You are on page 1of 5

CẦU NGUYỆN THỨ 3 TUẦN 4 MÙA CHAY

1. Lời dẫn
Thánh hóa: Chạm Lòng Con <Nghe nhạc và hát>
1. Ϲhạm lòng con Ϲhúa ơi ngaу giờ nàу. Ϲhạm lòng con để con không xa Ɲgài. Ϲhạm
lòng con Ϲhúa ơi ngaу giờ nàу. Ϲhạm lòng con để con saу mê Ɲgài.
ĐK: Vực con vươn lên, khỏi chốn tối tăm tuуệt vọng. Vực con vươn lên khỏi nghi sợ và
sầu não. Thì con sẽ hát chúc tán ngợi khen danh Ϲhúa .Xin Thần Linh đến chạm vào con
ngaу Ϲhúa ơi!
2. Ϲhạm lòng con Ϲhúa ơi ngaу giờ nàу. Ϲhạm lòng con để con luôn tin Ɲgài. Ϲhạm
lòng con Ϲhúa ơi ngaу giờ nàу. Ϲhạm lòng con để con luôn уêu Ɲgài.

Các bạn thân mến!


Tự do là tặng phẩm vô giá Thiên Chúa đã tặng ban cho con người để họ tự do trung thành với
Chúa hay phản bội Ngài. Thiên Chúa luôn tôn trọng tự do của con người. Vì thế, tự do là con dao
hai lưỡi, nếu biết dùng nó cho đúng thì sống, mà dùng sai thì chết. Chính vì con người có quyền tự
do nên họ đã phạm tội chống lại Thiên Chúa. Nhưng Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót,
Ngài vẫn yêu thương con người khi họ còn ở trong vòng tội lỗi, Ngài kiên nhẫn chờ đợi, kêu mời và
tạo mọi điều kiện để họ trở về sống trong ân tình của Ngài.

2. Lời Chúa
(mời các bạn cùng đọc đoạn Lời Chúa)

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi
đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm
rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng". Bấy giờ Người phán
bảo họ dụ ngôn này: "Người kia có hai con trai. Ðứa em đến thưa cha rằng: "Thưa cha, xin cha
cho con phần gia tài thuộc về con". Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em
thu nhặt tất cả tiền của mình trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó
tiêu hết tiền của, thì gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp
việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn
cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó mới hồi tâm lại và tự nhủ: "Biết bao người làm
công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với
cha tôi và thưa người rằng: "Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được
gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha". Vậy nó ra đi và trở về
với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm
choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: "Lạy cha, con đã lỗi phạm
đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa". Nhưng người cha bảo các đầy tớ:
"Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu; hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và xỏ giầy vào
chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã
mất nay lại tìm thấy". Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình. "Người con cả đang ở ngoài đồng.
Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện
gì. Tên đầy tớ nói: "Ðó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về
mạnh khoẻ". Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào, nhưng anh trả
lời: "Cha coi, đã bao nhiêu năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không
bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn; còn thằng con của cha kia,
sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn
mừng nó". Nhưng người cha bảo: "Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con.
Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy".

3. Suy niệm 1

Dụ ngôn “Người cha nhân hậu” là một dụ ngôn nổi tiếng nói nên lòng thương xót tha thứ của
người cha hay nói đúng hơn là tình thương xót yêu thương của Thiên Chúa dành cho con người.
Người con thứ đòi cha chia phần gia tài của riêng mình. Người cha nhân hậu là người tôn trọng tự
do của đứa con thứ, người đã chia một phần ba gia sản cho nó ngay khi ông còn sống. Nó quyết lên
đường bỏ nhà, bỏ quê hương, bỏ cha đi đến phương xa, chơi bời trác táng, giao du với những quân
du côn, với những cô gái đĩ điếm. Tiêu xài như thế thì đến núi cũng phải lở. Chẳng bao lâu hắn đã
tiêu xài hết tiền của, đồng thời nạn đói cũng xẩy ra tại miền ấy. Hắn phải đi kiếm việc làm cho qua
ngày, nhưng tìm được việc làm đâu có dễ, hắn chỉ xin được chăn heo, mà đối với người Do Thái
chăn heo là một điều xấu hổ, mất phẩm giá, vì heo là một con vật ô uế. Thiên Chúa luôn tôn trọng tự
do của chúng ta. Nhưng nhiều người đã dùng quyền tự do đó để trở nên như người con thứ trong dụ
ngôn, luôn muốn sống tự do một cách thoái quá để rồi gây nên những lỗi lầm và nhận lại là những
hậu quả khó lường. Sống trong cảnh nhục nhã và túng thiếu đến cùng cực, hắn mới hồi tâm lại: ở
nhà cha tôi thiếu gì của ăn, đến đứa đầy tớ cũng còn thừa cơm bánh, còn tôi ở đây thì phải cùng cực,
muốn ăn cám heo người ta cũng không cho ăn. Ở trong hoàn cảnh này thì vô phương giải quyết, chỉ
còn cách trở về kiếm miếng cơm cho khỏi chết. Hắn nghĩ thế này : tôi sẽ trở về xin lỗi cha và chỉ
dám xin cho ở nhà cha với phận mọn là đứa tôi tớ thôi, đâu dám nghĩ đến chuyện được nhận lại làm
con. Nhưng làm một tên nô lệ mạt trong nhà, một tên đầy tớ ở thuê, một tên lao động công nhật
trong nhà cha, theo một nghĩa, thì nô lệ là một phần tử trong gia đình, nhưng đầy tớ ở thuê thì có thể
bị đuổi sau khi chủ báo trước một ngày vì nó không thuộc về gia đình chút nào. Vì người cha nhân
hậu luôn trông ngóng con trở về nên ông là người đầu tiên trông thấy đứa con trở về từ đàng xa. Khi
trông thấy con ông liền vội vàng làm 4 việc mà người con chưa kịp nói nên lời nào: “cha nó chợt
trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu.” Ông
không trách móc khiển trách người con thứ mà trái lại mở tiệc linh đình mừng cho nó đã sám hối trở
về, đã chết nay sống lại. Ông chấp nhận tất cả những lỗi lầm của người con và luôn chào đón người
con trở về. Đó là niềm hy vọng của người cha cũng nói lên niềm hi vọng của Thiên Chúa đối với
chúng ta. Thiên Chúa luôn hi vọng mỗi người chúng ta biết hoán cải khi nhận ra tội lỗi của mình,
Ngài luôn giang rộng cánh cảnh chuẩn bị sẵn sàng để ôm ẫm chúng ta vào lòng khi chúng ta trở về
với Thiên Chúa nhân từ. Để có thể chấp nhận được tội lỗi của con trai thì chắc hẳn người cha là một
người có lòng trắc ẩn hết mực yêu thương con cái. Thiên Chúa đầy lòng trắc ẩn nên hằng chờ mong
con cái trở về. Ngài yêu thương như một người mẹ, bằng một tình yêu nhân từ. Có thể suy nghĩ về
tình yêu của Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, để giúp ta hiểu hơn tình yêu của Thiên Chúa như một
người mẹ, vì tình yêu của Mẹ Thiên Chúa là hình ảnh của tình yêu này. Qua cách diễn tả của Kinh
Thánh và thần học về tình yêu của Mẹ Thiên Chúa, ta sẽ thấy tình yêu của Thiên Chúa là một tình
yêu nhưng không và tỏa rộng, một tình yêu trung thành dù con người bất trung, một tình yêu chờ
đợi tạo vật đáp ứng. Lẽ ra khi trở về người con phải chạy tới quỳ sấp xuống chân người cha, Đàng
này, người cha lại cất công đi gặp con, còn chạy đến với anh ta nữa, quả là quá đáng. Ở đây chúng
ta bắt gặp một người cha không ngại mất mặt, thâm chí không ngại những điều xấu nào có thể đến
với mình. Uy tín của người cha không ở chỗ giữ một khoảng cách đối với con cái, nhưng ở chỗ yêu
chúng và biết cách diễn tả tình yêu này. Tình yêu của Thiên Chúa là một tình yêu can đảm. Can đảm
phá bỏ mọi thứ an ninh giả tạo để sống trong sự an ninh đích thực duy nhất do tình yêu mang lại.
Can đảm đến với người khác khi biết vượt qua những khoảng cách thường được tạo ra chỉ vì không
có khả năng yêu thương. Quả thực, lắm người hành xử độc đoán, muốn ra uy, nhất là khi có quyền,
thường chỉ là vì không có khả năng yêu thương, do đó thấy cần phải bảo vệ uy quyền bằng cung
cách hành xử đó. Khi thấy con trở về người cha sung sướng vui mừng như một đứa trẻ con. Ông ôm
hôn anh ta, bảo đầy tớ mặc cho anh ta áo đẹp nhất, xỏ nhẫn vào tay anh ta, xỏ dép vào chân anh ta,
giết bê béo làm thịt ăn mừng anh ta. Những việc đó là cách biểu lộ niềm vui của ông, một niềm vui
đặc biệt. Đó chính là niềm vui trên trời dành cho một người tội lỗi hối cải. Đó chính là niềm vui của
Thiên Chúa, một Thiên Chúa biết vui mừng sau khi đã phải đau khổ, cũng những người cha trong
dụ ngôn đã đau khổ vì có tấm lòng của người mẹ. Người cha trong dụ ngôn là hình ảnh của một
Thiên Chúa không thờ ơ với những thăng trầm và đau khổ của con người, một Thiên Chúa chịu khổ
và biết chịu khổ vì yêu thương tạo vật. Trong dụ ngôn, có một câu rất quan trọng, cho biết lý do vì
sao Thiên Chúa đau khổ và vui mừng. “Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm
thấy”. Quả là những lý do đáng suy gẫm lắm. Lý do thứ nhất làm người cha đau khổ là vì con ông
“đã chết”. Tức là anh ta đã tự hủy hoại đời mình. Lý do thứ hai là vì con ông “đã mất”, tức là đã lìa
xa ông, đã rời bỏ cha của anh ta. Hãy lưu ý thứ tự trước sau của hai lý do mà người cha đưa ra.
Thiên Chúa đau khổ trước hết vì con người đau khổ, sau đó Ngài đau khổ vì con người rời bỏ Ngài.
Một tình yêu “thật” phải là như vậy. Tiên vàn không phải là nỗi đau riêng của mình, nhưng là nỗi
đau của người khác, đau vì người đó như “đã chết”. Ngài là một Thiên Chúa đau khổ vì yêu, vì chia
sẻ những tình huống nhân loại của ta, vì đã trở nên nghèo khó do lòng thương ta. Ngài là một Thiên
Chúa không đóng kín cửa lòng để chỉ biết có mình, nhưng đồng hành với con người trong lịch sử
của họ.

4. Suy niệm 2
Người con thứ được xác định là một tay ăn chơi trác táng… Nhưng khi đã hết nhẵn tiền thì anh
mới cảm thấy hối tiếc cho bản thân mình. Nỗi đau của bản thân khiến anh nhận ra được nỗi đau mà
anh đã gây ra cho người cha của anh. Do đó, anh tự nhủ “Tôi sẽ trở về với cha tôi, và xin lỗi người”.
Đây là một quyết định can đảm vì đã thất bại và còn vác mặt về mà xin lỗi thì thật là xấu hổ. Thật
dễ dàng trở về nhà khi bạn là một người anh hùng, một người doanh nhân thành đạt, một người có
nhiều thành tích, chiến công vinh quang, một người có địa vị cao trong xã hội. Khi trở về nhà sẽ
được mọi người tiếp đón, chúc mừng sự thành công của mình và chúng ta có thể hiên ngang ngẩng
cao đầu để trở về với ngôi nhà thân yêu đó là chuyện bình thường. Nhưng đứa con hoang đàng
không có một chiến công nào để đem về cho anh, anh không hề có thành quả nào, để nhờ đó, anh
xứng đáng được khen ngợi, đón tiếp và yêu thương. Anh đang trở về nhà, với đôi bàn tay trống
rỗng. Tệ hơn nữa, anh đang trở về nhà, lòng nặng trĩu xấu hổ và nhục nhã. Nhưng thật ngạc nhiên,
khi người cha vừa nhìn thấy anh trở về từ đằng xa tiến lại gần ông, ông liền chạnh lòng và sau đó
ông cha con ông chầm lấy nhau. Người cha không chỉ chấp nhận sự trở về của anh mà ông còn đón
tiếp anh một cách nồng hậu nữa. Tất cả tội lỗi của anh đều được tha thứ. Mỗi người chúng ta có thể
nhìn nhận những lỗi lầm của mình khi chúng ta chia cách với Thiên Chúa, những lần xúc phạm đến
ông bà cha mẹ, hay những lời nói xấu, vu khống, ghen ghét đến những người xung quanh. Chúng ta
có đủ can đảm để chấp nhận mình là kẻ có tội là sẵn sàng nói lời xin lỗi với Thiên Chúa, với ông bà
cha mẹ và với mọi người xung quanh không? Trong mùa Chay Thánh này mỗi người chúng ta hãy
trở nên như người con thứ nhìn nhận mình là kẻ có tội để rồi quyết tâm trở về cùng với Thiên Chúa
bằng lời cầu nguyện và sám hối của mình. Thiên Chúa luôn yêu thương chúng ta trong bất kể hoàn
cảnh nào trong cuộc sống ngay kể chúng ta là người tội lỗi. Như người cha nhân hậu không bao giờ
ngừng yêu thương anh. Trong tấm lòng nhân hậu của người cha, anh luôn đuợc yêu thương, đó
không những là một điều tốt, nhưng khi vẫn được yêu thương ngay trong tình trạng tội lỗi, thì quả là
một cảm nghiệm tuyệt vời. Sự tha thứ của Thiên Chúa không phải là sự tha thứ lạnh lùng, nửa vời,
nhưng là sự tha thứ nồng ấm và quảng đại. Thiên Chúa không chỉ tha thứ cho chúng ta, mà Ngài còn
yêu thương chúng ta, và để cho chúng ta nhận biết được tình yêu thương đó. Giây phút người con
hoang đàng quỳ gối và khóc lóc, anh ta đã biến cảnh lãng phí tài sản của mình bên những cô gái
điếm, cảnh chăn heo và thèm khát những thức ăn của heo, trở thành những giây phút đẹp đẽ và
thánh thiện trong cuộc đời của mình. Chúng ta cũng hãy ăn năn sám hối cảm thấy dằn vặt, buồn sầu,
hối hận mỗi khi chúng ta làm mất lòng Thiên Chúa. Hãy biến những điều đó trở thành những nét
họa đẹp nhất vẽ vào trong tâm hồn đơn sơ để dâng lên Thiên Chúa. Chắc hẳn rằng Thiên Chúa sẽ
chấp nhận và tha thứ cho chúng ta để chúng ta hoàn thiện bản thân xứng đánh hơn với danh xưng
người Kitô hữ - là con chiên của Ngài.

5. Suy niệm 3

Người anh về nhà thấy em mình trở về người anh lớn mang bao nỗi tức giận, không chấp nhận em
trở về. Người anh cả tượng trưng cho những người giáo sĩ Do Thái tự kiểu, tự mãn không chấp nhận
kẻ có tội phải tiêu diệt trừ khử hơn là cứu độ. Anh ta trách em về những lầm lạc của nó. Bao lâu anh
này còn quá tự tin vào bản thân và những công trạng của mình, ganh ghét và khinh bỉ, đầy chua xót
và giận dữ, không hoán cải và giao hòa với cha và với em mình, thì bàn tiệc chưa thể hoàn toàn là
bữa tiệc liên hoan mừng cuộc gặp gỡ và tái ngộ. Anh không chịu vào nhà vì anh không thể hiểu
được tấm lòng nhân hậu của cha. Anh ở gần cha nhưng thực sự trái tim xa cha. Bấy lâu nay anh
sống trong nhà cha mà như ở bên ngoài: anh không trái lệnh cha chỉ để làm tròn bổn phận chứ
không phải vì yêu mến cha. Suy nghĩ về dụ ngôn này, chúng ta dễ cảm thông với người con
hoang đàng và dễ lên án thái độ cố chấp của người anh cả. Nhưng rồi sự suy nghĩ ấy lại đưa
chúng ta đến một suy nghĩ khác: Nói người phải nghĩ đến ta Suy đi nghĩ lại hóa ra chính
mình. Vậy, chúng ta là hạng người nào? Nhưng dù là người anh cả hay là người con hoang
đàng thì tất cả chúng ta đều phải sám hối đừng cứng lòng trước lòng thương xót yêu thương
của Thiên Chúa. Người hoang đàng là hình ảnh của những con người tội lỗi, còn hình ảnh
người anh cả có thể là những người ngay chính cứng lòng. Người mà coi mình là ngay thẳng,
đạo đức mà cứng thì khó sám hối ăn năn. Chúng ta có thể là người con hoang đàng nhưng khi
chúng ta biết nhận mình và sẵn sàng từ bỏ trở về thì vòng tay Thiên Chúa luôn giang rộng chờ đón.
Chúng ta cũng có thể là người anh cả, luôn cho mình là đúng, luôn cho mình là người công chính để
rồi không nhìn nhận ra tội lỗi của mình mà chê ghét, phê phán, soi mói tội lỗi của người khác. Xét
mình không đơn giản chút nào, khó hơn việc xét đoán người khác rất nhiều. Hãy nhìn lại bản thân
của chính tìm nhận ra được lỗi lầm từ đó chúng ta không tự mãn vì nghĩ rằng Thiên Chúa đang ngự
trị trong đời sống của mình. Mùa Chay – mùa ăn năn sám hối – mùa kêu gọi trở lại. Chúng ta hãy
can đảm nhân những khuyết điểm, sai phạm của mình để mạnh dạn trở về với Thiên Chúa. Vì Thiên
Chúa là người cha nhân hậu luôn yêu thương tha thứ, Ngài là Cha của tất cả chúng ta, Ngài đang
chờ đợi từng người trở về. Dù cho có tội lỗi nặng đến đâu hãy thống hối, hãy trở về sẽ được Thiên
Chúa thứ tha. Amen
<Nhạc Người cha nhân hậu – Angle Band>
6. Câu hỏi chia sẻ
1. Bạn định nghĩa thế nào là tự do? Bạn sống thế nào với sự tự do mà Thiên Chúa
ban?
2. Bạn cảm thấy mình có giống một trong hai người con không?
3. Vậy có cách nào để người anh cả có thể làm hòa với người con thứ?

7. Lời cầu nguyện


Lạy Chúa Giêsu, con cám ơn Chúa đã ban cho chúng con tự do, để chúng con sống như những
gì chúng con muốn. Nhưng đôi khi chúng dùng tự do để biến chúng con thành nô lệ. Chúng con
cũng như người con thứ hoang đàng khi coi Cha như người cản trở hạnh phúc của chúng con. Hạnh
phúc do thế gian ban tặng thì bọt bèo. Như người con thứ, chúng con bỗng thấy mình tay trắng, rơi
xuống chỗ cùng cực và bị cái chết đe dọa. Lạy Cha đầy lòng bao dung, xin kéo chúng con về với
Cha mỗi ngày, giúp chúng con điều chỉnh những đam mê lệch lạc. Ước gì mỗi lần được Cha tha thứ,
chúng con thấy mình hiền hòa hơn với tha nhân. Xin Chúa ban cho chúng con biết xét mình, xét
những tỗi lỗi mà con đã phạm để con nhận thức rằng con cũng là kẻ có tội, con không còn xét đoán
tội của người khác nữa. Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng, để chúng con được tự
do bay cao. Amen.

Nguồn tham khảo:


1. Dụ ngôn đứa con hoang đàng – Suy niệm Chúa Nhật IV Mùa Chay, Năm C (daminhtamhiep.net)
2. 6/ DỤ NGÔN NGƯỜI CHA NHÂN HẬU (ditimchanly.org)
3. Ăn mừng (11.03.2023 – Thứ Bảy Tuần 2 Mùa Chay) (hdgmvietnam.com)

You might also like