Professional Documents
Culture Documents
Tất cả đều đang theo dõi diễn biến bất ngờ này.
"Ha! Không ngờ ngươi lại xuất hiện vào lúc này! Chắc chắn không phải là ngươi đã hối cải
và muốn giúp ta một tay để bảo vệ hòa bình của thế giới này!"
"Hahaha, cũng không thể nói là ngươi hoàn toàn sai được. Dù sao thì ta luôn đứng về phe『
chính nghĩa 』... Tất nhiên, thật đáng tiếc khi mọi chuyện lại không như ngươi nghĩ."
"Tóm lại vai diễn của hắn đã kết thúc, vì vậy ta buộc phải mời hắn rời khỏi sân khấu này, dù
gì thì vẫn còn có một tiết mục khác cần phải trình diễn."
Thanh kiếm sắt thần từ cánh tay trái của Jatice đâm người thiếu niên đó từ phía sau.
"...Ga...!? Khụ! Khụ... Không thể nào... làm sao lại có thể như vậy...!?"
Ferodo Belif.
Nhà lãnh đạo tối cao của Thông Thiên Nghiêm Cứu Hội. Vị thủ lĩnh tối cao, đệ III < Thiên Vị
>,『 Đại Đạo Sư 』.
Trong suốt lịch sử của đế quốc--- không, phải nói là trong suốt nền văn minh cổ đại hàng
nghìn năm trước, hắn đã âm thầm giật dây và tự cho mình là một nhà viết kịch bản vĩ đại,
lừa gạt mọi người vì những ham muốn ích kỷ của bản thân và là nguồn gốc của mọi tội ác
trong Đế quốc Arzano. Là tấm màn lớn đen tối nhất.
< Thiên Thần Không Gian > Faria, người đã ký khế ước với Ferodo, bật khóc và ôm lấy
Ferodo, người đang bị ghim trên thanh kiếm sắt thần.
"Ta sẽ không để chuyện này làm ngăn cản ước nguyện đã ấp ủ bấy lâu nay của chúng ta...!
Đừng quá đắc ý... Jatice...!"
"----!?"
Ma lực cực mạnh đột ngột bùng phát từ cơ thể Ferodo, khiến Glenn phải lùi lại nửa bước.
Dù sao thì hắn cũng là『 Đại Đạo Sư 』, dù sao hắn cũng là nhà lãnh đạo tối cao của Thông
Thiên Nghiên Cứu Hội.
Và cũng là Ma Vương đã tạo ra nền văn minh ma thuật cổ đại và thống trị toàn bộ nền văn
minh đó, đồng thời là pháp sư mạnh nhất của nhân loại.
Kết quả là Ferodo đã quá sợ hãi không thể nói nên lời sau khi nghe câu trả lời của Jatice.
Đôi mắt của Jatice tràn ngập sự phấn khích và điên cuồng.
Nhưng đồng thời---- nó cũng cực kỳ sắc bén, sự sáng suốt của lý trí và ý chí.
Trong mắt hắn, hai khái niệm cực đoan đó hòa quyện với nhau mà không hề mâu thuẫn.
Jatice rất nghiêm túc. Và, hắn chắc chắn không điên.
Hắn toát ra một khí chất mạnh mẽ có thể làm được những việc như vậy.
"Không... không thể nào... sức mạnh này của ngươi đến từ đâu...?"
"Làm thế nào mà một con người lại có thể đạt đến cấp độ này...? Mà thậm chí còn vượt xa
cả ta... và có thể đối đầu với thần...? Làm sao một người bình thường có thể...?"
"......Ah?"
".........??"
Cả Ferodo và Glenn đều hoang mang trước Jatice, người liên tục thốt ra những lời kinh
hoàng.
"Không sai, 500 triệu năm. Nói cách khác, bất kể có là ai, chỉ cần nỗ lực trong 500 triệu năm,
là có thể đạt tới cảnh giới chân lý vô hạn và có thể áp đảo cả thần."
"Hahaha, Ma Vương, ngươi quên rồi sao? Không phải lúc đó ngươi đã lưu đày ta từ thế giới
này đến một chiều không gian khác để『 du học 』sao? Nhờ có ngươi mà ta đã đến được
không gian đa vũ trụ đó. Một nơi được gọi là Đại Thư Viện. Mặc dù nó không bằng Akashic
Records, nhưng nó cũng chứa đựng những trí tuệ vĩ đại không tưởng, ta có thể tích lũy tất
cả các loại kiến thức và công nghệ đã thất truyền từ lâu. Vì đã thoát khỏi sự trói buộc, nên ta
không cần phải quan tâm đến vấn đề thời gian, ta có thể từ từ luyện tập và học hỏi, vì
chuyện này mà ta đã cố ý để cho ngươi lưu đày ta, bởi vì năng lực của ta lúc đó không đủ
để đột phá kết giới thời gian và không gian, cho nên ta mới lợi dụng ngươi...... Ta đã『 dự
đoán 』sẽ làm như vậy."
"Không thể nào.... Ngươi nói lợi dụng ta để có thể lưu đày tới Đại Thư Viện, xác suất để đến
được nơi đó là vô cùng thấp.......?"
"Ta vẫn có thể nhìn thấy và kiểm soát hướng của dòng chảy qua các số ảo trong không gian
và thời gian ở một mức độ nhất định."
"Nhưng dù vậy, theo tính toán của ta, xác suất ta có thể an toàn đến được Đại Thư Viện vẫn
là...
1/769259094829457994285989584285498529892858798982958298529852985298542598
2852985928428529091464702981763153647859600625894417549087352437907079578
3652426475869584736352859085938387637824353805943754784732547391432765494
8372524364785847362526327383833635244309987654132456748494300988999776252
79875671324256278900099847746635244111278009984765355488976645651326898677
5665428990013245638948765267118299058746465334241177890397587464653? Tuy
rằng việc đánh cược này rất mạo hiểm nhưng cuối cùng ta đã thắng."
"Tóm tại là thế đó. Tục ngữ có câu, có sức người sỏi đá cũng thành cơm. Chỉ cần vững tin
vào con đường mình chọn, thì một ngày nào đó mong muốn của chúng ta sẽ thành hiện
thực? Mới chỉ trải qua có vài trăm, vài nghìn năm mà ý chí đã bị sụp đổ thì chẳng phải quá
yếu ớt sao? Ngươi có nghĩ như vậy không?"
Sự so sánh cực kỳ không ăn khớp của Jatice khiến Ferodo không nói nên lời.
"........."
Sau khi nói xong, hắn dường như đã bị đốt cháy hoàn toàn và mất đi sức mạnh.
Cơ thể hắn trượt khỏi thanh kiếm ở tay trái của Jatice và rơi xuống.
Cơ thể Fedoro từ từ rơi xuống và dần biến mất ở giữa không trung, rồi cuối cùng biến
mất---- e là hắn vừa đã cạn kiệt chút sức lực cuối cùng.
"~~~~~~!"
Mặt khác, Jatice quay sang Glenn như thể đã giải quyết xong những chuyện nhỏ nhặt----
Tsk----
Lúc này, khoảng cách biệt lập giữa Jatice và Glenn được giải trừ bởi chiếc chìa khóa của
Lumia.
Vốn tưởng rằng Glenn và Jatice sẽ chiến đấu đến chết ngay khi chướng ngại vật này biến
mất-----
"........"
"........"
Vù vù----
Giữa bầu trời nhuộm đỏ, những cơn gió băng giá liên tục thổi qua-----
Nơi đây rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió.
Ngay lúc này, rễ cây xuất hiện khắp mọi nơi trên thế giới, cố gắng nuốt chửng mọi thứ...
Nhưng nơi đây yên tĩnh đến mức khiến người ta không thể cảm nhận những bất thường ở
những nơi khác.
Giống như bức màn sân khấu dành cho tiết mục cuối cùng thực sự.
"Glenn, ngươi còn nhớ không, trước đây ta đã nói với ngươi, ta sẽ chuẩn bị một sân khấu
tương xứng với đỉnh cao khi chúng ta đối đầu."
"........"
"Thế nào? Ngươi hài lòng với sân khấu này không? Đây là sân khấu lớn thích hợp để chúng
ta quyết định kết quả. Ngay lúc này, bức màn đã được mở ra."
"........"
"Đồng thời, cả ta và ngươi đều đã trải qua đủ thứ chuyện... Cả hai chúng ta đều đã có đủ
sức mạnh để đứng trên sân khấu lớn này."
"Những thứ này... những loại chuyện này... là『 công lý 』mà ngươi khao khát sao?"
"Phải. Đúng vậy đó, Glenn, đây là『 công lý 』của ta. Công lý tuyệt đối, áp đảo và không thể
phủ nhận."
"Cho dù có nghe điều này bao nhiêu lần đi chăng nữa... thì những điều mà ngươi nói, tất cả
đều chỉ là ngụy biện. Ta thấy ngươi mới chính là tà thần! Đừng có điên nữa."
"Quả thực, nói điều này đúng là có chút kiêu ngạo. Hoặc cũng có thể là ngạo mạn hay là
một hành động vượt quá bổn phận với tư cách là một con người. Nhưng---- ta đã rất cố
gắng, ta tiến về phía trước, ta tiếp tục chiến đấu, ta gặp khó khăn, ta chịu đựng, ta không
ngừng suy nghĩ, ta không chịu thỏa hiệp mà rèn luyện, vững vàng bước đi suốt chặng
đường. Và cuối cùng---- đây là câu trả lời của ta, đây mới là『 công lý 』tối cao nhất... Còn
ngươi thì sao, Glenn?"
".......!?"
"So với『 công lý 』mà ta theo đuổi,『 công lý 』của ngươi là gì? Chỉ cần có thể cứu được
những người mà ngươi có thể chạm vào, là ngươi cảm thấy hài lòng? Chỉ chiến đấu nhất
thời là đủ? Hài lòng với loại『 công lý 』trong cái câu chuyện cổ tích hay『 công lý 』rẻ tiền chỉ
có ở trong tưởng tượng? Hay ngươi nghĩ rằng giả vờ không biết gì về sự tồn tại cực kỳ xấu
xa『 Hắc Ám Thuần Khiết 』, bỏ qua cái ác ẩn sâu trong thế giới này và tận hưởng cái hòa
bình giả tạo này? Ngươi đang nghĩ cái quái gì vậy?"
"Ngươi cũng hiểu mà, phải không? Đã đến lúc cho một trận chiến quyết định.『 Công lý 』của
ta hay là『 công lý 』của ngươi, đâu mới là công lý thật sự... Cuối cùng chúng ta cũng đã đến
lúc đối đầu. Đã đến lúc chứng minh ai mới là『 Pháp Sư Chính Nghĩa 』thật sự."
Chíu! Từ thành phố trên bầu trời Melgarius một tia sáng bắn ra, ánh sáng đó bao trùm lấy
Jatice.
"........"
"Glenn, bất kể『 công lý 』của ngươi có là gì... ít nhất thì ngay bây giờ thế giới yêu dấu của
ngươi đang bị nuốt chửng. Để cứu nó, ngươi cũng phải hạ bệ ta. Vì vậy, đó thực sự là tất cả
những gì chúng ta phải làm. Phủ định lẫn nhau, chiến đấu đến chết. Ta sẽ đợi ngươi ở nơi
sâu nhất của thành phố trên bầu trời xa xôi đó. Đây chính là trận chiến cuối cùng thực sự."
Sau khi nói xong---- Jatice hoàn toàn biến mất trong ánh sáng đó.
Cuối cùng, ánh sáng chiếu xuống từ trên bầu trời tan biến.
Mọi thứ trở về sự im lặng chỉ còn nghe thấy tiếng gió lạnh gào thét.
"S, Sensei..."
"........."
Glenn chăm chú nhìn lên thành phố trẻn bầu trời đang lơ lửng trên không trung.
___________________________________________