You are on page 1of 1

Bụi Phấn

Khi thầy viết bảng Áo Trắng Đến Trường


Bụi phấn rơi rơi Áo trắng em đến trường, cùng đàn chim ca rộn ràng
Có hạt bụi nào Từng làn gió vờn tóc em, kỷ niệm buồn vui ngập tràn
Rơi trên bục giảng Ánh nắng sân trường nhớ em, từng trang vẫn còn mực
Có hạt bụi nào thơm
Vương trên tóc thầy... Từng ô cửa, từng ô cửa và bao mơ ước tuổi học trò
Em yêu phút giây này Áo trắng, áo trắng, áo trắng…
Thầy em tóc như bạc thêm Em phải giống như chút mây chút nắng hững hờ
Bạc thêm vì bụi phấn Nhẹ hồng bay bay, cứ đi chầm chậm , cô học trò ơi!
Để cho em bài học hay Tóc xanh thẹn thùng chao nghiêng đợi chờ …
Mai sau lớn nên người Áo trắng ,áo trắng,áo trắng…
Làm sao có thể nào quên Em phải giống như chút mây chút nắng hững hờ
Ngày xưa thầy dạy dỗ Nhẹ hồng bay bay,sách luôn giữ chặt trong tay
Khi em tuổi còn thơ Mắt ơi đừng liếc sang ngay ,qua mau qua mau…

*****
Nhớ Ơn Thầy Cô Bây giờ con về thăm ngôi trường xưa giờ già hơn trước
Con tìm cô thầy xa bao nhiêu năm tóc đã bạc phơ
Về lại trường xưa với bao kỷ niệm Con về thăm lại ôi sân trường xưa một thời mơ ước
Bóng dáng cô thầy vấn vương không rời Cô thầy đâu rồi, nghe trong tim con vang tiếng cô thầy
Một thời tuổi thơ trôi theo cánh phượng Bây giờ con về thăm ngôi trường xưa giờ già hơn trước
Lời thầy cô vọng mãi Con tìm cô thầy xa bao nhiêu năm tóc đã bạc phơ
Con nhớ cô thầy dìu dắt con nên người Con về thăm lại ôi sân trường xưa một thời mơ ước
Nâng con bay khắp phương trời Cô thầy đâu rồi, nghe trong tim con vang tiếng cô thầy

You might also like