚC CỬA VĂN PHÒNG TÍ VUA. ĐÊM

32
Tí Thư Ký mở cửa ra rồi nép sang một bên, Quang và Ánh
bước ra và bị cảnh tượng trước mắt làm cho cả hai sững
người. Trải dài trên con đường trong làng, hàng trăm xì
trum đang đứng đợi họ bước ra. Những con người màu xanh
đang hát ca nhảy múa chào mừng những vị khách mới.

Minh là người ra sau cùng với Tí Vua, cậu nhìn thấy


cảnh tượng trước mắt nhưng lại không mảy may hứng thú
như thể cậu đã nhìn thấy rất lâu trước đó.

25. NGOẠI. VƯỜN HOA NHÀ TÍ NÔNG DÂN. ĐÊM

Tí Thư Ký dẫn đầu đoàn người, cô đi đến một ngã ba rồi


quẹo phải đến một mảnh đất trồng toàn hoa rồi quay sang
giới thiệu.

TÍ THƯ KÝ

Xin được xì trum cho các


vị, đây là nhà của Tí Nông
Dân.

Trên mảnh đất trước nhà tí Nông Dân được phủ đầy bởi
nhiều loại hoa sặc sỡ, những chú đom đóm đêm bay lượn
trên các nụ hoa làm cho khu vườn trở nên lung linh kì
ảo hơn bao giờ hết.

Ánh đưa mắt nhìn một vòng, trong khu vườn rộng lớn ấy
có nào là hoa hồng, hoa lay-ơn, hoa cải, hoa tường vi,
hoa nhài,… Hàng trăm nụ hoa cùng nhau khoe sắc trong
đêm và được tô điểm bởi thứ ánh sáng diệu kì của hàng
ngàn con đom đóm, vẻ đẹp ấy làm cho Ánh không ngừng
suýt xoa.

Quang đứng bên cạnh ánh cũng bị cuốn hút vào cảnh tượng
siêu thực ấy, anh giờ đây cảm thấy bao nhiêu mệt mỏi vì
phải lần mò trong rừng nhiều giờ gần như đã tiêu biến

33
hết. Hương thơm của hoa làm tâm trí anh nhẹ bẫng, lâng
lâng khó tả.

Minh đứng bên cạnh hai người vẫn vô hồn như lúc ở trước
cửa văn phòng tí Vua nhưng Quang và Ánh bị choáng ngợp
bởi cảnh tượng trước mắt, cả hai người đều không nhận
ra sự bất thường của bạn mình.

Trước sự thích thú của các vị khách, tí Thư Ký hài long


đưa mắt ra hiệu cho tí Nông Dân.

TÍ THƯ KÝ

Sau đây xin mời anh Tí Nông


Dân diễn thuyết cho chúng tôi
một bài về kỹ thuật trồng

TÝ THƯ KÝ (CONT’D)

trọt tuyệt đỉnh của anh đi


nào.

Tí Nông Dân ngại ngùng gãi đầu bước lên thềm nhà, khi
đi anh vô tình vấp phải cái xẻng ngã lăn ra đất làm mọi
người cười ầm lên. Sau khi đã yên vị ở một vị trí mà ai
cũng có thể nhìn thấy, tí Nông Dân bắt đầu ra dáng một
diễn giả, đưa hai tay ra sau đít và cố nói to.

TÍ NÔNG DÂN

(nói to)

Trồng trọt không phải là


chuyện dễ như ăn kẹo đâu, muốn
trồng cây tốt là phải có kiến
thức sâu xa lắm mới làm được.

34
Tí Nông Dân vừa nói vừa đi tới bên cạnh một bụi hoa
nhài, vừa chỉ vừa nói.

TÍ NÔNG DÂN

Như cái hoa nhài này nè, đất


phải được tơi xốp thì nó mới
tốt được. Tôi đã phải mất
nhiều năm để xì trum cho cái
khu đất này nó được tơi lên
chứ cái đất ở làng này cằn cỗi
hết biết.

Ánh đi từ từ đến một khóm hoa tường vi trước mặt mình,


đưa tay định hái một bông hoa thì tí Nông Dân nhìn thấy
và hoảng hốt ngăn cản.

TÍ NÔNG DÂN (quạo quọ)

Không có được hái.

Ánh nghe thấy thế thì lo sợ rụt tay về, Quang cũng quay
sang Ánh, kéo Ánh về phía sau.

26. NỘI. VĂN PHÒNG TÍ VUA. ĐÊM

Tí Vua ngồi sau bàn, bên phía tay phải của tí Vua, tí
Pha Chế đang ngồi với vẻ mặt đắc ý.

Tí Vua cầm lấy một ly nước màu hồng nhìn ngắm thật kĩ
rồi nhìn về phía tí Pha Chế.

27. NỘI. PHÒNG TRANH CỦA TÍ HỌA SĨ. ĐÊM

Nhà tí Họa Sĩ được xây dựng khác hẳn những ngôi nhà
trong làng với trần nhà màu xanh đậm được trang trí bởi
những quả cầu thủy tinh, những quả cầu trong suốt phản
chiếu ánh sáng lan tỏa khắp phòng, hắt lên những bức
tranh được treo khắp căn nhà. Một góc khuất trong nhà

35
là chiếc cửa sổ bằng kính to bằng cả người nhìn thẳng
ra vườn hoa nhà tí Nông Dân, trước cửa sổ là một giá
vẽ, màu vẽ nằm ngổn ngang dưới đất, bên phía tay phải
là những hộc tủ đầy màu sắc đựng các loại bột màu.

TÍ THƯ KÝ (vừa đi vừa nói)

Các bạn có thể thấy, đây là


căn phòng của Tí Họa Sĩ, nơi
xì trum ra những bức tranh
mang tầm vóc nghệ thuật vượt
trội nhất cái làng Xì Trum
này.

Tí Họa Sĩ đeo cặp kính tròn mỏng viền người lem luốc vì
những vệt sơn vẽ lúc này đang chống cằm nhìn bức họa
trước mắt mình, còn Quang và Ánh thì trầm trồ vì những
gì đang hiện hữu trước mắt mình vì từ trước đến giờ hai
anh em chưa từng thấy căn phòng nào lung linh đến vậy.

Minh là một cá thể biệt lập với căn phòng và những con
người ở trong đấy. Minh đứng một góc và không hề có bất
cứ một cảm giác gì với mọi vật xung quanh.

TÍ THƯ KÝ

(tay đưa hướng về phía Tí


Họa Sĩ và nói)

Nếu vẽ là một nghệ thuật thì


Tí Họa Sĩ chắc chắn là một
nghệ sĩ. Anh đã có cho mình
nhiều giải thưởng danh giá
được Tí Vua và dân làng công
tâm trao tặng.

36
Ánh không kiềm chế nổi sự háo hức của mình mà nhào đến
kế bên Tí Họa Sĩ xem bức tranh.

Quang ngại ngùng khi thấy Ánh, tay che miệng, mắt liếc
về phía Ánh và nhắc nhở “nhỏ” em mình.

QUANG

(mặt nhăn nhó)

Ánh. Đi ra đây đứng

Tí Họa Sĩ nghe được, vừa nhìn bức vẽ và nói

TÍ HỌA SĨ

(Nhẹ nhàng)

Không sao, cứ để cô ấy xem.

TÍ HỌA SĨ (CONT’D)

Thật ra bây giờ tôi cũng chưa


biết phải vẽ gì tiếp theo,
biết đâu có cô ấy đứng đó, tôi
sẽ biết mình vẽ gì tiếp theo
thì sao.

Ánh nghe thấy sự cho phép của Tí Họa Sĩ, cô tiến đến
gần hơn và rồi cô thảng thốt khi nhận ra bức tranh là
một mớ tan hoang của ngôi làng xì trum, những ngôi nhà
hình nấm bị nổ tung, con đường ở giữa làng cũng bị lấp
đầy bởi những mảnh vỡ, cánh đồng hoa ở nhà tí Nông Dân
tan nát, hoa đổ rạp chảy những dòng nhựa hoa xuống khắp
mặt đất.

Ánh quay sang nhìn Quang rồi nhìn Minh, cơn thảng thốt
làm cô không nhận ra sự bất thường của Minh. Quang thấy
em gái như vậy, anh cũng bước tới và nhìn vào bức

37
tranh, có một linh cảm không lành dấy lên trong đầu anh
nhưng nó chưa kịp thành hình thì tí Thư Ký đã nhanh
nhảu.

TÍ THƯ KÝ

À làng chúng tôi đang có cuộc


thi vẽ chủ đề về sự diệt vong
của xì trum nên các vị đừng
bất ngờ.

Tí Thư Ký vừa nói vừa nhanh tay đẩy Quang và Ánh ra


khỏi căn phòng.

TÍ THƯ KÝ

Bây giờ chúng ta hãy đi đến


một nơi khác để tham quan và

TÍ THƯ KÝ (CONT’D)

trả lại không gian cho anh tí


Họa sĩ xì trum ra thật nhiều
tác phẩm xuất sắc nào.

Ánh và Quang bị đẩy ra ngoài một cách đột ngột, cả hai


đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Quang dù
bị đẩy ra ngoài vẫn cố ngoái đầu nhìn lại tí Họa sĩ vẫn
ngồi thẫn thờ ở trước bức tranh.

Tí Họa Sĩ từ từ quay mặt lại, chạm phải ánh mắt của


Quang, Quang giật thót vì cảm nhận được một tia thù hằn
từ ánh mắt đó. Những hồi chuông cảnh báo không ngừng
vang lên trong đầu anh, anh quay sang Minh, nói nhỏ vào
tai bạn.

QUANG

38
Tao thấy không có bình
thường mày ơi.

Minh dường như không quan tâm đến lời Quang nói, anh
chỉ chăm chăm nhìn về phía trước và đi theo sau tí Thư
Ký.

28. NGOẠI. CỔNG NHÀ TÍ HỌA SĨ. ĐÊM

Tí Thư Ký nhanh nhạy dẫn Quang và Ánh rời khỏi nhà tí


Họa Sĩ, cô dáo dạc nhìn xung quanh thì thấy nhà tí Chăm
Chỉ, cô liền dẫn đoàn người đến trước nhà tí Chăm Chỉ.

29. NGOẠI. CỔNG NHÀ TÍ CHĂM CHỈ. ĐÊM

Sân trước nhà tí Chăm Chỉ vẫn sáng đèn dù trời đã vào
khuya, bên trong nhà vẫn còn nghe tiếng làu bàu vọng
ra.

Tí Thư Ký bức lên phía trước, đưa tay gõ cửa nhà.

30. NỘI. NHÀ TÍ CHĂM CHỈ. ĐÊM

Tí Chăm Chỉ đang ngồi trên bàn học, một chồng sách chất
cao gần tới trần nhà nằm ở trên bàn, xung quanh ngổn
ngang giấy viết dở bị vo tròn. Tí Chăm Chỉ đeo một cặp
kính cận thật dày, dúi đầu vào trang sách làu bàu học
thuộc.

Khi cô sắp thuộc một câu thần chú mới thì tiếng gõ cửa
làm cô quên béng đi, cô hơi bực tức đi về phía cửa.

TÍ CHĂM CHỈ

Có chuyện gì vậy tí Thư Ký?


Tôi sắp thuộc câu thần chú mới
mà cô lại làm phiền.

39
Tí Chăm Chỉ nói xong rồi nhìn ra sau thấy Quang và Ánh,
thì tí Chăm Chỉ nhìn lại tí Thư Ký vẻ dò hỏi.

Tí Thư Ký cười giả lã.

TÍ THƯ KÝ

Hôm nay làng chúng ta có khách


quý đến thăm nên tôi được tí
Vua xì trum là dẫn họ đi tham
quan làng.

Tí Chăm Chỉ nghe thế liền mở toang cánh cửa, cái cửa
lâu ngày không được rộng mở kêu ken két làm cho Quang
và Ánh rùng mình một hồi. Cùng lúc tí Thư Ký cũng bước
vào nhà, quay mặt ra phía cửa.

TÍ THƯ KÝ

Mọi người vào đây nào? Xin xì


trum với mọi người đây là tí
Chăm Chỉ, cô nàng siêng năng

TÍ THƯ KÝ (CONT’D)

nhất cái làng này. Ngày nào


cũng học bài tới khuya.

Ánh và Quang được dẫn vào trong, Minh đi theo phía sau,
căn nhà của tí Chăm Chỉ lại không có vẻ lung linh như
những ngôi nhà mà họ được tham quan trước đó. Ngôi nhà
bị lấp kín bởi sách vở, ba người phải chật vật một lát
mới có thể vượt qua những chồng sách ngổn ngang để đến
được phòng khách.

Ánh đứng ở giữa nhìn xung quanh một hồi nhưng ở đây lại
không có gì thu hút cô trong khi đó thì Quang bắt đầu
để ý đến sự kì lạ của Minh. Anh không dời tầm mắt khỏi

40
cậu bạn mình và thấy được Minh không có vẻ hoạt bát,
nháo động như ngày thường.

Quang cố tính làm đổ chồng sách cao nặng lên người


Minh, Minh ngã sõng soài ra đất nhưng rồi cũng chỉ đứng
dậy nhìn Quang với ánh nhìn không hề có cảm xúc tức
giận.

Quang bắt đầu tiến lại gần bạn mình để có thể quan sát
kĩ hơn thì tí Chăm Chỉ lên tiếng.

TÍ CHĂM CHỈ

Thôi ở đây không có gì hay để


xem đâu, tí Thư Ký cô dẫn họ
đi đến Bảo tàng Xì trum đi, ở
đó có nhiều thứ hấp dẫn hơn.

Nghe tí Chăm Chỉ gợi ý, Ánh vui vẻ reo hò vì được đi


bảo tàng của những người xì trum.

ÁNH

Woahh thích quá, ở bảo


tàng chắc có nhiều cái hay
lắm á.

Ánh vừa nói vừa nhìn về phía Quang thì thấy anh mình
đang quan sát Minh, Ánh bước qua một chồng sách cao tầm
30cm để lại gần Quang, cô đảo mắt từ Quang sang Minh
rồi lại từ Minh sang Quang như vậy ba lần rồi vỗ vai
Quang.

ÁNH

41
Anh làm gì nhìn anh Minh dữ
vậy, mình đi bảo tàng thôi em
muốn đi bảo tàng lắm.

Quang bị Ánh kéo về thực tại khi anh đang nhìn chằm
chằm vào Minh một cách bất động, anh lấy lại tinh thần
rồi nắm tay Ánh kéo ra ngoài.

Vừa nắm tay Ánh, Quang vừa cố gắng quan sát những chồng
sách cao nghều ngổn ngang khắp sàn nhà, vừa phải bước
qua những chồng sách thấp ở dưới, Quang thấy tí Thư Ký
và Minh đã cách một khoảng tầm 2 mét, anh nhỏ giọng nói
với Ánh.

QUANG

Anh thấy không khí ở đây


lạ lùng lắm.

Nói xong anh đưa mắt nhìn ra sau để đảm bảo vẫn giữ
được khoảng cách với tí Thư Ký và Minh.

QUANG

Từ lúc gặp nhau ở trong này


tới giờ thằng Minh nó khác
thường lắm với cả mấy cái con
xì trum ở đây cũng kì kì nữa.

Ánh nghe anh mình nói, cô nhìn anh mình với ánh mắt
phán xét.

ÁNH

42
Anh chỉ giỏi đa nghi đoán
mò thôi. Em thấy bình
thường với vui quá trời.

Quang bực tức trước sự ngây thơ của em gái, anh quay
qua nói với giọng nghiêm trọng.

MINH

Em có nhớ là mình phải tìm


cách về nhà không? Nếu em
cứ chìm đắm trong những
thứ huyền ảo ở đây thì mãi
mãi em cũng không về nhà
được.

Ánh nghe Quang nói, cô rưng rưng quay sang nhìn anh
mình.

ÁNH

Em đã bao giờ được chìm đắm hả


anh hai? Từ nhỏ đến lớn em
toàn phải nghe theo lời của ba
mẹ, của anh và của bất cứ ai
ngoài em. Hôm nay em chỉ muốn
được trải nghiệm những

ÁNH (CONT’D)

thứ mà em chưa bao giờ nghĩ


mình sẽ được thấy, như vậy là
sai sao?

Nói xong nước mắt trên mặt Ánh lăn dài trên má, tí Thư
Ký thấy vậy thì toang bước lên nhưng ánh mắt của Quang
làm cô giật thót và lui về sau. Quanh quay sang nhìn
chằm chằm vào Ánh.

43
QUANG

Bây giờ em không nghe lời


anh hai nữa đúng không?

Ánh ngang bướng trả lời.

ÁNH

Đúng rồi, bây giờ em chỉ


muốn làm những gì em thích
thôi.

Quang đâm ra bực bội, anh quay sang tí Thư Ký.

QUANG

Khách sạn Nấm Rơm ở đâu vậy?

Tí Thư Ký thấy tình hình không khả quan, cô nhanh nhạy


chỉ đường cho Quang.

TÍ THƯ KÝ

Anh cứ đi thẳng về phía trước


ba trăm mét thì sẽ thấy một
tháp nấm cao năm tầng, quẹo
trái thì sẽ tới được đó, anh

TÍ THƯ KÝ (CONT’D)

chỉ cần nói là “Hãy làm theo


những gì tí Vua xì trum” là
được.

Quang quay người đi nhưng không quên nói lớn với Ánh.

QUANG

Rồi em sẽ hối hận cho mà coi.

44
Cùng lúc đó, Quang vừa đi vừa tự độc thoại với mình.

QUANG (v.o.)

Bực mình thiệt chứ, từ giờ


mình để nó tự lo thân nó
cho xong.

31. NỘI. KHÁCH SẠN NẤM RƠM. ĐÊM

Quang nằm trên một chiếc giường bằng gỗ đặt giữa phòng,
đom đóm được để trong các chai thủy tinh chiếu sáng
khắp căn phòng, mùi hương từ lọ tinh dầu ở đầu giường
làm đầu óc Quang xoay tròn, bắt đầu rơi vào mụ mị. Anh
ngã người lên giường và nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.

TIẾNG VỌNG (o.s.)

Đừng ngủ quên ở đây, đừng


ngủ quên ở đây…

Một tiếng nói lạ cứ quẩn quanh trong phòng làm Quang


giật mình tỉnh dậy, anh bước ra phía cửa sổ, bên ngoài
là một màu đen kịt, không còn thứ ánh sáng lấp lánh như
ban đầu.

Quang thở hỗn hển, đôi mắt anh ánh lên sự hoang mang lo
sợ nhưng mùi hương trong căn phòng cứ kéo anh đến với
giấc ngủ. Quang lấy áo che đi mũi mình, anh nhìn xung
quanh phòng và tìm thấy một lọ tinh dầu, anh xé một
phần góc áo, vo tròn rồi đậy kín cái lọ.

Quang bắt đầu lục tung căn phòng khách sạn, anh đi từ
phía cửa sổ ra đến cửa ra vào, quan sát mọi ngóc ngách.
Sự hoảng sợ ngày càng hiện rõ trên mặt Quang, anh nhìn
ra ngoài cửa sổ, đêm tối như mực.

32. NGOẠI. BẢO TÀNG XÌ TRUM. ĐÊM

45
Một cây nấm to khổng lồ màu đỏ nằm ngay trung tâm làng,
lối đi vào là một hàng dài những cây nấm nhỏ phát ra
ánh sáng dạ quang. Tí Thư Ký dẫn Ánh và Minh xuyên qua
con đường, theo mỗi bước đi của đoàn người, những cây
nấm nổ tung bắn ra những bụi dạ quang bay lấp lánh
trong không trung.

Ánh bị mê hoặc bởi những thứ diệu kì ở xứ sở xì trum,


cô không còn quan tâm đến việc phải trở về nhà. Cô say
mê đi theo tí Thư Ký bằng cánh cổng bảo tàng.

33. NỘI. BẢO TÀNG XÌ TRUM. ĐÊM

Bên trong bảo tàng là một thế giới huyền ảo và kì dị. Ở


giữa sảnh là một chùm sáng màu đỏ chiếu xuyên từ trên
tầng nhà xuống, đi lại gần hơn thì đó là một thác nước
được phản chiếu ánh sáng đỏ.

Ánh vừa đi vừa nhìn xung quanh, cô đi đến đâu thì phía
sau cô những cây hoa dại mọc lên phía sau cô.

Ánh đưa mắt nhìn ra sau, cô đưa tay lên che miệng vì
không tin nổi sự thần kì của bảo tàng này.

Ánh đưa mắt nhìn lên trên, những ô cửa nhỏ trên mái nhà
phản chiếu những tia sáng đủ màu làm cô vui sướng nhảy
cẫng lên.

ÁNH

Thích quá, chưa bao giờ


mình nghĩ mình sẽ thấy
những thứ kì ảo như thế
này hết.

Nói xong Ánh quay sang tí Thư Ký.

ÁNH

46
Chị ơi, chỗ này kì diệu
quá, em muốn sống ở đây
mãi mãi.

Tí Thư Ký nghe Ánh nói, cô cười nhẹ, quay sang nắm tay
Ánh, vừa đi vừa nói.

TÍ THƯ KÝ

Em muốn sống ở đây thì


phải biết rõ về nơi này
chứ, chị dẫn em đi xem
lịch sử xì trum.

Đôi mắt ánh rực sáng, cô chạy theo tí Thư Ký, tí Thư Ký
đưa Ánh đến với căn phòng “Ban sơ”, tại đây trưng bày
những công cụ thô sơ và tượng những người hùng của làng
xì trum.

TÍ THƯ KÝ

Phòng này trưng bày những


tư liệu quý giá về những

TÍ THƯ KÝ (CONT’D)

ngày đầu tổ tiên Xì trum


xây dựng buôn làng.

Tí Thư Ký đến trước một hộp đựng hạt giống.

TÍ THƯ KÝ

Đây là những hạt giống đầu


tiên mà tổ tiên xì trum đã
gieo trồng, nuôi sống dân làng
xì trum vào những ngày lập
làng đầy khó khăn.

47
Ánh đi đến một tủ kính, bên trong là một cây gỗ to bằng
cánh tay, nhọn ở đầu. Ánh quay sang tí Thư Ký, cô chưa
kịp lên tiếng hỏi thì tí Thư Ký đã hiểu ý.

TÍ THƯ KÝ

Đây là vũ khí đầu tiên trong


lịch sử của người xì trum
chúng tôi. Tổ tiên chúng tôi
đã dùng những thanh gỗ này để
chống lại những kẻ thù hùng
mạnh bên ngoài nhằm để bảo vệ
dân làng.

Ánh say mê nghe về những chiến công của người xì trum,


đây là những câu chuyện cô chưa từng được xem trên tivi
lúc nhỏ. Qua từng câu chuyện, Ánh ngày càng xa rời với
thực tại, cô nhắm mắt lại, hình ảnh cô vui sống ở xứ sở
xì trum hiện lên, cô cùng người xì trum trồng trọt, xây
nhà, đánh đuổi những mối nguy hiểm.

Montage:

- Ánh cầm cây cuốc đào xuống đất và gieo xuống một hạt
giống, những hạt giống được Ánh gieo xuống nảy mầm
và cao lớn nhanh chóng.

- Ánh cầm một cây cưa xẻ gỗ.

- Ánh cầm búa đóng đinh.

- Ngôi nhà hình nấm được Ánh gắn ngọn đèn đóm đóm và
bắt đầu phát sáng.

48
- Ánh mặc bộ giáp bằng sắt sáng bóng, cô cầm cây cọc
nhọn đứng trước những người xì trum thiện lương, kẻ
thù trước mặt dần dần thối lui trước khí thế của cô.

- Ánh được những người dân xì trum tung cao lên trời
và hò reo tán thưởng.

Trong lúc Ánh mãi mơ tưởng về cuộc sống của mình với
những xì trum thì tí Thư Ký đã đưa cô đến một căn phòng
khác, căn phòng này được bày trí khác hoàn toàn với vẻ
lung linh kì ảo của bảo tàng. Căn phòng được bao phủ
với bốn bức tường trắng, không nhìn thấy lối ra. Trong
lúc Ánh nhìn xung quanh tìm kiếm cửa ra vào thì một
luồng sáng chói lòa che mờ tầm nhìn của Ánh. Cô nhắm
mắt để tránh thứ ánh sáng đó, khi cô mở mắt ra lần nữa,
tí Thư Ký đã biến mất, bốn bức tường xung quanh dần
hiện lên những hình ảnh động.

Trên tường, Ánh thấy một nhóm người xì trum đang sống
chan hòa ở làng xì trum, những sinh vật màu xanh vui vẻ
hát ca và nhảy múa, khung cảnh tươi tốt như ở xứ sở
thần tiên. Bất chợ một tiếng nổ đùng làm chấn động cả
ngôi làng. Mọi thứ xung quanh mờ đi vì khói lửa, căn
phòng nơi Ánh đứng cũng bị làn khói lửa ấy bao trùm.

34. NỘI. PHÒNG QUANG Ở KHÁCH SẠN NẤM RƠM. ĐÊM

Căn phòng nhìn từ trên cao hỗn độn, ngổn ngang, Quang
ngồi giữa phòng vẫn miệt mài lục tìm khắp căn phòng.

Quang mệt mỏi ngồi ở giữa phòng, không có điều gì trong


căn phòng đáng nghi ngoại trừ lọ tinh dầu làm người ta
dễ chìm sâu vào giấc ngủ tuy vậy Quang vẫn chưa đủ an
tâm về xứ sở lạ kì này.

49
Bất chợt, Quang nhớ đến Ánh vẫn còn đi cùng Minh với
một người da xanh kì lạ, anh nhanh chóng rời khỏi
phòng, chạy nhanh ra đường lớn để đến bảo tàng Xì Trum.

Khi đến ngã rẽ của cầu thang, Quang vô tình nghe thấy
hai xì trum nói chuyện với nhau.

XÌ TRUM 1 (o.s.)

Cuối cùng tí Vua cũng tìm đủ


1000 con người, ngày đó sắp
tới rồi.

XÌ TRUM 2 (o.s.)

Chưa biết được, còn hai người


chưa được làm phép. Tí Vua ra
lệnh cho chúng ta phải canh
giữ người con trai còn người
con gái thì đã có tí Thư Ký xử
lý.

Nét lo lắng càng rõ rệt hơn trên mặt Quang, hai đầu
chân mày anh chau lại.

35. NỘI. VĂN PHÒNG TÍ VUA. ĐÊM

Tách trà để trên bàn nghi ngút khói, Tí Vua đưa tay lấy
rồi hớp một ngụm đầy, sau đó để lại tách trà lên bàn,
quay người lại vào phía tủ kính. Ông nhìn lần lượt
những bức tượng xì trum được trưng bày trong đó.

Tí Mưu Mô ngồi ở gần đó, vui vẻ lên tiếng.

TÍ MƯU MÔ

Chỉ cần đêm nay thành công xử


lý hai đứa con người kia thì

50
kế hoạch của xì trum chúng ta
sẽ thành công mỹ mãn.

Tí Vua nghe xong, xoay người lại nhìn về phía tí Mưu


Mô, cười sảng khoái.

TÍ VUA

Ta đã sống trong nỗi đau và


chờ đợi ngày này hàng trăm
năm.

Lúc này, tí Thư Ký từ bên ngoài bước vào, cô tỏ vẻ


trang trọng chào tí Vua và tí Mưu Mô sau đó đưa một quả
cầu trong suốt cho tí Vua.

Tí Vua cầm lấy quả cầu, nhìn hình ảnh Ánh hoang mang
trong chiếc phòng kín, ông đưa mắt nhìn tí Thư Ký vẻ
tán thường.

TÍ VUA

Cô vẫn luôn làm tốt như vậy,


cảm xúc là thứ quý giá mà con
người được ban tặng nhưng nó
cũng là thứ có thể giết chết
chúng.

Tí Vua đứng dậy để quả cầu thủy tinh lên bàn rồi tiếp
lời.

TÍ VUA

Con người có cả cảm xúc và trí


tuệ, điều đó làm chúng trở nên
ngông cuồng và ngạo mạn nhưng
rồi khi mất đi điều đó chúng

51
cũng chỉ là những con rối bị
điều khiển bởi chúng ta.

Tí Mưu Mô lúc này đã đến đứng cạnh một kệ sách, hắn vừa
với tay lấy một quyển sách vừa hỏi.

TÍ MƯU MÔ

Thần mãi vẫn chưa hiểu tại sao


ngài lại từ chối lấy đi sức
mạnh của con người, chẳng phải
sức mạnh mới là thứ đáng sợ
nhất của chúng hay sao? Khi
mất đi sức mạnh, chúng không
còn gì nữa.

Tí Vua nghe câu hỏi của tí Mưu Mô, ông đi đến phía sau tí
Mưu Mô, nhìn vào quyển sách, trong sách là bức tranh làng
Trum Xì – tộc người anh em của Xì Trum đã bị con người
san bằng chỉ bằng một cái búng tay.

TÍ VUA

Sức mạnh của con người thì


đáng sợ thật đấy, một cú búng
tay có thể phá hủy cả một tộc
người chúng ta nhưng nếu như
con người chỉ có sức mạnh mà
không có trí tuệ hay cảm xúc
thì chúng cũng chỉ là những

TÍ VUA (CONT’D)

con rối bị lợi dụng sức mạnh


mà thôi.

36. NỘI. BẢO TÀNG XÌ TRUM. ĐÊM

52
Ánh đứng giữa căn phòng trống, xung quanh chỉ toàn là
tường không có lối ra. Một cơn choáng váng làm Ánh
không còn đứng vững, hình ảnh trước mắt cứ lặp đi lặp
lại vụ nổ của ngôi làng xì trum, bên tai cô nghe thấy
tiếng nổ ngày càng lớn.

Ánh không chịu nổi nữa, cô bịt hai tai lại, cố gắng sức
chạy khắp phòng tìm kiếm lối ra.

Ánh đưa tay lần mò ở các bức tường, lâu lâu lại phải
đưa tay lên bịt hai tai lại, cô thở dốc, trước mắt dần
tối đen, nước mắt chảy dài trên má. Trước khi đôi mắt
nhắm nghiền, Ánh nức nở.

ÁNH

Anh hai ơi, cứu em, em biết


lỗi rồi… Cứu em…

37. NỘI. LỐI RA CUỐI CẦU THANG. ĐÊM

Quang lần mò theo lối ra của cầu thang, anh nhìn xung
quanh để tìm kiếm lối ra, cầu thang u tối, Quang phải
căng mắt ra để tìm thấy lối đi. Phía trước mặt Quang là
một cánh cửa cũ, bị niêm phong. Quang mừng rỡ chạy
nhanh lại phía đó.

Bên ngoài, những ngọn đèn lung linh đã tắt ngấm từ lúc
nào, mây đen đã che kín bầu trời. Quang cố gắng dùng
sức để mở cánh cửa, Quang ghì chặt vai vào cửa, tay
phải xoay tay nắm cửa, tay trái đẩy mạnh cánh cửa, dùng
sức cả người để mở nhưng cách cửa lại không có dấu hiệu
lung lay.

38. NỘI. SẢNH KHÁCH SẠN NẤM RƠM. ĐÊM

Sảnh khách sạn về khuya không có người qua lại, đèn đã


được tắt bớt một nửa. Đằng sau quầy lễ tân tí Nhanh

53
Nhẹn ngủ gục trên bàn và tí Tỉ Mỉ nằm ngay ngắn trên
sàn, trên người còn đắp một tấm chăn bông dày cộm.

39. NỘI. LỐI RA CUỐI CẦU THANG. ĐÊM

Tại cuối cầu thang, ánh sáng yếu ớt đến độ mắt người
không thể nhìn thấy gì, Quang vẫn cố sức đẩy cánh cửa,
mồ hôi trên trán Quang túa ra ngày càng nhiều, mồ hôi
làm ướt đẫm cả vai áo.

Quang ngồi xuống dựa vào vách cửa, thở phì phò như một
con trâu nước.

Quang nhìn cánh cửa to nặng trước mặt không hề bị lung


lay, anh bực tức đấm vào cánh cửa.

40. NỘI. SẢNH KHÁCH SẠN NẤM RƠM. ĐÊM

Sảnh khách sạn im như tờ, chỉ có tiếng thở đều của tí
Nhanh Nhẹn và tí Tỉ Mỉ.

Một tiếng vang nhỏ vọng lại từ phía cuối cầu thang đủ
để làm tí Nhanh Nhẹn thức giấc, cậu tỉnh dậy, nhìn một
vòng quanh sảnh khách sạn, xác nhận không có người ra
vào, tí Nhanh Nhẹn vươn vai một cái, quay người cầm lấy
một chiếc đèn lồng đom đóm, rời khỏi quầy lễ tân tiến
về phía cầu thang.

41. NỘI. LỐI RA Ở CUỐI CẦU THANG. ĐÊM


Quang kiệt sức ngồi ở cạnh lối thoát phía cầu thang,
đôi mắt anh nhắm hờ vì mỏi mệt bất chợ hàng loạt tiếng
bước chân dồn dập vọng vào tai anh, ngày càng to.
Quang giật bắn người, nép mình ra phía sau một khúc cua
để trốn thì thấy tí Nhanh Nhẹn đang thoăn thoắt kiểm
tra các phòng.

QUANG (v.o.)

54
Không được, mình phải nhanh
chóng rời khỏi cái khách sạn
quái quỷ này, mình sẽ sớm bị
phát hiện thôi.

Nghĩ xong, Quang nhìn về phía cửa bếp, không nghĩ nhiều
anh nhón chân đi thật nhẹ về phía đó.

Vừa đi, Quang vừa quan sát trên lầu và phía quầy lễ tân
bên trái, lâu lâu Quang lại phải hít thở sâu vài lần để
bình tĩnh.

42. NỘI. PHÒNG BẾP KHÁCH SẠN. ĐÊM

Quang rón rén từ ngoài đi vào bếp, căn bếp của khách
sạn được thiết kế hết sức thuận tiện cho việc đi lại
với ba đảo bếp dài tầm hai mét đặt song song, bức tường
ở cuối bếp là ba cái bếp lớn với ba cái ống hút khói to
đùng ở trên. Phía bên tay trái cái bếp thứ ba là một
cánh cửa ra vào.

Quang mừng rỡ đi nhanh về phía cửa, khi cách cánh cửa


khoảng chừng năm mét, chân Quang đạp trúng một cái muôi
múc canh bằng gỗ nằm chỏng chơ trên sàn phát ra âm
thanh răng rắc.

Quang nhìn xuống chân mình sau đó nhìn ra phía quầy lễ


tân để xác nhận âm thanh mình vừa tạo ra không hề đánh
động đến một gã xì trum nào.

Quang với tay nắm lấy tay nắm cửa và thử vặn chốt, cánh
cửa ở bếp không hề bị khóa, Quang nhanh chóng len lỏi
qua cánh cửa bếp trốn ra ngoài.
43. NỘI. VĂN PHÒNG TÍ VUA. ĐÊM
Khác hẳn sự đe dọa của Quang và Ánh, không khí trong
văn phòng tí Vua lại náo nhiệt hơn nhiều. Tí Vua ngồi
trên ghế, nhâm nhi tách trà gừng ấm nóng, hai dãy ghế

55
gỗ có tí Thư Ký, tí Mưu Mô, tí Thông Thái đang ngồi trò
chuyện. Tí Lờ Đờ thì ngồi dựa vào tường, đôi mắt lờ đờ
không biết đang tỉnh hay mơ. Cùng lúc đó tí Pha Chế từ
ngoài vui mừng chạy vào.

TÍ PHA CHẾ

Thưa Tí Vua, con đã pha chế


đầy đủ số lượng thần dược cần
thiết cho đêm nay.

Tí Vua để tách ra lên bàn, vỗ tay tán thưởng.

TÍ VUA

Làm tốt lắm, con mồi đã ở yên


trong rọ giờ chỉ cần đợi đến
giờ là lịch sử xì trum chúng
ta sẽ bước sang một trang mới.

Cả văn phòng tí Vua tràn ngập tiếng cười khoái chí của
những người da xanh có mặt trong đó.

44. NỘI. HUYỆT ĐẠO ĐẰNG SAU CỦA BẾP. ĐÊM


Sau khi dễ dàng mở được cửa bếp, Quang vui mừng bước
thật nhanh ra ngoài toang chạy đến Bảo tàng Xì trum
nhưng trước mắt anh vẫn là một màu tối đen, không khác
hơn lúc ở lối thoát hiểm cầu thang.
Quang lần mò trong bóng tối, anh nhận đây là một huyệt
đạo dẫn ra một nơi bí mật.
Quang đưa tay dò phía trước, chân bước từng bước vững
vàng.

QUANG (thì thầm)

Không được sợ, không được sợ,


bây giờ mà quay lại không biết

56
chừng sẽ bị bọn xì trum đó bắt
nhốt.

Đôi mắt Quang trong huyệt đạo gần như vô dụng, anh dùng
hết tất cả giác quan khác của mình để tiến về phía
trước, mồ hôi đổ ra càng nhiều, bước chân ngày càng
loạng choạng vì mất sức.

Đi được khoảng chừng năm trăm mét, Quang sờ thấy một


bức tượng, tay anh lần mò trong bóng tối vô tình nhấn
vào một cái nút giấu kín ở phía mắt trái bức tượng.

Đôi mắt bức tượng phát sáng, trong thoáng chốc Quang
nhìn thấy được đây là bức tượng một xì trum mặc bộ áo
giáp sáng loáng, tay cầm một chiếc cọc nhọn trong tư
thế lao về phía trước.

Ánh sáng từ đôi mắt của bức tượng sáng rực lên nhanh
chóng, Quang chưa kịp phản ứng thì một tiếng nổ vang
lên, Quang phải nhắm chặt mắt vì không thích ứng được
ánh sáng cường độ cao, đôi chân anh không đứng vững,
ngã nhào ra nền đất.

Quang hoảng loạn che lấy đôi mắt mình và không ngừng
hít thở đều để trấn an bản thân.

45. NỘI. VĂN PHÒNG TÍ VUA. ĐÊM


Cả làng xì trum giờ đây đã trở nên yên tĩnh khác
thường, ngôi nhà duy nhất còn được bao phủ bởi ánh sáng
là văn phòng của tí Vua.
Tí Nhanh Nhẹn chạy từ ngoài vào một cách hớt hải phá
tan bầu không khí náo nhiệt bên trong. Tí Nhanh Nhảu
quỳ xuống trước bàn làm việc của tí Vua, nhanh miệng
báo cáo.

TÍ NHANH NHẸN (lo lắng)

57
Thưa tí Vua, gã người kia đã
trốn đi rồi ạ, con nghe thấy
có tiếng nổ ở sau bếp, có thể
là gã đã vào đấy.

Tí Mưu Mô nghe thấy thế bật nhanh dậy khỏi ghế, cáu bẳn
nhìn về phía tí Nhanh Nhẹn.

TÍ MƯU MÔ

Ngươi nói gì hả tí Nhanh Nhẹn?

Tí Nhanh Nhẹn lo sợ lui về sau một bước.

TÍ NHANH NHẸN (lắp bắp)

Hôm nay tí Đầu Bếp mệt trong


người nên đã xin phép về
trước, chỉ còn tí Vụng Về ở
lại dọn dẹp. Có thể… Có thể tí
Vụng Về đã quên đóng cánh cửa
dẫn đến đó…

Tí Lờ Đờ ngủ trong góc giờ nghe loáng thoáng cuộc trò


chuyện thì tỉnh dậy, hoang mang nhìn về phía tí Nhanh
Nhảu rồi đảo mắt sang tí Vua, sau đó là tất cả xì trum
trong phòng.

Lúc này, tí Thư Ký chợt nhớ ra.

TÍ THƯ KÝ

Nếu con người vào được đó thì


kế hoạch của chúng ta sẽ vỡ
tan, mọi công sức của cả làng
xì trum đều biến mất.

Tí Thư Ký tỏ vẻ thảng thốt rồi lấy tay che miệng.

58
TÍ THƯ KÝ

Còn con bé kia, chúng ta phải


nhanh chóng đưa nó đến phòng
chuyển đổi thôi.

Tí Vua ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lên tiếng.

TÍ VUA

Tí Thông Thái, ngươi cùng với


tí Quân Sự điều phối quân đội
xì trum đi tìm và bắt gã kia.

Sau đó, tí Vua quay sang tí Thư Ký.

TÍ VUA

Còn con thì nhanh chóng đưa


con bé kia đến phòng chuyển
đổi, đừng chậm trễ.

Tí Vua quay vào trong cầm lấy áo choàng, lúc đi ngang


tủ kính, ông đưa mắt nhìn vào trong với ánh mắt có lỗi.

TÍ VUA

Tí Pha Chế, tí Mưu Mô và tí Lờ


Đờ theo ta đi đến phòng chuyển
đổi.

46. NGOẠI. KHU QUÂN SỰ ĐẶC BIỆT. ĐÊM


Quang nằm sõng soài trên một vùng cát lún, cơn đau ập
đến làm nhức nhối đôi mắt Quang, Quang nhắm tịt mắt đôi
chút rồi cố sức mở mắt ra.
Khi đôi mắt dần lấy tại tiêu cự, Quang nhận ra mình
không còn ở trong huyệt đạo ban nãy nữa. Phía trước anh
là một rừng trúc dày, gió thổi không ngừng len qua từng
khe hở giữa các cây trúc tạo nên âm thanh rợn người.

59
Quang toan đứng dậy thì nhận ra mình đang nằm trên một
vùng cát lún, Quang bất lực chửi thầm.

QUANG (chửi nhỏ)

Mẹ nó.

Quang từ từ hít sâu, điều chỉnh lại hơi thở.

QUANG

May là mình có kinh nghiệm.

Quang từ từ ngã lưng trên nền cát nhún, anh từ từ


chuyển động nhẹ nhàng đẩy người về phía rừng trúc, sau
một hồi chật vật Quang đã đi đến bìa rừng trúc.

Quang đứng dậy, đưa mắt nhìn xuyên qua khoảng không
thẳng tắp giữa những hàng trúc.

Quang sững người, đôi chân anh bị ghì chặt bởi thứ anh
nhìn thấy. Hàng trăm con người bằng da bằng thịt giống
anh đang luyện tập và mài dũa vũ khí một cách vô tri vô
giác như những con robot miệng không ngừng nói.

ĐỘI QUÂN CON NGƯỜI

Xì trum vạn tuế

Xì trum vạn tuế

Xì trum vạn tuế

Quang đứng đó một hồi lâu, tay chân Quang run rẩy không
ngừng. Quang nhìn vào những ngôi nhà và những con người
đang ở đó với tay chân và sắc mặt cứng đờ.

Đôi mắt Quang mở lớn, gương mặt thảng thốt nhìn về phía
người bạn của mình ở bên kia rừng trúc. Minh đứng giữa
đám người, miệng không ngừng tung hô “Xì trum vạn tuế”

60
Quang chạy nhanh tiến lại gần Minh. Anh bấu mạnh hai
tay của Minh vào bắp tay Minh.

Hành động của Quang không thể đánh động được Minh cũng
không đánh động được những con người ở đây, Quang bối
rối nhưng vẫn gắng gượng nói chuyện với Minh.

QUANG (gấp rút)

Minh, mày đang làm gì vậy?

Minh đáp lại Quang bằng một vẻ mặt cứng đờ, im ắng. Khi
Quang buông tay của mình ra khỏi cơ thể của Minh, Minh
tiếp tục cầm cây rìu lên và gõ thật đanh xuống miếng
thép để mài tiếp một cây kiếm đang còn dang dở.

QUANG

Minh, bây giờ mày phải cùng


với tao đi cứu Ánh rồi tụi

QUANG (CONT’D)

mình phải nhanh chóng thoát


khỏi nơi này. Ở đây quái dị
quá, tao thấy có điềm không
lành.

Minh vẫn trong trạng thái vô tri vô giác, Quang bất lực
nhìn bạn mình với anh mắt cầu khẩn.

Một tốp người xì trum từ xa đi đến, Quang lo lắng tìm


kiếm xung quanh, đôi chân Quang chạy nhanh về phía rừng
trúc.

QUANG

Bây giờ mình phải bình tĩnh


tìm cách cứu Ánh và cả thằng

61
Minh nữa. Phải trốn khỏi bọn
xì trum đó trước.

Mải chạy, Quang lại giẫm vào vùng cát lún khi nãy, đôi
chân của Quang như bị mặt đất nuốt chửng, anh không tài
nào nhấc lên nổi. Phía sau lưng tốp người xì trum ngày
càng đến gần.

47. NGOẠI. SÂN TRƯỚC PHÒNG CHUYỂN ĐỔI. RẠNG SÁNG


Bầu trời đã bắt đầu ánh lên những tia sáng đầu tiên của
ngày mới, Quang đang cố sức rút chân ra khỏi vùng cát
lún thì bỗng nhiên chân anh nhẹ bẫng. Quang cảm nhận
mình ngã ra một nền đất đá cứng do dùng lực kéo mạnh.
Quang đưa mắt quan sát thì thấy trời đã ửng sáng, anh
đang nằm ở trong sân trước của một ngôi nhà.
Quang đứng dậy, nép vào chỗ khuất, đưa mắt nhìn vào
trong nhà.
48. NỘI. PHÒNG CHUYỂN ĐỔI. RẠNG SÁNG
Dù trời bên ngoài đã bắt đầu có dấu hiệu của nắng sớm
nhưng bên trong căn phòng một màu u tối vẫn bao trùm.
Ánh sáng màu hồng cùng với một lớp khói mờ dày đặc làm
cho không khí trong phòng trở nên đặc quánh.
Tí Lờ Đờ khệ nệ khiêng một cái chum to bằng thân người
đi đến giữa phòng, đặt xuống dưới một tia sáng rực rỡ.
Tia sáng hắt xuống cái chum làm cho nó nổi bần bật giữa
căn phòng.
Tí Vua mặc áo choàng, đứng đằng sau cái chum, ánh sáng
từ cái chum hắt lên không đủ để làm rõ toàn bộ khuôn
mặt ông ấy.
Tí Thông Thái đứng đằng sau, vẻ tò mò.

TÍ THÔNG THÁI

Thưa tí Vua, con nghĩ mãi vẫn


không hiểu tại sao Ngài lại
muốn cướp lấy cảm xúc và trí

62
tuệ của con người? Đã rất lâu
rồi, chúng con làm theo lời
ngài dặn vì chúng con tuân
lệnh tuyệt đối. Hôm nay, ước
nguyện của Ngài thành sự thật
thì chúng con có thể được biết
ước nguyện ấy không ạ?

TÍ VUA

Ta đã chờ đợi ngày này hàng


trăm năm. Kể từ khi loài người
diệt vong vương quốc anh em
Trum Xì của ta, ta đã thề với
một ngàn linh hồn thần dân xứ
Trum Xì sẽ hồi sinh họ và chỉ
có trí tuệ và cảm xúc của một
ngàn con người thì mới có thể
giúp ta làm điều đó.

Tất cả xì trum ở trong phòng đều xúc động trước mong


mỏi của tí Vua.

Tí Vua lấy từ trong túi áo choàng ra một cây nấm, bấm


nút và nói.

TÍ VUA

Tí Thư Ký hãy nghe ta xì trum,


hãy nhanh chóng đưa con bé kia
đến đây.

49. NGOẠI. SÂN TRƯỚC PHÒNG CHUYỂN ĐỔI. RẠNG SÁNG


Quang ở bên ngoài nghe những lời tí Vua nói, anh bàng
hoàng, thảng thốt và không suy nghĩ nhiều, anh quay
người chạy đến bảo tàng Xì Trum để tìm Ánh.
50. NGOẠI. CON ĐƯỜNG GIỮA LÀNG. RẠNG SÁNG

63
Quang chạy thật nhanh trên con đường, khi đến con đường
nấm phía trước bảo tàng, Quang nhìn thấy Ánh ngất xỉu
nằm trên một tấm vải to đang được hai xì trum cao to
khiêng đi, dẫn đường là tí Thư Ký.
Quang nhìn xung quanh, anh chạy tới một cái cây lớn,
dùng toàn bộ sức lực của mình để bẽ gãy một cành cây
trông chắc chắn, anh chạy đến đằng sau ba xì trum, lén
đánh vào gáy một xì trum.
Tí Thư Ký nghe thấy tiếng động quay đầu lại thì thấy
Quang, cô toang lấy cây nấm trong túi áo ra để báo hiệu
thì bị Quang nhanh tay chạy đến giật lấy và giẫm nát.
Tên xì trum to lớn còn lại chạy đến đánh Quang từ phía
sau, Quang giằng co với nó rồi dùng gậy gỗ đánh nó bất
tỉnh ngã lăn ra đất.
Xử lý xong hai gã cao to, Quang tiến về phía tí Thư Ký,
dùng sức mạnh của mình trói cô lại vào một gốc cột sau
đó kéo hai tên to lớn kia trói vào một chỗ xa.
Sau khi làm xong hết mọi việc, Quang chạy đến cõng Ánh
rồi dùng hết sức lực chạy đi.
51. NGOẠI. BỜ HỒ. RẠNG SÁNG
Quang từ cuối con đường chạy thật nhanh, băng qua quảng
trường chạy về phía bờ hồ, trên vai anh cõng Ánh, sự
mệt mỏi và gánh nặng trên vai khiến đôi chân anh nặng
trĩu.
Khi đến quảng trường, Quang chỉ còn có thể lê từng bước
đến bờ hồ.
Mặt trời dần lên cao, mặt nước trong hồ cũng dâng cao
theo, Quang vui mừng nhìn mặt nước rồi ngoái lại phía
sau trông chừng bọn xì trum.
Bất chợt Quang nhìn thấy Minh tiến ra từ phía bụi rậm,
anh chạy lại phía bạn, cố gắng lay bạn tỉnh dậy.

QUANG

Minh, Minh tỉnh dậy.

64
Hành động của Quang không thể tác động đến Minh.

Quang nhìn về phía bờ hồ, nước đã dâng cao đến bờ, con
thuyền cũng đậu bên cạnh cây cầu gỗ.

Quang xốc người để Ánh nằm gọn trên vai, quay sang kéo
tay Minh nhanh chân xuống thuyền.

QUANG (v.o.)

Chỉ cần rời khỏi cái làng quỷ


quái này thì mọi chuyện sẽ
bình thường trở lại thôi.

Quang chật vật xuống thuyền, để Ánh nằm gọn ở dưới rồi
quay sang yên vị cho Minh.

Xong hết tất cả, Quang cầm mái chèo lên cố gắng chèo
thuyền.

52. NGOẠI. HỒ NƯỚC. NGÀY


Quang bơi đi được một lúc, ngoảnh mặt lại thấy ngôi
làng đã khuất tầm mắt, bờ phía bên này cũng đã dần hiện
rõ.
Quang buông mái chèo, thở phào.
Quang xoay người sang lay Ánh và Minh dậy nhưng không
ai hồi đáp lại anh.
Quang lại cầm mái chèo, cố gắng chèo đến phía bờ.
Khi chiếc thuyền đi đến gần bờ, Quang sửng sốt vì nhận
ra trước mắt mình lại là ngôi làng của những xì trum.

Quang cố gắng lái mái chèo đi ngược trở lại.

Minh bất động trên thuyền từ lúc nãy bỗng đứng phắt
dậy, lấy từ trong túi quần ra một chùm pháo sáng.

Quang thấy bạn mình chuẩn bị ra tín hiệu cho xì trum


thì buông mái chèo cố gắng giật lấy pháo sáng trong tay
bạn.

65
QUANG

Tỉnh lại đi Minh, mày đang hại


chết cả đám đó.

Quang chật vật giằng co với Minh trên chiếc thuyền,


chiếc thuyền chao đảo liên tục, nước không ngừng tràn
vào mạn thuyền.

Thấy không thể lung lay bạn, Quang cố gắng đứng vữngm
ghì môi sát vào tai Minh, thét lớn.

QUANG

MINHHHHHH

Cùng với câu hét của Quang, tiếng pháo sáng cũng nổ
tung vang động cả bầu trời.

Quang thấy vậy nhanh tay cầm lại mái chèo, gắng sức
chèo.

Minh dần hoàn hồn sau tiếng thét của bạn mình.

Đôi mắt Minh dần lấy lại tiêu cự, anh đưa mắt nhìn xung
quanh, hình ảnh Quang cố gắng chèo con thuyền đi thật
nhanh phản chiếu vào mắt anh.

MINH

Sao tụi mình lại ở đây?

Minh cất giọng khàn khàn hỏi Quang, Quang thấy Minh đã
tỉnh táo, anh vừa chèo vừa trả lời.

QUANG

Mày chèo phụ tao đi rồi tao kể


sau. Nhanh lênnn.

Quang và Minh cùng nhau gắng sức chèo thuyền trong khi
Ánh vẫn bất tỉnh.

66
Bất chợt, trời nổi mây đen, gió bắt đầu thổi mạnh, tay
chèo của Quang và Minh bị ghì chặt không thể đẩy chiếc
thuyền đi về phía trước được.

Một cơn lốc từ xa kéo tới, làm cho mặt nước nổi sóng
lớn, Quang và Minh không còn kiểm soát được con thuyền,
con thuyền bị đẩy trôi.

Quang hét lớn.

QUANG

Tao với mày phải cố gắng không


để con thuyền trôi mất kiểm
soát như vậy được.

Minh chưa hiểu hết được những gì diễn ra nhưng thấy


tình thế trước mắt, cậu cũng cố gắng ghì chặt tay chèo.

MINH

Tao biết rồi, tao đang cố ghì


cái thuyền lại đây nè. Gió gì
mà mạnh dữ thần.

53. NGOẠI. BỜ HỒ. NGÀY


Tí Vua đứng ở cái bục cao giữa quảng trường, hai tai
chắp ra sau, mắt hướng về phía hồ.
Phía trước tí Vua là 997 con người vô tri vô giác đang
trong tư thế ra chiến trận.
Đằng tí Vua là hàng trăm xì trum đang đứng.
Phía hồ, mây đen, gió lớn ngày càng dữ dội, chiếc
thuyền chở Quang, Minh, Ánh chao đảo.
Tí Vua đứng một chỗ, ánh mắt thỏa mãn.
54. NGOẠI. HỒ NƯỚC. NGÀY
Quang và Minh không còn giữ vững được mái chèo, con
thuyền như bị dính một loại phép thuật kì lạ, nó không
ngừng băng băng về phía làng xì trum.

67
Quang cố gắng lay Ánh tỉnh dậy nhưng không thành.
Quang đưa mắt nhìn Minh xong rồi nhìn Ánh rồi lại xoay
lưng nhìn về phía làng xì trum với đội quân hùng mạnh
ngày càng rõ ràng trong mắt.

QUANG

Đã đến lúc phải chiến đấu rồi.

Quang nắm lấy tay Minh, mắt nhìn thẳng vào mắt Minh.

QUANG

Minh, mày phải tin tao. Đám


người kia muốn hại tụi mình,
bây giờ hai đứa mình phải
chiến đấu để có thể trở về
nhà.

Minh siết chặt lấy tay Quang, gật mạnh đầu.

MINH

Tao hiểu rồi bạn hiền.

55. NGOẠI. BỜ HỒ. NGÀY


Con thuyền cập bến, Quang và Minh đứng thẳng người,
nhìn chằm chằm về phía kẻ thù.
Tí Mưu Mô thấy hai con người không hề biết sợ hãi, cười
khẩy.

TÍ MƯU MÔ

Có một điều phải công nhận


loài người có niềm tin với
nhau mãnh liệt thật. Chỉ cần
một ảo ảnh là có thể đánh lừa
được hai anh em tụi bây.

Quang nghe thấy thế, cười khẩy đáp lời.

68
QUANG

Đó chẳng phải là thứ mà các


người không có hay sao?

Tí Mưu Mô nghe thấy thế thì bực tức.

TÍ MƯU MÔ

Chúng tao tin nhau hơn cả loài


người chúng mày.

QUANG

Vậy sao? Vậy thì tại sao hàng


trăm năm qua chúng mày phải
làm việc như một con rối mù
lòa dưới chân người chúng mày
coi là vua mà không hề biết
ông ta có mưu đồ gì?

Nghe Quang nói thế, tất cả các xì trum đều đồng thanh.

XÌ TRUM

Nói bậy! Nói bậy! Nói bậyyyy

Quang thấy thế thì nói tiếp.

QUANG

Xì trum các người tưởng mình


sẽ đứng cao hơn những con
người đã bị tẩy não kia hả?
Tụi bây cũng chỉ khác họ là da
màu xanh thôi, đều là nô lệ
cho ông già kia.

Tất cả xì trum nghe lời Quang nói đều trở nên bực tức
và điên cuồng. Chúng bắt đầu chạy tới nhằm tiêu diệt kẻ
thù của mình.

69
Đội quân con người của tí Vua cũng bắt đầu chiến đấu.

Quang bắt đầu trở nên hoảng hốt.

QUANG

Tụi mình không thể tay không


đấu với bọn họ được.

MINH

Ở sau lưng quần của tao và mày


có một con dao đi rừng còn gì.

Quang và Minh rút dao ra, cả hai chạy lên bờ đánh nhau
với kẻ thù.

Trận chiến diễn ra khốc liệt, khi xử xong Đội quân con
người, Quang và Minh đều đã kiệt sức.

Tí Vua lúc này cười to.

TÍ VUA

Các người không thể trở về


đâu, kể từ khi kí vào giấy
thỏa thuận các người đã trở
thành nô lệ của ta. Không có
sự cho phép, không một ai có
thể sang bờ hồ bên kia.

Quang không tin nhìn vào tí Vua, chất vấn.

QUANG

Ông nói dối.

Tí Vua không trả lời, ông nhìn về phía hai cậu trai đơn
độc với nét mặt thách thức.

70
Tí Vua lấy từ trong áo choàng ra một cây đũa phép, đưa
cao lên trời rồi đọc thần chú.

Sấm sét ở khắp nơi được gọi về, mây đen kéo đến, mưa
bắt đầu trút xuống dữ dội.

Tiếng sấm vang vào tai Quang và Minh đinh tai nhức óc.

Tí Vua cầm cây đũa phép, chĩa thẳng về phía Quang và


Minh, đọc tiếp một câu thần chú.

Trên thuyền, những hạt mưa to nặng rơi vào mũi, miệng
làm Ánh tỉnh dậy. Tiếng sấm chớp, tiếng ồn ào vang vọng
bên tai cô.

Đôi mắt Ánh từ từ mở ra.

56. NỘI. XE KHÁCH. NGÀY/MƯA


Bên ngoài mưa to đập vào cửa kính từng hồi vồn
vập, chớp, sấm cứ đánh liên hồi không dừng.
Ánh mở mắt tỉnh dậy, cô đưa tay bóp lấy cái vai
mỏi nhừ của mình.
Ánh xoay xoay cái cổ để đỡ đau rồi ngơ ngác nhìn
xung quanh.
Quang, Minh và người trên xe khách đều chìm vào
giấc ngủ.
Xe khách dừng lại bên một tiệm sửa xe ven đường,
bên ngoài mưa to không có dấu hiệu dừng, sấm chớp
đánh từng hồi làm nhịp tim của Ánh cũng tăng cao.
Ánh đưa tay tháo tai nghe, màn hình điện thoại
đang chiếu bộ phim hoạt hình “Làng xì trum”.
-HẾT-

71
72

You might also like