You are on page 1of 1

Ngài đã sống cuộc sống của một nhà giảng thuyết lưu động nghèo, đi bộ hàng

ngàn dặm và thường ngủ giữa cảnh màn trời chiếu đất.

Khi Chúa Giê-su sai các tông đồ đi làm nhiệm vụ Lời Chúa, Người bảo các
ông đừng mang theo nhiều hành lý, dù đó là quần áo, tiền bạc. Chúa muốn
các môn đệ ra đi với thái độ nghèo, không những nghèo về thái độ khiêm
tốn bên trong, mà cũng nghèo cả về vật chất nữa. Bởi vì thái độ nghèo về
vật chất chính là một hành trang tinh thần có giá trị lớn tăng bản lãnh cho
người làm nhiệm vụ Lời Chúa. Nó giúp cho môn đệ Chúa làm chứng được
phần nào mầu nhiệm thánh giá cứu độ và tám mối phúc thật là những điều
quan trọng của Lời Chúa.” 

Vậy thì khi dấn thân theo ơn gọi làm LM, TS, người môn đệ của Chúa tự
nguyện chấp nhận sống nghèo, xem như đó là một đòi hỏi thiết yếu của ơn
gọi tận hiến, như ý Chúa muốn và như HT mong đợi

Ngài là Thiên Chúa, nhưng Chúa Giêsu đã mặc lấy thân phận con người sinh ra tại một làng quê
nghèo Nazarét. Chính ngài đã chọn số phận mình ở trần gian và bắt đầu cuộc sống trong một
cảnh tuyện đối cùng cực trơ trụi. Ngài đã phải sống như một kẻ lưu đày ở Ai Cập, và sau đó Ngài
cũng phải vất vả lao động làm việc kiếm ăn

Chúa Giêsu là mẫu gương tuyệt hảo về sống nhân đức khó nghèo. Người đã
chọn sinh ra trong một gia đình nghèo, nơi hang lừa. Người sống cuộc đời ẩn
dật với gia đình bằng nghề thợ mộc thanh bần (x.Mt 13,55; Mc 6,3; Lc 2,7);
đón nhận đau  khổ và cái chết trên thập giá (x.Mt 27, 35) theo cách rất nghèo:
chết như một kẻ nô lệ, bị tước đoạt tất cả, có thể nói, cả cuộc sống nơi trần
thế của Đức Giêsu là một cuộc đời đón nhận và sống nhân đức khó nghèo
cách triệt để đến tận cùng. Người đã tự nguyện đón nhận và sống nghèo cho
sứ mạng để chu toàn kế hoạch cứu độ của Chúa Cha. 

You might also like