Professional Documents
Culture Documents
Cảnh ngày hè
Cảnh ngày hè
Cảnh ngày
hè.
Bài làm
Nguyễn Trãi là một nhà thơ, nhà văn hóa lớn của dân tộc Việt Nam. Với tài năng của mình, ông đã để lại
một sự nghiệp văn học đồ sộ, phong phú và chúng đã giúp người đọc phần nào cảm nhận được vẻ đẹp tâm
hồn cao cả trong nhân cách của ông. Vẻ đẹp ấy được thể hiện rõ nét qua nhiều tác phẩm nổi tiếng, trong
đó có lẽ tiêu biểu nhất là bài thơ Cảnh ngày hè. Tác phẩm không chỉ miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên ngày hè
và tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống của ông mà ẩn trong đó là một tấm lòng lo cho nước, cho dân
của Nguyễn Trãi, dù là trong những lúc nhàn rỗi nhưng vẫn không ngừng cháy bỏng:
Cảnh ngày hè được trích trong tập thơ Quốc âm thi tập của Nguyễn Trãi, một tập thơ phản ánh vẻ đẹp con
người của ông: người anh hùng với lí tưởng nhân nghĩa, yêu nước, thương dân, yêu thiên nhiên, con
người và cuộc sống.
Bằng ngòi bút tài hoa của mình, Nguyễn Trãi đã khắc họa bức tranh ngày hè đầy sinh động, rực rỡ sắc
màu và ngập tràn sức sống. Ngay từ câu thơ đầu tiên, ông đã cho thấy một tình yêu thiên nhiên say nồng
nơi tâm hồn mình:
Nguyễn Trãi hiện lên trong một tâm thế thảnh thơi, thư thái trước thiên nhiên. Suốt cả cuộc đời bộn bề
của mình, đây là một trong những ngày nhàn rỗi hiếm hoi mà ông có được. Cũng chính trong khoảnh
khắc ấy ông đã dành trọn tâm hồn mình cho thiên nhiên, như hòa mình vào vạn vật để có thể sâu sắc thẩm
thấu hết cái đẹp của đất trời. Không chỉ vậy, tình yêu của ông còn được thể hiện ở cách cảm nhận hết sức
tinh tế thông qua sự nhạy cảm và phối hợp nhịp nhàng của nhiều giác quan:
Giờ đây, những âm thanh được cảm nhận từ xa đến gần, từ “lao xao” đến “dắng dỏi”. Thiên nhiên không
hề tĩnh lặng u trầm mà lại rất sôi động và gần gũi với tấm lòng thiết tha yêu cuộc sống của nhà thơ. Cuộc
sống của những người dân làng chài cũng vô cùng tấp nập và sống động. Nguyễn Trãi đã rất thành công
trong việc tạo nên sự sinh động cho bức tranh ngày hè của ông: có sự kết hợp hài hòa giữa các đường nét,
màu sắc, âm thanh đi cùng con người và cảnh vật để kiến tạo nên một bức tranh có hồn, đầy tính gợi tả và
sâu lắng. Cảnh vật dù đang diễn ra ở cuối ngày nhưng với sự cảm nhận của nhà thơ thì sự sống dường như
không dừng lại bởi cái cách dùng từ chắt lọc và chuẩn xác của ông. Các từ ngữ “đùn đùn”, “giương”,
“phun” như có một cái gì thôi thúc từ bên trong đang ứa căng, tràn đầy không cách nào kìm hãm lại được.
Là trạng thái của một ngày hè rạo rực sức sống.
Nguyễn Trãi đã dùng tài năng văn học của mình để thể hiện một tình yêu lớn nơi tâm hồn ông. Nếu không
có tình yêu thiên nhiên, cuộc sống thì ắt hẳn ông đã không dành thời gian để ngắm những màu sắc rực rỡ
của thiên nhiên đầy sức sống, hay lắng nghe những âm thanh tươi vui của cuộc đời. Rồi trong giây phút
đắm say trước vẻ đẹp ấy, tấm lòng vì nước vì dân của ông lại cùng cơn “say” mà bùng lên, tạo nên sự dồn
nén cảm xúc qua hai câu kết bài:
Bằng việc sử dụng thể thơ thất ngôn Đường luật một cách thuần thục, với điểm nhấn là câu lục ngôn ở
cuối bài, bài thơ Cảnh ngày hè không chỉ giúp ta thấy được một Nguyễn Trãi có tình yêu thiên nhiên với
những cảm nhận tinh tế và sắc bén, mà nổi bật hơn nữa đó chính là tấm lòng ưu ái, ngày đêm lo nghĩ cho
dân cho nước. Dù ra sao đi nữa, cả cuộc đời của Nguyễn Trãi cũng vẫn là vì nước, vì dân, suốt đời cống
hiến mà không đòi hỏi nhận lại điều gì.