You are on page 1of 1

Ngày xửa ngày xưa, có chú bé nọ. Sống trong 1 ngôi nhà lớn.

Cuộc đời chú chỉ có niềm vui và hạnh phúc. Vậy mà sâu trong thẳm trong trái tim chú bé. Chú muốn
trở thành người lớn. Chú mơ được trở thành một người đàn ông. Mỗi tối chú đều mơ về điều đó khi
mẹ yêu nhẹ nhàng đưa nôi.
Rồi 1 ngày lớn khôn. Chú cất bước ra đi. Để khám phá cuộc sống xung quanh...
.
. những năm tháng
.
. vô tình
.
. trôi qua
.
Có một người đàn ông ngồi trước thềm nhà rêu phong, chính là ngôi nhà đó. Ngấn lệ rưng rưng trào
bỗng nhớ những ngày thơ ấu.
Sống đời bao cay đắng, tóc bạc phai theo năm tháng. Trắng tay với những giấc mơ thơ dại.
Đi qua bao núi sông gập ghềnh. Với những cuộc tình đầy chán chường, thất vọng
Với cái đói, lạnh và sự sợ hãi thường xuyên sâu trong trái tim chú
Đi qua bao tháng năm vô tình, một đêm chú nhớ lại tiếng ru mẹ hiền. Chú hồi tưởng lại tuổi thơ. Mơ
về ngày xưa. Một cách buồn rầu, chú nghĩ tới
Và chú nhớ lại....
Đâu đó vẫn còn âm vang...
"...Con ơi hãy ngủ đi nhé. Ngoài trời đường nhiều gió tuyết rơi. Hãy ngủ đi. Hãy nằm trong cánh tay
của mẹ..."
Con sẽ tiếc nuối quãng thời gian. Khi con còn là 1 đứa trẻ...
Người đã xa cậu mãi mãi, và trong thâm tâm của chú "...Ước ngàn năm bé trong tay người...".

You might also like