Professional Documents
Culture Documents
3. Cảm xúc của nhà thơ khi rời lăng Bác
3. Cảm xúc của nhà thơ khi rời lăng Bác
sau khi viếng Bác và trở về miền Nam để tiếp tục dựng xây, bảo vệ đất
nước, bảo vệ miền Nam kiên cường, máu lửa của tổ quốc.
Viễn Phương cũng cảm nhận được điều đó khi được ở bên Bác Hồ. Ấn
tượng nhất trong khổ cuối là hình ảnh “cây tre trung hiếu”, cây tre này
khiến cho chúng ta nhớ lại hình ảnh “hàng tre” ở đầu bài thơ. Hai hình ảnh
“hàng tre” và “cây tre trung hiếu” đã làm nên kết cấu đầu cuối tương ứng
rất chặt chẽ.Tác giả nhắc lại một lần nữa hình ảnh “cây tre” để nhấn mạnh
tình cảm gắn bó, trung thành với Bác, nguyện suốt đời thực hiện lý tưởng
của người và đây cũng chính là ước nguyện của cả dân tộc.
Theo bước chân của nhà thơ Viễn Phương từ khi đến lăng cho tới khi ra về
chúng ta nhận ra được dòng cảm xúc của nhà thơ thể hiện một cách liền
mạch và càng lúc càng phát triển. Nỗi đau cứ được dâng cao và đến khổ
cuối thì dâng lên tới đỉnh điểm, nỗi đau ấy cũng chính là tiếng lòng của tất
cả người dân Việt Nam.
Tác giả chưa bao giờ có ước muốn sẽ làm điều gì đó cao cả, kỳ vĩ mà chỉ
là “con chim hót”, “đóa hoa tỏa hương” mà thôi, đó là những hình ảnh vô
cùng nhỏ bé, bình dị nhưng đó là tất cả những gì tác giả muốn, miễn sao
được ở bên Bác.
Với hình ảnh “cây tre” ở khổ 1 là hình ảnh bất khuất, kiên cường thì đến
khổ thơ cuối này hình ảnh “cây tre trung hiếu chốn này” là hình ảnh nghệ
thuật nhân hóa, đó là tấm lòng thành kính, trung thành của tác giả dâng
lên Bác, hay nói rộng ra đó là tình cảm của toàn dân tộc kính dâng lên
người.
Nếu như ở mấy khổ trên địa từ nhân xưng, chủ thể nói tới là tác giả, là
“con” thì ở khổ cuối chủ thể đó bị ẩn đi, không phải tác giả không nhắc tới
nữa mà lúc này chủ thể là tất cả người con Việt Nam chứ không riêng gì
tác giả nữa. Khổ cuối khép lại đó là cảm giác chia tay, xa cách về không
gian địa lý, thời gian nhưng nó lại gần gũi trong ý chí và tình cảm, lòng
trung hiếu.
BPTT + Điệp ngữ (muốn làm) Tác dụng: nói lên khát khao, tấm lòng
muốn hoá thân thành những thứ đơn giản nhỏ bé mãi mãi bên Bác và
cũng như khẳng định sự gắn bó của con người Việt Nam đối với Bác.