Professional Documents
Culture Documents
Quả đúng là mọi việc đều có thể xảy ra đó thôi, như khi nhân vật chính quyết
định thả mình làm chiếc lá xuôi theo cơn gió cuộc đời, theo một lời mời đổi
nhà tình cờ trên mạng, rời xa ngôi nhà nhỏ ở vùng nông thôn đầy sương mù
lạnh giá, xa gã đàn ông tồi luôn lợi dụng tình yêu đơn phương của cô, để đến
một vùng đất mới, gặp gỡ những con người mới. Cô đâu biết có gì chờ đợi
mình phía bên kia đại dương, cô chỉ lên đường, và mọi chuyện sau đó cứ để
trời sắp đặt. Tôi luôn thích thú dõi theo những khung hình thủ thỉ về cuộc sống
mới của Iris, khi cô ngủ trên một chiếc giường khác, thức giấc với một bình
minh khác, làm những việc hoàn toàn lạ lẫm so với phần đời trước đó. Và khi
ấy, đằng sau ô cửa kính, cây lá cứ xạc xào theo gió, rỉ rả reo vang. Những cơn
gió mới. Những khởi đầu mới.
Dẫu vậy, không phải sự thay đổi nào cũng hứa hẹn một kết thúc có hậu.
Suốt cả đời mình, Jenny (phim Forrest Gump) đã sống như một cơn gió hoang
dại, dừng chân ở bất cứ nơi đâu cô muốn và rời ngay đi khi cô không còn đủ
kiên nhẫn gắn bó với bất cứ điều gì. Cô phiêu bạt khắp nơi, chạy trốn kí ức về
tuổi thơ bất hạnh, chạy trốn người con trai rất yêu cô, và dù có ngốc nghếch
nhưng anh ta luôn hiểu tình yêu là gì, để rồi một buổi chiều nọ, khi đã rã rời
sau những chuyến đi, cô ngồi sụp xuống trước hiên nhà, khóc cho thời thơ ấu,
cho những gì đã mất. Jenny đã ra đi để rồi lạc lối, và khi trở về, thật tiếc khi cô
còn quá ít thời gian để bắt đầu lại. Giấc mộng đẹp thời niên thiếu có lẽ đã dần
vỡ vụn ngay từ khi cô ôm đàn và hát Blowin in the wind mua vui cho đám
đông vốn không quan tâm gì đến âm nhạc:
Cánh chim câu trắng phải vượt bao nhiêu biển rộng trước khi ngủ vùi trên
cát
Bao nhiêu viên đạn còn rơi cho đến ngày không còn nữa