Professional Documents
Culture Documents
2
3
4
5
MỞ ĐẦU: NHỮNG NGƯỜI VÌ SAI LẦM NÀO ĐÓ MÀ
ĐƯỢC THỦ VAI CHÍNH. WAR?
“Quenser! Thứ lần trước lại xuất hiện nữa rồi! Là Object
đấy! Thứ vũ khí kì lạ đó có thật kìa!! Giờ chúng ta phải
làm sao, đạn chống tăng có diệt được không!?”
“Còn phải hỏi nữa sao, Heivia? Chỉ còn nước đó thôi!!”
“Cậu biết khẩu pháo chính kia chứ? Đấy là loại pháo
ion to tổ bố nhưng tính ổn định kém. Bên trong họng
pháo hoàn toàn trống trơn, và phần nhiệt sản sinh ra sẽ
làm nó tanh bành nếu như không có lớp bảo vệ bằng
1
từ trường… nghe thế mà cậu cứ la làng kêu hết? Hết
cách tác động vào bên trong khẩu pháo chính đó sao!?”
♦
“…”
Ngước nhìn màn ảnh rộng, bàn tay cầm hộp bắp rang
của Hamazura bất giác run rẩy.
2
Bộ phim dở hơi này không phải dành cho mấy cặp tình
nhân.
Đối với Takitsubo, điều quan trọng nhất khi lựa trang
phục là phải thoải mái. Tuy vậy, Hamazura thật lòng
ước sao một bộ áo tắm gợi cảm hay đồ thỏ bunny thay
thế dùm áo khoác thể thao kia.
Lúc này, Takitsubo, với gương mặt cho thấy phân nửa
độ kiên nhẫn cho bộ phim của cô đã bay mất, nói.
3
Không may là sau bữa ăn sắp tới họ sẽ chẳng còn nhiều
thời gian; họ phải hội nhóm với Mugino và Kinuhata. Có
việc họ phải làm cho xong bằng bất cứ giá nào đi nữa.
Tâm trí cậu không tập trung vào cảnh chiến đấu trên
màn ảnh trước mắt, mà ở cuộc chiến “thật sự” mà cậu
từng biết.
4
CHƯƠNG 1: THÀNH PHỐ HỌC VIỆN THANH BÌNH
KHÔNG CÓ “CẬU TA”. CITY.
Phần 1
Đây là nơi được xây dựng trên vùng đất chưa phát triển
phía tây Tokyo. Diện tích bằng một phần ba Tokyo,
chung quanh bọc bởi lớp tường cao. 80% của 2.3 triệu
dân số là học sinh. Bên cạnh việc là thành phố của các
học viện và sự hiển hiện khắp nơi của khoa học công
nghệ, nơi đây còn một mặt khác – tổ chức phát triển
sức mạnh siêu năng lực thông qua phương pháp nhân
tạo và các xử lý khoa học.
5
năng lực rất mạnh (Level 4) và người với năng lực siêu
phàm (Level 5).
Nói trắng ra, cậu ở dưới cấp “sức mạnh tiền ẩn không
thể thấy bằng mắt thường, dù rằng cậu ta có thể dùng
được chút đỉnh”. Tuy vậy đấy không phải chuyện chúng
ta có thể đoán biết. Dường như siêu năng lực gia Level
0 luôn ở vị trí mơ hồ.
Chàng trai này có những trải nghiệm cực hiếm hoi khi
băng qua khu vực ác liệt nhất của thế chiến thứ ba. Với
lại, cậu đã từng đánh bại Level 5 hạng bốn bằng chính
sức mình. Cậu đã sống sót qua bao trận chiến và hỗn
loạn trên thế giới vì người mình yêu thương nhất, vì thế
giờ đây, cậu đã nhích lên trên cái mác “học sinh trung
học bình thường”.
6
nhiều sát thủ đến từ Thành phố Học viện và trở về từ
chiến trường cùng với phần thưởng to lớn.
Tiếng hét sang sảng vang khắp nhà hàng của cô gái kia
khiến cho Hamazura Shiage, đang bận ôm đống hộp
nước trong tay, giật bắn người.
7
Một lưu ý nhỏ, người đang hối đồ uống là Mugino
Shizuri.
8
Kinuhata dường như đang lướt trên một diễn đàn bằng
điện thoại, nhưng rồi mau chóng thấy chán trước mấy
tin như “tái thiết vùng chiến sự mà Nga và Thành phố
Học viện đang triển khai quân”. Cô ném điện thoại sang
một bên và hướng chú ý vào món rán Pháp trên cái đĩa
to. Kinuhata cho một miếng vào miệng và dùng tay kia
vuốt nhẹ lên lớp trang điểm đặc biệt trên mặt Mugino.
9
“Thì, ở thời đại hiệu ứng CG được dùng để thêm các
siêu nốt ruồi hay siêu sẹo hay siêu cánh hay siêu sừng,
thấy người ta có thể dùng cả mỹ phẩm đặc biệt để tạo
những hiệu ứng như vậy đúng là kinh ngạc. Máu ghiền
phim ảnh nhiệt huyết trong em đang sôi sùng sục rồi
đây!! Cả người em đang bừng cháy như xem các bộ
phim có mấy lão già quái dị đang đuổi theo ai đó!” (?)
10
“Có lẽ tôi đã hơi nặng lời rồi.”
“So với mấy cái miệng càu nhàu của họ thì nàng công
chúa không một tiếng than phiền của tôi vẫn là người
bạn tốt nhất, phải không, Takitsubo? Takitsubo?”
Hamazura nói với người yêu của cậu như thể đang tìm
kiếm ý nghĩa cuối cùng của cuộc đời. Thế nhưng lúc
này đôi mắt cô mở to và chẳng nhúc nhích.
“Ng-ngủ hả!? Buổi hẹn hò vừa mới kết thúc chắc làm
em mệt lắm, phải không!?”
“Đúng rồi, vì hẹn với Hamazura thì còn siêu cách nào
nữa, phải không? Chị ấy không chán mới là lạ.”
11
“Ở cao trào trước lúc hết phim, hình ảnh siêu lớn của
mấy con voi Ấn Độ cùng nhau nhảy lên với các thành
viên là siêu hay nhất. Tôi đúng chứ, Hamazura?”
12
“BỎ NGAY KIỂU NÓI RỢN NGƯỜI ĐÓ ĐI!! NGHE
GIỌNG NÓI ỚN LẠNH ĐÓ LÀ ĐỦ THẤT KINH HỒN
VÍA RỒI! CÔ LÀM TÔI NỔI HẾT CẢ DA GÀ RỒI ĐÂY!!”
Ngồi đối diện, Kinuhata bịt tai lại với vẻ mặt khó chịu
trước tiếng la oang oang của Hamazura. Khủy tay cô
13
vô tình đụng vào tờ vé xem phim hạng ba trên bàn khiến
nó rơi xuống đầu gối cô rồi rớt xuống đất.
“SIÊU HAMAZUUURRRRAAA!!!!”
“Sao lại đổ lên tôi!!? … Thôi được rồi, được rồi, tôi
lượm, tôi lượm lên, có được chưa!? Đừng có tùy tiện
giở năng lực Level 4 của cô trong tiệm người ta!!”
Và đúng lúc đấy, ở đằng kia. Chiếc váy xòe ôm cặp đùi
Kinuhata cùng mẩu vải che chắn “chỗ đó” đập thẳng
vào mắt Hamazura.
Nếu một người đàn ông sống hết kiếp mà không hối
tiếc, dù trong công việc hay cuộc sống hằng ngày, một
14
người đàn ông có thể đương đầu với bất kì biến cố nào
trong cuộc đời, hẳn anh ta chỉ mỉm cười thích thú khi
chạm vào đùi của người khác.
“Kinuha – hự!!”
“RẦM!!” chàng ngốc đập đầu vào bàn một tiếng rõ to.
“…Hamazura…?”
15
Sao chuyện kiểu này cứ xảy đến với tôi hoài vậy hả
trời?”
Chập choạng đứng dậy sau khi nhặt tấm vé dưới bàn
lên, Hamazura tận mắt chứng kiến một cảnh tượng mát
mắt đến bất ngờ.
Bên dưới áo khoác thể thao là hai quả đào căng tràn
nhựa sống gói lại trong chiếc áo lót.
Chỉ có mỗi mình Takitsubo nhìn xung quanh với đôi mắt
mơ màng.
“Hừm.”
“Về chuyện đó, tôi đã siêu kiểm tra lại trước rồi. Vả lại,
nó chỉ siêu có ở Quận 10 thôi.”
“Thế có ổn không?”
“Ổn.”
Họ là các thành viên gốc của một nhóm nhỏ tên “Item”,
nhưng giờ đây, nhóm đã không còn nguyên vẹn nữa.
17
Một người lẽ ra phải góp mặt với mọi người nay lại vắng
bóng.
Phần 2
Ngay vừa lúc gặp lại nhau, đầu tiên cô đấm vào mặt
hắn một cú thôi sơn.
Siêu năng lực gia Level 5 mạnh nhất vừa trở về từ chiến
trường khốc liệt của Thế chiến thứ ba, Accelerator, đã
được đối đãi như thế.
Một lưu ý nhỏ, người đã đấm vào mặt hắn rồi ôm chầm
lấy hắn là nữ giáo viên mặc đồ thể thao tên Yomikawa
Aiho.
Đây là cơ thể đã tôi luyện qua các tác động tối tân nhất
của khoa học, thứ vũ khí với tên gọi Siêu năng lực gia.
“A!! Tại sao trước, sau, trái, phải, trên, dưới mọi hướng
đều có ánh sáng chói lòa thế!? Misaka Misaka vừa nói
vừa cảm thấy rùng mình khi thấy cảnh khủng khiếp đó!!”
19
Cô bé trạc mười tuổi, Last Order, la lên một cách kì cục
trong khi đôi tay nắm chặt gamepad bằng hai tay.
20
Đây chính là khả năng chơi solo của Misaka Worst,
người không hiểu vì lí do nào đó lại mặt chiếc áo dài
màu hồng.
21
“Tôi thắng rút thăm may mắn nên được tặng, nhưng
kích cỡ không vừa vặn lắm.”
Last Order đưa mắt khỏi màn hình game và lẳng lặng
trừng mắt nhìn Misaka Worst, cô gái mặc áo dài bên
cạnh.
Cô bé liền nói,
22
“Không có đâu nhé, Misaka được tạo ra từ dự án sản
xuất thứ ba nên tốc độ tăng trưởng sẽ có sự khác biệt,
đúng không?”
“Cạch cạch cạch cạch cạch!!” Last Order tức tối đập
gamepad, dù vậy nhân vật trên màn hình của cô vẫn
tiếp tục ăn đòn.
Nhìn hai cô gái nói chuyện không được hòa hợp mấy
cho lắm, Yomikawa nhíu mày.
“Thế đứa học sinh trung học kia là ai? Chị của cô bé
này à?”
“Không.”
Trong khi chờ kết quả trận đấu hiện lên, cô gái áo dài
quay sang Yomikawa và khép một mắt.
Với cái giọng như bảo rằng cô đang coi mọi người như
lũ ngốc, Misaka Worst nói,
23
“Dù các người có nói gì, Misaka vẫn là em gái của nhóc
này, đúng không?”
“?”
Phần 3
Đại thể, công nghệ giữa Thành phố Học viện và “bên
ngoài” cách nhau 20 đến 30 năm, có những thông tin
mà các cơ sở nghiên cứu không muốn công bố “bên
trong” thành phố. Thậm chí cho dù bốc đại một mẩu
24
thông tin bất kì, hệ thống cũng sẽ lấy được những thông
tin cực kì nhạy cảm.
Bởi mục đích của cậu không phải triệt hạ Thành phố
Học viện, mà tìm kiếm một cuộc sống bình yên ở đây.
Ngoài ra.
25
Tuy vậy, còn có những cái khác nữa.
Nghĩa trang duy nhất trong Thành phố Học viện nằm ở
Quận 10 và cấu trúc tương tự như nhà để xe nhiều tầng
có thang máy.
Một khi chiếc khay chống thấm nước dày cho phép, mọi
quà và hoa đều được chấp nhận. Nhưng nếu hệ thống
phát hiện có vi khuẩn vượt ở một mức nhất định, chúng
sẽ tự động được đưa vào thùng rác.
26
Như đã lúc nãy đã nói, tìm được tro cốt học sinh là rất
hiếm.
27
Không ai có ý định đứng nghe những gì cô ta nói cũng
như lén nhìn thử phản ứng trên gương mặt cô ta.
“Mackerel.”
Nhắc tới người khác như nhìn lại quá khứ thật sự có
đôi chút không quen.
28
Phần 4
Last Order, cô bé nhìn như đứa trẻ mười tuổi, lăn lộn
trên sàn. Cô bé chỉ vào một chỗ trên người Misaka
Worst và nói,
“…!?!?”
30
Lời nói ngon ngọt của Yoshikawa làm gương mặt Last
Order giãn ra vẻ thư thái như thể cô bé đang tắm dưới
ánh nắng hồi sức.
Lúc đó.
Thứ này trông rất đáng ngờ, nhất là nhìn vào bộ ngực
phẳng lúc này của Yoshikawa.
“…”
32
“Mấy nhà nghiên cứu sinh học không ngờ bị hấp dẫn
với mấy món mờ ám đó. Anh xem, để họ ầm ĩ như vậy
có ổn không đây.”
“Nhức đầu…”
Hắn thốt lên một cách hằn hộc bởi tiếng ồn và tìm cách
ngủ lại. Vừa lúc ấy, như một người giảng hòa, chủ nhà
ngực bự, giáo viên Yomikawa Aiho, xen vào giữa
Yoshikawa Kikyou (trông có vẻ đang đùa giỡn) và Last
Order (đang la ó vì bị lừa phỉnh).
33
“Không, cậu không thể, Aiho! Nếu ngực cậu còn được
thiết bị này nâng cấp, cả thế giới này sẽ sụp đ-WA!!”
“Có thể năng lượng ngực còn lại đã bị đẩy ngược vào
máy,’ Misaka Misaka cảm thấy run sợ trước hiện tượng
thần bí này!!”
Niềm tin vào khoa học của Yoshikawa đang lung lay dữ
dội bởi cảnh tượng hãi hùng đó.
34
“Cô không tham gia hở?”
“Tôi sẽ rất hứng thú nếu cái máy đó có thể làm ngực
anh to ra.”
Phần 5
Nghe thấy câu hỏi của Hamazura, Mugino chỉ “Ờ” một
cái,
“Xong rồi.”
Ngoài ra,
Vừa lúc Hamazura hỏi, năm tên xuất hiện trước mặt,
chặn đường họ.
Toán lưu manh này sẽ giống loại chiến binh anh hùng
nào đó nếu chúng là một nhóm kỵ binh. Người duy nhất
dối diện chúng, Hamazura, bắn cái nhìn hăm dọa, có lẽ
để kéo máu hăng của bọn chúng xuống hoặc tự cho
mình quyền nói chuyện với chúng.
“Đứứứnnng lại đó, nhóc đại gia. Tụi này đang làm tí
công việc, nhóc có thể giúp bọn này không? Việc của
tụi này là đánh nhừ xương người khác và thanh toán
nợ nần, nhiêu đó thôi.”
“Đưa tiền rồi, nói hay không nói gì bọn tao cũng sẽ đập
mày ra bả; chạy hay quì lạy van xin, bọn tao cũng đập
mày nát mặt. Hiểu mày đang ở tình thế nào chưa?”
37
Dù chúng chỉ là mấy đứa thiếu niên chẳng biết đến mùi
vị chết chốc là gì, bản thân Hamazura không phải siêu
anh hùng, người cậu bất giác run lên. Lí do thứ hai mới
đặc biệt nguy hiểm; từ ánh mắt của chúng và cách
chúng ngồi xổm, dường như chúng là chuyên gia trong
chuyện này. Những trận ẩu đả đường phố nơi không
có trọng tài hay nệm đỡ, hắn càng trở nên nguy hiểm
hơn trong những đòn ném, khóa cổ kẻ địch hay vặn
khớp, nguy hiểm hơn gấp nhiều lần mấy tên chíp hôi
ngu ngốc chỉ biết dùng gậy hoặc dao. Hamazura hiểu
điều này ngay từ lúc chạm mặt.
Tuy vậy.
38
Nhân tiện, những người quanh cậu như Mugino và
Kinuhata thuộc hàng ngũ những kẻ đáng sợ nhất Thành
phố Học viện – Takitsubo coi như bỏ qua không tính.
Thành ra,
39
“Tụi nhóc này. Tao nói thật lòng vì muốn tốt cho tụi bây
thôi, nên nhớ cho kĩ mọi điều tao nói, bằng không tao
không đảm bảo tụi mày còn sống đâu… Trên thế giới
này, có những lãnh vực mà tụi mày không thể sờ mó
được. Chúng mày còn cách người đó đúng một bước
chân. Bước thêm một bước và tụi mày sẽ tan xác. Nếu
nhìn ra mặt người đó là ai, mau mau cút xéo đi!”
Song,
Đoán biết được ý định bọn họ, Hamazura chợt cảm thấy
nổi da gà.
40
41
Tuy nhiên, năm tên lưu manh và Takitsubo Rikou trông
có vẻ tin vào màn đóng kịch này. Cô gái mặc áo khoác
thể thao dường như không muốn chịu thua nên đột
nhiên ôm lấy cổ Hamazura từ đằng sau, chân nhấc khỏi
mặt đất.
“Ờ-ừ.”
Sau một lúc, một tên lưu manh, với cái miệng há hốc
trong cơn sốc, nói,
Mugino thốt ra giọng nói ngây thơ như nai vàng và nắm
cổ tay Hamazura, dừng nó lại giữa chừng rồi đá vào
hông cậu. Hamazura bị đạp bay vào giữa đội hình lũ
lưu manh. Mặt khác, Kinuhata “ấn” người Takitsubo
43
xuống một cách điệu nghệ ngay lúc cô cố bám vào lưng
Hamazura.
“H-hả…?”
Trước khi cậu kịp hiểu mô tê gì thì tụi lưu manh đã ngộ
ra chân lý trước cậu.
Chạy. Cậu tung đống đất dưới mấy luống hoa lên để
cản tầm nhìn mấy tên lưu manh quèn, và nhân cơ hội
đó để tẩu thoát.
44
Phần 6
Hầu như người dẫn chương trình và đám nhà sản xuất
đến cả bề nổi cũng không đánh hơi được.
Hắn chỉ nằm dài trên sofa, cảm thấy có thứ gì đó lạc
lỏng.
Nhìn gần hơn, Last Order chui vào một ghế sofa nhỏ.
“…Làm gì đó?”
“Này.”
“…Ngủ.”
Trước khi Level 5 mạnh nhất Thành phố Học viện kịp
càu nhàu, cô gái có vẻ-ngoài-mười-tuổi đã ngủ.
46
“Cảm thấy hòa bình mà anh lấy lại như thế nào?”
“…Ý cô là sao?”
“Không có gì.”
Trong quá khứ, Thành phố Học viện tồn tại một thứ gọi
là “mặt tối”. Nó có sức mạnh ghê gớm, nhưng vì vài
nguyên nhân, những người dính líu đến nó đều cảm
thấy khó có thể hòa nhập trở lại với xã hội. Nhiều lúc,
để đổi lại sự sống còn bản thân, họ sẽ lấy bạn bè ra làm
khiên, dâng lên những thứ như sách hoặc thông tin hay
thậm chí cả địa vị, hoặc phải nhận nhiều “công việc”
khác… thế giới đó là như vậy.
Tsuchimikado Motoharu.
47
Musujime Awaki.
Với các thành viên khác của Group, những kẻ từng hoạt
động như một nhóm bốn người trong “mặt tối”, bây giờ
họ ra sao?
48
Accelerator không chắc lắm, nhưng có vẻ như trong
thành phố khốn nạn này, họ phải làm việc cật lực để
giữ mọi thứ được “cân bằng”.
Sau thế chiến, Accelerator đã cắt đứt mọi liên đới với
“mặt tối”; vì vậy, hắn không thể truy cập những thông
tin cần thiết về khía cạnh hắc ám của Thành phố Học
viện. Tất nhiên vẫn có cách để “vượt rào”; chỉ là hắn
không bao giờ muốn nhúng tay vào “mặt tối” thêm một
lần nào nữa.
Thế nên, dù không biết đây là ban phúc hay lời nguyền,
hắn không còn khả năng đảm bảo an toàn cho kẻ khác
nữa.
Dường như, “cái tên” nhúng sâu nhất vào chuyện vừa
rồi đã trở về lành lặn, phải không?
49
“…Hơn nữa, điều đáng mừng là thương vong của
Thành phố Học viện là số không, nhưng Thành phố Học
viện cũng đã để lộ các công nghệ chuyên biệt của mình
kèm theo những rủi ro quân sự. Xung quanh chuyện
này, Thành phố Học viện cho hay…”
Phần 7
Các Sister.
50
Last Order là chỉ huy của xấp xỉ 10000 Sister còn lại, và
Misaka Worst được tạo ra sau đấy trong Kế hoạch Sản
xuất thứ ba, một dự án không chính thống.
Não bộ các nhân bản hàng loạt ấy tạo thành mạng lưới
điện, 10000 bộ não hình thành nên Mạng lưới Misaka.
Mạng này liên kết tất cả thông tin các Sister có, và nó
làm việc cho một “mục đích nào đó”.
Thành ra…
51
“Tôi không cần biết cậu trở về từ chiến trường hay chốn
nào; nếu đã về lại thì tốt hơn cậu nên bắt đầu cư xử
như một thành viên của xã hội và làm việc.”
“Oya?”
Yomikawa làm như bối rối và ngập ngừng một hồi lâu
trước khi nói tiếp.
“Xì!”
“Cô không cần lôi mớ câu dạy đời đó ra, đồ giáo viên
chết bằm!”
“Làm gì có, tôi không định tư vấn cho cuộc đời cậu đâu.
Chung qui, tôi sẽ giải quyết hết bất kì vấn đề nào xuất
hiện bằng nắm đấm thép này.”
52
“Tóm lại, tôi phải mua cái gì?”
“Thức ăn. Mấy thứ tôi khoanh đỏ trong danh sách ấy.”
“…Lại nữa. Thật làm tôi nhớ tới một thứ chẳng hợp với
cái chết của tôi.”*
Last Order, lúc này đã chán ngấy game tàu không gian
(cô bé tỉnh dậy để thách đấu với Misaka Worst lần nữa),
ngước lên nhìn Accelerator.
“Ồn quá!! Chẳng phải tao giờ đã khác xưa rồi sao!?”
53
Thực ra, đối với cô, có một trận đấu khác đang diễn ra
ngoài trận đấu trên máy tính.
Như đã nhắc tới lúc trước, Misaka Worst đặc biệt nhạy
với những ý nghĩ và cảm giác xấu xa được thêm vào từ
“một khía cạnh nào đó” của Mạng lưới Misaka.
Không chỉ riêng thù hằn hay tức giận, mặt xấu còn được
thể hiện ra dưới hình thức khác.
54
Vì nguyên nhân trên,
55
“Misaka, Misaka nữa! Misaka muốn ra ngoài và đi mua
đồ!!!!”
56
57
Mấy phút trôi qua.
Phần 8
Cách thức có thể khác nhau tùy vào đối tượng và tình
huống cụ thể, nhưng nếu bỏ chạy trên đôi chân thì điều
quan trọng nhất là phải luôn thay đổi đường chạy và
luồn lách các con hẻm. Kẻ chạy trốn phải đưa ra quyết
định nhanh chóng nếu không thể sử dụng xe hoặc xe
đạp.
58
Quan trọng hơn, nếu đối phương là bảo vệ có vũ trang
hay từa tựa như bảo vệ an ninh, cậu phải tìm tới những
nơi ít người. Đối phó với những tên côn đồ bất chấp
luật lệ, chạy tới những nơi đông người sẽ hợp lý hơn
cả.
Suy xét qua hết những điều trên, việc tránh chạy theo
đường thẳng rất quan trọng. Dẫu chỉ là đổi hướng một
chút, chỉ cần bẻ góc nhiều lần thì cũng sẽ dễ dàng khiến
cho đối phương mất dấu.
Mấy mánh lới trên dùng để cắt đuôi đối phương rất hiệu
quả, nhưng có một điều cần lưu ý ở đây.
59
Dù có muốn tháo thân, rất có khả năng cậu sẽ làm một
vòng chữ U và tự đâm đầu vào kẻ địch.
Thế nên khi đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, trong tình thế bị
đám côn đồ dí sau lưng, nếu tay chân cậu có thể tuân
theo cái đầu trong lúc phóng chạy hết tốc lực thì cũng
không lấy làm khó.
Chạy một lúc lâu, bắp chân cậu bắt đầu thấy đau, hai
lá phổi cũng không được bình thường. Hamazura dừng
lại và nhìn quanh.
Cậu không còn thấy bóng dáng bọn truy đuổi nữa.
60
Nhìn lên tấm biển cạnh bên, cậu mới biết ở đây là Quận
7.
Hamazura cân nhắc lại việc báo cáo cuộc trốn chạy
đáng khen này.
61
“Xin-xin lỗi.”
Thất thần đi với bước ngắn bước dài, cô gái mất hút
vào đám đông.
Quay lại với ý định nhắn tin lúc nãy, Hamazura bỏ điện
thoại vào túi. Vừa lúc cậu nhìn ngó chung quanh và dự
tính tìm món uống lạnh để giải khát,
62
Một giọng nói vọng tới từ sau lưng.
“…Hanzou?”
Giữa dòng 1
Đó là nhóm các thanh thiếu niên tập hợp lại với nhau
sau khi bị đào thải khỏi chương trình “phát triển siêu
năng lực”, nền tảng của chương trình giảng dạy ở
trường học của Thành phố Học viện.
Trong thực tế, cái tên Skill-Out giống như “mafia” hoặc
“băng xe đua”; đấy không thực sự là một tổ chức, mà
giống với một tập hợp giới hạn hơn. Các nhóm sẽ
chống đối nhau và cũng làm việc với nhau; một tập hợp
phức tạp. Nhưng đối với thế giới bên ngoài vốn không
biết sự thật ra sao, họ chỉ là “những kẻ vô dụng ở
trường và gây nhiều rắc rối”.
63
Thật ra đó là ấn tượng sai lầm.
Giữa các băng đảng Skill-Out, cách thức chọn thủ lĩnh,
năng lực dẫn dắt và phương pháp quản lý sẽ khác
nhau.
Trước kia, có một nhóm với một chàng trai được thế
giới biết đến.
64
CHƯƠNG 2: ĐIỀU CHỜ ĐỢI PHÍA TRƯỚC, ĐIỀU
NÊN CHỌN LẤY. DREAM.
Phần 1
Sau khi thức ăn dược dọn ra, Hanzou cặm cụi ăn trong
một lúc. Có vẻ như cậu chưa ăn trưa. Hamazura tách
xiên thịt gà ra và ăn từng cục một sau khi cẩn thận lột
bỏ phần da.
“Ờ, dạo gần đây tao bận quá, chẳng ăn uống cho đúng
bữa được. Thời gian không có nên tao chỉ toàn ăn thạch
với bò khô. Lâu lắm rồi tao mới được ngồi xuống ăn
đàng hoàng.”
“?”
66
“Ê, tao chưa nắm được mày dạo này ra sao, Hamazura.
Mày ở những đâu?”
“Hả?”
Có chuyện về ông khách hàng quá tức tối với mấy cái
máy pachinko keo kiệt, đến mức ông ta đem xe ben lụi
vào quán cờ bạc. Cái khác là về an ninh của máy ATM
được tăng cường hơn khiến cho việc chạy quanh và
phá hủy máy bán hàng tự động để lấy tiền còn tốt hơn.
“Ừ, phải. …Nhưng nói thật, tao cảm thấy hơi lo,”
Hamazura nói và găm miếng gà đã lột da vào xiên.
“Mày biết cách tao giải quyết mọi chuyện rồi đó, tao có
67
thể đánh, nhưng không thể bảo vệ. Tao không muốn
mối quan hệ này kết thúc trong vài tháng ngắn ngủi. Vì
vậy sau cùng tao phải nhìn xa trông rộng hơn mỗi khi
hành động.”
Cậu lôi từ trong túi ra một quyển sách tham khảo nho
nhỏ tương ứng với ngành nghề của cậu và đặt lên bàn.
“Tao không nghĩ tập tành để lên tới mức áp dụng thực
tế sẽ dễ dàng. Tao thử đọc tạp chí về an ninh, nhưng
tao mù tịt về mấy ổ khóa điện tử.”
68
“…Ờ, ít ra mày biết lĩnh vực ưa thích của mày là gì, tao
nói đúng không? Giống như chọn lựa giữa khoa học và
nghệ thuật, mày phải chọn cái mày giỏi. Chí ít nỗ lực
sau này sẽ không phung phí. Công sức mày bỏ ra sẽ
được đền đáp xứng đáng.”
Hanzou lấy điện thoại từ trong túi ra, nhìn lên màn hình
rồi cất lại.
“Chuyện gì thế?”
“Một dịp để kiếm tiền,” Hanzou nói kèm cái cười cay
đắng. “Nhưng hồi trước thì hay gọi là ‘đánh’. Mày không
69
thể bảo vệ ai bằng việc này. Giờ chẳng có gì cho mày
trong vụ này đâu.”
“Ra thế.”
Cậu đành trút nỗi bực tức vào món nước sốt
Worcestershire.
70
Phần 2
“…”
“…”
Accelerator trả lời với giọng nghe còn khó chịu hơn cô.
71
Nghe qua thì cứ tưởng đây là ý tưởng kì cục, nhưng
thực chất chẳng có gì quan trọng hơn việc này đối với
những người trở về từ chiến trận. Nếu họ không thể dứt
bỏ được cảm giác khó chịu đó và không hòa nhập được
với ngày tháng yên bình nhưng trống trải kia, họ cuối
cùng sẽ tự cô lập mình khỏi chốn bình yên mà họ trở
về và chỉ có thể sống tiếp trong những trận chiến triền
miên.
Họ phải bơi lội trong vũng nước rác rưởi bẩn thỉu, lê lết
quanh cái thế giới mà chuyện đổ máu đã trở thành
chuẩn mực và khôn ngoan hơn những luật lệ có sẵn để
sinh tồn là điều cần thiết.
72
Mục tiêu cho nỗi sợ hãi.
Thế nhưng…
“Câm đi.”
73
“Cô thối rửa đến tận xương tủy rồi phải không?”
“Thực ra, Misaka không tin được con người lại xì tiền
ra mua đúng giá ghi trên giấy nhãn. Chẳng phải lấy mọi
thứ càng rẻ càng tốt là phương châm làm ăn kinh doanh
đấy sao?”
“Ồ! Hay chúng ta ăn thử vài món rồi giả vờ ngộ độc thức
ăn đi?”
Điều này dường rất lạ lẫm với hắn, nhưng đồng thời
cũng không hẳn là vậy.
Đúng thật rằng chỉ bảo lẽ phải cho người khác với hắn
thật lạ.
74
Tuy nhiên, hắn nghĩ chuyện mù lí lẽ thường tình chẳng
phải thứ đáng để khoe mẽ.
Phần 3
Thế nhưng, khi bấm nút nghe rồi đặt lên tai, giọng ở
đầu bên kia là của người khác.
“Hamazuraaaa! Với một chân chạy vặt như anh thì anh
siêu chậm đấy! Anh siêu chạy đi đâu thế!?”
“Xì, ai cần biết; đang tính đá đít lũ ranh kia để giết thời
gian thì tụi nó lại lũ lượt đuổi theo cậu. Cứ kiểu này thì
đến tối cậu mới lết mông về, bọn này sẽ tìm cậu.”
Mugino đệm vào.
75
“Không, không,” Mugino cắt lời cậu. “Tôi đang chán
đây, nên tôi đã biến vụ Tìm Hamazura thành trò chơi
rồi.”
“?”
Hamazura bắt đầu run lên, cảm thấy nguy hiểm đang
dâng cao, nhưng cậu không dò hỏi chi tiết. Cậu thề
76
trong lòng cậu sẽ một mình nói về chuyện bộ đồ thỏ với
cô sau.
“Ok, cuộc thi siêu Tìm kiếm Hamazura chuẩn bị bắt đầu.
Sẵn sàng, chạy!”
Ngoại trừ việc cậu vẫn còn liên kết với những người
khác.
Trận chiến trong thế giới hòa bình này không thể được
định đoạt với kết quả của trận đánh tay chân. Thay vì
thế, cậu phải trở nên mạnh mẽ để có thể bảo vệ những
người quan trọng với mình. Chính điều ấy sẽ giải quyết
tất cả.
“Ồ?”
Một giọng nói gọi tới tác phẩm nghệ thuật mang tên
“Hamazura”.
Cậu quay lại và… nhìn thấy một cô gái khó miêu tả cho
trọn vẹn. Cô mặc một bộ yukata nhỏ và ngắn đến kì
cục, mái tóc nâu, lớp trang điểm đậm và khoác lên mình
đủ loại trang sức. Nếu hỏi một cụ lão nữ sinh trung học
thành thị là gì, với giả thiết cụ chưa từng thấy một cô
nào như thế trong đời thì kết quả sẽ giống như thế này.
Hamazura không biết tên thật, chỉ biết tên được đặt cho
là Kuruwa. Những vòng xích trên vai, thân trên và dưới
chân va vào nhau lách cách khi cô tiến tới cậu.
79
“Tớ đang bên bờ vực Ông hoàng ở cuối thời kì oanh
liệt.”
“?”
Kuruwa thắc mắc, nhưng cậu chỉ cười nhẹ thay vì giải
thích rõ hơn.
“Thật chứ?”
80
“Vâng. Nếu tôi thực lòng muốn đuổi theo ngài Hanzou,
có lẽ tôi đã vận dụng kĩ thuật quyến rũ của tôi để moi
móc mọi thông tin từ anh đấy, anh Hamazura ạ.”
“Dường như anh không tin tôi. Xem ra tôi phải thi triển
một chiêu cho anh coi.”
“Ừ, ngài là kiểu người gọi món rau chiên trong nhà hàng
Hoa.”
82
“Hừm. Nghe không giống vụ tôi tìm hiểu.”
“À, chỉ là công việc ngài Hanzou có dính vào, tôi chỉ trỏ
mũi vào xem thôi. Nhưng liệu có thật ngài bắt tay vào
chuyện khác trong khi vẫn đang vướng bận vụ kia?”
“?”
“Thôi, nếu đã nghe rồi thì tôi có thể nói với anh.”
Phần 4
83
“Có lẽ Misaka nói câu này là hơi thiển cận vì trước giờ
chỉ toàn ăn thức ăn tổng hợp, nhưng chẳng phải chừng
này quá nhiều để ăn với cơm sao?”
“Cô ta muốn tiết kiệm tiền. Đống này chỉ khá hơn mấy
đồ ăn đông lạnh.”
Sau đó, lối nói ngớ ngẩn của Misaka Worst ngừng.
Tuy nhiên, cô cũng không nén được cái cười chế nhạo.
“…”
“Misaka được tinh chỉnh để giẫm nát lên đám thấp hèn
kia nhằm tổn thương anh hiệu quả hơn. Misaka nghĩ
anh đã thấm thía điều đó trên đồng bằng tuyết hồi ở
Nga rồi chứ. Misaka đơn giản không có hứng thú với
thứ linh vật vô dụn-“
Hắn kéo hộp ngược lại và cặp mắt cô gái áo dài cũng
dõi theo.
85
“Nãy giờ cô không rời mắt khỏi con linh vật này.”
Phần 5
“…”
86
Thế này có ổn thỏa không?
Nội việc mua đồ không thôi đã vắt sức hắn như vậy rồi,
liệu hắn có thể quen với thế giới này không?
Nhưng rồi còn quãng đường tiếp theo, hắn phải bước
đi như thế nào?
Nếu hắn quay lưng bỏ đi, liệu có điều gì sáng lạng hơn
chờ đợi hắn nơi khác?
Nếu hắn muốn biến thành loài quái vật không biết thứ
gì ngoài giết chóc, hắn nên tiếp tục đi trên con đường
cũ. Song đó không phải nơi Accelerator muốn đến.
Càng chối bỏ hòa bình như thứ không hợp với hắn, hắn
càng xa dần điều hắn ao ước.
Chàng trai đó chắc chắn dấn sâu hơn vào thế giới phức
tạp ấy, chiến đấu ở một nơi còn ghê gớm hơn so với
Accelerator, kẻ giữ danh hiệu người mạnh nhất Thành
phố Học viện. Và tất nhiên, chàng trai đó có nơi hắn
thuộc về. Hắn đã về lại nhà chưa? Hắn có cảm thấy lạc
lõng không?
Nếu hắn liên tục chạy qua chạy lại giữa biên giới cực
hạn của chiến trường và những ngày tháng thanh bình
yên ả thì hắn thực sự đáng kinh ngạc hơn so với
Accelerator, kẻ tiếp tục mắc kẹt trong bóng tối.
“Gì?”
88
“…Cô quả thật ôm hết mọi khía cạnh tiêu cực hết hở?”
Cũng đúng, cô nhận hết các khía cạnh tiêu cực của
toàn bộ mạng lưới Misaka, thế nên mong muốn của
Last Order cũng nằm trong danh sách.
“Đúng rồi đó. Nếu có thể phá mối quan hệ với Last
Order, Misaka sẽ để anh sờ mông và ngực cô, nhưng
làm ngay bây giờ thì vô nghĩa quá.”
Tay cầm cây kem, hắn thẩn thờ nhìn đám đông và chợt
khựng lại.
89
Vẻ mệt nhọc và sốt ruột hiện rõ trên gương mặt cô bé
như thể sinh khí đã bị rút sạch khỏi gương mặt xinh xắn
ấy.
(Cô bé đó…?)
Tuy nhiên, thần sắc của cô bé khác hẳn so với lần trước
cậu gặp.
Cô gái với cặp mắt thiếu thiện cảm ngồi cạnh kẻ mạnh
nhất dường như không để ý.
“Không quan tâm,” Accelerator trả lời hời hợt. “Ta lấy
lại mọi thứ ta cần từ cuộc chiến vừa rồi. Ta giờ có mọi
thứ ta muốn. Và để nắm giữ chúng, ta sẵn lòng làm mọi
chuyện không quen hay lạ lẫm, nếu cần thiết.”
“Ả?”
91
“Do không khí yên bình ở đây hay do trói buộc trong
ranh giới do người khác vạch ra?”
“Đổi lối suy nghĩ đi.” Accelerator không cảm thấy chút
dao động nào. “Có người đang nghĩ ta không thể làm
được. Có người đang nghĩ loài thú như chúng ta chỉ
sống được trong biển máu. Nếu vậy, cứ sống thoải mái
bên trong ranh giới do chúng tạo ra chẳng phải là một
cách thách thức trước mũi bọn chúng sao?”
“À ha. Misaka thích điều đó.” Misaka Worst tiếp tục liếm
kem và cắn những phần bánh xốp thừa. “Nhưng anh
không ngửi thấy mùi xấu xa quanh đây à?”
92
“?”
“…”
Nắm thanh nạng, hắn đưa mắt nhìn quanh một lần nữa.
“…”
“Giờ mặt tối bắt đầu hành động, chắc chắn sẽ có người
bị tổn thương và mạng sống nhóc đó sẽ gặp nguy hiểm.
94
Mà xem chừng số 1 là một cậu bé tốt, luôn muốn giúp
đỡ người khác.”
Phần 6
Kuruwa đã đi.
95
Khi cậu rời bỏ thành phố và dính vào thế chiến thứ ba,
cậu phải chạy trốn bởi kẻ địch đã xác nhận cậu là “một
nhân tố không rõ đã biết quá nhiều về mặt tối của Thành
phố Học viện”.
Được biết đến với cái tên Danh sách Tham số, nó đủ
sức làm rung chuyển cả Thành phố Học viện đến tận
lõi.
Cậu phải cân bằng thiệt hơn, nếu cán cân nghiêng quá
một mức nhất định, mặt tối của Thành phố Học viện
chắc chắn sẽ tìm đủ mọi phương cách để trừ khử cậu.
96
Nếu còn nhận thêm một chấn động lớn nào nữa, chúng
sẽ hành động theo hướng này hoặc hướng khác.
Để ngăn điều đấy không xảy ra, tốt nhất là khôn ngoan
giữ mình.
Cậu cần thời gian để xem xét thử cán cân có nghiêng
nhiều về phía có lợi hay không, có đủ để cậu xả thân vì
nó hay không.
Nếu muốn đảm bảo an toàn bản thân thì đó là lựa chọn
duy nhất.
97
Vì vậy bỏ mặt họ không hề sai.
Nhưng…
98
Sự vô hại ấy có lẽ là một trong những nguyên do
Komaba muốn bảo vệ cô bé.
Mãi đến lúc ấy, cậu vẫn không biết họ của cô bé hay
bám lấy Komaba. Đến cả Komaba, người gần gũi nhất
với cô bé, cũng chỉ gọi cô bé là “bé nhập cư” bởi ấn
tượng khi lần đầu nghe thấy cái tên.
Tuy vậy, Hamazura không thể lừa dối bản thân mình
hơn nữa.
Frenda từng là một thành viên chủ chốt của Item, chiến
đấu cùng Mugino Shizuri, Kinuhata Saiai và Takitsubo
Rikou.
99
Cậu không biết rõ ngọn nguồn từ đâu mà cô bước chân
vào mặt tối của thành phố và gia nhập Item.
Nhưng…
Người bạn Hanzou của cậu hiện đang đấu tranh với
mặt tối thành phố.
Để cho Fremea chết đồng nghĩa với chà đạp lên cảm
xúc, mong muốn của Komaba và Frenda.
(…Phải rồi.)
Vẫn cúi mình trong con hẻm, Hamazura lấy hai tay ôm
đầu.
Phải rồi.
Khi suy nghĩ một cách có lý trí, cách hiệu quả nhất để
bảo vệ bản thân, Takitsubo và những người khác là
phải bỏ rơi Hanzou và Femea.
Lựa chọn đấy cho phép cậu bảo vệ những người quan
trọng của mình dễ dàng nhất, với rủi ro thấp nhất.
101
Cậu phải nhẫn tâm, cậu biết mình phải làm ngơ để cho
vấn đề kia lướt qua trước mắt mình.
Cậu sẽ chọn.
Giờ.
Cậu chống tay lên tường và đứng dậy một lần nữa.
Cậu chạy thẳng vào bóng tối sâu trong con hẻm tối nhỏ
hẹp, biểu tượng cho mặt tối thành phố.
Cậu chạy để cứu người bạn đang đối diện với hiểm
nguy chết người.
102
Chỉ cần cán cân còn nghiêng về phía câu, cậu sẽ không
để cho những cô gái kia phải liên lụy.
Giữa dòng 2
Komaba Ritoku.
Nhiều người không khỏi rùng mình sợ hãi khi lần đầu
gặp chàng trai to lớn lực lưỡng cơ bắp ấy, nhưng bản
thân anh không phải là loại ưa bạo lực.
Khi trở thành thủ lĩnh Skill-Out, một nhóm tụ hội các
Level 0 đã từ bỏ chương trình phát triển siêu năng lực
ở trường học, anh đã đắp vào nhóm các qui chuẩn đạo
đức từng chút một.
103
Judgment cho qua. Thay vào đó anh muốn họ bí mật
bảo vệ những người không thể lên tiếng cầu cứu.
Một thứ xảy ra sẽ tác động đến vận mệnh của họ.
Nó gióng như đặt một quả cầu tuyết lớn trên đỉnh đồi
và nhờ ai đó đẩy một phát.
Đó không phải một tiến trình tĩnh lẳng như sự thay đổi
từ từ hay tự nhiên lớn lên.
104
Nó rất đơn giản nhưng khủng khiếp.
Hết người này đến người khác, các Level 0 đang trở
thành mục tiêu tấn công của các siêu năng lực gia hùng
mạnh.
105
CHƯƠNG 3: BỜ VỰC MONG MANH VÀ ĐIỀM BÁO
DẪN ĐẾN SỰ KIỆN TIẾP THEO. GIRL.
Phần 1
“Lối này.”
106
Nhìn từ đầu xuống chân người ta có ấn tượng rằng bộ
trang phục kia do những người xung quanh cô bé buộc
cô phải tròng vào, dựa theo tướng mạo cô bé chứ
không theo mong muốn của riêng cô.
Trong thời bình, các đặc điểm ấy rõ ràng mang lại lợi
thế nhiều.
Trong lúc trốn chạy, bất cứ điểm nào làm cho người ta
nổi bật dù tốt hay xấu đều trở thành bất lợi cả.
107
Cho dù là một kẻ trong nhóm Skill-Out bất hảo, sở
trường đặc biệt của cậu là hòa lẫn, trà trộn với người
xung quanh.
Ấy vậy mà giờ cậu lại dắt theo một người dễ gây sự chú
ý như Fremea xuống khu phố dưới lòng đất.
(Thảm rồi.)
108
Kết luận ngắn gọn của Hanzou.
Dù là khu nhà ở cao cấp hay nhà hộp các tông, chúng
đều hư hại và xuống cấp nếu cậu để không trong thời
gian dài. Để tránh điều đó xảy ra, cậu hay ghé thăm
theo chu kỳ, nhưng mấy kẻ truy đuổi phát hiện ra
Hanzou trong lúc cậu thực hiện theo lịch trình bảo
dưỡng của mình.
109
Hanzou có điện thoại trong tay, nó được thay thế linh
kiện bên trong một chút, thành ra nó có thể bắt được
sóng điện từ các dải tầng khác ngoài những cái vốn có
cho điện thoại.
Ví dụ như, cậu có thể bắt được tín hiệu radio của Anti-
Skill, các giáo viên được huấn luyện và tuần hành để
bảo vệ yên bình cho thành phố.
(Họ đang kiểm tra bên dưới để áp giải một tên tội phạm
lớn. Nếu xuống đó, lũ người hắc ám sau lưng chúng ta
sẽ phải dừng chân!!)
Có thể suy nghĩ của Hanzou quá ngây thơ. Nếu tụi truy
đuổi là mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ, cách thức
đó đủ để giải quyết bọn chúng.
Và nếu có thể chặn đường truy đuổi hiện thời, khả năng
rất cao cậu sẽ cắt đuôi được chúng.
Tuy nhiên…
110
Họ đang đối đầu với những kẻ không thèm đến xỉa đến
sự hiện diện Anti-Skill.
Bụi tung mù mịt trong không khí. Chúng đáp xuống cách
chỗ Hanzou 300 mét và dường như không có hình dạng
con người.
Hình dáng cậu nhìn thấy qua lớp bùi dày tương tự như
phần thân trên của con côn trùng khổng lồ, trên đỉnh
gắn thêm phần thân trên con người. Và nó thật sự to
lớn. Chiều cao của nó gần chạm đến mái của khu phố
ngầm.
Chuyển động nhịp nhàng của nó gợi lên hình ảnh sinh
vật sống trong đầu Hanzou, nhưng cậu nhanh chóng
nhận ra ngay sau đó.
111
hoạt động cũng như làm sao chuyển động tứ chi con
người liên kết với cách nó di chuyển, nhưng, vì chiều
cao lên đến hơn 5 mét, nhất định người lái ở đâu đó
bên trong phần thân trên.
Tuy vậy, điểm đặc trưng nhất của bộ suit là khu vực các
cánh tay.
“Súng pháo!?”
Hanzou vừa la lên, ánh sáng chói lòa lóe lên từ nòng
pháo.
112
113
Cậu thậm chí không kịp đẩy Fremea qua một bên.
Lí do là đây.
(…Coi bộ Khiên AED phản ứng lại sóng não của mình
và áp dụng một cú sốc điện vào ngực nên đã cứu mình.)
“Ga…gừ…!! F-Fr-Fremea…!!”
114
Hanzou không thể đứng dậy bởi cơn choáng và chỉ có
thể nhìn ngó xung quanh bằng đôi mắt mờ. Hàng đống
học sinh la hét thất thanh và bỏ chạy ra cửa thoát. Tiếng
hét chói tai và những bước chân rầm rầm như sấm nổ
làm cơn đau nhảy liên hồi trong đầu Hanzou.
Anti-Skill đứng trơ như tượng trong vài giây, nhưng rất
nhanh sau đó họ bắt đầu di chuyển. Họ dùng súng ngắn
nã vào powered suit 8 chân kia, nhưng, khi nhận ra các
viên đạn của họ bị dội sang hướng khác, họ ngay lập
tức thay đổi chiến thuật. Họ nhanh chóng sơ tán học
sinh để giảm thiểu thương vong thấp nhất có thể.
Trườn bò trên mặt đất, Hanzou tiếp tục tìm kiếm cô bé.
115
Bức tường bị tàn phá nghiêm trọng và sóng xung kích
đã làm nứt nẻ các cột trụ, cửa kính xung quanh. Cậu
thấy một người nằm giữa đống đổ nát ấy.
Fremea.
Sau mỗi phát bắn, đĩa kim loại ở đáy đạn rơi ra và tay
trái nhỏ hơn nạp viên đạn mới. Dường như nó lấy đạn
từ bộ phận hình túi ba lô phía sau lưng.
Tay phải powered suit 8 chân thải ra đĩa kim loại từ khu
vực khủy tay cùng với một ít than xỉ. Đấy là phần đáy
viên đạn còn lại sau mỗi phát bắn.
“Ưưư…”
Fremea lúc nãy bị đánh ngất bởi chấn động, giờ đang
rên rỉ trước tiếng ồn to lớn. Cô bé đã tỉnh lại… hay, nói
đúng hơn, bị rung lắc ép phải tỉnh dậy.
Tay chân Hanzou cuối cùng cũng lấy lại được sức lực.
117
(Trước khi đánh trúng mục tiêu, một phần của nó bắn
trúng tường hoặc trần nhà… Không lẽ nó sử dụng loại
đạn APFS…ờ… gì gì đó. Loại có một đống chữ
alphabet. Loại đạn sử dụng áp lực cực lớn để xuyên
giáp thay vì dùng thuốc nổ. Đã thế lại còn cấu trúc nhiều
lớp. Sau khi xuyên giáp, nó bắn các mảnh vỡ và chấn
động vào bên trong.)
Đấy là loại đạn không dùng để bắn trực tiếp lên con
người. Công dụng chính của nó là bắn vào xe tăng hoặc
các loại xe thiết giáp để giết chết người lái bên trong.
Lực công phá của mảnh vỡ và chấn động sẽ phát huy
tối đa khi nhắm vào các mục tiêu có cấu trúc hình hộp
cứng cáp. Có lẽ đó là nguyên nhân Hanzou và Fremea
vẫn còn sống sót.
“…”
Hanzou tiến tới chỗ Fremea, lết qua mặt nền rải đầy các
mảnh vỡ vật liệu của các toà nhà xung quanh, lấy tay
ôm cô bé và biến mất vào góc con ngõ.
Khối sắt chết chóc bay thẳng tới Hanzou nhanh hơn cả
tiếng nổ rồi găm vào bức tường chắn giữa cậu và
powered suit.
Sóng xung kích sản sinh từ viên đạn đi xuyên qua bức
tường và lan tỏa theo hình tròn đồng tâm ở mặt bên kia.
Tòa nhà rung chuyển hệt như một thùng loa khổng lồ.
“Bhhh! Ghohh!?”
119
bắn ra tứ phía, găm vào da Hanzou. Cậu cảm thấy hành
động ngay lập tức ôm lấy Fremea để che chắn cho cô
bé đáng được xếp vào top 5 vai diễn để đời nhất của
cậu.
Hanzou đặt câu hỏi tức thì, bỏ mặc sự thật rằng cậu
vẫn còn sống sót.
(Nó thay đổi được loại đạn bắn ư? Vậy ra nó chứa nhiều
loại đạn để thay thế!!)
Các súng pháo gần đây có thể sử dụng đạn và tên lửa
đối không, việc powered suit kia sử dụng vũ khí có điều
khiển là chuyện hoàn toàn có thể.
(Súng pháo của Thành phố Học viện có thể bắn trúng
mục tiêu ở khoảng cách 5000 mét với độ chính xác cao
hơn 95% dù có bắn liên thanh hay di chuyển. Chỉ vì tụi
120
mình nhỏ không phải là lí do để nó ngắm trật ở cự ly
này…)
“Thì ra là vậy.”
121
Theo như trên, mẫu powered suit này sẽ gặp rắc rối
trong chiến đấu ở đô thị.
(Nếu mình kiếm được thứ gì có thể chủ động phản lại
tín hiệu của nó hoặc một thứ có thể bắn sóng điện từ
mạnh lại bộ thu của nó, mình có thể loại bỏ được mối
nguy hiểm từ khẩu súng kia.)
Nghe thấy con 8 chân tiến tới, Hanzou quyết định trước
mắt phải rời xa nó ra. Cậu không rõ mình có thể cắt đuôi
powered suit quân sự kia dù phóng trên xe hơi hay
không, nhưng cậu có thể lợi dụng kích thước to lớn của
nó để tìm đối sách chống lại.
122
(Chạy vòng quanh có khả năng bị ăn đạn từ khẩu súng
máy bên tay trái. Thứ đó nhất định được tùy chỉnh để
chống lại các mục tiêu con người.)
(Lối thoát…)
(Giá như có lối thoát đặc biệt mình có thể để nó tới gần
tìm cách rồi lừa nó…)
123
Và rồi…
Hai phát bắn cậu và Fremea nhận lúc nãy không đủ sức
lấy mạng họ, nhưng cả hai vẫn bị chấn thương. Chấn
động đã vắt kiệt sức lực Hanzou không còn một giọt và
khiến cho khả năng thăng bằng của cậu có vấn đề.
(Ôi…chết mẹ.)
124
Cầu thang dẫn lên mặt đất chỉ cách phía trước vài bước
chân bỗng trở nên xa xôi dịu vợi.
Hanzou chỉ có thể nhích từng tí như sên bò, cậu không
cách nào thoát khỏi powered suit. Nhìn cách nó điềm
tĩnh tấn công Anti-Skill, không lý nào nó sẽ bỏ qua cậu
cho dù cậu có lết lên được mặt đất công cộng.
Powered suit lừng lửng chĩa mũi súng bên tay trái vào
Hanzou và Fremea.
125
Thay vì dùng nòng pháo bên tay phải, nó giương súng
máy tay trái sử dụng cho các mục tiêu con người.
(Kh…!!)
Thật ra, cậu không cần phải liều mạng vì cô bé tới mức
này.
Tuy nhiên…
Hanzou không chần chừ lấy thân che chở cho Fremea,
dù biết cậu chẳng thể làm được gì trước một khẩu súng
máy với đường kính ít nhất 18mm. Vì sao vậy? Làm thế
cậu được cái gì? Hanzou không có thời gian để bận
tâm những điều đó.
Chỉ vài khắc ngắn ngủi nữa thôi powered suit sẽ khai
hỏa.
126
Một cách chính xác.
Cùng với tiếng loảng xoảng, một chiếc xe bốn cửa trượt
xuống từ cầu thang dẫn lên mặt đất.
Nòng súng đường kính 18mm lớn hơn đạn súng trường
xuyên giáp loại lớn, năm mươi lần bắn chỉ trong 10 giây,
không cần nói cũng biết chuyện gì sẽ xảy đến cho chiếc
xe gia đình bốn cửa kia.
Trước khi bốn bánh xe kịp chạm xuống nền phố, phần
mui bị nát, động cơ bị bể và thùng xăng bốc cháy.
Thứ chạm tới cậu là hơi nóng, khói và luồng gió thổi
mạnh lên da cậu.
127
(Thằng chó nào ngu dữ vậy!? Thằng nhiều chuyện nào
liều mình tự sát như vậy!?)
Thế nhưng, chiếc xe vẫn lao đến dù chỉ còn lại phần
khung trơ trọi. Nó vẫn chuyển động theo quán tính trên
bốn bánh toác hết lốp nhờ tốc độ ban đầu.
Cho dù bị xe tông trực tiếp với tốc độ hiện thời, tác động
va chạm cũng không ảnh hưởng đến người ngồi trong
suit. Kẻ lái bên trong chỉ đang cảnh giác phòng khi xe
phát nổ.
Với một ánh chớp, viên đạn bay qua đầu Hanzou lẫn
Fremea và một lần nữa thổi tung phần còn lại của xe.
Chiếc xe không thể tiến về trước một phân nào. Sức
công phá từ vụ nổ đủ để phá tan phần khung còn lại
thành từng mảnh.
128
Cậu muốn nhắm mắt lại trước sự hủy diệt kinh khủng
kia.
Thế nhưng…
(…Hả…?)
Bên trong phần còn lại của chiếc xe vẫn đang bốc cháy,
cậu không nhìn ra hình dáng con người nào ở vị trí bánh
lái. Thoạt tiên cậu cho rằng người đó đã bị hủy thành
tro trong vụ nổ, nhưng không phải vậy.
Ngọn lửa bắt đầu cháy sáng hơn và luồng khí nóng liếm
lên ngực Hanzou. Cậu quay mặt chỗ khác theo bản
năng trong lúc vẫn ngồi bệt dưới nền.
129
Và đằng kia cậu thấy một bóng hình khác đang tiếp cận
powered suit từ phía sau.
Đó là Hamazura Shiage.
Chấn động từ đầu búa đập vào mục tiêu với vận tốc âm
thanh cùng sức nặng 20 kg của cộc.
131
Hamazura nhắm vào một trong tám cái chân. Cụ thể
hơn, phần chân khụy xuống để gánh khối lượng bộ suit
khi di chuyển. Cú đánh táng bay một chân phía dưới
khiến nó mất thăng bằng.
(Chưa đủ đô!?)
Tuy chỉ một chút, nhưng nó không thể trượt được nữa,
đồng nghĩa nó không thể mở ra được. Nếu bộ suit
không thể nạp đạn mới, khẩu súng pháo sẽ thành khối
sắt phế liệu. Dù nó còn đạn bên trong, không đậy kín lại
có thể khiến khẩu súng nổ tan tành nếu bắn.
133
Đôi vai powered suit chuyển động lên xuống một cách
bất thường.
Bộ suit chĩa súng máy bên tay trái vào Hamazura cùng
lúc cậu ném hộp gạt tàn trong tay vào không trung đồng
thời cầm đáy búa.
Hộp gạt tàn được làm khá nặng để không cho người
khác trộm, nó tông trúng cổ tay trái bộ suit và vỡ vụn
như thể được bắn đi với tốc độ cao, bẻ hướng nhắm
khẩu súng máy.
Viên đạn bay ra phá hủy bức tường thay vì lấy mạng
Hamazura.
Tận dụng khoản thời gian ngắn ngủi ấy, Hamazura thao
tác trên búa để đưa cây cộc nặng 20 kg trở vào nòng.
Cậu liền quất từ dưới lên theo hình vòng cung.
Một trong tám chân tung lên và hất bay cây búa từ phía
dưới. Chỉ chừng đó là đủ để đánh bật cây búa khỏi tay
Hamazura và cắm nó lên trần. Powered suit sử dụng bộ
điều khiển điện bản thân để kiểm soát tư thế của nó một
cách chính xác và đánh cánh tay phải vô dụng. Khẩu
súng pháo tuy không dùng được nữa nhưng nó vẫn là
một khối giáp kết hợp khổng lồ, có thể tạt đánh bằng
sức máy.
Đòn đánh tống Hamazura bay đập xuống nền nhiều lần
hệt như cậu bị cột vào thòng lọng và kéo đi.
“Gaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”
“Hamazura!!”
“Hama…zura. Giữ…Fremea.”
Tuy nhiên, nó không thể nhắm bằng tín hiệu sóng điện
từ cộng thêm lớp khí nóng từ chiếc xe bốc cháy ngăn
không cho nó sử dụng thiết bị hồng ngoại. Bộ phận
nhắm bắn quang học cũng không thể phát huy bởi khói
đen khắp nơi.
Tên phi công kiểm tra tình trạng tay phải của powered
suit tám chân rồi chạy tới cầu thang để đuổi theo con
mồi.
“Thế đã đủ sao?”
“Này, này. Tôi nghĩ chỉ hai đứa đó là cần thiết.” Hắn tỏ
vẻ hoài nghi trước lời nói của người ở bên kia bản
truyền tin. “Lẽ ra chỉ có Hamazura Shiage và Fremea
Seivelun. Tên thứ ba chẳng cần thiết. Để một tên bảo
hộ không cần thiết sống có thể khiến mọi thứ đi trật
hướng lần nữa đấy.”
137
khinh khỉnh. “Làm người bị trừ khử khó khăn thật, phải
không?”
“Cô đúng đó. Tôi đã có thể giết sạch bọn chúng trong
một phát bằng đạn bi.”
“Chẳng phải mẫu rô bốt ngươi dùng không phù hợp cho
mấy kiểu đánh này? Nó dùng tín hiệu sóng điện từ diện
rộng để ngắm bởi thiết kế ban đầu dành cho đồng bằng
Nga, thất bại trong thành phố là phải. Tung chừng đó
hỏa lực ra mà không giết bọn chúng quả không phải
dễ.”
“Đừng lo.”
138
Vừa nghe, tên phi công vừa liên lạc với quân hỗ trợ ở
phía trên mặt đất. Hắn không thể cứ ngang nhiên đi ra
đường trong bộ suit này được. Hắn sẽ dùng một xe
ngụy trang đặc biệt với vẻ ngoài như xe bus du khách
lớn để hòa lẫn vào khung cảnh thành phố.
“Trả lời. Chuyện gì thế, Tắc kè? Trả lời… Mẹ kiếp, xảy
ra chuyện gì sao?”
“Tấ đã bảo ngươi đừng lo lắng làm gì. Bên kia đã bắt
tay hành động.” Người bên kia bản truyền tin cười giễu
cợt “Làm người bị trừ khử hẳn là khó khăn lắm, phải
không?”
Cách đó chừng 200 mét, khói đen bốc lên từ cổng dẫn
xuống khu phố dưới lòng đất hệt như ống khói. Tuy vậy,
cô không quan sát vụ việc um sùm kia; cặp mắt cô đang
dán chặt lên chiếc xe bus lớn ở ngay trước mặt.
139
Về mặt kĩ thuật, nó là xe ngụy trang cho mặt tối thành
phố.
Vài người đàn ông mặc đồ công nhân gục ngã dưới đất,
bên trong xe chứa các dụng cụ đặc biệt, một vài loại
đạn, áo giáp, các bình ắc qui lớn và một số thứ tương
tự. Dường như xe này dùng để chở một thứ rất lớn bởi
trên vách, sàn và trần xe được cài các chốt nhằm cố
định ngăn không cho nó lật trong lúc di chuyển.
140
Hiển nhiên đây không phải powered suit của Anti-Skill.
Không có lí do gì họ phải che dấu cả.
Hắn xem xét mấy tên bị hắn đánh bại, ngó qua đám
khói đen bốc lên ở phía xa và tặc lưỡi.
“…Coi bộ mọi chuyện lại bắt đầu rắc rối nữa rồi.”
“Ưư…”
Một trong số những tên ngã dưới sàn xe kêu lên. Hắn
tỉnh dậy được không phải vì có sức mạnh phi thường
mà chỉ vì Accelerator và Misaka Worst cố ý không đánh
ngất hắn đi.
“…Freshmen.”
141
“Ả?”
Tay chân hắn lả đi sau câu nói đó. Mắt hắn vẫn mở
nhưng rõ ràng hắn đã bất tỉnh.
“Tên này có sẹo trên đầu. Chắc một con chip đã làm
hắn bất tỉnh. Thiết bị chống tra tấn đây mà. Nếu mạnh
tay ‘lắc’, chúng ta có thể lôi hắn dậy. Giờ nên làm gì
đây?”
142
Trên tường có gắn vài tấm bản đồ, các tòa nhà và
đường được đánh dấu bằng bút dạ quang. Trông như
chúng đang điều tra một đối tượng nào đó.
Hình in trên loại giấy đắt tiền chuyên dùng cho chụp
ảnh, trong ảnh là một cô bé khoảng 10 tuổi với mái tóc
vàng và cặp mắt xanh.
Đó là Fremea Seivelun.
Phần 3
143
Cả ba thở một cách khó khăn.
“Hamazura…”
Hamazura đáp lại bằng cái cười mệt lử, thế nhưng
Hanzou tóm cổ áo cậu và xô cậu vào tường.
“Cái khỉ gì thế hả!? Sao mày lại chường mặt ra lúc nãy,
Hamazura!? Mày dây vào vụ này để làm cái gì hả!?”
“…”
Cuối cùng cậu không giải thích hoàn cảnh của mình mà
chỉ lặp lại phần quan trọng nhất.
“Tốt nhất là đừng nghĩ tới mấy chỗ ẩn nấu của tao nữa.
Nếu giờ chúng ta gọi cho Kuruwa chắc cô ấy sẽ làm
được gì đó, nhưng trước hết chúng ta phải kiếm một
nơi an toàn để trốn trong lúc chờ cô ấy. …Hamazura,
mày có biết chỗ nào có thể lánh tạm một lát không?”
Item.
Nhóm hiện tại không hoạt động dưới trướng của Thành
phố Học viện, nhưng những liên kết cũ của họ vẫn còn
đó.
Một trong những nơi Item dùng làm nơi ẩn nấu là…
Phần 4
“…”
“Ê này.”
149
“Nhìn lại đi, đồ biến thái!! Anh bảo vệ nó chỉ vì nó bé
nhỏ dễ thương thôi!! Vậy mà anh nỡ lòng bẻ gãy tay
Misaka không chút thương tiếc!!”
“…Cấu trúc của mặt tối thành phố đã biến đổi theo cái
cách mà ta không thể đoán được đang có chuyện gì
xảy ra. Với lại ta không ưa cái tên Freshmen mà thằng
cứt chó kia nói. Có nguy cơ tụi nó sẽ cắn chúng ta sau
này, vì thế ta phải đi xem sao. Cô có cùng một giuộc
với lũ ngu đần không mà cần phải giải thích từng tí?”
“Ít nhất chúng ta cũng biết mặt tối đủ lớn để điều động
một powered suit. Misaka không hiểu tại sao chúng
nhắm đến con nhóc Fremea đó.”
Misaka Worst xếp lại đồ đạc trong túi để được một túi
trống, cô tới sau lưng Accelerator và trùm túi lên đầu
hắn để ngăn hắn lại.
150
“Chờ đã.”
“Gừm hừm!!”
“Xin lỗi vì biến anh thành mấy tên trộm quần lót đội đầu
thời Showa nhé.”
“…”
“Hể. Lúc biến hình từ tốt sang xấu trông anh buồn cười
thật đó.”
“Muốn gì?”
151
“Có nguyên nhân gì anh phải bận tâm tới mức đó hay
không?” Misaka Worst với nụ cười rộng đến mang tai.
“Lúc nãy nói rồi nhé, Fremea Seivelun không phải Last
Order.”
Chẳng hiểu vì sao, cô lấy tay bụm miệng và lắc tới lắc
lui cái eo.
152
“…Thế nếu Misaka nói cô đồng ý cho dù có làm giữa
thanh thiên bạch nhật ngay trước mắt mọi người?”
Phần 5
Salon riêng là một khía cạnh nổi trội trong ngành công
nghiệp phục vụ ở Thành phố Học viện. Nói cho gọn, nó
giống như phòng hát karaoke bóng bẩy và rộng thênh
thang. Khách hàng có thể thuê các phòng theo thời gian
và tận hưởng hay tiệc tùng hay làm bất cứ thứ gì họ
muốn bên trong.
Tám mươi phần trăm dân số Thành phố Học viện là học
sinh và phần lớn họ sống trong các kí túc xá bình
thường.
Chịu sự giám sát dưới con mắt người lớn suốt ở trường
và sau giờ học có thể khiến học sinh căng thẳng. Thành
153
ra salon riêng hơi giống khu ẩn nấu bí mật mà người ta
có thể bỏ tiền ra mua.
Điều này dẫn đến rất gần với nguy cơ trở thành ổ chứa
cho các hoạt động tội phạm tình dục, vì thế nó chẳng
phải thứ gì đáng ngưỡng mộ. Tuy vậy, việc chào bán
một không gian tự do vốn là liều thuốc hiệu quả cho đời
sống tâm lý xã hội của Thành phố Học viện.
Các số phòng trong một tòa nhà lớn kiểu này đã trở
thành vật buôn bán.
“…”
154
Item đương nhiên không biết chuyện gì xảy ra, họ đang
bủa ra tìm cậu như một trò chơi, vì thế nếu cậu nói cho
họ biết “cách giải”, tất cả họ sẽ tập trung lại (dù phải
chơi lại từ đầu).
Tuy nhiên…
Thế rồi Hanzou nói với Hamazura, lúc này vẫn bế tắc
trong vấn đề mà cậu đang nghĩ.
“Hamazura, nếu tính gọi điện thoại, nhớ dùng sim giả.
Cần thì tao đưa cho mày một ít.”
155
Hamazura lắc đầu.
“Tao thật sự chẳng biết đầu đuôi chi tiết như thế nào
cả,” giọng Hanzou cứng ngắc. “Không phải do bản thân
nó. Hệ thống quét trong trường xác nhận nó là Level 0,
vì thế bản đồ DNA của nó chẳng có giá trị to lớn gì cả
và tao cũng không nghĩ nó có cơ hội tiếp xúc với mặt
tối thực sự ngoài kia đâu. Tất cả khả năng tao nghĩ
được là nó tiếp xúc với tao và thủ lĩnh Komaba.”
“…”
“Cho nên tao giả thiết vụ này có liên quan gì đấy tới
Skill-Out hoặc thủ lĩnh tiền nhiệm, Komaba Rikotu.”
“Mày cũng biết đó chỉ là tập hợp mấy đứa lưu manh thôi
mà.”
156
Fremea đang chuyển kênh cách đó vài bước, nhưng
dường như cô bé không tìm được kênh nào mình thích.
Chương trình đàm thoại chỉ nói về mấy vấn đề to tát
như hầu hết các nước chấp nhận Thành phố Học viện
dù cho tác động của họ là một trong số nhiều nguyên
nhân dẫn đến Thế Chiến Thứ Ba. Đó là vì Thành phố
Học viện đã trả một số tiền lớn cho việc tái xây dựng
sau cuộc chiến.
“Tao chắc mày cũng biết hồi thủ lĩnh Komaba dẫn dắt
Skill-Out, ảnh có một kế hoạch quy mô để nổi dậy
chống lại Thành phố Học viện. Tao đóng vai trò lớn
trong việc phác thảo ra kế hoạch. Tất nhiên cuối cùng
là thất bại.”
157
quá trình phân phát quỹ. Thuyết âm mưu vừa hết thì cô
bé bật sang kênh khác.
“Vậy…”
Tất cả đều đặt trên giả thiết vụ việc lần này có liên quan
đến Komaba Ritoku.
158
Tuy nhiên, Hamazura biết thêm điểm khác nữa ở
Fremea Seivelun.
Frenda.
Nhóm đó bao hàm một Level 4 chiến đấu hữu hiệu, một
trong bảy Level 5 và một cô gái được cho có tiềm năng
trở thành Level 5 thứ tám. Họ là một tổ chức bày bản
được chuẩn bị bởi mặt tối thành phố nhằm trừ khử mọi
yếu tố bất ổn trong thành phố.
159
Nếu biết chúng muốn gì, cậu có thể dùng chúng để tìm
ra cách vượt qua.
“Tụi mình sẽ đấu lại tụi nó khi nào đảm bảo an toàn cho
con bé,” Hanzou nói xong rồi đi ra cửa.
“Tao nói rồi. Tao sẽ nhét sim giả vào điện thoại. Chấp
bọn chúng theo dõi số của tao, chúng cũng không thể
nào truy ra người nhận là ai đâu.” Hanzou nắm vặn cửa
và nói.
“Gì?”
“Mày cứu tụi tao một bàn thua trông thấy vừa rồi. Tao
không vui chuyện mày xen vào, nhưng tao cảm kích
hành động của mày.”
Hamazura cảm thấy chút lúng túng, cậu đưa mắt nhìn
quanh căn phòng cho tới khi chạm mắt Fremea.
161
“Dạ nhớ. Ngay từ đầu, anh là một trong mấy người hay
đi với Komaba-oniichan.”
“Đúng rồi. Anh là Hamazura Shiage. Rất vui gặp lại em.”
“Em không sao. Vừa rồi tai em có đau một tẹo, nhưng
ngay từ đầu em không sao hết. Nya.”
(…Nó học từ chỗ nào trên đất Nhật này ra chữ “nya” đó
thế?)
162
Cậu không nhớ cậu từng nghe thấy cô bé nói từ này hồi
trước.
Trong đầu cậu mọc lên nghi vấn, nhưng cậu gạt sang
bên vì giờ hỏi cũng chẳng được ích gì.
163
Nhưng đôi mắt xanh ấy nhìn thấu tâm can cậu hơn cả
máy dò nói dối.
“Anh ấy không phải người thông minh lỗi lạc. Anh biết
mình không có tư cách nói vậy, nhưng thật sự anh ấy
không thông minh. Cho nên anh ấy đang kẹt trong lớp
học phụ đạo ở trường. Nếu không học thì anh ấy sẽ ở
lại lớp. Em có thể giữ bí mật chuyện này một thời gian
không?”
“Mừm.”
“?”
164
Cô bé dựa vào ghế sofa và ấp hai bàn tay nhỏ nhắn lên
bụng.
“Gọi đồ ăn.”
“Cho Fremea.”
“Ờ, thế gọi luôn cho tao ít satsuma chiên vàng nhé.”
165
Khoảng 10 phút sau món ăn được dọn ra.
Thay vì món chính, hầu hết đều là món phụ như món
chiên Pháp và rau củ cắt khúc.
166
“Nyaaaooon”
“Nhưng em lớn đầu rồi. Em phải biết đời không phải lúc
nào cũng tốt với mình. Trả lại đậu xanh cho em đây.”
Phần 6
Trong lúc đó, có những người nhận thấy hành động của
Hamazura và người khác có dấu hiệu lạ.
167
Họ chia ra khắp thành phố để tìm Hamazura, nhưng
mỗi người bọn họ đều bắt gặp các khung cảnh quen
thuộc bốc mùi hắc ám của mặt tối.
Chính xác hơn, cô đang kết nối tới hệ thống máy quay
của tòa nhà an ninh bằng sợi cáp dài, mỏng kéo ra từ
con mắt giả tích hợp trong miếng bịt mắt. Tất nhiên cô
chẳng có chút hứng thú nào với tòa nhà; các máy quay
chỉ là cổng vào. Thông qua nó cô thâm nhập vào mạng
công ty an ninh rồi lướt qua các băng hình ghi lại để
xem Hamazura có xuất hiện hay không.
Bộ não tươi sống của cô kết nối trực tiếp với mắt máy,
điều này còn cho biết thêm một điều.
168
Tuy vậy, cô có thể làm được nhiều chuyện mà một giao
diện bình thường không thể làm được.
Trong lúc hình ảnh tìm kiếm được xử lý tốc độ cao đằng
sau trán, Mugino dùng bàn tay rảnh rỗi của cô để thao
tác trên điện thoại.
“Một powered suit quậy tung khu phố dưới lòng đất ở
Quận 7. Trong vòng vài giờ nữa, bọn cấp trên có thể sẽ
sửa lại các đoạn ghi hình và ém nhẹm mấy tin đồn để
cho nó thành ‘chưa xảy ra’.”
“Em tìm ra siêu nhanh nhờ bắt radio Anti-Skill. Ban đầu,
một chàng trai và cô gái bị tấn công. Lát sau, một anh
trai siêu vào nhập hội. Cả ba người siêu thoát khỏi
powered suit rồi chạy lên mặt đất. Máy quay có bắt
được khuôn mặt nào trong số họ không?”
“Hai người đầu không phải cậu ta. Người ra sau thì…
chẳng biết. Khói bay đầy lên trần nên tôi chỉ đếm được
ba người thôi.”
169
“Nhưng,” Mugino nói thêm. “Tôi nghĩ tên đầu tiên thuộc
kiểu người nói chuyện hợp với Hamazura. Còn con nhỏ
kia nhìn quen quen thế nào…”
“Ồ, tức là chị siêu tìm hiểu tất cả người quen biết của
Hamazura sao? Yandere nhiều lúc đáng sợ ghê.”
“Ả? Nói thế chẳng phải Takitsubo sẽ làm con thỏ bunny
bị trừng phạt à?”
170
“…Một tín hiệu đáng đến từ phía nam-đông nam… Em
thấy Hamazura đang tán tỉnh một cô gái khác…!!”
Phần 7
“Kuruwa tốn thời gian ghê,” Hanzou nói, lưng ngã vào
ghê sofa trong phòng salon riêng.
171
chuyển kênh, TV đứng yên ở bản tin kết thúc Thế Chiến
Thứ Ba. Bản tin nói về việc các vũ khí không còn dùng
đến nữa sau cuộc chiến được vận chuyển tới Quận 2
và 23.
Theo đòi hỏi của cô bé, cậu bắt đầu lục lọi các game
nhiều người chơi.
Vì tính chất của nơi đây nên trong salon có rất nhiều
game tiệc tùng có thể chơi với nhiều người.
Ngồi xuống chơi mấy món sở thích và giết thời gian vào
lúc này có lẽ là khinh suất, nhưng đấy cũng chỉ là phản
ứng tự vệ của trí óc. Nếu họ ngồi nguyên một cục và
điên đầu suy nghĩ, họ sẽ mất phương hướng. Chiến
thắng sẽ đến với họ bằng cách tìm lại cảm giác cuộc
sống thường nhật. Powered suit tám chân kia nằm
ngoài số phận của họ.
172
“Hamazura, ngay từ đầu, em muốn chơi trò này.”
Fremea vươn hai tay lên, nhưng không thể với tới bởi
thứ cô bé muốn nằm ở tít trên cùng.
“Cái này?”
Hamazura lướt ngón tay trên giá sách theo lời của
Fremea, thế nhưng tự nhiên cậu cảm thấy có thứ gì
nặng trèo lên lưng cậu. Fremea dùng cậu làm thang để
nhấc thân hình nhỏ bé của cô lên giá sách.
173
“Em muốn chơi Blood & Destroy.”
“Tựa khỉ gì thế? Nghe thôi là biết toàn thứ kinh khủng
rồi! Coi đi, hình chụp sau cái hộp toàn máu không là
máu!!”
Nhìn trông giống game bắn súng, bìa in hình một gã với
khuôn mặt bặm trợn bắn hạ hàng tá zombie. Rõ ràng
đây là hàng “Dành cho thị trường nước ngoài!!”. Khi đọc
kĩ hướng dẫn, cậu nhận ra dường như nhân vật chính
là người thực hiện các pha chặt chém. Trên nhãn còn
ghi “Cùng trở về với liên minh công lý!!”.
“E-em coi, con thú nuôi bông gòn này trông không vui
hơn sao?”
“Đồng cỏ-“
174
“Em muốn chơi cái này!!”
“Gyaaoooo!!”
Hai người bọn họ bắt đầu vật lộn, Hanzou đứng dậy từ
ghế sofa.
Ám hiệu cho biết họ không thể ở lại đây lâu hơn nữa.
“Tao biết rồi,” Hanzou lẩm bẩm như thở dài. “Tao biết.”
175
Phần 8
Ghế lái của xe ben đồ sộ nọ cao hơn tầng hai của một
tòa nhà.
“Silver Cross.”
176
“Sẵn sàng đây, nhưng thế này không phải hơi lòng vòng
sao?”
“Kuroyoru, ý cô là…?”
“Nếu muốn giới hạn hướng đi, chẳng phải tốt hơn cô
nên bắt đầu đập tan Item trước?”
177
“Ta biết. Nguyên lý của lược bỏ là chọn nhánh dày nhất,
mạnh nhất. Theo cách đó, nhánh đấy sẽ dày nhất và
cũng dễ đối phó nhất.”
“Hãy kiểm tra lại các kế hoạch của chúng ta. Ta sẽ tới
chỗ Hamazura Shiage. Ngươi hỗ trợ ta bằng ‘bầy ong’.
Accelerator hiện giờ chúng ta có thể để yên. Càng ít
mạo hiểm càng tốt. Bên kia đã bắt đầu hành động. Một
khi các miếng ghép vào vị trí, tự mọi thứ sẽ kết nối lại
với nhau như nam châm.”
“Như thế cũng tốt. Tiết kiệm được công sức tìm kiếm
chúng.”
“Kuroyoru.”
178
“Silver Cross, ngươi lo Mugino Shizuri? Hay là Kinuhata
Saiai?”
Từ đầu bên kia bản truyền tin, cô ta trả lời, giọng pha
chút khinh miệt như một thói quen.
“Vậy sao?”
“Như tôi đã nói: đàn ông như tôi biết nên làm điều phải
ở thời điểm thích hợp.”
179
“Tôi đã đạt được kết quả, đúng chứ? Lần này cũng vậy
thôi. Vấn đề không phải loại nào tốt nhất. Có lúc phải
dùng Enemy Blaster và có lúc Bee Launcher tỏ ra hữu
dụng hơn.”
“Đúng.”
“Fremea Seivelun.”
Đầu dây bên kia bản truyền tin chốt một câu khen bằng
những từ khinh miệt.
Giữa dòng 3
180
Chính họ là những người ra tay trước với siêu năng lực
gia.
Nói tới cũng phải nói lui, họ không thực sự đụng tới mức
phải dùng tay chân để nói chuyện. Nó giống như mấy
vụ cãi vả nhỏ. Thế nhưng, khi Skill-Out càng lớn, mảng
tội phạm cũng trương phình theo.
Có điều những trò trả đũa không chỉ diễn ra với Skill-
Out. Nếu một Level 0 đi một mình trong thành phố và
các siêu năng lực gia thấy gai mắt, Level 0 đó sẽ trở
thành mục tiêu. Tổn thương không trút xuống đầu nhóm
vũ trang của Skill-Out. Nó giáng xuống những Level 0
vô tội.
Một lời kêu gọi “Trả thù” được đăng tải trên mạng và nó
tập hợp được nửa số người phản hồi nghiêm túc. Khi
tình hình ngày càng leo thang, một lượng lớn siêu năng
lực gia mạnh tuyên bố họ sẽ can dự vào việc này. Mọi
181
việc giờ không còn gói gọn với những người lúc đầu
nữa. Nó đã biến thành ham muốn dùng vũ lực, đánh
đập người khác mà không nghĩ đến hậu quả hay cảm
thấy tội lỗi. Nó trở thành trò chơi giải tỏa stress. Cứ như
vậy, rất nhiều người không hiểu vì sao tự nhiên trở
thành mục tiêu bị tấn công.
“Tôi tìm được một trường ngu lắm. Rặt một lũ Level 0.
Tại mấy cái trường như thế mà mọi chuyện mới trở nên
quá đáng như bây giờ. Đầu búa công lý phải giáng
xuống hiện thân ác quỉ này. Tôi cần mọi người giúp tôi
loại bỏ hạng rác rưởi đó.”
Các học sinh ở đây không có liên quan chút gì đến Skill-
Out.
Thế nhưng…
Chính vì lí do đó…
183
CHƯƠNG 4: QUYỀN ĐƯỢC TRỞ THÀNH NGƯỜI
TỐT VÀ QUYỀN ĐƯỢC TỪ CHỐI LÀM NGƯỜI
TỐT. BLACK.
Phần 1
“Hừmmm.”
184
“…Misaka có cảm giác không hay, Misaka Misaka vừa
nói vừa suy nghĩ thật kĩ.”
“?”
“Cậu nhất định không được đánh giá thấp não bộ trước
giai đoạn dậy thì đâu đấy, Aiho. Những suy nghĩ dung
tục và bất chợt chưa hẳn là tiêu chuẩn nhận biết đâu.”
Phải tốn một giây sau cô mới nhận ra đấy là tiếng cửa
mở ra và đóng lại.
185
“…Hở?”
Lúc ra ngoài cổng và thấy đôi giày nhỏ cũng mất theo,
hai người bọn họ mới hốt hoảng chạy tìm cô bé.
Phần 2
“Quái thật.” Hanzou đưa cái nhìn bực dọc xuống màn
hình điện thoại. “Cho dù tao thử bao nhiêu lần và bao
nhiêu cách tao cũng không liên lạc được với Kuruwa.”
“Bằng cách nào?” Hanzou hỏi lại. “Tìm đại tìm quanh
chắc gì sẽ gặp được cô ấy? Với lại… chúng ta còn
không biết cô ấy có còn sống không nữa.”
186
“Thế thì...!!” Hamazura nói như muốn ngắt lời cậu. “Thế
thì chúng ta nên tìm cô ấy liền đi. Không liên lạc được
đâu có nghĩa mạng cô ấy không còn. Lúc này có thể là
thời điểm khó khăn. Có lẽ cô ấy bận đối phó với chúng
nên không trả lời điện thoại được. Dù thế nào chúng ta
cũng cần phải làm gì đó. Nếu cứ ngồi không hoài thì
khả năng sống sót của cô ấy càng ít đi.”
187
“Kuruwa luôn luôn đi lòng vòng, chọn những đường đi
không bị phát hiện bởi mấy thứ đó.”
“Mấy con rô bốt an ninh đi tuần tra theo lịch trình. Tùy
theo thời điểm, các lỗ hỏng sẽ đóng lại. Lúc nãy gặp
Kuruwa-chan, tao với cô ấy ở Quận 7. Nếu chúng ta nối
lộ trình an toàn ở Quận 7 với các quận xung quanh,
chúng ta có thể chiếu theo lịch tuần hành của rô bốt để
lược ra những đường khả dĩ tùy theo từng mốc thời
gian.”
“Hiểu rồi. Hiểu rồi,” Hanzou nói rồi bắt đầu vẽ lên bản
đồ.
188
Fremea nhìn Hamazura và Hanzou với ánh mắt băn
khoăn, nhưng họ không có thời gian để ý đến cô bé.
Hai chàng trai đưa mắt nhìn nhau trong một thoáng,
nhưng cuối cùng Hamazura đảo mắt đi chỗ khác.
“Chết tiệt,” cậu thốt lên rồi nhìn quanh phòng. “…Chúng
ta không thể ở lại đây lâu hơn nữa.”
“Tao đi đây. Chăm sóc Fremea khi tao không vắng mặt.
Tầng này có ba lối thoát. Hamazura, nếu có chuyện hãy
dắt nó theo và bỏ chạy.”
189
“Được. Tao hứa.” Hamazura gật đầu. “Nhớ phải mang
Kuruwa-chan về cùng mày đó, biết chưa?”
Sau khi cánh cửa khép lại, sự im lặng như thấm rỉ vào
không khí.
Phần 3
Cô 12 tuổi. Mái tóc đen thả dài đến xương vai, dải tóc
gần hai bên tai được nhuộm vàng để tăng điểm nhấn.
190
Trang phục cô hợp với người đứng sân khấu hơn là để
tản bộ trên phố.
“Thưa cô…”
Đầu tiên, chàng trai trẻ đeo lên nụ cười giả tạo, nhưng,
khi thấy vẻ mặt không biến sắc của Kuroyoru, cậu nhớ
lại qui trình xử lý các tình huống kiểu này.
191
“Cơ sở chúng tôi có trách nhiệm bảo vệ thông tin cá
nhân cho khách hàng. Thực sự rất tiếc nhưng chúng tôi
không thể tiết lộ thông tin người dùng được.”
Đây là điều rất căn bản trong kinh doanh, đặc biệt salon
riêng là nơi ẩn nấu bí mật, chốn tự do trốn tránh ánh
mắt soi mói của người lớn. Nếu họ để lộ thông tin khách
hàng đang làm gì thì toàn bộ mục đích của cơ sở này
coi như vứt sọt rác.
“Được thôi. Chúng có thể thuê với tên giả, ta hỏi chỉ để
cho chắc.”
“Ra-ra là vậy.”
Chàng trai trẻ lưỡng lự không biết có nên xác nhận khả
năng ấy không.
“Dù có khai hay không thì ta vẫn làm chuyện cần làm.”
“?”
192
Chàng trai trẻ không kịp hỏi.
Ngay lập tức sau đó, một vật thể bắn cực nhanh lướt
qua mặt cậu và ghim thẳng vào tường sau lưng. Vật thể
đó là điện thoại bỏ xu được dựng lên cho các trường
hợp cần kíp trên đường.
Nó bắn với tốc độ cao đến nỗi điện thoại vỡ tan tành và
một mảnh lớn dài chừng vài cm cắm phập vào bức
tường cứng cáp. Sức công phá đấy đủ khiến mạng
sống người ta như chỉ mành treo chuông nếu bị trúng
trực tiếp.
“Ể…”
Chàng trai trẻ cảm thấy bối rối, nhưng cậu biết cô gái
không ném chiếc điện thoại kia.
193
Một vật thể lạ bay lơ lửng sau lưng cô gái. Đó là cỗ máy
hình vòng nhẫn với đường kính 70 cm. Bên trong nhẫn
là cánh quạt tương tự như mũ gội đầu[1]. Nó tạo ra sức
nâng lẫn sức đẩy. Lưỡi dao hình răng cưa bọc quanh
bên ngoài nhẫn.
Vật thể khi bị mắc vào phần răng cưa sẽ được gia tốc
ly tâm. Nếu bắn đi đúng lúc, vật thể đó có thể tạo ra lực
công phá lớn.
Như để giải thích cách thức hoạt động của nó, lưỡi dao
“tóm” rác kim loại và bắt đầu xoay nhanh dần. Chỉ sau
vài giây nó chuyển động nhanh đến mức chỉ để lại dư
ảnh.
Xé nát.
194
Tiếng động nghe như hủy diệt hơn là cắt xén.
“Cái-cái gì-!?”
Bởi trước khi cậu kịp nhúc nhích, nhiều lưỡi cưa bay tới
từ nhiều hướng và dừng lại cách cổ cậu chỉ chừng vài
mm.
Bị bốn lưỡi cưa chết chóc bao vây và lăm le cứa vào
cổ, cậu còn không thể tùy tiện ngã khụy xuống được.
Cảnh đầu rơi như hiện ra mồn một trước mắt cậu.
Kuroyoru ngang nhiên đá vào giá sách tạp chí bằng kim
loại cao gần gấp đôi cô. Khung kim loại rơi ra thành
nhiều mảnh, cô rút ra một thanh. Cô đập nhẹ lên một
trong các đĩa cưa sát cổ chàng trai trẻ.
195
“Ể-ểểểểể!!”
196
xuyên tường và cửa sổ, vì vậy chuyện chúng đi thẳng
lên các tầng trên không có gì khó hiểu.
Với kết quả tàm tạm có được, Kuroyoru vứt thanh kim
loại rồi rời quầy đón tiếp với tâm trạng vui vẻ. Cô lấy
búp bê cá heo nhựa dưới tay và ném lên trên đầu. Nó
dính chặt vào phần lưng áo khoác, hệt như có dải dán
velcro.
“Rồi. Đã đến lúc bắt tay vào công việc thực sự.”
197
Đấy chính là thứ vũ khí được biết đến với tên gọi sức
mạnh siêu năng lực mà chỉ có học sinh trong thành phố
có được.
Phần 4
(…Nhớ hình như hồi trước thấy nó rồi. Ở đâu ta? Chắc
trong mấy báo cáo…)
198
“Cái gì?”
“…?”
(…Làm sao nó biết con mắt với cánh tay mình là giả?)
“Lại bíp bíp bíp bíp! Đừng bíp bíp bíp bíp nữa!”
Mugino phát mệt vì bị tung vạt áo, vì thế cô tạm tắt mắt
giả. Tầm nhìn cô bị thu hẹp lại chút và cô mất đi khả
năng định chiều sâu, nhưng chẳng có gì to tát với
những hoạt động hằng ngày.
199
“Được rồi, Misaka đã thành công, Misaka Misaka bắt
được vị trí mục tiêu. Đúng thật là. Rà quét để tìm một
người không có tài khoản mạng chính thống khó thật,
Misaka Misaka vừa nói vừa ra vẻ quản trị viên.”
Tuy nhiên, Mugino chưa rơi vào thế bí đến nỗi phải
chiêu mộ cô bé vào trò chơi Cuộc Truy Tìm Hamazura.
“…Áo khoác đẹp thật đấy. Woah, gì thế này? Phủ lông
thú dày luôn.”
“Hê hê hê. Áo này được làm ở Liên minh các quốc gia
độc lập Elizalina, Misaka Miska vừa nói vừa khoe áo.
Nhưng áo chị nhìn cũng rất ấm. Cái này là loại sợi bông
siêu nhẹ chống lạnh có thể giữ không khí trong các ống
nhỏ li ti phải không? Misaka Misaka nói như ngài biết
tuốt.”
200
Chợt cô bé nhận ra một chuyện.
Sau cuộc nói chuyện kì lạ ấy, hai người tạm biệt nhau.
201
202
Phần 5
“Hamazura.”
Cậu không thể kéo họ vào một rắc rối lớn như vậy
được.
203
“Hanzou nó ra ngoài kiếm người giúp sức. Chỉ cần chị
ấy tới thì chúng ta sẽ lật ngược tình thế. Yên tâm đi.”
Tiếng ồn to như thể một bánh răng lớn đang cắt nát từ
mặt bên kia bức tường.
204
“Gì-gì thế!? Ngay từ đầu chuyện gì đang xảy ra…!?”
Cánh cửa ngã sập vào trong với một tiếng rầm.
Tiếng ồn oang oang trong không khí hệt như tiếng con
ong vỗ cánh được phóng đại hàng ngàn lần.
205
Chúng có đường kính tầm 70 cm. Bên trong phần
“vành” kim loại là hai bộ cánh quạt giống như nón gội
đầu. Các cánh quạt này tạo ra lực nâng và đẩy. Trục
xoay cánh quạt hoàn toàn trống trơn. Có lẽ một cái cộc
cần đút qua giữa chúng để cất trong kho.
“Mẹ kiếp!?”
206
Hamazura. Hành động của chúng tương tự như bầy
ong bắt mồi.
Đến cả Thành phố Học viện, nơi tràn ngập các robot an
ninh và dọn dẹp, người ta thường ít có cơ hội nhìn thấy
cỗ máy nguy hiểm chết người như thế này.
“Tất nhiên là chạy rồi. Chơi với mấy món nguy hiểm này
chẳng được lợi gì.”
Hamazura chưa điên đến mức nghĩ cậu có thể phá hủy
chúng trong trận đánh sòng phẳng.
Đối diện với chúng không mang lại cho cậu thứ gì ngoài
bị thương.
(…Lối thoát.)
208
(…Mình phải thoát khỏi phòng!!)
Salon riêng chỉ có một cửa thoát, nhưng xui thay một
trong Edge Bee đang lượn lờ ngay cạnh nên họ không
thể xông qua được.
(Mấy máy do thám không người lái này dùng cánh quạt
xoay ngược để cố định ví trí và tạo sức nâng lẫn sức
đẩy. Như thế điểm yếu của chúng là…)
“Nhưng…”
209
Hamazura ngó sang đèn đứng trên sàn, mắt vẫn giữ
mọi chuyển động của Edge Bee trong tầm nhìn của cậu.
Các lưỡi cưa tiếp tục quay tạo ra âm thanh sởn gai ốc.
Hamazura chậm rãi tiến tới bàn và với tay lấy miếng
gương nhựa.
“Chuẩn bị!!”
“Chạy đi!!”
Sau khi chắc chắn cô bé thoát khỏi, cậu quay lại với
đám vũ khí đang bay tới. Cậu lấy hết sức ném cây đèn
thật mạnh lên Edge Bee.
Lần này trúng nhưng không gây được thiệt hại gì đáng
kể.
“Cái-?”
Hamazura không khỏi ngạc nhiên khi thấy cây đèn đang
xoay với tốc độ cao. Nó đang thu lực ly tâm. Tiếp đến
con Edge Bee bắn ngược nó lại đúng chỗ Hamazura.
211
(Lưỡi cưa được thiết kế để có thể chuyển từ nắm sang
cắt!!)
Nhìn thấu được điểm này, giờ cậu mới để ý đường cắt
trên cửa không gọn gàng. Vết cắt không giống như
được cắt bằng lưỡi cưa sắc bén thông thường, mà
giống như bị càu xé bởi hàng tá ngón tay.
Hamazura kìm nhịp tim loạn xạ của cậu lại và kịp lúc
xông tới.
212
Chúng nhanh đến độ cho dù không tính tới mấy lưỡi
cưa chết chóc kia thì cậu vẫn phải bấm gọi số cứu
thương nếu một cái đập trúng cậu. Nếu trúng trực tiếp,
da thịt cậu sẽ bị cắt thành vụn và khả năng phơi xác
làm hai không phải không có.
Cách chúng cắt xuyên cửa lúc tiến vào rất quan trọng.
Tức là…
(Lúc nào lưỡi cưa chúng đụng phải tường hay một vật,
chúng vẫn giữ được thăng bằng trong không trung.
Chúng hẳn phải dùng con quay hồi chuyển, phân tích
hình ảnh, sóng siêu âm hay cơ chế nào đó giúp chúng
giữ đúng vị trí.)
Rất có thể cậu sẽ không tiêu diệt được con nào nếu
ném cây dù vào chúng. Và rất có thể chúng sẽ lách qua
một bên để né hoặc bắn trả lại.
Tuy nhiên…
213
Chừng nào còn sử dụng cánh quạt quay ngược, điểm
yếu của chúng vẫn còn đó.
Ngay trước lúc một trong các lưỡi cưa xoay tít kia đọng
được sợi lông Hamazura, cậu đã cúi xuống.
Tuy nhiên, trước khi chúng kịp chỉnh lại hướng bay, cậu
cắm đuôi dù lên chính giữa Edge Bee như đâm xuyên
nó.
Ý định của cậu là cản trở chuyển động của hai cánh
quạt quay ngược chiều.
214
Tiếng gãy nát khủng khiếp của thân kim loại cây dù kêu
lên. Thế nhưng con Edge Bee không hề lành lặn. Tỉa
lửa cam bắn ra, cánh quạt gãy và quan trọng nhất, nó
đã dừng di chuyển. Bất ngờ bị tắc nghẽn chuyển động
đã gây tác động xấu đến motor và cơ cấu bên trong.
Con Edge Bee đập thẳng xuống sàn theo quán tính.
Cỗ máy nảy lên rồi va chạm với một Edge Bee khác
đang lao đến tấn công Hamazura từ hướng khác. Cánh
quạt đã ngừng, nhưng lưỡi cưa vẫn còn hoạt động.
Lưỡi cưa hai Edge Bee mắc vào nhau, hai cỗ máy bay
theo một góc khác hệt như banh billard chạm nhau.
Con còn lại nhắm vào lưng cậu, nhưng Hamazura thọt
chân vào dưới cánh cửa nằm dưới sàn rồi đá lên thật
mạnh. Cậu cầm phần cạnh bằng hai tay, xoay người và
quăng nó bằng tất cả sức lực.
215
Hamazura không đơn thuần cố đập cỗ máy xuống sàn
bằng sức tay.
Việc này có thể đạt được bằng cách đặt lên đầu nó tấm
ván lớn.
216
Đúng lúc đó tiếng cưa lọt vào tai cậu.
Nhìn lại trong phòng, cậu thấy con Edge Bee đầu tiên
với cánh quạt bị hủy đang đứng dậy từ trong góc. Phần
vành ngoài dựng đứng trên sàn và giữ nó thăng bằng.
Con Edge Bee bắt đầu lăn tới chỗ Hamazura, sử dụng
lưỡi cưa như xích bánh. Nó lao tới với tốc độ chóng
mặt.
Một ngọn giáo bằng khí nén và dài 3 mét xuất hiện. Nó
cắt bức tường và phá hủy luôn con Edge Bee đang lao
tới cùng với mặt sàn xung quanh.
217
Thế nhưng, điều này không làm Hamazura thấy mừng
rỡ.
Cú chém vừa rồi cứu mạng cậu chẳng qua vì cậu ngã
xuống đất. Nếu ban đầu còn đứng không nhúc nhích,
chắc chắn nó sẽ cắt ngang qua phần ngực cậu.
“Aaaaaaa!?”
Cậu vội lăn sang bên cùng lúc bức tường ngã sập
xuống hành lang.
Cây giáo trong suốt trong tay hắn thổi tan đám bụi.
“Chậc. Silver Cross, nhớ phải hành động theo nhịp của
ta. Đúng là một tổn thất không đáng có.”
218
có ý định che dấu. Cô ta không cùng loại với Hamazura
hay Hanzou. Cô ta rõ ràng đến từ mặt tối.
Trái lại cây giáo trong tay cô ta cho thấy sức phá hoại
khôn lường.
219
“Giờ là lúc nào mà chằm chằm nhìn ta? Vẫn còn hơn
30 Edge Bee của Silver Cross bay lượn quanh đây. Hay
là lần gặp con nhãi này tới ngươi muốn thấy nó bị biến
thành tảng thịt?”
“…Hừm.”
220
Cậu nhảy lên.
Cửa sập kim loại vỡ tung ra như miếng bọt biển bị nhồi
quá nhiều thuốc súng.
Chỉ cần nhấc tay lên, thứ vũ khí dày và nặng bị phá hủy
tức khắc. Lưỡi giáo không trực tiếp đánh trúng cậu,
nhưng các mảnh vỡ kim loại bắn ra, đập vào người
Hamazura và đẩy lùi cậu về sau.
“Gaaa!!”
(Không xong rồi. Nó chẳng phải loại mình có thể đối đầu
mà không có vũ khí thích hợp!!)
“Hamazura!!”
221
“Chạy đi, Fremea!! Nhanh lên!!”
“Silver Cross.”
“!!”
Tront tích tắc, mặt sàn hành lang bị cắt thành một khối
và rơi xuống tầng dưới. Khoảng trống dưới sàn ngăn
không cho Hamazura tiến lên hệt như gặp vách đá
thẳng đứng.
222
Với sức phá hoại ghê gớm ấy, cô ta thừa sức đâm
xuyên Hamazura, lấy mạng cậu rồi tập trung đuổi theo
Fremea.
Phần 6
Một powered suit đang ở trong khu vực hình vuông giữa
biển kiến trúc Quận 3. Nơi đây là khu vực tòa nhà bị dở
bỏ và chưa có dự án công trình nào được thi công. Duy
223
trì tòa nhà cũ là tốn tiền, nhưng chủ sở hữu hẳn chỉ
muốn giữ miếng đất lại, đợi giá đất thay đổi để có thể
kiếm lời.
Các thanh kim loại vừa đóng vai trò tổ của Edge Bee
vừa là ăng ten chính xác cao.
Nó tiếp nhận thông tin video từ các Edge Bee, bắt tín
hiệu từ các robot an ninh và dọn dẹp, không những thế
nó còn có thể trực tiếp lấy thông tin từ mạng liên lạc
224
dưới lòng đất nhờ các sợi cáp kéo dài từ bên trong bộ
giáp.
“Xong, chắc mình đã cắt hết mọi đường thoát của tụi
nó.”
Dựa trên kích thước tòa nhà và số khách bên trong, hắn
đoán chừng hắn đã gây nên một vụ náo loạn ồn ào,
nhưng hắn sẽ không bỏ sót khuôn mặt đối tượng trong
đám đông kia.
225
nghĩa đến lúc hắn phải dùng tới thứ “sức mạnh” dễ hiểu
mà vượt trội ấy.
Chủ nhân của các powered suit không nhất thiết phải
dính cứng với một bộ giáp duy nhất.
Phương châm của hắn là không bám lấy một vũ khí duy
nhất mà chọn lấy cái phù hợp với hoàn cảnh từng lúc,
đấy mới là cách thức hành động hiệu quả nhất. Chính
vì thế, hắn thấy bàn luận vũ khí nào mạnh nhất là vô
nghĩa và hắn không tin tưởng một cách mù quáng rằng
có một vũ khí toàn năng có thể làm được mọi thứ.
Hắn nhìn thấy một mối đe dọa qua số lượng lớn các
Edge Bee đang chạy ngoài thành phố. Hắn nhận ra não
226
hắn đang tăng tốc. Hay nói cách khác, hắn đang hoảng
loạn và không biết làm sao để dừng lại được.
Phần 7
Hamazura nhìn lên tấm biển trên tường rồi chạy ra khỏi
cầu thang khẩn cấp và phóng vào hành lang của tầng
đã định. Không giống với các tầng khác, phòng ốc trong
này không cách đều nhau giống như trong khách sạn
hay các hộp karaoke. Cả tầng rộng được chia thành
bốn phòng lớn bởi các hành lang theo hình thập giá.
Trong bốn phòng đều có sân bowling, trường bắn trong
nhà và các cơ sở vật chất tương tự khác.
228
Cậu chỉ việc nhanh chân và nhảy vào trong trường bắn.
Cậu chỉ cần chọn lấy vũ khí phù hợp và đánh trả.
Thế nhưng tâm trí cậu đã vượt quá sức chịu đựng.
“Aaaaa… Gaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!”
Động lực giúp cậu chạy đến đây, dũng khí để bảo vệ
Fremea yếu đuối đã tan biến đâu mất.
Mọi giác quan cậu giờ thấm đẫm trong sợ hãi. Cậu nhìn
thấy chính mình bị róc xương xẻ thịt bởi lưỡi cưa tàn ác
kia. Sức lực tứ chi bị rút sạch, mọi dòng suy nghĩ rối
tung lên.
229
Cậu không phải chiến binh lão luyện được huấn luyện
lâu năm để giết chóc.
Không có một chỗ dựa, chẳng lấy làm lạ nếu cậu khiếp
sợ khi nguy hiểm đang trừng mắt nhìn cậu.
(Tại sao…?)
Hamazura vắt hết sức lực còn lại chỉ để đứng được trên
đôi chân.
(Tại sao? Tại sao những chuyện khốn nạn này cứ xảy
ra cho mình!? Chiến tranh dã qua. Mấy thứ này đâu cần
đến nữa!! Chuyện gì có thể khiến người ta ném những
thứ này vào con người bằng xương bằng thịt chứ!?)
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”
230
Bình chữa cháy táng vào lưỡi cưa và phát nổ. Khí ga
phụt ra từ những chỗ khác điểm va chạm, đẩy bình ga
phóng đi như tên lửa, để lại khói trắng sau đuôi. Nó cắm
lên trần phòng.
Con Edge Bee tìm cách điều khiển trở lại nhưng vẫn
mắc trên trần. Chính xác hơn, cột cờ trang hoàng chĩa
ra từ bức tường đã đâm xuyên qua các cánh quạt. Các
cánh quạt gãy và tiếng nghiền nát kêu lên ken két.
Hamazura nhìn lên con Edge Bee treo trên tường như
chiếc mũ, miệng nuốt nước bọt.
Âm thanh tạo áp lực lớn lên màn nhĩ cậu. Chưa hết, thứ
lan tỏa ra không chỉ có chừng đó. Cơn đau như cắt thịt
trải dài trên cánh tay Hamazura. Những móc câu dùng
để gắn mồi xén qua ống tay áo và găm vào tay cậu.
Thứ này được cấu thành từ ba móc hình chữ J.
232
bị kéo đứt chạy dọc cánh tay khiến mặt cậu ướt đẫm
mồ hôi.
(Độ tàn nhẫn của nó không hề giống với mặt tối mình
từng thấy trước kia. Chúng không hề tính toán thiệt hơn
cái gì có lợi để duy trì sức mạnh. Chúng chỉ nghĩ mọi
cách để làm bên mình bị thương và tung hết mọi đồ chơi
chúng có…)
Cậu muốn trang bị càng nhiều món càng tốt, nhưng tất
cả vũ khí đều dài quá một mét. Vũ khí vừa tay để sử
dụng tối ưu nhưng không đi ngược với quy định, hoặc
các vũ khí loại lớn mà khách hàng người ta biết nhiều
233
đến. Dù cái nào cậu cũng chỉ có thể vác một cái mà
thôi.
Cậu muốn chọn cái mạnh nhất, nhưng cậu muốn phải
là thứ mà một tay mơ như cậu có thể vận hành được.
Nhiều bộ lạc có thể bắt được các loài thú lớn bằng thứ
này, nhưng chính chất độc tẩm trên mũi tên mới là thứ
gây nên sát thương chứ không phải bản thân nó.
Tuy nhiên, ống trên tay cậu được hỗ trợ bằng điện.
234
Khi người ta thổi vào trong ống, cảm biến sẽ bắt được
và bắn ra luồng khí áp suất cao bằng máy nén. Bắt con
người thổi vào trong ống trong khi mọi công đoạn hầu
hết đều được thực hiện một cách dễ dàng nhờ máy
móc, đây hẳn là phương thức để lách luật Thành phố
Học viện. Mũi tên được bắn đi nhờ khí thổi sau khi đã
được khuếch đại lên nhiều lần, vì thế nó có thể xuyên
qua miếng ván gỗ dày vài cm.
Ống có đèn lazer hỗ trợ nên việc nhắm không gặp chút
khó khăn nào.
Hamazura lấy hộp chứa các mũi tên được gắn đuôi như
phi tiêu để cân bằng bay.
Có vũ khí trong tay vẫn không thể làm cơn run nguôi
được.
Nhưng quyết định vũ trang bản thân lấy lại sức mạnh
cho cậu.
(Chừng này chưa đảm bảo chắc mình sẽ đập được mấy
con Edge Bee, càng không chắc có thể làm mất một
cọng tóc con nhỏ siêu năng lực Bomber Lance. Nhưng
235
thế này còn tốt hơn nhiều nếu đánh tay không. Ít nhất
đi nữa mình có thể lấy nó cứu Fremea chạy thoát!!)
Cậu lập tức nép mình sau quầy, mở nấp 40cm từ lỗ thổi
và lấp tên vào. Bỗng nhiên đôi tay cậu khựng lại. Tiếng
động kia không phát ra từ con Edge Bee hay siêu năng
lực gia không rõ danh tánh.
Thành phố Học viện là thành phố đặc biệt với 80% dân
số là học sinh, nhưng như thế có nghĩa 20% còn lại là
người trưởng thành. Hamazura không biết người lớn
có cần phải thuê “nơi ẩn nấu bí mật” không, nhưng rõ
ràng không có lí do nào cấm họ sử dụng salon riêng cả.
236
Hamazura lấy một cây cung sau quầy và ném cho
người đàn ông trung niên.
“…”
Người đàn ông chậm rãi với lấy cây cung. Trông ông
như miễn cưỡng nhặt lên một thứ người ta vứt ra trước
mặt chứ không tỏ ra vẻ sốt sắng sẵn sàng chiến đấu.
Thẳng thắn mà nói, hành động ông ta không hề có chút
tự nguyện nào.
237
“Tất nhiên là chạy rồi. Chỗ này sao ở lại được. Lưỡi
cưa giết người bay khắp nơi, đã thế có mấy đứa siêu
năng lực gia còn nguy hiểm hơn, tay vung vung mấy
cây giáo như cắt được cả thép. Nếu ở lại tôi bị giết chắc,
cho nên dù có thảm hại thì tôi vẫn phải chạy.”
Hamazura lấy vài mũi tên ống thổi và nhét vào sau đai
quần.
Cậu đang vội vã với đôi tay run lập cập, bởi cậu không
có một khắc nào để trấn tỉnh bản thân.
“Tại sao?” Ông ta lắc đầu như đứa trẻ. “Vụ rùm beng
thế này chắc chắn Anti-Skill sẽ tới. Cứ cho chúng tìm
hết từng phòng đi, tòa nhà này phải có đến mấy trăm
phòng! Nếu chúng ta ở đây, chúng sẽ hết thời gian thôi.
Lúc đó ắt sẽ có người tới cứu chúng ta!! Chạy loanh
quanh chẳng giúp được gì đâu; trốn ở đây đi!!”
“Nhưng có thể không. Và, như vừa nói, tôi phải cho
Fremea thoát khỏi nơi này. Cô bé mới chỉ 10 tuổi thôi.
Nó dễ chết hơn tôi với ông nhiều. Chắc gì nó được hỗ
trợ mà thoát khỏi. Tôi không thể bỏ mặc nó một mình
được. Nếu làm thế, cái chết sẽ tìm tới nó. Vì vậy tôi phải
kéo cái chết ấy càng xa bao nhiều càng tốt bấy nhiêu.”
“Xin lỗi. Tôi không bảo ông phải đi theo. Mạng ông là
của ông. Làm gì với nó là quyết định ở ông. Nhưng, nếu
ông muốn trốn, ông nên tìm chỗ khác đi. Lúc tới đây tôi
239
đã phá một Edge Bee rồi. Một cái khác sẽ tới thay, ít
nhất ông nên lánh sang phòng khác đi.”
“Làm cách nào cậu suy tính mọi thứ vào lúc như thế
này...?” Người đàn ông lẩm bẩm, nhưng rồi giọng ông
lớn dần. “Tôi tới đây để tìm đứa con gái bỏ nhà đi. Tôi
không biết cụ thể sự tình ra sao, nhưng có vẻ nó đang
cố giải quyết chuyện gì đó nguy hiểm mà không thể báo
cho Anti-Skill hay Judgment. Nó không muốn kéo cả gia
đình vào chuyện này nên đã đến đây để làm căn cứ bí
mật. Tôi xoay đủ cách mới biết được tới đây. Tôi sẵn
sàng làm bất cứ chuyện gì. Tôi cố hết sức để mang con
gái tôi trở về trước khi nó dính vào rắc rối khiến nó
không thể về nhà.”
240
“Nhưng cái tôi thực tế lại khác. Lúc đối mặt với hiểm
nguy, tôi sợ đến lú người không biết gì luôn. Tôi chỉ còn
biết nghĩ đến bản thân. Từ lúc đó tới giờ, tôi thật tình
không nghĩ đến chuyện lấy cây cung này để cứu nó!
Cho dù trong tay tôi có thứ gì, tôi chỉ có thể nghĩ cách
làm sao để cứu chính bản thân tôi thôi!! …Làm sao để
tôi có thể như cậu? Khó lắm. Khi con người thật của tôi
nhìn thấy chuyện gì đang diễn ra, tôi chẳng thể nào bày
mưu tính kế gì cả!!”
Người đàn ông đó đã thấm thía được trời cao đất rộng
là gì và giờ chỉ còn biết ngồi đó, run rẩy trong im lặng.
241
quật để bảo vệ tất cả những điều đáng quí trên. Ông có
đủ tiền chi cho con gái ông sống ở salon riêng mỗi ngày,
bởi vì ông làm việc vì gia đình. Ông không lao đầu vào
công việc và chắt chiu của cải chỉ vì mọi người xung
quanh ai ai cũng vậy. Khi biết con gái ông gặp nguy
hiểm và gia đình ông như sắp tan vỡ, ông đã hành động
để cứu lấy gia đình thậm chí có phải phá bỏ nguyên tắc
của chính bản thân đi nữa.”
Khát khao.
242
“Tự hào đi, người anh hùng. Ông chính là người mà tôi
luôn ước ao trở thành.”
Người đàn ông trung niên cúi đầu lặng đi trong một lúc.
Sau cùng, ông đã không còn run nữa. Người đàn ông
gục ngã kia ngẩng đầu lên và nói.
“Ông có biết con gái ông ở đâu giữa mớ lộn xộn này
không?”
243
Cậu cầm ống thổi lên lại.
“Thế thì tôi sẽ thu hút sự chú ý lũ Edge Bee kia hết sức
có thể. Nếu ông biết cần tới đâu thì đơn giản rồi. Chỉ
cần chạy tới thôi.”
“Là lỗi của tôi,” Hamazura cắt ngang lời ông. “Vụ lộn
xộn này, bầy Edge Bee kia và siêu năng lực gia kì lạ
phá tường đó có mặt ở đây đều tại tôi. Tôi không đủ
sức để giải quyết hết tất cả. Tôi chỉ làm được chừng
này thôi. Nhưng cứ để tôi làm. Tuy chỉ làm được chừng
này, nhưng hãy để tôi làm được những gì có thể!!”
Đúng lúc đó, cô gái Bomber Lance phá hủy bức tường
khác và đi qua.
“Tới gặp Fremea nhanh đi, để ngươi còn dẫn ta tới nó.”
244
“…!!”
245
Vẻ mặt cô vẫn bình thản.
246
Trước khi cô ta kịp lao đến, Hamazura đã nạp xong và
đóng nấp ống thổi lại.
Nhưng tới lúc đưa lên thì cậu đã nằm trong tầm giết
chóc của cô ta.
Cô tắt cây giáo một bên tay và che đầu bắn của ống
thổi.
“!?”
Hamazura lập tức thả ống thổi hất đầu thật mạnh sang
bên.
Tức thì, một lưới giáo bằng nitrogen xộc tới và đâm
thẳng vào trong ống. Cùng với tiếng nổ do ống thổi bị
phá, lưỡi giáo đâm sượt má Hamazura. Các mảnh vỡ
nhựa sắc làm cậu trầy xước.
247
Nằm dưới đất, Hamazura lấy ra một mũi tên hình phi
tiêu từ lưng quần. Cậu toan ném cô ta, nhưng cô gái
đạp lên tay trước khi cậu kịp phóng.
“Gaa!?”
Tiếp đến cô đưa lòng bàn tay ra trước ngực cậu. Bàn
tay có thể tạo ra cây giáo chết người.
Nhưng rồi…
248
“Không. Còn tệ hơn nhiều. Đội quân trâu chó của tôi
không cách nào xử lý vấn đề này được. Hơn nữa đối
phó với hắn là việc của cô.”
“Gừ…”
Cùng với tiếng gương bể chói tai, thân hình nhỏ nhắn
của cô liệng ra ngoài cửa sổ. Tầng hiện tại khá cao.
249
có sức công phá. Cô ta điều khiển dòng khí cùng với
chúng để tạo nên luồng xoáy sau lưng.
“Chết tiệt…”
250
Phần 8
Đúng cung cách của thành viên mặt tối, cô không thèm
đếm xỉa đến vu náo động kia.
Vẻ mặt cô rất điềm tĩnh. Đến độ một học sinh chơi game
trong lúc buồn chán còn nghiêm túc hơn cô ta nhiều.
251
Những kẻ khác thường duy nhất cô ta nhìn ra là một vài
tên thuộc hạ của cô, chúng trông thấy cô và chạy tới,
cố gắng bảo vệ cô ta.
Kuroyoru ngồi vào ghế một quán cà phê ngay cạnh, đặc
con cá heo nhựa xuống một ghế trống bàn bốn người
và gọi trà đen khuyên dùng của quán.
Rõ ràng các cư dân quanh đấy nhìn thấy bầy Edge Bee
bay lượn trong không trung và tấn công salon riêng.
Nhưng không một ai ra tay để ngăn hành động phạm
pháp kia. Nói ra thì thật kì lạ, nhưng họ không thể theo
kịp với mọi diễn biến đang thay đổi nhanh một cách
chóng mặt.
252
Mặt tối sẽ không thực hiện được chức năng mặt tối nếu
nó không mạnh hơn mặt sáng.
(Giờ thì, mình phải đảm bảo không một mống viện quân
nào xía vào cho tới khi mấy con Edge Bee của Silver
Cross dồn được Fremea Seivelun vào góc. Bực một cái
hắn không cho mình biết tên khốn cần xử lý đang ở
đâu.)
Cái cười xếch hiểm độc kéo dài trên mặt Kuroyoru
Umidori.
“Ồ?” Kuroyoru nói cùng lúc một tờ giấy được thả lên
bàn.
Một tấm ảnh đi kèm với tách trà nổi tiếng của quán.
Đúng vậy.
Đó là số 1, Accelerator.
Hắn lần tới đây nhờ bản đồ đánh dấu cộng với một số
thông tin dò hỏi khác, nhưng dấu hiệu đáng chú ý nhất
chính là vụ nổ và hàng loạt thiết bị trinh sát không người
lái. Nếu không đi ngang qua khu vực này, có lẽ hắn đã
đi tới tòa nhà hoặc dừng chân tại điểm xuất phát các
thiết bị trinh sát không người lái.
254
Việc hắn dừng lại và ngó qua quán cà phê chỉ là tình
cờ.
“Sao không ngồi xuống đi?” cô gái hỏi, miệng cười mỉm
thâm độc cùng ánh mắt đầy ác ý. “Đây là trà khuyên
dùng của quán. Tên món này là… ờ… quên mất rồi.
Đọc dài lắm. Tóm lại, ngươi có muốn thử chút không?
Dù nó không ngon mấy.”
255
“Ngươi nghĩ ta sẽ tự giới thiệu chắc?”
“Ời đúng… Các ngươi chặt vài ngón tay tụi nó hả?”
“Bọn ta ném hắn vào máy tiêu hủy rác nhà bếp tự động
trong một con hẻm rồi hỏi hắn muốn khai hay muốn làm
phân bón.”
“…Có lẽ ta cần cắt hết ngón tay và cắt thêm hai chân
nó nữa,” câu bình luận bối rối của Kuroyoru kèm với vẻ
vênh váo.
257
Vào cuối Chiến Tranh Thế Giới Thứ Ba, hắn đã nói như
vậy cho một kẻ đưa tin của bọn cấp trên.
Tuyệt đối không ra bất cứ chỉ thị nào lấy con nhãi đó
hay bọn Sister ra làm lá chắn. Đóng băng dự án Sản
Xuất Thứ Ba. Không được chơi đùa mạng sống chúng
theo ý muốn riêng các ngươi, dù giết chúng hay tạo
thêm.
Và:
Thả hết những người đang trong tình trạng như ta. Ta
sẽ không để các ngươi lấy bất cứ ai hay bất cứ thứ gì
ra làm con tin ép người khác phải làm những công việc
bẩn thỉu của các ngươi trong thế giới mặt tối. Nếu để ta
bắt được dù chỉ một lần, nanh vuốt ta sẽ tìm tới các
ngươi. Ta sẽ đập chết tươi các ngươi hàng trăm hàng
ngàn lần.
258
bị dẹp hết. Có người còn tán dương ca tụng nữa. Mặc
dù xét cho cùng lũ cấp cao thưởng cho ngươi vì đã
hoàn thành vai trò trong cuộc chiến hơn là chúng sợ
ngươi. Ta nghĩ thành quả của ngươi trong cuộc chiến
vừa qua đã trả sạch nợ cho ngươi rồi.”
“…”
Trong tích tắc, bàn bị cắt làm đôi cùng với tiếng nổ.
259
260
Accelerator khẽ nghiêng đầu sang bên.
Chiếc ly gần miệng hắn bị chẻ hai như cái bàn, bắn tung
chất lỏng bên trong vào không khí.
Hắn là siêu năng lực gia mạnh nhất Thành phố Học
viện, nhưng hắn có một điểm yếu chính là không thể
vận dụng sức mạnh nếu không bấm công tắc bộ điện
cực gắn trên cổ.
Ngay khi tay không cầm ly chạm vào công tắc trên cổ,
lớp nước trà đen rẻ tiền dính phần thân trên liền bị phản
lại. Không một vết bỏng trên da hắn. Đòn tấn công thứ
hai của Kuroyoru cũng gặp kết quả tương tự.
Kuroyoru đứng bật lên, đẩy lùi ghế về sau và lách toàn
thân sang bên vừa khít để né chính đòn tấn công của
cô ta. Tách trà trên tay cô bị cắt làm hai. Chỉ còn lại quai
261
ly trên tay, cô vứt nó xuống đất. Kuroyoru nhanh tay tóm
lấy con cá heo nhựa.
Khi trà, bàn cùng với ghế đối phương đã tan nát,
Accelerator thoải mái ngồi trên chiếc ghế còn sót lại.
262
“Ngươi chỉ là một con nhãi bị ép cấy một phần còn ta là
mới là bản mẫu. Ngươi bại não đến mức không phân
biệt được kẻ nào mạnh hơn từ điều đó sao?”
“…”
“Sức mạnh của ngươi rất hợp để tàn phá, nhưng chẳng
tích sự gì cho bảo vệ, đúng không? Ta cũng vậy!!”
“Đó, là tuyên chiến.” Hắn bắn từng chữ như viên đạn
lên ngực cô ta. “Và chính ngươi phun nó ra. Xác định
đi.”
Kuoryoru cười.
“Nó ở đây.”
“Ai?”
“Fremea Seivelun.”
264
Lông mày con quái vật mạnh nhất Thành phố Học viện
bỗng nhíu lại.
“…”
“Con nhãi ở gần đây. Chúng ta cùng chơi một trò nào.
Nếu ta chặt được đầu nó như tấm hình này, ta thắng.”
Và rồi…
Phần 9
Mọi thứ trong tòa nhà kia loạn hết cả lên. Hằng hà sa
số các Edge Bee đáng tởm phá hủy và bay vèo qua mọi
cửa nẻo bất cứ lúc nào cậu lơ là cảnh giác, nhưng rốt
cuộc cậu cũng thoát ra ngoài.
Chỉ cần không hoảng sợ khi nhìn thấy mấy lưỡi cửa
bao quanh chiếc đĩa, ta có thể nghĩ ra khối cách để ứng
phó với chúng. Ta có thể ném bình xịt lọt vào trong mấy
265
cánh quạt, hoặc đập vỡ cảm biến máy quay bằng bình
cứu hỏa, hay lấy bật lửa đặt gần pin của chúng rồi táng
chai rượu whiskey vào.
Các Edge Bee có thể tóm vật thể, tăng tốc bằng lực ly
tâm rồi ném đi, nhưng chiêu này có thể chơi lại bằng
cách lấy đồ ném vào chúng theo một góc sao cho lưỡi
cưa không với được hoặc dùng chai lọ mà khi bị “tóm”
chúng sẽ bể.
May thay chức năng tự hủy chỉ được kích hoạt khi
chúng bị dừng hoạt động theo bất kì phương thức nào.
Nếu chúng phát nổ tùy ý, Hamazura sẽ thậm chí không
có cơ hội để tới gần chúng.
Có gì đó không đúng.
266
Có gì đó không phải ở đây.
Chuyện cậu tìm đường tháo chạy ra khỏi tòa nhà, luồn
lách qua bầy Edge Bee kia là hoàn toàn ăn may. Không
phải cậu không muốn thoát khỏi nơi quái quỉ đó. Cậu
đã chiến đấu dữ dội chỉ mong rằng mình sẽ sống.
Có điều…
Một hoặc hai con thì còn xem như phép màu đi.
Đằng này Hamazura đối mặt tới hơn chục con Edge
Bee và còn nhiều con khác nữa phong tỏa khắp tòa
nhà.
267
Cậu sống sót nhờ cái gì?
Cậu mới chỉ thoát được lũ Edge Bee. Chúng vẫn chưa
bị phá hủy. Chưa kể chúng đơn thuần là thiết bị trinh
sát không người lái. Nếu phỏng đoán trên đúng, hiểm
họa đằng sau chúng còn tồi tệ hơn cô gái siêu năng lực
gia hay powered suit kia rất nhiều.
“Fremea!!”
268
Cậu cuống cuồng nhìn qua nhưng có quá nhiều người.
Khó mà tìm thấy bởi cô bé khá nhỏ. Có lẽ cô bé bị nhốt
kín giữa đống người.
Trạng thái hoảng loạn dâng cao khiến cho khả năng lọc
người giữa đám đông của cậu thất bại.
Trong lúc cậu đang bối rối tìm kiếm, một thảm họa khác
ập đến.
Nó có 2 tay 2 chân.
269
So với con tám chân vác theo khẩu súng pháo, con này
có thiết kế thon gọn hơn, nhưng nó vẫn cực to. Tứ chi
con người không thể nhét vừa tay chân chúng. Chắc
chắn phải có không gian mở bên trong phần thân. Sau
lưng nó có nhiều cộc nhỏ để neo giữ các Edge Bee.
“…!!!???”
270
Bỏ qua những người hoảng sợ đang cố tháo chạy, bộ
giáp hùng hục lao tới.
Một phần do cậu vẫn chưa biết chính xác Fremea đang
ở đâu. Nhưng lí do chính là, không giống với Edge Bee,
cảm giác ớn lạnh và bị bóp nghẹt đang xâm chiếm, bao
phủ lên da khiến nó căng ra làm cậu không thể cử động
được.
271
bé mà một xe đẩy em bé bị bỏ rơi. Hoặc ba mẹ nó quá
sợ và lo bỏ chạy hoặc xe đẩy vuột khỏi tay họ trong lúc
hỗn loạn. Trong xe là một em bé còn rất non, khó biết
được là trai hay gái.
Xe rơi xuống.
272
Ngay sau đó, tiếng bể nát vang lên.
Powered suit.
Kuroyoru Umidori.
Điều con quái vật nói có thể dành cho cả hắn lẫn cô bé.
Tại sao Level 5 mạnh nhất Thành phố Học viện xuất
hiện ở đây?
Giống như khi cậu “may mắn” thoát khỏi răng nanh bầy
Edge Bee.
275
Số 1 trước đây từng bảo vệ Takitsubo khỏi tay bọn
khủng bố, nhưng Hamazura có cảm tưởng xấu về hắn
vì một nguyên do khác.
Tuy vậy lúc này cậu không có quyền kén cá chọn canh.
Giây phút ấy, powered suit nhận được một bản truyền
tin đầy vẻ hả hê từ đồng bọn.
“Có biết thì cũng chẳng làm được gì. Vai diễn của con
Fremea Seivelun chết rũ kia là đây! Đến nước này rồi
thì không thể quay đầu được nữa. Chúng không thể
276
dừng!! Nếu chúng ta dùng nó, mọi thứ sẽ vào guồng.
Chiếu hết rồi, Silver Cross!!”
Hắn là mẫu đàn ông biết làm điều phải ở thời điểm thích
hợp.
277
Powered suit xông tới hốt Fremea dưới đất lên bằng
những ngón tay cứng hơn máy hạng nặng, Accelerator
dùng năng lực của hắn, bẻ cong oằn chúng.
Áp lực đòn tấn công lan ra như rễ cây khiến cánh tay
gãy bị đánh bật, vết nứt rạn chạy khắp vỏ ngoài, bộ máy
thiết yếu để powered suit di chuyển bị hư hại nghiêm
trọng.
Tức là…
Tuy nhiên, thứ chui ra không phải con người xương thịt.
278
Mà là một bộ giáp siêu nhỏ được dựng lên từ lớp giáp
tròn như loài thú có mai.
Không, bộ giáp tròn lấy một tay tóm sau gáy cô bé.
Một powered suit với cánh quạt lớn sau lưng lao xuyên
qua kẻ hở giữa đám đông. Mẫu robot này có thể di
279
chuyển tốc độ cao và “trượt” bằng bốn chân với vận tốc
lên đến 800 km/h. Ở cuối bàn chân nó có thể tiết ra một
chất lỏng với tên gọi Dầu Trượt, cho phép nó chuyển
động mượt mà nhưng không để lại bất kì dấu vết nào
bởi đặc tính bay hơi nhanh của nó.
Silver Cross xoay thêm nửa vòng với Fremea vẫn còn
trên tay rồi lách vào trong bộ giáp bốn chân.
Hắn là đàn ông biết làm điều phải vào thời điểm thích
hợp.
Nói cách khác, hắn biết quan sát đánh giá tình hình để
từ đó sử dụng mẫu robot cho phép hắn chạy trốn nhanh
nhất có thể.
280
Cách quạt sau lưng hắn tăng tốc.
Powered suit bắt đầu tăng tốc ngay lập tức, trước khi
Accelerator có cơ hội chạm được nó.
Phần 10
281
Sau khi bất lực chứng kiến toàn bộ từ đầu chí cuối, cậu
nhặt lấy một ống kim loại – một phần bị phá hủy của
powered suit – để tự vệ rồi chạy tới Accelerator.
Cậu sẽ tận dụng mọi thứ để có thể tăng sức mạnh cho
bản thân.
282
(Bản thân Fremea Seivelun chẳng có giá trị lợi dụng.
Nó chỉ là Level 0. Nếu khi khác ta không việc gì phải
kéo nó vào mặt tối cả.)
“…”
283
Ngay lúc hắn chạm vào ống kim loại trên tay Hamazura,
tình thế đảo ngược.
Đùng một cái, không chỉ ống kim loại văng khỏi tay cậu
mà cả người cậu cũng bị dọng xuống đất. Accelerator
bấm công tắc trên cổ và cuối xuống.
Thực tế, động lực tinh thần để cả hai cứu người và kiên
cường tiến tới hoàn toàn ngả theo hai hướng khác
nhau.
284
Komaba Ritoku, mặt khác nó có liên kết với Hamazura
và Mugino của Item thông qua Frenda Seivelun.)
(…Mình cần môt thứ. Bất kì thứ gì. Chỉ cần khiến hắn
tránh xa mình ra…!!)
Cậu quờ quạng đôi tay và đụng phải một vật cứng bên
tay phải. Một khẩu súng ngắn rơi dưới đất. Khả năng
cao do thành viên Anti-Skill làm rớt trong chuỗi lộn xộn
vừa rồi.
285
Nhưng mình nó không đủ.
Trước mặt cậu là con quỉ đã phá tan một powered suit
khổng lồ chỉ bằng một tay. Hamazura không cho rằng
viên đạn 9mm sẽ làm nên cơm cháo gì.
286
Vẫn còn nằm dưới đất, Hamazura liếc qua chỗ
Accelerator nhìn.
287
(…Phải làm gì đây?)
Không thể nào đối phó với thứ quái vật như hắn bằng
cách thức thông thường được.
Từng giây từng giây trôi đi trong khi Fremea đang gặp
nguy hiểm.
Nhưng trước khi cậu có thể kịp làm động tác nào ra
hồn, Accelerator đã phản công.
“Gaa…!?”
288
Xác nhận khẩu súng không còn trong tay Hamazura
xong, Accelerator đưa tay lên công tắc điện cực.
“…Lúc tao bật công tắc này, tất cả mạch máu trong
người mày sẽ chảy ngược và mày sẽ chết,” Accelerator
nói bằng giọng lạnh tanh. “Nhưng trả lời ta một câu
trước.”
“Gì?”
“Komaba Ritoku.”
Chân mày Accelerator khẽ nhíu lại khi nghe thấy cái tên
ấy.
♦
290
Một email hiển thị trên thiết bị cầm tay của Kuroyoru.
Một bức thư tương tự cùng lúc gửi đến cho powered
suit của Silver Cross.
291
Kuroyoru nhìn các con chữ trên màn hình.
Chúng ghép lại thành quyết định đưa ra bởi cấp cao.
“Cái gì…?”
292
Tới lúc này, họ không còn lựa chọn nào khác mà phải
làm đúng chính xác những gì Kuroyoru Umidori và lũ
Freshmen còn lại muốn.
Được phép sử dụng quân lực hạng nặng nếu xét thấy
cần thiết.
“Hê hê. Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha
ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha
ha ha ha ha ha ha ha!!”
Những người xung quanh dán mắt vào cô, thắc mắc
chuyện gì đang xảy ra.
Thế rồi Accelerator lấy điện thoại gửi mail cho Misaka
Worst. Nội dung email cho hay hắn đã biết kẻ địch
muốn gì và có khả năng chúng sẽ tấn công cả
294
Yomikawa lẫn Yoshikawa, vì thế cô nên dẫn Last Order
về chung cư và bảo vệ tất cả “người tốt” kia.
Hắn lầm bầm đôi câu sau khi nhìn thấy thông báo email
đã được gửi.
Phần 11
295
“…Vậy ra tụi tấn công không nhắm vào Fremea. Chúng
cố ép chúng ta hợp tác với nhau để nâng mức độ nguy
hiểm chúng ta trong mắt bọn cấp cao thành phố,”
Hamazura lầm bầm khi nhớ lại sự thật số một nói lúc
cậu loay hoay trộm xe.
“Chúng thối nát ra sao không phải vấn đề. Ta ngờ rằng
chúng đang gộp những người khác ngoài chúng ta vào
nhóm phản động duy nhất này. Nói cách khác, một khi
bọn cấp cao nhận thấy mối liên kết của chúng ta đã hình
thành, chúng có thể tấn công vào khu chung cư thuộc
về người ta biết. Khỏi phải nói, chúng cũng sẽ nhắm
luôn những người ngươi biết.”
296
“...Lẽ nào Takitsubo, Mughino và Kinuhata lại bị kéo vào
lần nữa?”
Trước lúc Edge Bee tấn công họ đã mất liên lạc với
Kuruwa, thời điểm ấy mối liên kết vẫn chưa hình thành,
vì vậy, ít nhất, chúng sẽ không có căn cứ nào để sẵn
sàng giết cô ấy.
Bọn Freshmen.
297
“Hanzou, mày đang ở đâu!?” cậu nói liền ngay khi kết
nối.
“Fremea đã bị bắt.”
Thời gian hạn hẹp, Hamazura gạt phăng câu hỏi của
Hanzou.
Bây giờ, cậu đang lái theo hướng powered suit bốn
bánh bỏ đi, nhưng cậu không có manh mối nào cho hay
liệu cậu có đi đúng hướng hay không.
298
“Thằng chó trông bộ powered suit vừa rồi. Lần này hắn
dùng con 4 chân với cánh quạt lớn sau lưng. Nhưng tao
không nghĩ hắn sẽ đi thẳng một mạch tới chỗ ẩn náu
như vậy đâu. Hẳn hắn sẽ dùng xe kéo hay xe tải lớn để
chứa nó.”
“Hả?”
Ngay lúc nghe tin Fremea bị bắt cóc, hơi thở Hanzou
trở nên nặng trĩu. Giờ cậu đã nhận ra tại sao điện thoại
Kuruwa không hoạt động.
“Trước khi các lãnh chúa trở nên quyền lực vào thời
Edo thì nghề ninja đã mai một rồi,” Hanzou đáp lại.
Cậu đưa tay ra sau lưng và lấy một tờ giấy hình vuông
dày cạnh 30 cm từ khe hở trong áo vét. Nó chống thấm
nước như muỗng ăn bọc kèm sữa chua 100 yên, phía
trên có những đường hướng dẫn cách gấp.
Cậu gắn vài motor cỡ móng ngón tay út lên nhiều chỗ
trên máy bay, thêm ít cánh phụ và một đuôi lái và cuối
cùng đính lên một camera phía trên cùng với một máy
phát phía dưới.
300
Đó là MAV, một micro air vehicle (xe bay siêu nhỏ).
“Thực sự ninja giờ không còn đất sống khi những thứ
như thế này có thể làm ra từ các vật dụng mua ở cửa
hàng hạ giá,” Hanzou tự giễu bản thân một cách cường
điệu và phóng MAV vào không trung bằng tay phải.
Hamazura một tay cầm lái và chỉnh điện thoại sang chế
độ loa ngoài rồi ném cho Accelerator. Cậu vẫn tiếp tục
nhấn chân ga xuống, vì thế cậu phải lái bằng hai tay.
301
“150 km/h. Nếu tụi nó phóng như đua công thức một thì
tao sẽ hít khói, nhưng bù lại tao không bị đường xá giới
hạn. Tao có thể bay thẳng một đường bất kể địa hình.”
“Không hay rồi. MAV quan sát mục tiêu trên cao bằng
tín hiệu hình ảnh, vô hầm coi như vô dụng. Các người
cần phải sớm bắt kịp bọn chúng. Nếu để chúng trốn
thoát thì ta sẽ mất hết dấu vết.”
302
“…Ta biết ta không có quyền hỏi vì đã lôi kéo ngươi vào
chuyện này, nhưng con bé đó không sao chứ?”
“Ngươi nói ai? Dạo gần đây ta toàn dính chuyện với
mấy đứa chíp hôi.”
“À-ờ, thưa khách? Khách không thấy đây đang cầm lái
hả?”
303
“Ngươi có năng lực mạnh nhất Thành phố Học viện
phải không? Chuyện này với ngươi chẳng phải dễ như
trở lòng bàn tay sao?”
“…”
(…Mình thấy được chút khả năng của hắn hồi ở Nga,
nhưng sức mạnh của hắn có thể lên tới mức nào?)
304
“Vậy tức là chúng ta không nhờ được gì sức mạnh của
ngươi?”
“Đây cũng vậy.” Tiếng bánh xe kêu rít lên khi Hamazura
rẽ vòng cung lớn. “Chúng ta buộc phải đuổi kịp chúng
bằng cách này thôi.”
Lốp cao su kéo rít thêm vài vòng và chiếc xe thể thao
tăng tốc. Xe cắt qua giữa những luồng xe gia đình đang
chạy dưới vận tốc qui định và cứ thế lao thẳng, cho tới
khi họ nhìn thấy mục tiêu.
305
Accelerator khẽ run lên. Dường như hắn đang chịu
đựng thứ gì đó. Hamazura nhìn sang hắn, nhưng
Accelerator lấy tay nén cơn run lại.
“…Tuy bên trong trống trơn, nhưng xe tải kia vẫn nặng
hơn chúng ta mười lần.”
Khi một trong bốn chân của powered suit đặt vào trong
xe tải, Hamazura lái xe chạy tới.
306
Một xe thể thao tông vào một xe tải nặng hơn gấp mười
lần chẳng khác nào trứng chọi đá. Chiếc xe sẽ bật lại
đúng nghĩa đen và biến thành đống sắt vụn.
Tuy nhiên…
Bây giờ là câu hỏi: nếu xe thể thao ép vào xe tải từ góc
chéo đằng sau thì chuyện gì sẽ xảy ra?
307
Hamazura không đẩy xe tải bằng lực húc đơn thuần.
Thay vào đó, cậu chỉnh tốc độ sao cho khớp với xe tải
hết mức có thể, từ từ áp sát vào ngay bên phải phần
thân xe và “đẩy” nó.
Chính xe tải cung cấp cho cậu. Chỉ cần lắc nhẹ cho lệch
hướng, nó sẽ tự nhiên mất thăng bằng.
308
Xe tải mất ổn định và đang cạ vào tường. Powered suit
vừa mới ngấp nghé bước vào trong xe giờ buộc phải
lui lại xuống đường bởi rung lắc.
Powered suit khổng lồ đang chạy ngay cạnh họ, sát đến
nỗi tưởng chừng như với tay qua cửa sổ là có thể chạm
vào được.
“Tìm trong hộp xe coi, số 1!! Nếu ngươi tìm thấy bút viết
đi kèm bản đồ thì bẻ nó làm hai rồi bẻ tiếp ống mực!!
Nếu bôi được lên thấu kính, nó sẽ không thể chạy được
nữa!!”
Tên tài xế xe tải cố hết sức vặn tay lái lại như thể hắn
đang lôi xe ra khỏi cửa tử.
309
Biết chắc sẽ bị mất tay lái, Hamazura vẫn đạp mạnh
chân phanh. Khối kim loại cắt ngang qua ngay trước
mặt họ, tông nát dè trước, nhưng bản thân xe vô sự.
Hamazura và Accelerator thoát chết trong gang tấc.
310
Hamazura bẻ lái nhằm đưa phần mạn tông vào xe tải.
Cậu chọn phía Accelerator làm bên va chạm theo bản
năng và Accelerator đưa tay lên công tắc điện cực, sẵn
sàng đổi chiều vector về phía Hamazura cho dù làm vậy
có nguy cơ mất lái.
Xe hơi bình thường không cách nào chui qua được, thế
nhưng powered suit 4 chân nhảy qua nó như vận động
viên chạy vượt rào.
Sau khi kéo rê thêm vài chục mét nữa, cuối cùng họ
cũng dừng lại.
Không khí thoát dần khỏi túi khí, Hamazura lấy tay đập
để nó xẹp nhanh hơn. Cậu la lên.
“…”
312
Tiếng nổ nhức tai phát ra.
Phần 12
Một nhân viên bảo trì trung niên đang nói chuyện bằng
điện thoại và tựa lưng vào thành bên xe tải kéo, cau có
trước ánh đèn cam cùng mùi khí thải.
313
“Tôi nghĩ chắc phải tốn kha khá thời gian để đưa xe vào.
Đường có ba làn để xe đạp có thể đi giữa hai làn xe
khác. Nếu tôi được phép lấy hàng ra và… Không được
à? Vâng, tôi chỉ nghĩ thế thôi.”
“Ừ, trục trặc xí có làm sao với họ,” tài xế nói. “Cái này
sẽ không còn được đem ra sử dụng nữa. Mà thật ra tôi
đoán nó còn chưa bao giờ được dùng nữa kia. Chắc cú
người ta sẽ bọc cách hơi rồi cho nó ngủ ngàn thu ở nhà
kho nào đấy. Sau này sẽ lôi ra trong một cuộc thử
nghiệm phát sinh, tháo banh, nghiên cứu rồi lại cất vào.
314
Y như loài côn trùng á. Chẳng việc gì phải vội. Có trễ
tận nửa năm thì họ cũng cười hề hà thôi.”
Trên các bản tin hiện nhan nhản rằng các vũ khí không
còn dùng trong chiến tranh sẽ được chuyển xuống nhà
kho lớn ở Quận 2 và 23.
315
“Nhưng chắc phải có đất dụng võ cho thứ này chứ,” tài
xế nói thêm. “Con Dragon Rider này vốn ban đầu là xe
tuần tra mới cho Anti-Skill. Thế Chiến III nổ ra, người ta
tịch thu nó, cải tạo lại trong suốt cuộc chiến và giờ
chuẩn bị được cất trong nhà kho mà chưa từng được
sử dụng lấy một lần. Tôi chắc người ta không tạo ra nó
để bị như thế này đâu.”
“Xe máy là thể loại khác rồi, nhưng chuyện này có làm
tài xế như anh cáu không?”
“Anh cảm thấy ra sao nếu là một trong những người tạo
ra nó?”
“Thì…”
317
trên đất, không bị nhảy bay lên nếu không làm gì để
dừng lại.
“Chả cần biết ra sao. Tôi chỉ muốn nó một lần được hữu
dụng trong tay ai đó.”
Sau cùng anh hỏi người công nhân bảo trì một câu
khác.
“Họ có nói anh biết tại sao họ muốn chúng ta đổi lộ trình
không?”
318
Jousawa nghe lọt vài từ trong cuộc gọi vừa rồi, còn anh
tài xế hẳn được liên lạc thông báo bởi một viên chức
qua radio xe tải.
“Than vãn cũng chẳng ích gì,” Jousawa nói như lực bất
tòng tâm. “Tôi phụ trách bảo dưỡng món vũ khí còn anh
chịu trách nhiệm vận chuyển nó. Chúng ta là những
người củng cố vị trí Dragon Rider. Đâu thể mong một vị
anh hùng gan dạ xuất hiện để lái nó được.”
Jousawa nghĩ rầng cậu chắc dính vào vụ tai nạn gây
tắc đường phía trước hoặc là cảm thấy không khỏe do
bị mắc kẹt trong đường hầm quá lâu.
Ông đã lầm.
Cậu ta đang trèo lên giàn khung. Rồi đột nhiên cậu lên
tiếng.
319
“Ồ, cái này ngầu nè. Cho tôi mượn đi.”
“Hả?”
“Chiếc xe máy.”
Cậu học sinh trung học quì xuống bên cạnh Dragon
Rider, chiếc xe được trói chắc nịch bằng vô số thắc cao
su chịu tải. Có vẻ như cậu đang mò tìm ổ khóa xe máy.
“Bỏ đi. Cậu không khởi động được mấy thứ như thế này
chỉ bằng vài sợi dây đâu.”
320
Để ngăn hack điện tử, nó được trang bị khóa tín hiệu
tương tự cực kì phức tạp. Đấy không phải thứ mà một
thằng nhóc học sinh trung học có thể xử lí được.
Cậu ngồi lên xe trong khi nó vẫn được giữ chặt trên xe
tải.
“Như tôi mới nói xong, tôi sẽ mượn xe máy này. Giờ
không tiện giải thích cho các ông, nhưng tôi đảm bảo
các ông sẽ cứu được một mạng người nếu chịu giúp
tôi.”
“Cậu tính chở thai phụ sắp đẻ tới bệnh viện chắc?”
Jousawa đùa cho vui, nhưng phản ứng ông nhận được
lại hoàn toàn nghiêm túc.
321
nhóc học sinh như cậu có cho thiết bị cần thiết đi nữa
cũng không biết cách sử dụng.”
“…”
Cậu trai nắm một đai cao su chịu tải, bắt đầu nói gì đó,
rồi ngừng nói, trông có vẻ gặp khó khăn và cuối cùng
lên tiếng.
“Không. Đường hầm vòng này dài ba km. Làm sao tôi
thấy cái gì phía trước trong đây được?”
322
hẳn muốn chúng tôi nếm trải nỗi nhục khi để vụt mất cô
bé trong tay. Có lẽ giờ này chúng đang chuẩn bị giết cô
bé.”
“Cái gì?”
Đó là tín hiệu xác nhận tình huống khẩn cấp. Nếu ông
không trả lời, bên kia sẽ tưởng rằng đã có chuyện xả
ray và tài xế sẽ hành động. Anh ta có mang theo một
323
khẩu súng săn nòng ngắn để dùng khi cần bảo vệ bí
mật quân sự.
“Khoan.”
Tuy nhiên Jousawa chủ tâm đào sâu hơn vào câu
chuyện trong khi nó đã có thể được giải quyết nhanh
chóng nếu ông chọn biện pháp im lặng.
“Gì?”
“Tại sao?”
Không giống người công nhân bảo trì hay người tài xế
chỉ làm việc ở ngoài lề, cậu trai này có thể ngăn chặn
một thảm kịch với Dragon Rider.
325
“Ông không định kêu tôi phải thông qua hết mấy thủ tục
giấy tờ chứ?”
“Đơn giản hơn thế nhiều. Cậu không thể tự mình điều
khiển con hắc mã này được đâu.”
“Ý tôi không phải thế. Cho dù top 10 tay đua huyền thoại
cũng không có lực tay đủ chắc và bền để lái đâu.”
Jousawa chỉ tới một cỗ máy khác nằm ở một góc xe tải
kéo.
HsSSV-01 được phát triển như một mẫu hình mới cho
powered suit.
326
Nói cách khác, nó không phải chiếc xe thiết kế cho
powered suit lái; nó là một powered suit bao gồm một
xe máy.
327
gắn cứng dưới sàn trong góc xe kéo. “Powered suit cho
cậu sức mạnh, sức bền và oxy cần thiết để vận hành
Dragon Rider. Bản thân bộ giáp không có gì ghê gớm.
Ít nhiều gì nó cũng giống đường nét cơ thể con người
vì thế trọng tâm của cậu sẽ không bị dịch chuyển, ngoài
ra nó cũng không có nặng mấy. Cậu có thể lắp thêm
giáp cho nhiều mục đích sử dụng khác.”
Toàn bộ giáp cực kì nhỏ. Khác với mẫu dày như giáp
Tây, cái này giống với trang phục đua xe gắn thêm mũ
bảo hiểm. Nó có màu xám cùng với nhiều miếng bảo
hộ đen ở các vị trí thiết yếu.
328
Không có chỗ nào trong suốt trên mũ bảo hiểm. Tầm
nhìn và các thông tin khác được tiếp thu bằng thiết bị
điện tử rồi hiển thị bên trong.
Dù vậy, cậu không cảm thấy lạ lẫm chút nào, giống như
cậu nhìn thấy mọi vật bằng chính cặp mắt của mình.
Nó làm cậu lo sau này sẽ không thể sử dụng thị lực của
mình nữa nếu mặc thứ này quá lâu.
“…Thiệt hả?”
329
“Anh đã giúp Dragon Rider thoát khỏi xiềng xích mà,
phải không?”
“Cứu một mạng người thì một bản viết tường trình và
chịu ít phí phạt cũng đáng.”
“…”
330
“…Ồ, nhất định.”
Tiếng gầm vang lên, chiếc Dragon Rider bắt đầu tăng
tốc lao đi giữa những làn xe chết cứng xuyên suốt
đường hầm.
331
Jousawa cười, nhìn theo ngọn lửa động cơ phản lực
phụt xa dần.
Ông chỉ muốn nó được một lần hữu dụng trong tay ai
đó.
“…Bà ơi. Đứa cháu đáng yêu của chúng ta cuối cùng
đã lên đường cứu người rồi.”
Phần 13
Thực tế, tầm nhìn của cậu ngay lập tức bị bóp méo khi
chiếc xe tăng tốc.
“Gaa…!?”
332
Cậu không thể nắm bắt được chuyện gì xảy ra đằng
trước và sau lưng. Cậu di chuyển quá nhanh đến nỗi
không thể theo kịp lượng thông tin hình ảnh tràn vào.
Tới khi cậu hiểu được thì bức tường đường hầm trơn
láng áp tới từ cạnh bên.
“Chết mẹ. Thế đéo nào mình điều khiển được thứ
nnààààààààyyyyyyyyy!!”
Nhưng…
“Hở?”
333
Thay vì vui mừng hớn hở vì chưa chết, Hamazura cảm
thấy sởn gai ốc một cách khó tả dưới lưng.
(…Mọi thứ vận hành quá trơn tru. Mình còn không biết
nhiều về chiếc xe đến mức này. Không lẽ có thứ gì bên
ngoài điều khiển cơ thể mình…!?)
Nói cách khác, powered suit đang điều hướng cậu bằng
cách hỗ trợ chuyển động Hamazura.
334
Cơ thể và tâm trí cậu bị tách rời.
Nhìn thì thấy nó kinh ngạc đấy, nhưng nó làm cậu cảm
thấy bị nhốt trong chính cơ thể của mình.
335
cầm, vì vậy điều khiển nó bằng một tay chẳng thành
vấn đề. Chiếc xe có động cơ phản lực, động cơ đẩy phụ
trợ và động cơ tuyến tính, nhưng tất cả thiết bị phát
động lực này đều được điều khiển tự động để đạt tốc
độ yêu cầu.
Len lỏi giữa đống xe trong lúc ách tắc giao thông còn
tăng độ khó lên gấp bội. Lách một xe máy cồng kềnh
như thế này qua đống xe là khó không tưởng, cho dù
đó có là một tay lái bậc thầy.
Bộ giáp này là một sản phẩm của Thành phố Học viện.
Nó quả thực giúp ích cho cậu từ bên ngoài qua các
động cơ và bắp cơ hóa học, nhưng điểm lạ chưa dừng
ở đây.
337
Cậu sẽ hoảng sợ đến mức không nghĩ được thứ gì.
Cậu sẽ không thể tính bước tiếp theo phải làm sao.
Lượng thông tin trao đổi trên năm giác quan của cậu
cũng nhiều vô kể. Tầm nhìn của cậu đặc biệt bị nhòa
đi. Mọi thứ trông như tập các đường cong hội tụ như
chùm đạn lazer trong game bắn ruồi.
338
Cậu không xem chúng dưới dạng tua chậm; cậu đang
tiếp nhận thông tin từ các luồng chảy. Cậu cũng không
nhìn thấy mỗi vật thể đơn lẻ đứng yên một chỗ. Cậu
thật sự cảm thấy mình như một cư dân trong thế giới
nơi mà mọi thứ cuộn chảy không ngừng.
Giác quan của cậu được điều chỉnh cả trong lẫn ngoài.
Suy nghĩ của cậu dường như nhanh hơn so với lúc ngồi
trên ghế nhà trường.
Cậu chỉ cách đúng 1 cm lỗi là tông nát bét, nhưng cậu
vẫn lái được chiếc xe nhào lộn này.
339
Cặp động cơ đẩy bổ trợ xếp gọn phía bánh trước mở
ra. Tiếng ồn tăng lên theo hàm lũy thừa và chấn động
sản sinh khi nguồn năng lượng tạo ra từ động cơ đốt
trong phóng cậu tới trước.
Mọi thao tác của cậu đều được áp đặt thực hiện nhờ bộ
điều chỉnh từ powered suit.
340
Giống như cỗ máy cậu đang cưỡi, suy nghĩ cậu chỉ tiến
về trước.
Cậu biết chính xác từng hòn sỏi ở đâu, từng hộp rỗng
chỗ nào và tránh chúng bằng chuyển động tối thiểu.
Cậu mặc kệ đèn giao thông và phóng thẳng tấp qua các
ngã tư.
Tuy nhiên…
Nó giúp ích cho cậu, nhưng cậu có cảm tưởng rằng khả
năng nhận biết trọng tâm của bản thân sẽ bị phá hoại
nếu dùng chiếc xe này trong thời gian dài.
Trước khi cậu kịp phàn nàn trong đầu thì đã có biến đổi.
Ở phần biên của loạt hình ảnh cấu thành tầm nhìn
Hamazura, một cửa sổ nhỏ xuất hiện. Chẳng cần phải
nói, nó chứa đựng dữ liệu từ điện thoại của Hamazura.
342
Nếu còn để cho kẻ địch tự tung tự tác lâu hơn nữa, e
rằng sẽ không có cách nào đảm bảo tính mạng Fremea.
(Không.)
Cậu nhìn lên trong lúc phóng đi như tia sét. Bầu trời phủ
hết tầm mắt cậu. Nếu cậu lục tung khắp mọi ngõ ngách
thì rất khó có thể phát hiện ra mục tiêu ở 200 mét phía
trước, nhưng trên trời lại khác. Ở trên không có bât cứ
vật cản nào che chắn và không có gì ẩn nấp sau đường
chân trời, vì thế cậu có thể phát hiện ra những vật thể
ở khoảng cách cực xa.
Trong trường hợp cậu không thể nhìn thấy powered suit
4 chân đã bắt cóc Fremea, cậu cũng có thể tìm ra nó
nếu phát hiện được thứ khác đuổi theo bộ giáp.
Tất nhiên, cậu không thể phát hiện chính xác vị trí của
MAV mà giờ này có thể đã cách 10 km. Cho dù được
powered suit tăng cường ngũ quan thì việc tìm kiếm
một MAV cỡ một máy bay giấy cũng không phải là một
chiến tích nhỏ nhoi.
343
Nhưng Hamazura đang theo dấu một thứ khác.
Phần 14
344
Giống như gắn cầu chì kích nổ vào một gói thuốc súng
cỡ bự. Dù kẻ chủ mưu có muốn kích nổ hay không,
người ta cũng phải gỡ nó. Vì thế, Graduates phải bị trừ
khử.
Vậy thì tại sao hắn vẫn chưa tới khu vực an toàn?
Một trong các thấu kính của mẫu này phát hiện ra kẻ
truy đuổi.
Số 1.
(Phi thường.)
Hơi thở Silver Cross mắc cứng nơi cuống họng do quá
hãi hùng khi hắn nhìn qua tốc kế.
345
750 km/h.
Hắn đang ở ngưỡng vận tốc giới hạn của xe chạy trên
mặt đất.
“Đồ quái vật!! Mình biết hắn là quái vật, nhưng có ngờ
đâu hắn lại có thể đua với Highway Cheetah!!”
“Silver Cross.”
“Không được rồi. Tôi không thể cắt đuôi hắn dù chạy
với tốc độ của Highway Cheetah. Tôi có vài xe ngụy
trang, nhưng chúng chỉ dùng được khi đã thoát khỏi
hắn, vì thế chúng giờ vô dụng!!”
346
Powered suit của hắn không phải xe. Bằng cách gập rồi
mở chân ra sao cho khớp với mặt đất, nó có thể chạy
trên địa hình lồi lõm hay thậm chí trong các hành lang
siêu hẹp.
“Nếu nó bị bắt lại thì bao công sức coi như đi tong. Tôi
có nên thủ tiêu nó bây giờ không?”
Giọng Kuroyoru trầm tĩnh hệt như tình thế hiện tại
không nằm trong mối bận tâm của cô ta. Có thể như
vậy lắm.
347
trang, hắn đi trên chiếc xe ăn trộm của Hamazura. Nghĩ
thử coi, Silver Cross. Trong tình thế đó, hắn không làm
vậy mà không có nguyên do được.”
Chỉ ít giây sau, bầu trời phía trên được thay thế bởi lớp
bê tông dày.
348
Hắn đã tiến vào đường hầm.
Tuy nhiên, nếu hắn mất khả năng kiểm soát sức mạnh
dù chỉ trong vài giây ngắn ngủi, khi xung quanh toàn bê
tông và đang lúc đuổi theo kẻ khác với vận tốc hơn 700
km/h, hắn sẽ cầm chắc cái chết. Cạ lên bờ tường cũng
đủ để biến hắn thành món thịt băm.
Nếu hắn thẳng tay phá hủy và dỡ phần trên đường hầm
liên kết với một phần bề mặt thành phố, hắn sẽ có thể
tiếp tục, nhưng hắn không làm vậy. Nếu chất phản diện
còn thấm tận xương tủy, hắn sẽ không do dự, nhưng
số 1 không còn lún sâu vào con đường ấy nữa.
“Kuroyoru. Tôi trốn được rồi. Đường hầm này chung với
nhiều tuyến khác. Rất nhiều tuyến đường nối tới đây để
tiết kiệm thời gian thi công. Chúng không thể truy ra
đường thoát của tôi từ trên không nữa.”
“Đã rõ. Giờ cắt đuôi hắn rồi, mọi thứ có thể tiến hành
như kế hoạch đã-“
Kì lạ.
350
Hắn cảm thấy thứ gì đó áp đảo ở phía sau.
Đường hầm tối om. Khác với đường hầm cho xe, tàu
không cần ánh sáng để tránh các khúc cua đột ngột bởi
chúng được đặt trên các thanh ray. Các đèn huỳnh
quang đặt cách quãng ít khi được sử dụng, cả trước lẫn
sau hắn đều phủ màu đen kéo dài.
Mặt Silver Cross cứng đờ khi hắn nhìn vào cửa sổ hiện
thị đoạn chiếu lại.
“Cái gì…?”
“Không lẽ nào…!!”
Phần 15
Đường tàu điện ngầm chỉ mới hoàn thành để các công
nhân thi công có thể đi qua. Xây dựng đường ray hiệu
quả là ưu tiên hàng đầu, vì thế mặt đất gồ ghề với gạch
đá.
Bình thường lái trong này với vận tốc vài trăm km một
giờ chẳng khác nào đâm đầu tự tử.
“Nếu cậu thiếu vũ khí hãy dùng động cơ tên lửa đẩy
phụ trợ,” là lời của người công nhân bảo trì. “Nếu như
rơi vào thế khó khăn, có thể dùng cơ chế giải phóng ít
nhiên liệu để giảm thiệt hại. Nếu làm đúng, cậu sẽ tạo
ra vụ nổ 3500 độ. Tuy nhiên mỗi bên cậu chỉ làm được
một lần thôi.”
“Khoan. Tôi không biết dùng mấy chức năng đặc biệt
như thế…”
“Rồi sẽ biết. Khi kết nối với bộ điều khiển thông tin của
powered suit, cậu có thể mượn thông tin và kĩ năng cần
thiết.”
354
Tức là…
(Ít nhất mình phải tìm cách tới cạnh hắn để khiến hắn
ăn trọn vụ nổ!!)
“…!!”
Cậu quẹo tránh các thiết bị chiếu sáng đang lao tới, lách
qua những cột trụ bên cạnh đường ray để tạo khoảng
cách với chúng. Xét riêng về tốc độ, Dragon Rider
nhanh hơn. Nếu không có vật cản, chạy song song với
powered suit là chuyện đơn giản.
355
Thế nhưng Hamazura chú ý một việc bất thường.
Ngay trước mắt cậu, một luồng sáng chói lòa phát ra từ
bóng tối.
Khi khối khổng lồ ấy lướt qua đường hầm, gió bùng lên,
tiến gầm rền vang và chấn động lắc lư dữ dội. Lái tàu
chắc chắn thoáng nhìn thấy cậu. Tàu thắng lại và âm
thanh cay nghiến khủng khiếp siết lên khi bánh xe cạ
dài trên đường ray, nhưng đã quá trễ. Đoàn tàu trượt
thêm một đoạn 300 mét, bắn ra tràng tia lửa.
356
Thế nhưng Silver Cross nhìn thấy xe máy lớn ở phía
bên kia đoàn tàu qua kẽ hở giữa các toa.
Giờ vật cản không còn và đương lúc kẻ địch khinh suất,
không có lí do gì cậu không thể bắt kịp.
“Chậc…!!”
Nói cách khác, hắn sẽ lấy chênh lệch khối lượng hai
bên để hất cẳng kẻ truy đuổi.
357
Luôn có một khoảng cách nhất định giữa kẻ lập tức
phản ứng với người đã chuẩn bị từ trước.
Quá trình từ lúc giải phóng đến khi bốc cháy chưa tới
một phần mười giây.
“Thì ra là thế.”
359
người. …Ta chưa từng nghĩ ta sẽ đối mặt với một mẫu
cùng dòng.”
Vừa điều khiển xe, Hamazura vừa nói với giọng nhỏ
nhẹ nhưng rành mạch.
360
“Ngươi không thể làm gì cô bé,” Hamazura phủ định
ngắn gọn. “Đồ của ngươi không phải xe tự vận hành
hay tăng; nó là powered suit. Ta không biết cấu trúc nó
phân chia thế nào, nhưng mọi chuyển động tay chân
của ngươi đều liên kết trực tiếp với chuyển động
powered suit. Nếu ngươi làm ra bất cứ hành động
không cần thiết nào, hệ quả sẽ thể hiện ra ngoài. Nếu
ngươi thật tình muốn hãm hại Fremea thì ngươi đã
dừng powered suit rồi ra ngoài. Thực tế, ngươi chắc
chắn làm cô bé bất tỉnh để cử động cô bé không gây
bất cứ ảnh hưởng nào ra bên ngoài. Ta nói có đúng
không?”
Cậu thậm chí không có thời gian để tỉnh táo suy nghĩ
bước cần làm tiếp theo là gì. Cỗ máy đọc một khu vực
sâu trong não bộ cậu và tìm kiếm thông tin trong cơ dỡ
dữ liệu ngoại tuyến rồi nhập kiến thức cần thiết vào đầu
cậu.
361
Tiến trình xử lý trơn tru và độ chính xác trong thông tin
cũng như sự tự tin của cỗ máy làm cậu rùng mình,
nhưng giờ không phải lúc để lo nghĩ vấn đề đó.
Ngay lập tức, cửa sập trước của powered suit 4 chân
mở ra và bộ giáp thú mai nhỏ hơn vọt ra.
362
Fremea vẫn còn bên trong powered suit 4 chân.
“Ta không thích để mất sợi dây liên kết giữa ngươi và
Accelerator, nhưng để nó chết ở đây sẽ ‘giải quyết’
chuyện đó. Thứ tự hơi khác so với kế hoạch tí, nhưng
363
thế này cũng sẽ dẫn đến bọn cấp cao thành phố coi
Graduates các ngươi như kẻ địch.”
“Khốn kiếp!!”
Tập trung đuổi theo bộ giáp mai thú chẳng giúp ích
được gì.
Cậu phải tìm cách mở cửa sập trước của powered suit
bốn chân và cứu Fremea càng nhanh càng tốt.
Cậu không rõ người công nhân bảo trì đang theo dõi
cậu bằng cách nào, nhưng giọng nói của ông vang đến
tai cậu.
“Vậy tôi phải làm gì bây giờ!? Ông nói tôi phải đứng
nhìn thôi sao!?”
“Cạo nó ra.”
Câu trả lời của ông ngắn gọn nhưng súc tích.
364
Thậm chí thông tin ông đưa ra còn nhiều hơn lượng
kiến thức và kinh nghiệm mà cỗ máy truyền cho
Hamazura.
“…!!”
Powered suit 4 chân chà lên tường được một hồi tạo ra
âm thanh đinh tai cùng với những dải tia lửa cam như
suối. Tuy nhiên, các chân giữ cân bằng cử động quái
365
lạ. Chúng bắt đầu chuyển động lên xuống một cách bất
thường.
Thanh chốt đóng cửa sập sẽ sớm bị cạo ra. Việc còn
lại là giải cứu Fremea.
Nếu thế này có thể làm bộ giáp chậm lại thì quá tốt.
Vì phần cuối các chân không tiếp túc với mặt đất, nó sẽ
giảm tốc ở một mức nhất định. Cho dù bộ giáp không
dừng lại hoàn toàn, Fremea cũng sẽ được an toàn nếu
nó di chuyển đủ chậm để có thể an toàn đâm vào
tường.
367
Nhưng rồi…
“Mẹ kiếp!!” Hamazura hét lên và một lần nữa vặn tay ga
Dragon Rider.
Lựa chọn duy nhất để cứu Fremea bây giờ là cậu phải
đích thân nhảy lên powered suit 4 chân.
368
Cậu đưa xe tới sát bên cạnh chân phải đằng trước của
bộ giáp. Cậu lấy tay tóm chân giáp và chậm rãi đứng
lên từ trên yên.
Mất đi người lái, xe máy ngã sang bên, mắc vào giữa
mặt đất và chân phải đằng sau bộ giáp. Một tràng tia
lửa màu cam xẹt ra.
Cậu đang tiến tới mặt trước powered suit, nơi liên kết
bốn chân.
369
Nếu là bình thường cậu sẽ không có cơ may nào mở
được.
Cậu vận dụng hết sức mạnh từ bộ giáp đang mặc trên
người và sau đó nghe thấy tiếng gãy bên trong powered
suit 4 chân.
Họ chỉ mới xa nhau chừng nửa giờ đồng hồ, thế nhưng
cậu cảm thấy vui mừng khôn siết, giây phút đoàn tụ đã
thổi lên sức mạnh trong người cậu.
370
Fremea không nhìn thấy khuôn mặt cậu nên cô bé
tưởng cậu là người lạ.
(…Ít nhất mình cũng cứu nó khỏi té chết. Giờ chỉ cần
giữ cho tới khi bộ giáp dừng lại.)
Tưởng chừng mọi thứ đã êm xuôi thì một rắc rối khác
xảy đến.
Đường nào thì cậu cũng không thể chờ cho bộ giáp
chậm lại rồi phát nổ được.
371
Bộ giáp Dragon Rider có thể chịu được, nhưng Fremea
thì không thể. Nếu giờ cậu ôm cô bé nhảy xuống
đường, chắc chắn cô bé sẽ nát thành tương.
Phần 16
Chỉ cách đây ít phút, đôi chân hắn ở trên không trung.
Hắn tạo ra bốn lốc xoáy trên lưng và bay như đạn xẹt
nhờ sức mạnh của chúng.
Tuy nhiên, hắn không thể dùng sức mạnh ấy bên trong
đường hầm vì sự giao thoa sóng điện từ mạnh.
Hắn chỉ mất dấu chừng vài phút, nhưng với tốc độ hiện
thời của powered suit hắn đuổi theo thì đó là mất mát
vô cùng lớn.
372
(Hắn phải ra khỏi đường hầm đâu đó, nhưng có quá
nhiều lối ra. Có cả tá đường ray ngầm dùng đường hầm
này, từ đây hắn có thể đi mọi nơi trong thành phố.)
Hắn suy nghĩ một lát rồi lôi điện thoại ra.
373
giao. Cô có thể đã nắm được chút manh mối của vấn
đề mặc cho nỗ lực siết chặt thông tin của mặt tối.
“Thế thôi sao? Misaka làm hết rồi. Cô đã trói chúng vào
khu vực cách ly và gắn radio với bẫy điều khiển từ xa
lên miếng chúng rồi. Ngó thì không phải, chứ Misaka là
mẫu học sinh hoàn thành bài tập hè sớm đấy.”
“…”
375
Với lại, một powered suit khác trên xe máy đi vào trong
đường hầm sau khi tôi tới đây. Nếu hắn đúng như kẻ
tôi đoán, tên khốn đó sẽ không để cho hắn có cơ hội
chạm vào con nhỏ Fremea.”
“Ái chà, anh dựa vào người khác sao? Hiếm à nha.” Lời
nói Misaka Worst đầy mỉa mai. “Nhưng chẳng phải hỏi
trực tiếp người kia tình hình ở trong đường hầm sẽ
nhanh hơn sao?”
“Thế thì chúng ta chỉ việc tìm cách khác để lấy số hắn?”
“Anh thoải mái sai khiến Misaka, nhưng hẳn anh cũng
tìm kiếm thông tin luôn, phải không?”
Cuộc nói chuyện gượng gạo tiếp tục cho tới khi hắn cúp
máy.
Phần 17
Silver Cross chạy sâu vào trong đường hầm tối tăm,
trên người mặc bộ giáp thú mai, hắn nghe thấy tiếng
nổ.
Hắn cười khúc khích và đi lên mặt đất qua một trong
các cửa ra giành cho công nhân thay vì rẽ vào một trong
các sân ga điện ngầm.
Một màn hình hiển thị trên bộ giáp thú mai cho biết mức
thiệt hại của powered suit 4 chân.
377
Tuy không sánh được bộ động cơ phản lực và phụ trợ
của xe máy lớn kia, nhưng powered suit 4 chân của
Silver Cross không dùng xăng dầu thông thường. Hơn
nữa nhiên liệu của nó đã đốt cháy sạch.
Bộ giáp giờ này hẳn đã không còn giữ được hình dạng
ban đầu.
(Xong rồi.)
378
Silver Cross bắt đầu mở đường liên lạc kết nối tới
Kuroyoru Umidori để báo cáo sự việc.
Hắn nhìn thấy qua một trong các thấu kính camera
không còn hoạt động bình thường trên powered suit 4
chân.
“Hamazura Shiage…!!”
Hắn muốn biết thêm chi tiết về kẻ đứng trong biển lửa
kia nhưng bộ giáp 4 chân không giúp được gì, vì thế
hắn dùng cáp kết nối trực tiếp bộ giáp thú mai tới mạng
an ninh hầm ga điện ngầm để có thể sử dụng các máy
quay an ninh.
Hình ảnh trên màn hình cùng giọng nói từ màn loa như
xuyên thủng Silver Cross.
380
Một sợi cáp nối dài từ tay Hamazura, đôi mắt cậu dán
chặt vào thấu kính máy quay an ninh mà Silver Cross
đang sử dụng.
Khả năng tiên liệu này không còn ở cấp độ của một tên
lưu manh du thủ du thục.
Tất cả chỉ mang tính tạm thời. Một khi cởi bỏ powered
suit, hắn sẽ mất hết tất cả trợ giúp đó. Nhưng chừng
nào còn mặt bộ giáp, các kĩ năng và tri thức ấy sẽ được
hắn tùy nghi sử dụng.
Từ khi nào hắn vướng vào tình thế buộc hắn phải
nghiêm túc suy xét điều ấy?
382
Sau câu nói ấy, máy quay an ninh bị hủy và hình ảnh
trên màn hình được thay thế bằng nhiễu trắng đen.
Sau giây phút ấy, vai trò thợ săn và con mồi đã hoán
đổi.
Phần 18
383
Ba thành viên Item vẫn đang trong cuộc đua Truy lùng
Hamazura mà họ đề ra với hình phạt bẽ mặt là mặc bộ
thỏ bunny, nhưng, khác với Mugino và Kinuhata,
Takitsubo không có manh mối nào để tìm Hamazura.
Và vì sở hữu năng lực cảm nhận trường phân tán AIM
của người khác, cô dựa vào “trực giác” của mình hơn
nhiều so với suy nghĩ logic bản thân.
384
Nhờ trực giác này mà cô đã thoát được mặt tối Thành
phố Học viện một cách an toàn, nên cô nghĩ nó đáng
để đào sâu nghiên cứu và mang ra thử nghiệm.
“Nn…”
(Một tín hiệu tới từ hướng đông bắc… Hướng đó, chắc
vậy.)
“Nnn.”
“Mugino đang gặp trở ngại trong việc điều khiển công
ty an ninh, chuyện lấy video dữ liệu trở nên siêu khó với
chị ta, thế nên em nghĩ em sẽ là người về nhất.”
385
“Kinuhata, em có biết Hamazura ở đâu không?”
“Ừ, biết.” Giọng nói bên kia bỗng chùn xuống. “Nhưng
em phát hiện ra một kẻ siêu phiền toái gần đấy.”
Phần 19
Trong quá khứ, khuôn mặt Silver Cross bị đốt cháy như
một sự trừng phạt.
386
Nhưng hắn nhận ra một điều sau khi lấy lại được khuôn
mặt phong nhã trước kia của hắn.
Thậm chí khi hắn đổ rất nhiều tiền bạc và công nghệ để
lấy lại khuôn mặt lúc xưa, nỗi ô nhục hắn thấm thía lúc
khuôn mặt bị đốt cháy tiếp tục bóp méo khuôn mặt hắn
thành một thứ khó coi và xấu xí.
387
đó cũng là những gì cần thiết để thực sự điều khiển
được một powered suit. Thực tế, làm quen mọi thứ một
cách trơn tru nhờ vào chương trình nào khác làm cho
vấn đề trở nên trầm trọng hơn.
Hết thảy mọi người đều biết đáp án và trả lời mà không
gặp chút khó khăn, Silver Cross có thể phân tích các
câu trả lời đó trong đầu hắn. Hắn đã giải quyết được lí
388
do các powered suit vượt ngoài phạm vi hình dạng con
người không được đưa vào sản xuất hàng loạt.
Hắn đang nhìn kẻ đang đứng giữa ngọn lửa bừng cháy
với Fremea Seivelun trong tay.
Hắn nghĩ hắn sẽ không bao giờ còn có thể đứng giống
như thế cho dù hắn có dùng đến bất cứ mẫu powered
suit nào.
389
chính đôi chân của mình, bù lại cậu thấy mừng vì có thể
di chuyển nhanh hơn tốc độ giới hạn đôi chân.
Một, hắn có thể bỏ chạy càng nhanh càng tốt, hội nhóm
với đồng bọn của hắn rồi thay bằng một powered suit
khác lợi hại hơn. Nhưng hắn sẽ không làm thế. Điểm
bất lợi lớn nhất của powered suit là ngay lúc chuyển đổi
từ cái này sang cái kia. Vì hắn không biết được khi nào
Hamazura sẽ bắt kịp hắn, Hamazura không nghĩ hắn
sẽ liên lạc với một trong các “căn cứ” di động của hắn.
390
Hắn sẽ từ bỏ phương án chuyển đổi sang một powered
suit tốt hơn và cố gắng bắt Fremea Seivelun nhanh nhất
có thể bằng bộ giáp thú mai hiện tại. Hắn tự cho rằng
mạng sống của Fremea có thể giữ Hamazura và
Accelerator nằm trong tầm kiểm soát. Và, nhờ các máy
quay an ninh, Silver Cross đã thấy Hamazura trong
powered suit, trao Fremea cho Hanzou, người không
mặc giáp. Hắn cũng biết Hamazura đã tách nhóm với
Hanzou và Fremea để đuổi theo Silver Cross.
391
Hắn cần có một đường vòng nhưng vẫn đảm bảo hắn
sẽ bắt được Fremea một cách sớm nhất.
Một khi đã thảo hết mọi thứ ra, cậu chỉ việc đứng đợi
Silver Cross cùng với bộ giáp thú mai.
(…Mình canh thời gian cực kì chuẩn xác và dồn hết khối
lượng lên đòn đánh vừa rồi trong lúc hắn khinh suất,
vậy mà hắn vẫn còn cử động được. Đúng là trâu bò.)
Silver Cross đang mặc một mẫu trong bộ sưu tập của
hắn, kết tinh của công nghệ mặt tối Thành phố Học
viện.
Cả hai trừng mắt nhìn nhau với ý định hạ gục lẫn nhau.
393
Đó không phải âm thanh xác thịt bị đánh. Nhưng cũng
không đơn giản là tiếng va chạm lẫn nhau giữa hai lớp
giáp powered suit.
Cậu đánh vào phần dưới cánh tay Silver Cross từ bên
ngoài để bẻ hướng đường đi đòn đánh của hắn.
Hamazura đáp trả lại bằng quả đấm bằng tay trái.
Đấy là cú móc.
Bộ giáp thú mai chủ tâm đưa phần vai ra hứng cú đấm
để giảm thiểu thiệt hại hết mức có thể.
Tất nhiên những chiêu thức này không phải kĩ thuật của
riêng Hamazura Shiage.
Máy tính bên trong mỗi bộ giáp đang tìm kiếm kiến thức
và kĩ năng để tăng sức mạnh cho cả hai. Họ tận dụng
tối đa khả năng này, ném cho nhau những quả đấm thôi
sơn mạnh hơn cả súng săn chuẩn. Họ dự đoán chiêu
394
thức của đối phương, tính toán quĩ đạo đòn đánh, gạt
đỡ rồi bắt đầu phản công lại. Tiến trình này được thực
hiện ba lần mỗi một giây.
Silver Cross nắm trong tay một vũ khí mang hình dạng
con người thay vì một cỗ máy tăng cường khả năng
chiến đấu, hắn sẽ tạo ra sức công phá lớn nhất.
Tiếng kim loại chạm nhau và tia lửa phát ra không ngớt.
(…Cứ đập giáp lẫn nhau như thế này sẽ chẳng đi đến
đâu. Cả hai bộ giáp đều được thiết kế để không thể phá
hủy. Đánh trực diện chỉ tốn thời gian.)
395
thể bên trong rồi tăng động lượng lên. Mình có thể lợi
dụng điểm yếu này để cản trở chuyển động của hắn.)
Hay nói cách khác, cậu phải ngăn chặn phần con người
mềm yếu bên trong chứ không phải powered suit cứng
cáp bên ngoài.
Cánh tay powered suit khác với cánh tay máy thông
thường. Bên trong cánh tay powered suit là tay người.
396
Tất cả đều do cỗ máy cung cấp cho.
Nó giống như cắm mặt xuống đường ray rồi đẩy một
toa tàu đi vậy.
“Gaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”
Hơn nữa powered suit hoạt động theo chuyển động của
người, một thương tổn lên người có thể giảm đáng kể
khả năng điều khiển lên bộ giáp.
397
(Mình không cần bẻ gãy hai tay hai chân hắn. Chỉ cần
bẻ một chân, hắn sẽ không chạy đi đâu được nữa…!!)
Nhìn như nó đang thay đổi chế độ hay đại loại vậy.
“!?”
Silver Cross dùng sức tay trái để giật phăng phần dưới
khủy tay của tay phải bị gãy mà Hamazura vẫn còn
đang chụp.
“Gaa!?”
398
Cú đá thứ hai tới.
“…!!!!!!”
Mấy đòn đánh vừa rồi quả thật làm Hamazura đau,
nhưng nỗi đau khi cánh tay một người bị giật đứt lẽ ra
phải ghê gớm hơn nhiều. Chẳng lấy gì làm ngạc nhiên
nếu họ cắn trúng lưỡi khi đột nhiên bị đứt một trong tứ
chi.
Với tầm nhìn mập mờ, Hamazura nhìn tới đằng trước
và phát hiện một sự việc bất thường trên bộ giáp thú
mai.
399
“…Nếu mày nghĩ bẻ gãy ‘thứ bên trong’ là có thể khuất
phục được một powered suit thì mày đã lầm.”
Một chất lỏng sền sệt như hắc ín cùng với một miếng
cao su hình vành kéo dài ra và bắt đầu quấn quanh
phần cánh tay rớt dưới đất. Tiếp đến cánh tay lẽ ra bị
gãy kia được áp lên và gắn lại một cách ép buộc. Nhìn
như một cánh tay màu đen gồ gề và tởm lợm hơn là
một phần bộ giáp.
Phần giáp ngoài chảy khỏi khuôn mặt khiến giọng nói
Silver Cross trở nên rõ ràng hơn.
“Một khi powered suit phát triển đến một cột mốc nhất
định, nó sẽ căn bản trở thành cyborg. Chỉ khác một
điểm, một bên tăng sức mạnh từ bên trong và một bên
từ bên ngoài.”
400
Với âm thanh như nước, “vỏ” Silver Cross biến đổi. Bên
trong lớp vỏ ấy là một chàng trai trẻ với mái tóc dài cùng
khuôn mặt duyên dáng. Phần “vỏ” biến thành một thứ
áo choàng bẩn thỉu khoác lên người hắn.
Hắn bây giờ không hề giống người máy bọc toàn giáp
dày như người ta thấy lúc nãy nữa.
Phân nửa cơ thể Silver Cross được bảo phủ bởi cơ bắp
nhân tạo với mục đích tăng sức mạnh vượt trội cho hắn
từ bên ngoài, nhưng chúng trông giống như mới thiết
kế nửa đường.
Trên bền mặt gồ ghề gớm guốc kia, tên của mẫu giáp,
Emergency, hiện lên bằng các kí tự đỏ.
“Não tao.”
♦
402
Không ai biết rằng, kế sách của Silver Cross bắt đầu
hình thành trước khi hình dạng bộ giáp hắn biến đổi,
trước khi tay phải bộ giáp thú mai bị đứt, và thậm chí
trước cả lúc hai bên lao vào đấu tay đôi bằng những
đòn đánh mạnh như súng pháo.
Mọi thứ bắt đầu vạch ra trong đầu ngay lúc hắn bị trúng
đòn đánh úp bất ngờ.
Đấy không phải là lớp giáp hay khớp nối bên ngoài và
cũng không phải pin động cơ. Có một điều cần phải
nắm chắc trước hơn mấy chuyện dễ thấy kia.
(Cả ta lẫn hắn đều không phải cao thủ võ thuật. Các
suy nghĩ hiệu chỉnh tính toán cho ra đòn đánh hiệu quả
nhất dựa trên mức độ kinh nghiệm bản thân. …Nếu có
thể biết được kịch bản hiệu chỉnh là gì, ta có thể phản
đòn chính xác 100%.)
Vô hạn khả năng được thu hẹp lại thành các lựa chọn
hữu hạn.
Cậu không ngờ rằng hành động này sẽ dẫn đến cảnh
ngực cậu bị đâm xuyên.
(Đối mặt với cái chết của mày đi, thằng Level 0!!)
405
Tiếng đục kêu lên.
Ngay khoảnh khắc ấy, bảy cánh tay sắc nhọn đã bắt
chính xác tất cả năm đòn mở đầu khả dĩ. Chúng chặn
tất cả khả năng hành động của Hamazura nhằm xuyên
tim cậu và phá hủy máy tính điều khiển powered suit để
ngăn nó bỏ qua phần tim bị phá hủy.
(Cái g-?)
(Hắn tắt chức năng hiệu chỉnh của máy tính ngay giây
cuối để vượt qua giới hạn khả năng của nó.)
406
“…!?”
Hắn ngay lập tức xoay 7 cánh tay, nhưng đã quá trễ.
Những vũ khí này triển khai sao cho chúng có thể tạo
được sức công phá cực đại ở phạm vi hắn thiết lập.
Chúng sẽ không thể ngăn chặn Hamazura khi cậu đã
vượt ngoài phạm vi đó.
Chúng không ngăn được cậu lao tới cũng như cú đấm
trái phá xuyên cửa xe đang đập thẳng vào Silver Cross.
Âm thanh ken két rít lên và vài phần cơ thể hắn bất
động. Thứ vũ khí đầy chất nghệ thuật của hắn giờ
không hơn gì cái còng xích đắt tiền.
407
“…Ra là mày…” Silver Cross không thể cử động tay
chân và mắc cứng trong tư thế chúi người tới trước.
Hắn chỉ nhúc nhích được đôi môi. “…nhìn ra tao đã đọc
được mẫu tấn công của mày.”
Phần 20
Hắn dường như chưa bất tỉnh, nhưng máy tính điều
khiển đã bị phá hủy, vì thế tất cả khớp của hắn đã cứng
ngắc như đóng băng đến mức hắn thậm chí không thể
tự mình cởi bỏ bộ giáp ra. Hắn bị giam trong bộ giáp liệt
một phần đó.
Hamazura kiểm tra lại cho chắc rồi dựa lưng vào tường
đường hầm. Cậu thở phào nhẹ nhõm.
408
Nửa giờ đồng hồ vừa qua thật căng thẳng.
Cậu cởi mũ ra và hít thở không khí trực tiếp trước khi
hỏi.
409
“Fremea đâu?”
“Ở gần đây. Hình như nó nhầm mày với siêu nhân biến
hình rồi.”
“Ê, nếu tao có thể thoát khỏi mọi chuyện chỉ cần giấu
cái mặt đi thì tao cũng muốn thử lắm.”
Họ nghe thấy tiếng nứt gãy và quay mắt sang phía bóng
tối.
Sâu thẳm trong đường hầm tối hun hút, họ nghe thấy
tiếng ồn nhỏ. Tiếng ồn này không tự nhiên. Nó nghe
như tiếng lò xo kêu cót két.
“…Ôi, vãi…”
410
Cặp mắt sắc lạnh.
“Powered suit.”
Nhìn thấy mối hiểm họa, Hamazura giật lùi một bước
và Hanzou còn bước lùi xa hơn do bị ép bởi nỗi sợ
trước nguy hiểm không rõ thù hình đang tiến tới. Cả hai
bắt đầu chạy. Cảm giác yên tâm và giải thoát mới đây
đã tan biến.
411
“Tao để nó lại với Kuruwa. Cô ấy có khu ẩn nấu gần
đây, chúng ta tới đó đi! Chúng ta không thể đối phó với
một đống powered suit như thế được. Làm gì đây,
Hamazura!?”
Kẻ địch liên tục gọi thêm nhiều viện binh khiến chúng
trông như một binh đoàn bất bại.
Giữa dòng 4
412
Họ sẽ tạm thời làm tê liệt hệ thống liên lạc thành phố để
các báo cáo không đến tai Anti-Skill hay Judgment và
triển khai tấn công theo nhóm nhằm vô hiệu hóa các
mục tiêu có tên trong dánh sách các siêu năng lực gia
nguy hiểm.
Vật liệu, nhân lực, tiền bạc. Komaba cùng các chàng
trai và các cô gái quanh anh nhận thấy họ đã tích cóp
đủ các yếu tố trên để thực hiện kế hoạch đề ra, họ cảm
thấy vui mừng hớn hở.
413
gia lan rộng hơn. Hơn nữa, các lãnh đạo Thành phố
Học viện có đủ quyền lực điều hành phố và họ có thể
sẽ ra tay ngăn cản kế hoạch của Komaba và đồng bọn.
Anh cần phải sắp xếp sao cho các hành động tấn công
nhắm vào các Level 0 sẽ chấm dứt dù cho kế hoạch có
thành công hay thất bại, cho dù những hệ quả mang lại
có ra sao.
Thế nhưng anh không thể nào nghĩ ra một nước đi như
thế.
Trong lúc anh còn đang vắt óc suy nghĩ, thì mọi thứ bắt
đầu.
Lãnh đạo Thành phố Học viện đã cử tên sát thủ xấu xa
nhất để chặn đứng kế hoạch của Skill-Out. Người ta gọi
hắn là Accelerator. Hắn là siêu năng lực gia Level 5
mạnh nhất Thành phố Học viện. Hắn chiến đấu để bảo
vệ thành phố ở một mặt trận hoàn toàn khác Komaba.
414
Sau khi nhìn thấy hắn và giao đấu với hắn, Komaba
Ritoku cuối cùng mỉm cười từ tận trong tim.
Ta đã thắng.
Đó là câu nói cuối cùng anh khẽ nói từ tận đáy lòng với
Thành phố Học viện khi trận đấu kết thúc.
415
CHƯƠNG 5: CHO DÙ KHÔNG THỂ THÀNH ANH
HÙNG. KNIGHT(S).
Phần 1
Kuroyoru Umidori đang đứng trên mái nhà một căn hộ.
Kuroyoru Umidori đưa phone lên tai, trên đầu chỉ đội
mỗi phần mũ áo khoác trắng. Cô ta đặt con búp bê cá
heo có thể bơm hơi xuống cạnh chân rồi đứng lên nó,
khiến nó phát ra tiếng kêu rích rích.
416
“Đúng, phải rồi. Mang ‘báu vật chôn cất’ từ chỗ Silver
Cross qua đây. Giờ là thời điểm quyết định. Tên đó phế
rồi. Cứu đống báu vật đó chỉ phí tiền của. Đã tới lúc cho
chúng trình diễn khả năng.”
“Không sao hết nếu hỏa lực địch không đủ để phá giáp.
Lấy lượng bù chất là được… với lại, nếu chúng ta
không dùng số báu vật ấy, chúng sẽ hen gỉ.”
“…….”
“Với khoa học liên tục phát triển, đây sẽ là cơ hội hoàn
hảo để nâng cao tiêu chuẩn ‘công nghệ tối tân’. Đây là
cách làm của Freshmen chúng ta. Nếu ngươi hiểu rồi
thì mau mau gửi chúng qua đây. Còn tên Silver Cross,
417
không cần quan tâm hắn thích hay nghĩ gì, cứ việc thi
hành.”
“Ngược lại. Nhét tên Silver Cross chết dẫm kia vào
trong Five Over. Hắn có thể làm mã thuật toán, chúng
ta chỉ cần thêm mã thần kinh.”
418
“Rồi, chúng ta xác nhận lại. Hầu hết các powered suit
là tự động. Với Silver Cross bên trong, Five Over sẽ
kích hoạt thông qua các thủ tục cài đặt trước… vì hắn
không còn tỉnh nữa. Và dưới chế độ điều khiển tự động,
chuyển động của nó sẽ cực kỳ đơn giản. Với lại, chúng
ta không thể thực hiện các điều chỉnh nhỏ và thao tác
chiến đấu phức tạp. Nói cách khác…”
“Không thành vấn đề, giết nó chẳng sao cả. Bọn cấp
cao đã giả thiết Hamazura Shiage có mối liên hệ với
Accelerator rồi, từ đó hình thành nên liên minh. Nhiệm
vụ con nhóc đó đã xong. Dù có giết nó, ta sẽ không bị
truy cứu trách nhiệm… nhanh chân nhanh tay làm để
chúng ta còn đối phó với ‘chúng’.”
419
(Và, vì thế, từ lúc này, chúng ta có thể toàn tâm toàn
lực xử Hamazura và Fremea. Phần chính vẫn là
Accelerator nhỉ?)
(Mặc dù lớp phản hồi tên đó có thể chống lại tấn công
hạt nhân, nguyên tắc đằng sau nó chỉ đơn giản là thao
tác với vector. Trước kia từng có một kẻ sử dụng đặc
điểm này và rút đòn tấn công lại trước khi cú đánh chạm
vào, lợi dụng khả năng phản hồi để trực tiếp tấn công
Accelerator… và giờ đây, thông qua Dự án Tháng năm
Đen tối, ta có thể làm sơ sơ tiến trình đó. Nói tóm lại, ta
có thời gian căn chỉnh lưu trong đầu.)
420
“Dường như ngày hôm nay chúng ta chạm mặt nhau.
Sao không thử miếng này đi? Ta nói, dù ăn hay đợi
người khác, khi mà không ai xuất hiện khi ta cần đến
họ thì thật bực bội có phải không?”
“Kinuhata Saiai-chan?”
“Thật tình, đang siêu tìm kiếm Hamazura thì lại đụng
phải một kẻ rắc rối. Tôi nghĩ cô siêu biết vì sao tôi đến
đây.”
421
liên can tới Accelerator và Hamazura Shiage. Chúng ta
có một ‘nhóm bự’, và thể theo mệnh lệnh đặc biệt từ
cấp trên, giờ đã đến lúc tiêu diệt.”
“Kinuhata-chan.”
“Xin lỗi, nhưng ta đang vui thú độc thoại với bản thân.
Nói thật cho nghe, ngươi không có quyền lên tiếng ở
đây, biết không? Quyền đấy. Ngươi không hiểu nổi một
từ đơn giản đấy sao, hở?”
“Freshmen…”
422
423
Kinuhata vô thức lẩm bẩm.
“Dù ta có nói vậy, tình thế dường như buộc lũ cấp cao
phải thêm điều chỉnh này nọ. Tại sao ‘chúng’ ra tay? Ồ
phải rồi, ‘chúng’ ở đây không ám chỉ Hamazura Shiage
hay Accelerator cùng đồng bọn tụi nó đâu. ‘Chúng’ là
một mối hiểm họa từ bên ngoài… hay nói cách khác,
chúng là kẻ ‘với qui luật khác chúng ta’, thế nên chúng
ta không kiểm soát chúng được. Vì điều này, bọn ta tự
cải tổ lại. Tuy nhiên, Kinuhata-chan có lẽ không hiểu
được vấn đề này, khi mà cô ta chẳng được mời nhập
hội.”
424
“…Một học sinh đê tiện không có nổi ‘điểm’ vẫn còn
dính vấn đề thổi phòng những chuyện sẽ không bao giờ
xảy ra một cách vô cớ.”
Đến giờ vẫn chưa hiểu thứ gì làm cho con cá heo bám
vào sau lưng áo khoác.
Thế rồi,
425
Kuroyoru vươn hai tay bắn ra các Bomber Lance dài ba
mét.
“…Một con khốn siêu yếu đuối chỉ biết phun hàng từ
lòng bàn tay, cô nghĩ cô có thể đánh được tôi?”
Nghe như thể cô đã lùa hết đàn thú bạo lực trong người
Kuroyoru ra.
426
Ở một góc độ nào đó Tháng Năm Đen Tối, dự án kinh
khủng ấy sẽ chà đạp lên nhân cách bất cứ ai tại bất kì
thời điểm nào, đã cho hai cô gái sức mạnh.
Chúng kết hợp tạo nên phiên bản hoàn hảo khả năng
tính toán của số 1. Khi yếu tố tinh thần trong “hoạt động
và loại trừ” được bỏ đi, khác biệt trong năng lực cũng
sẽ hiện lên.
Cả hai đều là siêu năng lực gia Level 4 có thể thao túng
nitrogen trong không khí, thế nhưng ở Kuoryoru
Umidori và Kinuhata Saiai lại có điểm khác biết rạch ròi.
Hay lối suy nghĩ hai người đã đi theo hai hướng khác
nhau từ trước, ngay trước khi hành vi, tính cách cả hai
biến đổi?
427
Hai cô gái này đã sống sót qua các cuộc thí nghiệm ác
mộng, họ không muốn nói chuyện với nhau và tránh
mặt nhau để không gây xung đột.
Đó chỉ là đòn tấn công trực diện, nhằm giết nhanh diệt
gọn.
Nhưng xét trên khía cạnh tấn công, Kuroyoru có lợi thế
hơn.
Tay phải lẫn tay trái; hai Bomber Lance bắn ra từ hai
lòng bàn tay, phóng qua kẽ hở trên cổ tay Kinuhata rồi
đâm thẳng tới ngực và bụng cô.
Tuy lãnh phải đòn đánh trực tiếp, Kinuhata chỉ thở sâu,
và cười.
428
Các Bomber Lance bị đánh bật sang hai bên.
Chúng bị đánh bật bởi khối nitrogen bao quanh hai nắm
tay Kinuhata.
Sau pha mở đầu, điều tiếp diễn là một tràng tấn công
như thác lũ.
“Kinuhata-chan!”
Thế nhưng,
429
“Siêu thảm hại.”
Thả lỏng đôi tay có thể đập nát xe thành sắt vụn,
Kinuhata khịt mũi.
“Cô siêu tập trung vào tấn công, hoàn toàn phớt lờ
chuyện phòng thủ, nên tất cả sức mạnh tập trung vào
đôi tay. Nếu cơ thể cô bị siêu nhắm vào, cô có thể trúng
đòn trực tiếp, phải không? Câu hỏi chuyện ai có siêu lợi
430
thế hơn ai không hề tồn tại… chúng ta khác biệt ra sao,
đôi tay này của tôi sẽ nói cho cô biết.”
“Ta có.”
Trong lúc đôi tay còn múa thoăn thoắt, gương mặt cô
gợn lên vẻ nhạo báng, dù bộ phận duy nhất được củng
cố vững chắc chỉ có đôi tay.
431
“Ta có ta có ta có đấy, Kinuhata-chan. Nói thật, ta thấy
ngạc nhiên vì ngươi vẫn dẫm chân ở cấp độ này. Ngươi
lẽ ra phải thay đổi, cơ hội cho ngươi có rất nhiều, vậy
sao ngươi vẫn y nguyên như cũ? Sao ngươi không chịu
dứt khỏi định kiến cơ bản của cơ bản rằng siêu năng
lực gia cần dùng sức mạnh bản thân để chiến đấu?”
“…”
“Bộ ngươi nghĩ bí mật của siêu năng lực gia chỉ có sức
mạnh thôi sao? Nói về sức mạnh, có phải ngươi muốn
nói tới loại, mô hình tấn công và các khuyết điểm của
nó? Ngươi thực sự cho rằng những hiểu biết đấy sẽ
cho người quyền điều khiển trận đấu? Xưa như trái đất
rồi. Ta nói cho nghe, Kinuhata-chan. Nếu muốn, ngươi
có thể thay đổi lúc nào cũng được. Như ta đây.”
Điều ấy đúng, ở một khía cạnh nào đó, nhưng lại sai, ở
một khía cạnh khác.
432
Kết quả như thế này,
Các cánh tay trèo lên người Kuroyoru, vẫn gắn trên
phần thân trên bên phải của cô.
Những cánh tay này chỉ nhỏ như tay em bé. Nhìn tổng
thể hình dạng chúng không đồng nhất với nhau. Có cái
dài hơn một mét. Trông chúng giống như sẩn phẩm làm
từ dầu mỏ hay nhựa politen, những vật thể cứng và
mạnh này có thể cử động mà không cần khớp nối, ấn
tượng mà nó mang lại là như vậy. Da được tô màu như
da người, bóng loáng, cứng và lấp lánh như một dụng
cụ do người làm ra. Những đặc điểm trái ngược và
choải nhau này hoàn toàn chẳng ăn nhập một chút nào.
Các cánh tay tua tủa được gắn một thứ nhìn như ống
cong, chúng dường như làm theo lệnh của Kuroyoru,
hướng lòng bàn tay nhắm vào Kinuhata.
433
Thứ kì dị kia tất nhiên không thể nào biết đến trong
ngành sinh học.
“Một con robot hóa sinh vượt qua một giới hạn nhất định
sẽ không khác mấy so với một thiết bị giáp đâu,
Kinuhata-chan. Điều ngược lại cũng đúng luôn.”
434
Cách cách, các cánh tay mỏng manh trên người
Kuroyru di chuyển lên xuống qua lại.
“Một cỗ máy, cường hóa, siêu siêu năng lực gia… nhân
tạo…!?”
“Mẫu mới nhất vừa mới được làm lại. Có vẻ robot hóa
sinh được cải tiến thêm nhờ các nghiên cứu gắn ‘nhãn
Kihara’[1] và do đó được phát triển cao hơn nữa.”
435
Cho dù có được phát minh ra, loại công nghệ này ngay
từ đầu đã chẳng có lí do để xuất hiện.
“Coi kìa, đây có phải thứ đáng để sửng sốt thế không?
Dấu vết của nó đã có từ rất lâu rồi. Giống như tên bại
não Accelerator dùng mạng ngoài để giúp hắn xử lí tính
toán, hay như Musujime Awaki sử dụng thiết bị trị liệu
tần số thấp để ổn định tâm trí… không nhất thiết phải đi
sâu vào bên trong con người. Công nghệ truyền tải sức
mạnh từ máy móc bên ngoài vào trong cơ thể con
người đã có từ đời nào. Với ta thì ngược lại. Ta không
sử dụng sức mạnh ngoài, ta chỉ đơn giản đưa sức
mạnh của ta cho một vật nhân tạo.”
Kuroyoru Umidori là siêu năng lực gia với khả năng bắn
Bomber Lance từ tay.
Một người có hai tay, nên cô chỉ có thể phát ra hai cái.
436
Thế nên vấn đề chỉ nằm ở chỗ tăng số tay lên.
“Hơn nữa,”
“Cơ thể ta muốn bao nhiêu cũng có. Những thứ tính là
‘của ta’ không chỉ giới hạn ở ‘mấy thứ này’.”
437
“Những cái tay giấu trong cá heo được điều khiển từ
xa… gắn vào người ta và hoạt động như môt ăng ten.
Những tên nô lệ này thường được điều khiển bằng một
chương trình cụ thể, nhưng giờ, chúng làm theo tín hiệu
đưa ra bởi chủ nhân, và do đó trở thành ‘cơ thể ta’. Ta
nghĩ chắc không cần phải cắt nghĩa nô lệ là gì đâu nhỉ?”
“…!!”
Hàng ngàn phát bắn khai hỏa cùng một lúc, khiến cho
địa hình phần mái biến đổi một cách ghê sợ.
Những cây giáo với khả năng chẻ đôi toàn bộ nóc nhà
đẩy cơ thể nhỏ bé của Kinuhata bay đi.
“Ha. Chẳng hiểu sao tầm nhìn ta tự nhiên xấu đi… đến
lúc ‘đổi’ rồi. Không biết phải nói sao, nhưng chừng này
chắc nó vẫn còn thở được.”
439
Vù vù vù vù vù, một đàn ‘tay’ theo sau, Kuroyoru đứng
lên mép nóc nhà để nhảy sang tòa nhà kế tiếp.
Dù khái niệm đằng sau các ứng dụng sức mạnh này
khác nhau, về căn bản, chúng đã đạt đến cùng một cấp
440
độ. Thành ra, khi kết hợp lại với nhau, ưu điểm và
nhược điểm tất cả sẽ bù trừ cho nhau.
Xét ở một khía cạnh nào đó, cô ta khó nhằn hơn Silver
Cross.
Xét ở một khía cạnh nào đó, con quái vật này đã mang
công nghệ Thành phố Học viện theo từng bước chân
xuống con đường chinh phạt.
441
Phần 2
Quận này thất bại trong qui hoạch phát triển. Các tòa
nhà lớn xếp san sát nhau đều hoang tàn, cửa nẻo nhiều
cửa hàng sứt ra. Nhưng mặt khác, các công nghệ
không thể tìm thấy trên thị trường ngày nay hiện đang
được nghiên cứu tại đây, như ống chân không và động
cơ hơi nước. Chúng hoàn toàn không liên quan gì đến
các công nghệ hiện đại bây giờ… nguồn gốc của ý
tưởng này có từ lúc quận bị cô lập, người ta đồn thổi
quận này là cơ sở nghiên cứu công nghệ cũ.
442
Nó trước kia vốn là một siêu thị. Bên trong có rất nhiều
cột trụ và thang máy. Sản phẩm buôn bán đã dời đi hết,
chỉ còn lại các ngăn kệ tủ bụi bặm đứng trơ trọi.
“Nhiều lối thoát quá… không thể nào chặn hết tất cả
được.”
“So với chỗ đó, nếu chúng ta ở lại đây thì cơ may chiến
thắng là bao nhiêu? Nguyên tắc căn bản trong phòng
thủ là phải kéo dài thời gian. Dùng phương thức đó để
trốn ra khỏi nới này là hiếm lắm. Nếu ở lại đây thì cơ
hội cho chúng ta như thế nào?”
“…Accelerator.”
“Chúng ta không thể làm gì hết, cho nên nếu là con quái
vật đó, bất cứ powered suit nào cũng sẽ bị dẹp tan dù
443
chúng có ghê gớm đến mấy. Đây là lí do chúng ta trốn
ở đây. Chúng ta có thể đảm bảo tính mạng Fremea.
Mặc dù tao không biết con quái vật đó hiện giờ ở đâu,
hắn sẽ nhanh chóng chạy tới đây một khi chúng ta liên
lạc với hắn. Chúng ta có ra sao mặc kệ, tên đó có đủ lí
do để cứu Fremea.”
“HAMAZURA!!”
“Thế thì, anh Hamazura, anh có cách nào liên lạc được
với siêu năng lực gia số 1 ấy không?”
“Bộ cậu nghĩ tớ với hắn quen nhau đến mức sẵn lòng
trao đổi số điện thoại à?”
“Có nên làm mấy cái đơn giản như lên nóc rồi chiếu
sáng hay gì không?”
“Hiểu.”
“Vũ khí được cất giữ bí mật trong hầm tiền ở phía đông
tầng ba. Ổ khóa đã đổi, nhưng với tài nghệ của anh
Hamazura thì chẳng cần đến chìa khóa tổng làm gì.”
“Cám ơn. Với lại, xin lỗi vì đã làm cậu liên lụy vào vụ
này.”
446
“Hanzou.”
“Thứ này gây sát thương cho đám powered suit thì chắc
rồi, nhưng độ giật nhất định không nhẹ tí nào. Tên gà
mờ nào không biết gì hết mà dùng cái này chắc chắn
nát vai.”
448
Lượm băng đạn dày bằng mấy cuốn từ điển lên,
Hamazura nói,
“Nhiều lối thoát quá, và tính tới việc quân địch có hỏa
lực đủ để thổi banh tường thì lập chiến lũy cũng chẳng
ích gì.”
Hầm ngân hàng to lớn với lớp tường dày bao quanh.
450
“…Giờ sao?”
451
Cậu đang cân nhắc.
Các ngón tay Hamazura run rẩy một cách bất thường
trước linh cảm không lành kia, cậu chỉ còn biết miễn
cưỡng thở dài trong đầu, nhưng cậu nhất định không
biểu hiện ra ngoài mặt. Chỉ khi đứng trước Fremea
Seivelun mới buộc họ phải giấu kính những cảm xúc
ấy.
“Tiếp đến, tụi anh sẽ đánh một trận ra trò… không sao
đâu, Fremea chỉ cần im lặng bên trong hầm là được.
Vào đi, rồi khi em ra, trận đánh sẽ kết thúc. Tụi anh, tụi
anh nhất định sẽ bảo vệ em.”
452
“…không.”
453
Là những người có quan hệ thân thiết với Fremea.
“Không.”
Komaba Ritoku.
454
Frenda Seivelun.
Nghĩ đến những con người đã không còn nữa, ngay lúc
này, cậu nhận ra. Lẽ ra, đã có một tương lai mà Fremea
sẽ không khóc. Tại sao tương lai hiền hòa ấy không xảy
đến, tại sao cậu khiến cô bé phải lớn tiếng nói oang
oang?
Phải.
455
Khi Komaba Ritoku và Frenda Seivelun “biến mất”,
Hamazura là người chứng kiến.
Trái ngược với Fremea, người không biết chút thông tin
gì về những người đã mất tích cũng như không thể làm
gì để giúp ích, Hamazura đã có thể thay đổi mọi thứ.
Dù yếu đuối, đau buồn, dù xấu hổ, nếu cậu thay đổi lựa
chọn, có thể họ bây giờ họ vẫn còn sống.
Hệt như điều làm tổn thương Fremea, điều làm cậu lo
sợ không phải Silver Cross hay những kẻ khác. Lí do,
căn nguyên của mọi chuyện đều hằn in cái tên
Hamazura.
Điều cậu làm được không cao quý, không tối thượng và
không phải thứ hoàn hảo nhất.
456
Song, trái tim cậu không phải làm bằng sỏi đá vô tri.
Tìm kiếm.
(…Vì vậy mình sẽ không cho phép một mất mát nào
nữa. Những điều Fremea Seivelun không muốn mất,
mình nhất định sẽ giữ chúng lại. Có là mặt tối Thành
phố Học viện hay bọn cấp cao đi chăng nữa, ta sẽ
không cho phép các ngươi làm đứa trẻ này khóc thêm
bất kì lần nào, dù kẻ thù là ai, dù chuyện gì có xảy đến.)
“Heyo.”
458
“Dù thế đi nữa,”
“Thực tế anh chỉ là một thằng nhân vật phụ. Anh không
phải dạng người có thể đứng giữa sân khấu dưới ánh
đèn rực rỡ. Giả dụ anh Komaba và những người khác
có mặt ở đây, họ sẽ lập tức làm những gì họ phải làm
chứ không có chần chừ lưỡng lự như anh. Họ không
băn khoăn chuyện họ sẽ làm, bởi thế họ mới tuyệt vời.”
Một bức tranh đẹp đẽ mang chút màu sắc dối trá, bởi
Komaba Ritoku là tội phạm và Frenda đã bán đứng
đồng đội. Tuy nhiên, họ không hề lạc lối. Đó là vì họ có
việc cần phải hoàn thành bằng mọi giá, chính điều này
mà họ đã gặt hái được thành quả bằng chính phương
thức của họ.
Cho dù cậu quyết định chuyện gì, mỗi khi nòng súng
chĩa vào đầu là cậu lập tức khúm núm. Cho dù cậu chọn
459
lựa thế nào, mọi chuyện vẫn còn đấy, và sau đó, cậu lại
tiếp tục thắc mắc liệu những điều cậu đã làm là đúng
hay sai.
Tuy vậy,
Nhưng,
Không cần phải diễn tuồng mà chỉ cần nói lên từ đáy
lòng.
460
“…Bọn anh sẽ không ‘biến mất’ một cách dễ dàng thế
đâu. Sộ phận sau cùng của chiến binh không nhất thiết
phải lên thiên đàng. Cho dù mất hết mọi thứ, bọn anh
vẫn sẽ cười tới giây phút cuối cùng.”
“Thật không?”
“Thật.”
“…Ừ.”
461
“Anh hứa.”
Hai ngón tay rời ra, Hamazura cảm thấy gánh nặng trên
đôi vai đã không còn trong lúc đôi mắt cậu dõi theo
Fremea bước vào trong hầm ngân hàng lớn. Fremea
nhìn chằm chằm vào đôi mắt Hamazura liên tục cho
đến khi cánh cửa khép lại.
“…”
“Khi bắt đầu bắn nhau thì sẽ lộn xộn lắm đây. Cho dù
tên quái vật số 1 không tới, cảnh sát tuần tra trên đường
cũng sẽ lập tức chạy sang khi họ nghe tiếng súng. Càng
kéo dài bao lâu chúng ta càng khó trốn bấy nhiêu; cho
nên chúng ta sẽ làm theo kế hoạch ban đầu và cố gắng
cầm cự… ê, Hamazura, sao thế?”
462
“Như thế không được.”
“Nghĩ đến chuyện ngồi chờ viện binh đến là thấy tốn
thời gian rồi. Đúng là chúng ta phải đưa việc bảo vệ lên
hàng đầu. Có thể Fremea sẽ sống sót, nhưng khi cửa
hầm mở ra, nó sẽ khóc khi nhìn thấy xác chúng ta.
Những giọt nước mắt ấy là không cần thiết. Làm như
thế không được, như vậy không thể coi là chiến thắng
được.”
Nâng khẩu Metal Eater M5 lên, tên côn đồ trả lời rành
mạch.
463
nên chúng ta phải đưa đứa trẻ đó về nơi nó thuộc về.
Một thế giới bình thường không gặp bất cứ chuyện nào
đe dọa đến tính mạng, một nơi mà mọi người có thể
cười thật tươi, thật lòng. Nhất định như vậy.”
“Mày không cần phải theo tao. Fremea với tao là hai
mục tiêu duy nhất, chúng sẽ không truy đuổi mày với
Kuruwa nếu hai người có chạy trốn. Hai người có thể
tiếp tục sống để nhìn thấy nụ cười của Fremea, kết cục
như vậy mới gọi là chiến thắng.”
“BỎ CHẠY NGHE HAY GHÊ! NẾU MÀY NGHĨ VẬY THÌ
MÀY LÀM ƠN TÌM GIÙM TAO CHỖ NÀO TAO KHÔNG
THỂ THẤY CÁI MẶT MÀY TRƯỚC KHI LÉO RÉO MẤY
CÂU VỪA RỒI COI!! NƯỚC MẮT TRẺ CON LÀ LỜI
HĂM DỌA GHÊ GỚM LẮM CHỨ ĐÙA!!”
464
“Dám lựa chọn quyết định này; đúng như tao mong đợi,
mày ngày càng giống thủ lĩnh Komaba, vượt qua địa
hạt của một thằng cấp dưới.”
Sau khi xác nhận lại mục tiêu, hai tên du côn nhấc khẩu
súng chống tăng và chuẩn bị đối diện với kẻ địch.
Phần 3
Hamazura và hai người còn lại đặt bẫy trên đường dẫn
đến hầm ngân hàng lớn, chuẩn bị kĩ càng để đấu lại
bằng chiến thuật phục kích.
465
“Sẵn sàng!”
Tiến tới Hamazura, lúc này đang đứng sau khẩu Metal
Eater M5, Kuruwa nói,
“Một hầm ngân hàng chứa các thứ như đĩa dữ liệu hay
đồ cổ phải có phòng đến chuyện này. Khi cả tầng 3 sập
nó vẫn được giữ lại nhờ các cột hợp kim.”
466
“Chuẩn bị đi, Hamazura. Mày là thằng quyết định đánh
đó.”
Giữa lớp bụi mù mịt, một hình bóng lớn xuất hiện. Nó
là một powered suit hai chân. Tay phải nó hình như
đang cầm một cái khiên còn lớn hơn cả thân chính. Cái
khiên cực to và dày, có cảm tưởng như chính powered
suit cũng không thể nhấc lên được. Dưới khiên có bánh
xe, giữa khiên có lỗ với nòng pháo to bằng tay người.
Hơn nữa, nòng pháo hướng lên ngắm Hamazura, ngay
ở hành lang.
Súng máy đục các lỗ trên sàn trước mắt Hamazura rồi
chuyển sang chỗ cậu như cắt cỏ.
“Anh Hamazura!!”
467
và Hanzou chạy dọc theo hành lang trước sự truy đuổi
quyết liệt của khối sắt kia.
“Biết rồi!”
Cậu nhắm vào giữa powered suit cỡ nhỏ phía dưới trên
đống gạch vụn và kéo cò.
“Kuruwa…”
Không chỉ riêng phần vai, cơn đau khó tin ấy còn ăn lan
sang khắp người cậu. Thành tích cầm súng trường
chiến đấu ở Nga trước đây không giúp cậu cầm được
khẩu này cho đúng cách. Nó không được thiết kế để
dùng trên mặt đất.
Nhưng tình thế không cho phép cậu ngồi chờ cho cơn
đau do lức nảy gây ra nguôi đi, cũng như xác định xem
tình hình phía dưới như thế nào.
Bởi vừa lúc cậu định làm thì loạt đạn tiếp tục càn quét.
469
Hamazura không thể đứng dậy. Cậu vẫn còn nằm dưới
đất, cố gắng bò đi để tránh đạn pháo và mặt sàn sụp
đổ, cậu trốn xuống hành lang.
Phát bắn lớn vừa rồi nhất định đã đâm thủng powered
suit cỡ nhỏ. Thế nhưng… có điểm kì lạ. Cú va chạm đã
làm gãy phần kim loại nên cửa buồng lái dày bị mở ra,
tuy nhiên không có người lái bên trong và buồng lái giữ
nguyên tình trạng mở như thế.
470
Những phát súng kế tiếp của cậu hạ gục powered suit
nhỏ với buồng lái mở toang, và như thế, powered suit
nhỏ dừng hoạt động hoàn toàn.
Cách cách cách, hàng loạt tiếng kim loại dẫm xuống
nền vang lên dồn dập.
471
Bên ngoài cửa sổ để mở, giữa không trung đáng lẽ
không có gì, một cái bóng lớn đang lửng lờ. Hình dáng
giống một con bọ ngựa dài 5 mét. Nó không đứng trên
bốn chân với hai càng, mà đứng trên hai chân với hai
tay cùng cặp “liềm”. Đôi cánh trong mờ duỗi ra từ bộ
giáp và vỗ với tốc độ mà Hamazura không thể nhìn ra,
để lại dư ảnh sau lưng.
Thông thường, một đối tượng to lớn bay bằng cặp cánh
nhỏ như thế là điều không thể.
Nó không giống với cánh của một con bướm hay bướm
đêm. Chuyển động đôi cánh tạo ra dòng khí như xoáy
nước, cung cấp thêm lực nâng. Con bọ ngựa được phát
triển dựa trên nền tảng ấy.
472
Powered suit to lớn phóng qua cửa sổ trước khi
Hamazura kịp kéo cò.
Có một vật hình ống xi lanh lớn sau lưng con bọ ngựa,
nó dùng để tích trữ rất nhiều đạn pháo. Chưa hết, phía
trước hai chân trước được chắn khiên thay thế cho hai
càng gập, trên hai tấm khiên còn trang bị thêm hai vũ
khí nhân tạo.
Mặt bên phần khiên các chi trước có một thứ như thế.
Gatling Railgun.
“-má!”
473
Hoảng hồn.
Lực giật không lớn đến nỗi làm trật cổ tay cậu.
Bởi ngay sau đó một cơn bão bằng sắt tràn đến.
474
475
Hệt như sức tàn phá khủng khiếp của khẩu pháo lớn
trong trận đọ súng khi nãy.
Một đường thẳng tấp cắt ngay qua chỗ Hamazura mới
đứng tức thì, để lại một lỗ hỏng đường kính một mét.
Nòng súng xõa ra 4000 viên đạn một phút, xuyên từ
tầng ba xuống đến tận tầng một, khiến một phần tòa
nhà sụp đổ.
Nếu tính đến kích thước nòng, nó không thể xem như
“pháo” được, mà đúng hơn, phải là “súng”. Tuy nhiên,
sức công phá vượt xa bất kì loại súng nào.
Một số powered suit đang tìm cách tấn công thì ngay
lập tức bị thổi tan tác chỉ trong nháy mắt.
476
Five Over.
Modelcase_”RAILGUN”.
Dòng chữ ám chỉ đến số 3 trong bảy siêu năng lực gia
Level 5 Thành phố Học viện, Railgun. Cụ thể hơn, nó là
một powered suit sao chép lại sức mạnh của siêu năng
lực gia ấy, dựa hoàn toàn trên triết lý sử dụng công
nghệ để tạo ra một bản thể vượt trội hơn bản gốc.
Một cỗ máy biết bay đã là ghê gớm, con quái vật này
còn có thể bắn phá hàng ngàn lần trong một phút; sự
khủng khiếp của khoa học lại một lần nữa được thể
hiện.
(…số 3.)
477
Mẫu người máy tối tân và hủy diệt quay đầu, cỗ máy
giết chóc rà quét chung quanh.
Người cậu bắt đầu run, không thể di chuyển dù chỉ một
ly.
Hamazura ngay lập tức bỏ Metal Eater M5, tức tốc nhảy
qua chấn song hành lang tầng ba không một chút do
dự.
478
Tiếng nổ phát ra, đạn Gatling railgun bắn trật sít sao,
biến nền và tường bên đối diện hành lang thành cát bụi.
Nếu tiếp tục làm thêm các thao tác phụ, có khi cậu sẽ
tránh bị nhắm.
Nhưng chuyển xảy đến tiếp theo dập tan hoàn toàn suy
nghĩ ngây thơ ấy.
479
Trước khi cậu kịp sợ hãi, Five Over đã đứng sẵn đó. Nó
lơ lửng trên không, không đếm xỉa đến việc toàn bộ
hành lang đã bị chính đạn của nó phá hủy. Sóng siêu
thanh tập hợp không khí lại để cung cấp lực cho đôi
cánh trong mờ.
“…hua…keke…”
“…két…zít…zzzack…”
Hắn trở lại được bằng cách dùng đến chức năng đó?
480
Hay một tổ chức thứ ba nghĩ hắn “vẫn còn dùng được”
và ném hắn trở lại chiến trường? Quan sát hắn, người
ta dễ dàng nhận ra chẳng có chút ý chí chiến đấu nào
trong giọng nói Silver Cross so với hắn lúc trước.
Cách!! Sau tiếng máy kêu, các nòng súng bó vào nhau
bỗng nhiên tẻ ra và tự động di chuyển.
“Cái…”
Khẩu súng mất đi khả năng bắn rát, các viên đạn có thể
xuyên 3, 4 lớp ô tô đang đục tổ ong tầng hai liên hồi.
481
và để không bị đè chết khi tầng hai sụp xuống. Lỗ thủng
sâu tới vài mét; sau một tiếng “thịch”, Hamazura đáp
xuống tầng 1.
Cơn đau thấm khắp người, vặt kiệt hết oxy trong cơ thể
cậu.
“Ku…ha…!!”
Dù vậy, như thế vẫn còn tốt chán. Nếu không có giáp
bảo vệ từ Dragon Rider, có lẽ cậu đã không sống sót
sau cú tiếp đất bằng chân.
Cậu không rảnh một giây nào để quan tâm đến máu
chảy từ trong miệng ra.
482
(Nếu không xử tên này, mình sẽ không có thời gian để
đánh với mấy con powered suit khác. Nhưng nói thì dễ,
mình không thể bắn hạ nó được. Hơn nữa, khẩu súng
đó giờ không còn trong tay nữa rồi.)
Cậu chỉ còn lại hai băng đạn dày như từ điển kim loại.
Dù sở hữu các viên đạn lợi hại, nếu không bắn được
chúng thì sẽ không gây được bất cứ sát thương nào.
Cậu có khả năng chế tạo súng, nhưng thật quá khó để
tạo ra súng trong tình thế cấp bách hiện giờ. Nếu cậu
dùng vũ khí kém hơn để thay thế, thuốc súng sẽ nổ
banh xác Hamazura nếu cậu dám kéo cò khai hỏa.
Hiển nhiên các loại súng ngoài Metal Eater M5 ra, như
súng ngắn hay súng trường bán tự động, đều hoàn toàn
vô dụng.
483
Làm cách nào cậu có thể chống lại nó đây?
“…?”
Thở một hơi dài, Hamazura dấy lên một mối nghi ngờ.
(Tại sao…)
Làm sao lớp cửa dày của hầm có thể chịu được những
đợt bắn liên thanh như sấm sét ấy?
484
“KHỐN KIẾP!”
Cắn răng chịu đựng cơn đau, Hamazura lết tới trước.
485
đến cả cái mặt chúng ta cũng không chường ra được
khỏi chỗ nấp nữa chứ đừng nói chuyện khác.”
Nếu muốn mọi người bình an vô sự, cậu phải tiêu diệt
Five Over, nhưng nếu muốn tiêu diệt Five Over, cậu
phải liều mạng.
486
“Xùy, nếu chúng ta giữ nhịp độ trận đánh và chiến đấu
theo một kế hoạch, sẽ khoảng 10 phút; nhưng nếu nó
chuyển sang ‘ưu tiên tiêu diệt’ thì chúng ta coi như
xong.”
“Thế là đủ rồi. Làm đi, nhưng nhớ liệu sức. Nếu thấy có
gì bất ổn thì mau chóng chạy trốn.”
“Và sau khi chặn không cho nó tiến tới xong thì chúng
ta làm gì? Với tình thế hiện giờ, ngay đến Metal Eater
M5 cũng không thể hạ gục con bọ ngựa điện đó. Chúng
ta không có gì hơn hỏa lực của nó cả.”
“…Nếu đã như vậy, chúng ta chỉ còn cách dùng hết tất
cả hỏa lực mà chúng ta có.”
487
“Nếu nơi này là khu ẩn nấu, chắc chắn sẽ có những thứ
khác ngoài vũ khí được thu thập, đúng không? Chăn
gối, thức ăn và vâng vâng. Để Kuruwa-chan lo việc này.
Đường dẫn ga và điện vẫn hoạt động nên tủ lạnh và
nhà kho cũng hoạt động luôn có đúng không?”
“Chuẩn luôn.”
Bị quăng lại câu trả lời như đùa từ một câu hỏi giỡn
chơi, Hanzou á khẩu không biết nói gì.
488
Phần 4
Five Over.
Modelcase_”RAILGUN”.
Powered suit với cái tên trên bay qua hành lang đổ nát
và chầm chậm đáp xuống tầng 3. Nguyên gốc mục đích
khả năng bay cực cao của nó là để cho phép powered
suit tránh đáp lên địa hình không bằng phẳng gây ra bởi
khẩu Gatling Railgun. Cho dù ở trong một căn phòng
chật hẹp hay cơn bão ngoài nhà, nó vẫn giữ nguyên vị
trí trong không trung như thể đứng trên một điểm tựa
vô hình.
AI đã tìm kiếm khắp tòa nhà năm lần, và đến lúc này nó
vẫn không thấy bất cứ dấu hiệu nào của Fremea
Seivelun.
Những nơi rada của nó không quét được khá ít, vì vậy
số vị trí có thể trốn được giảm đi đáng kể.
Nơi đầu tiên nó nên kiểm tra là hầm ngân hàng lớn ở
tầng 3.
489
Nếu Fremea không có trong đấy thì cũng không thành
vấn đề.
Kể cả khi mục tiêu tháo chạy sang tòa nhà khác, chuyển
động của đối tượng cũng sẽ bị phát hiện bằng chức
năng “tìm kiếm kĩ” được kích hoạt đều đặn.
Hay nói cách khác, nếu tiếp tục tìm kiếm như thế này,
công sức của nó sẽ không phung phí và nó sẽ sớm tìm
ra mục tiêu.
Nói chính xác hơn, trong lúc thực hiện “tìm kiếm kĩ”, nó
bắt được ảnh vài người nấp sau một góc khuất.
Hai người.
Mức độ cảnh báo thiết lập ở mức “phải bị tiêu diệt”. Đối
với AI, nó tương tự như Hanzou và Kuruwa, những kẻ
đã tấn công nó.
Từ điểm mù, cậu chỉ chìa nòng súng ra, bắn một viên ở
góc thấp nhất có thể rồi biến vào lại trong góc.
Hamazura lo lắng đứng sát tường sẽ khó lòng di
chuyển khẩu súng, nhưng tiến trình diễn ra suôn sẻ
không dính một lỗi nào, và lực dội tê người từ Metal
Eater M5 không làm cậu dính chấn thương.
491
Ai nhìn thấy cũng phải ngạc nhiên thốt lên, nhưng
người máy AI không có khả năng nhận xét cao cấp ấy.
Sau khi xét qua việc tiết kiệm đạn và lối đi hiện thời, AI
đi đến quyết định,
Mục tiêu dường như chú ý thấy các chuyển động quặt
quẹo bất thường của hai thanh càng bọ ngựa.
Hình ảnh bên kia bức tường lập tức nằm xuống, vừa
lúc khẩu Gatling railgun bắt đầu bắn. –vù vù vù-vù vù-
vù vù vù!! Các viên đạn lao đi với vận tốc siêu thanh,
thổi tan lớp bảo vệ yếu ớt kia.
492
Loại AI này luôn muốn “kết liễu mục tiêu bằng hành
động đơn giản” bằng mọi giá. Five Over tiến tới, so sánh
với các vũ khí dạng người khác, nó giống một tên lửa
tự tìm mục tiêu đa năng hơn.
Thông qua cách thức hoạt động không suy nghĩ linh
hoạt ấy, người ta dễ dàng nhìn ra ý đồ những người
điều khiển Five Over.
Và Five Over sẽ đáp trả lại những kẻ dám lao lên chống
lại nó bằng khẩu Gatling railgun.
Thế nên,
Càng phải con bọ hung nhắm mục tiêu không sai một
ly.
Ngay lúc đó, bộ “tìm kiếm kĩ” nhận được phản hồi. Có
một ai khác cách sau lưng nó chục mét. Một người khác
đang đẩy xe thức ăn tới trước với vận tốc ngang tốc độ
ô tô, bên trên chất hai thùng với kích thước khác nhau.
Hết thảy các loại quả như táo và cam đã bị nghiền thành
bột, các phần còn lại bắn tung tóe bên ngoài hộp. Lo sợ
chúng sẽ phát nổ, AI không bắn bay hết mọi thứ trong
hộp.
494
Five Over tiếp tục lấy thông tin mức độ nguy hiểm.
Tất cả trái cây lăn khỏi hộp đều bị cắt làm đôi, với người
ngoài cuộc, điều này thật đáng ngờ. Tuy nhiên, dựa
theo tiến trình xác định vật thể theo mức độ nguy hiểm,
nó hoàn toàn bỏ qua chúng.
Vẫn còn các “vật thể lạ” khác nằm rải rác xung quang
với mức độ nguy hiểm chưa xác định.
Hamazura Shiage.
Ngay khoảnh khắc ấy, cậu cười. Tiến trình suy nghĩ của
AI không thể lí giải được, nhưng nó hiểu một chuyện
khác – rằng đối tượng đang cầm một thứ gì đó, một thứ
nối với dòng diện 100V tới thiết bị nội trợ.
495
Thiết bị chiếu sáng điện từ.
Đống kim loại kết lại thành một khối hình kèn trumpet,
che chắn hết Metal Eater M5 và hiển nhiên chĩa tới
trước.
Tuy nhiên,
Rốt cuộc,
AI xác nhận rằng đấy chỉ là “một kết quả có thể xảy ra
bằng một hành động đơn giả”. Căn cứ thực hiện hành
động này là lí do làm cho Five Over trở thành vũ khí.
496
Thành ra,
Vốn dĩ.
Con người không thể nào chủ động đối đầu với con quái
vật này mà không có niềm tin ấy được.
Five Over đã bắn nát hết tất cả các hộp trước mặt, bên
trong chúng chứa một lượng lớn trái cây đã cắt đôi. Tiếp
đến, chuyện “kì lạ” xảy ra. Khẩu súng trường chống
tăng Metal Eater M5 bắn vào nó.
497
Nửa số trái cây đã bị tán thành bột, nửa còn lại nằm la
liệt khắp nơi.
Điều đáng nói ở chỗ, vật thể được nhét bên trong số
trái cây là những “đầu đạn chỉ lên trời” sau khi rơi
xuống.
Metal Eater M5 phải ở sát Five Over nếu muốn tiêu diệt
nó.
Nhắc đến cháy nổ, hầu hết người ta nghĩ đến hỏa hoạn.
Chẳng hạn,
498
Sớm hơn càng của Five Over, nhanh hơn Gatling trước
khi nó kịp bắn tan xác Hamazura thành mảnh vụn, sóng
điện từ đã lan tỏa ra xung quanh.
Cảnh tượng giống như một vụ nổ thực sự, một cơn bão
tàn phá bùng lên khắp mọi nơi.
“Khốn kiếp!”
“Đối tượng” cầm thiết bị đèn điện tử vội vàng cúi xuống.
499
Tia lửa vàng bắn ra từ lớp giáp.
Các vết nứt xuất hiện trên bề mặt giáp, mỗi bước đi của
powered suit phát ra âm thanh nứt gãy, cho đến khi trần
nhà đột nhiên đè xuống nó. Những pha bắn trật của
Five Over đã gây ra thiệt hại đáng kể lên trần.
Một giọng nói con người với cảm xúc của chính họ.
Phần 5
501
(…Dù siêu may mắn là không có ai bên trong tòa nhà,
chắc chắn chuyện này có sự nhúng tay của “bọn cấp
cao”.)
Kẻ xuất hiện không phải nhân viên văn phòng hay bảo
vệ tòa nhà.
“…Là, số 1…?”
Siêu năng lực gia tóc trắng mắt đỏ đang dựa vào một
thiết bị hiện đại giống như cây nạng. Accelerator trông
có vẻ vội vàng, hắn nhìn lên Kinuhata đang giũ lắc các
mảnh thép.
502
“Và ý của anh là gì?”
“Hiện giờ, bọn chúng đã đưa nó lên hàng tuyệt mật theo
tình hình cuộc chiến. Tất cả bọn chúng đứa nào cũng
tiền với tiền mặc kệ thông điệp nói gì. Thông điệp tất cả
các tổ chức liên quan đều bí mật, tìm hiểu chỉ tổ phí thời
gian… nói chung, tụi Freshmen có vẻ không được hỗ
trợ hoàn toàn từ bọn cấp cao.”
503
“Ừm…maa.”
Phần 6
“Hamazura!!”
504
“Mày nói gì thế Hamazura, con bọ ngựa điện đã…”
“Five Over không phải powered suit duy nhất ở đây. Một
số bị quét trong trận đánh vừa rồi, nhưng một số con
vẫn còn đó!!”
505
“Nhưng chẳng còn thứ khác có thể ngăn chặn powered
suit không người lái.”
Kuruwa, chủ của nơi này, biết rõ vật dụng nào được cất
giấu ở đâu.
Cách cách cách, tiếng hành quân dồn dập vang đến từ
hướng đằng kia.
506
Phần 7
507
(…Giờ là thời đại máy móc không người lái, chẳng lẽ
không thể giao mấy việc này cho chúng sao?)
Tuy vậy, nếu bước chân vào khu hoạt động của các bộ
giáp không người lái, rất có thể cô ta sẽ ăn đạn lạc.
508
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…một âm thanh lạ vang
khắp màn đêm.
Một cyborg.
Tích lũy hàng ngàn cánh tay, các “đầu súng” không chỉ
bắn Bomber Lance, mà còn tác động đến “mọi thứ chảy
bên trong vùng không gian xác định”. Giống như tạo
giáo nitrogen, năng lực này tạo ra vùng không gian hấp
thu nitrogen, từ đấy dễ dàng vận dụng sức nổ từ lượng
nitrogen được hấp thu theo ý muốn.
Sức mạnh này không còn thuộc phạm trù năng lực
Level 4 nữa.
509
Bên cạnh đó, bản thân Kuroyoru không hứng thú với hệ
thống xếp hạng lỗi thời đấy.
Thân hình màu trắng tựa vào cây nạng hiện đại đứng
đối diện cô.
Accelerator.
510
“Nhưng ngươi cẩn thận hơn ta tưởng nhiều, hay cuộc
chiến vừa qua làm ngươi thay đổi tánh tình? Đi hít ngửi
thông tin chỉ để tiết kiệm cái nguồn pin mạng sống của
ngươi, đây rõ ràng khác hẳn với tiến trình suy nghĩ mà
ta biết. Ta cứ đinh ninh ngươi sẽ phung phí năng lượng
để bay thẳng tới chứ… nhờ ngươi mà công việc của ta
có thể sẽ trễ nải.”
“Ả?”
Nơi ấy.
512
Có một tên Level 0 vẫn trừng trừng nhìn ta bằng cặp
mắt quả quyết cho đến bây giờ, Accelerator nghĩ.
Lời đáp trả cho câu hỏi của Accelerator cực kì đơn giản.
Cô đổi giọng.
“…”
513
Ngôn từ Kuroyoru dưới tác động đặc biệt của một phần
ý nghĩ Accelerator trở nên giống hàng thật, cũng bởi
khẩu vị nghèo nàn của bọn cấp cao Thành phố Học
viện. Hắn bây giờ chẳng khác gì đáng nói chuyện với
chính bản thân hắn.
Những thứ vũ khí nhung nhúc kia vốn dược phát triển
như “thiết bị nhân tạo thay thế cơ quan chức năng”.
514
Những thứ gần như sinh vật sống ấy có thể phát triển
thành một phần nhất định trên thân thể, dù hình dạng
kích thước cơ thể ra sao.
Cách nói đó, lối suy nghĩ đó là cách thức hoàn hảo để
đánh bại Accelerator.
515
“Nào, ngài số 1, ngươi tính làm gì? Kihara Amata mới
chỉ dùng nắm đấm con người, vậy nếu là Bomber Lance
của ta, tất cả sẽ kết thúc trong một nốt nhạc. Nếu không
muốn chết thì xông lên đi. Ta sẽ đập ngươi xuống rồi
nghiền nát ngươi.”
Rắc rắc rắc!!! Hàng ngàn cánh tay vào thế sẵn sàng.
Có hàng chục ngàn cách tấn công. Bằng cách xác lập
đầu vào là “giá trị Kihara” đã từng khiến cho Accelerator
đau đầu, cô ta nhất định sẽ thắng được lớp phản hồi
của hắn.
Ngay lúc ấy, siêu năng lực gia Level 5 mạnh nhất Thành
phố Học viện ra tay.
“…Hừm.”
Hắn thở dài rồi di chuyển sang bên giống như nhường
đường.
Hoặc có thể,
517
Trong khi Accelerator đã từ bỏ con đường ấy.
“…?”
518
“Ý ngươi muốn nói ta không thể điều khiển được từng
này cyborg?”
Accelerator không trả lời câu hỏi của đối phương, hắn
tiếp tục nói bằng giọng thiếu kiên nhẫn với vẻ mặt không
quan tâm,
(Five Over…?)
519
Tiếng súng ngưng phải chăng xác nhận quá trình tiêu
diệt đã hoàn tất?
Thế có nghĩa.
520
Các viên đạn bay tới cô ta ở tốc độ 4000 viên một phút,
mỗi viên đều mạnh hơn railgun của số 3.
Hai khẩu Gatling railgun hai bên con bọ ngựa điện bắn
vào các “cánh tay” sau lưng Kuroyoru. Cặp càng như
hai lưỡi liềm mời gọi tử thần, mỗi nhát gặt đủ sức cắt
vũ khí của siêu năng lực gia kia như người ta gặt lúa.
“Khốn…KKKKKKKÍÍÍÍÍÍÍÍÍÍẾẾẾẾẾẾÊẾẾẾẾẾẾẾẾẾẾẾP
PPPPPPP!!!”
Cho dù thế đi nữa, đối diện với hai lưỡi liềm súng,
Kuroyoru phản ứng lại tức thời.
521
Cô ta di chuyển hàng trăm “cánh tay” còn lại để tạo một
Bomber Lance cỡ lớn. Cơn bão sinh ra từ việc điều
khiển áp suất phản các viên đạn trở lại, và một cơ số
lớn những cây giáo vô hình va chạm trực tiếp với các
tia railgun tạo ra một sự tàn phá ngoài sức tưởng
tượng, sinh ra hàng loạt cơn bão. Kuroyoru thậm chí
còn cho rằng khối khí nén ấy không đủ cứng nên cô ta
đặt thêm nhiều cánh tay ra trước tạo thành khiên.
(Sẽ được.)
522
Cơ sở của tiến trình suy nghĩ trong cô ta.
“Nếu ngươi muốn lấy thủ làm công, ngươi phải phản
hồi trước. Chuyển đổi vector bằng cách tập trung lên
một vùng nhỏ không thể nào trụ được trước đòn tấn
công diện rộng, đúng không? Dám bỏ lớp khiên và dùng
số giáo để cản mưa đạn, trông ngươi giống như đang
chơi trò tung hứng.”
“…!?”
“Nếu muốn thiên về tấn công, ngươi phải thẳng tay tàn
sát mọi thứ. Nếu ngươi tự hào có trong tay sức mạnh
như thế, ngươi sẽ lợi dụng nó tấn công chớp nhoáng
trước khi những hiểm nguy khác tìm đến ngươi.”
Hiệu ứng bất lợi khi không thể nào vượt qua.
523
Hay khi mạng sống lâm nguy.
Phần 8
524
Powered suit trước mặt Accelerator mở cửa sập, bên
trong hiện ra khuôn mặt Hamazura.
“Đống còn lại đã bị con nhân bản phiền phức kia xử rồi.
Nhưng mà, ngươi hạ hai tên quan trọng nhất, thế nên
chỉ là vấn đề thời gian. Nếu ngươi dùng được thứ này
thì coi như bản gốc bỏ của.”
525
“Ngươi còn có thể xử lý thông tin không?”
“Ngươi nghĩ thế nào khôn ngoan hơn, nghĩ ra cách làm
hay tự làm ra từ con số không? Nói luôn là cách sau
buộc phải sửa lại tất cả các bộ phận máy móc.”
“…Cứ như đưa dụng cụ nhà bếp cho một phụ nữ biết
nấu và ngồi hóng một bàn thức ăn gia đình đầy ấp hử?”
“Cuộc nổi dậy của bọn Freshmen coi như chấm hết,
phải không?”
“Ta cũng muốn vậy, nhưng chúng ta cần phải giấu hết
vũ khí trước khi Anti-Skill tới, nếu không Kuruwa-chan
sẽ gặp nhiều phiền phức.”
Cyborg.
Máy móc.
527
Nói cách khác,
“…Ha.”
100+ “cánh tay” vừa nối lại với nhau tức thì và bắt đầu
di chuyển.
Mà là Fremea Seivelun.
“HAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHA!!!”
Một lượng khí lớn hòa lại với nhau tạo thành một cây
giáo kì vĩ dài hàng trăm mét. Hướng nhắm cũng lệch
528
một cách kì lạ; Fremea chắc chắn ở tầng 3, nhưng giáo
Kuroyoru lại nhằm xuống mặt đất, cứ như cô ta cố tình
nhắm xuống tầng 1.
529
Ngay lúc ấy,
Hamazura Shiage cảm thấy hối hận. Cậu hối hận vì cho
rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi cởi bỏ khỏi powered
suit; cậu hối hận vì đã biết Kuroyoru Umidori tàn độc
thế nào mà vẫn để cô ta giáng đòn chí tử xuống một
đứa trẻ; cậu hối hận vì cậu đã có thể đặt dấu chấm hết
cho chuyện này mà không phải giết quá nhiều người,
thế nhưng cậu lại chọn phương thức rườm rà dư thừa
nhất; cậu hối hận vì người gặp nguy hiểm không phải
cậu, mà là Freema, người đặt hết niềm tin nơi cậu.
Cơn tức của Accelerator vượt đỉnh điểm, hắn tức giận
đến nỗi chế nhạo lối sống nước đôi của Kuroyoru.
Chính cuộc nói chuyện thừa thãi đó đã lấy lại bản chất
cô ta, và trong tình thế này, hắn thực sự buộc phải “tấn
công” cô ta. Hắn chỉ biết tức giận vì hành động sắp thực
hiện.
(…Khốn kiếp…)
530
Hamazura nghiến răng và lao đến hòng ngăn chặn
Kuroyoru, nhưng đã quá trễ. Với lại, dù mặc bộ đồ đặc
biệt, Hamazura cũng khó lòng làm tấm khiên chịu đòn
nếu không có Five Over.
(…Vậy là rốt cuộc, một nhân vật hỗ trợ như mình không
thể nào kết thúc mọi chuyện như một anh hùng!!)
Cậu chỉ biết đưa mắt nhìn cơ hội cuối cùng vuột mất
khỏi tay. Cậu bị cuốn vào dư chấn cơn bão, từ từ nhắm
mắt lại.
Đám mây tuyệt vọng đang phủ hết tầm nhìn Hamazura.
Cậu cảm thấy mọi nỗ lực đến thời điểm bây giờ đã hoàn
toàn bị dập tắt bởi đòn đánh kia.
531
Cậu đã chọn sai điều kiện và đánh mất chiến thắng.
“KKKHHHHHHHỐỐỐỐỐNNNNN
KIIIIÍÍÍÍẾẾẾẾẾẾẾPPPPPPPPP!!”
Hamazura chú ý.
532
Âm thanh cây giáo lao đi.
(Cái gì…?)
“Cây giáo” đích thật xuất hiện mới đây. Nó dài đến hàng
trăm mét, tạo thành bằng cách nén không khí lại với
nhau một cách phi thường. Không còn nghi ngờ gì nữa,
khối khí chết chóc sẽ chẻ nát tòa nhà.
Tuy nhiên,
Trong thực tế, tòa nhà Fremea đang trốn bên trong
không hề bị xây xước.
533
Chính một chàng trai.
Kamijou Touma.
Cậu xoay cánh tay phải với thứ sức mạnh khó cắt nghĩa
nhất trên thế giới và nói với Hamazura cùng Accelerator
một cách tự nhiên.
534
PHẦN KẾT: BỮA TIỆC GIẢN DỊ VÀ MÂY ĐEN ĐƯỢC
MỜI GỌI. WITCH.
Thoạt tiên, Fremea hốt hoảng khi nhìn thấy cánh cửa bị
giựt tung từ bên ngoài, nhưng chốc sau gương mặt cô
bé ngập tràn hạnh phúc vì nhìn thấy Hamazura. Cảm
thấy an tâm sau một khoảng thời gian chìm trong lo lắng
liên tục khiến Fremea ngã khuỵu, nhưng Hamazura đã
kịp thời tóm cô bé. Cô bé òa khóc và ôm cậu thật chặt.
“Xin lỗi đã đường đột nhảy vào, nhưng chỗ này xảy ra
chuyện gì thế?” Kamijou hỏi.
Accelerator dựa vào cây nạng, nhíu mày một cách bực
bội rồi nói.
535
“Thế ra ngươi không đến đây vì quan sát mọi chuyện
từ xa?”
“Ta cuối cùng cũng về lại Thành phố Học viện sau một
thời gian thật dài, thế mà mọi thứ trông khá ồn ào, vì
thế ta quyết định đi kiểm thử tra vài vòng xem sao.”
Mặt khác, Hamazura dường như rất hứng thú với tay
phải của Kamijou, cậu cứ chằm chằm nhìn vào nó.
“Này, cho tao hỏi cánh tay phải của mày chút. Mày có
thể vô hiệu hóa sức mạnh người khác không?”
536
“Ồ, đúng rồi. Với mày thì nó chẳng khác gì nắm đấm
trong trận đánh giữa các Level 0, mày không thấy được
cũng phải.”
“Chuẩn bị?”
537
Biểu cảm gương mặt Accelerator và Hamazura Shiage
thay đổi.
“…Chuyện tao sắp nói nghe cực kỳ ngu học, nhưng liệu
mày có tin tao không?”
538
Kamijou im lặng một hồi, và rồi lại lên tiếng sau khi nghĩ
được những gì cần nói.
“Nếu ta nói cho các người biết rằng có một tập các định
luật có thể tạo ra những hiện tượng siêu nhiên nhưng
hoàn toàn khác hẳn so với sức mạnh siêu năng lực phát
triển bằng khoa học của Thành phố Học viện, thì các
người nghĩ sao?”
“Hả?”
“…”
539
“Ma thuật, hở?” Accelerator lẩm bẩm.
Kamijou ngạc nhiên vì hắn biết khái niệm ấy, nhưng rồi
cậu tiếp tục.
Kamijou bắt đầu nói nhiều hơn, nhưng đột nhiên cậu
dừng lại.
Lí do đơn giản.
Một bàn chân nhỏ đá lên từ sau lưng cậu, đập mạnh
vào phần giữa hai cẳng chân.
“Ứ-ứ…!?”
540
sao? Thiệt tình, anh nghĩ anh đã làm cho bao nhiêu
người phải khóc rồi?”
Một cô gái nhỏ đứng đó. Cô gái tóc vàng trông khoảng
12 được hộ tống bởi một số lượng lớn đàn ông mặc đồ
đen. Cách phối màu trên bộ áo cánh, váy và tất sang
trọng khiến cô nhìn giống cây đàn piano cổ.
“Tôi sẽ giải thích phần còn lại. Anh lấy thời gian đấy mà
ngồi suy nghĩ lời xin lỗi tới những người con gái mà anh
đã khiến họ khóc đi.”
541
Accelerator và Hamazura sau khi họ nghe Kamijou nói
xong.
542
LỜI BẠT
Gửi đến những ai đã lần đầu mua một trong các cuốn
sách của tôi cũng như những ai mua hết tất cả các đầu
sách của tôi cho đến bây giờ: chào mừng các bạn.
Chủ đề lần này là công nghệ vượt qua một ranh giới
khoa học nhất định, chủ yếu lần này toàn là các
powered suit và một cyborg hoành hành khắp truyện.
Thế giới truyện được chia thành phe khoa học và phe
phép thuật, nhưng Thành phố Học viện vượt xa ranh
giới định nghĩa cơ thể con người vì hai lí do. Thứ nhất,
vấn đề họ gặp phải bây giờ đã ở tầm vóc quá lớn. Thứ
hai, sau khi chiến thắng cuộc chiến, họ đã phá hủy cán
cân thế giới.
543
Giờ nói về Five Over. Tôi cảm thấy mẫu người máy này
là một thứ đi ngược lại với lí thuyết chiến đấu.
Mặt khác, số 3 có một bức tường với tên gọi Danh sách
Tham số.
Tôi nghĩ thế giới này đang dần trở thành trận đấu giữa
chức năng máy móc với sự khéo léo của con người.
Bên nào mạnh hơn, và ưu thế của bên giỏi hơn giữ
được trong bao lâu? …Lúc này, tôi không biết số 3 sẽ
giữ được vị thế của mình tới khi nào.
544
Cyborg trong tập này có thể hơi khác một tí so với
những gì các bạn, các độc giả, hình dung, nhưng cô ta
có được tạo hình như thế qua tiến trình sau: tôi thoải
mái thiết kế cơ thể vật lý -> tôi thoải mái thêm cánh
chim, mang cá hay bất cứ thứ gì tôi thích -> tôi sẽ quyết
định đặc điểm mong muốn nhất cho Thành phố Học
viện.
Tiện đây nói luôn, tôi nghĩ dạng cyborg chuẩn thay vì
tay giả hay nạng máy xuất hiện lần đầu tiên trong truyện
ngắn Railgun của Ryougo-san (tác giả Baccano và
Durarara).
Khi viết mạch truyện chính, tôi đã muốn mang một con
cyborg vào, nhưng tôi nghĩ để cyborg đi loanh quanh
trong Thành phố Học viện sẽ xáo trộn cán cân sức
mạnh, nhưng nhờ ông ấy, tôi mới quyết định được.
545
Thiết nghĩ một sự kiện như thế này diễn ra trong thành
phố có mặt Nayuta-chan cũng không sao hết, thế nên
tôi có cho mình một cyborg đã được chỉnh sửa phù hợp
cuộc chiến, trái ngược với tư tưởng của người sáng tạo
ra cyborg.
Một trong số các cyborg có thể biến đổi ngoại hình cùng
với các khu vực mà sức mạnh cô ta có thể được sử
dụng trong khi bố trí lại phần bên trong cơ thể cô ta, một
cyborg khác là powered suit biến đổi các thứ nằm bên
ngoài cơ thể hắn và tối ưu phần não bộ bên trong. Như
đã được đề cập trong truyện, khó mà có thể phân biệt
rõ ràng giữa hai loại. Các bạn độc giả thấy có khó chấp
nhận không?
Tôi mong các bạn sẽ lật trang bìa tập tiếp theo.
- Kamachi Kazuma-
547