You are on page 1of 1

Chị Dậu(dìu anh Dậu ngồi xuống chõng, xoa trán chồng) rồi nói:

- Thầy em thấy trong người thế nào? Đã hết đau chưa?- Thầy em ráng húp tí cháo cho tỉnh (nói với
AD)

Anh Dậu( Lắc lư,thều thào): Đắng mồm lắm không ăn được.

Chị Dậu: Thầy em có thương em, thương các con thì cố ăn đi.( Tiếng cho sủa vang các xóm)

Bà lão hàng xóm( lật đật chay sang): - Bác trai khỏe rồi chứ ?

Chị Dậu: - Cảm ơn cụ, nhà cháu đã tỉnh táo như thường . Nhưng ý hãy còn lề bề ,lề bệt chung như
vẫn mỏi mệt lắm

.Bà lão hàng xóm: - Này, bảo Bác ấy có trốn đi đâu thì trốn . Chứ cứ nằm đấy , chốc nữa họ vào thì
khổ . Người ốm dề dề như thế , nếu lại phải một trận đòn , nuôi mấy tháng cho hoàn hồn.?

Chị dậu: Vâng , cháu cũng đã nghĩ như cụ .Nhưng để cháo nguội , cháu cho nhà cháu ăn lấy vài húp
cáiđã

.Bà hàng xóm: Thế thì phải dục anh ấy ăn mau mau đi , kẻo nữa ngta sắp sửa kéo vào rồi đấy!

Người dẫn chuyện: Cháo đã hơi nguội.Dần:

..Chị dậu: Rón rén bưng một bát lớn đén chỗ chồng nằm -thầy hãy cố ngồi dậy húp ít cháo cho đỡ
xót ruột.

Anh Dậu: uốn vai ngáp dài một tiếng , uể oải , chống tay xuống phản .. run run cất bát cháo anh, anh
mớikề vào đến miệng .

Cai Lệtay cầm thước, tay cầm roi.

You might also like