Professional Documents
Culture Documents
Hộ
Chuyện xảy ra vào khoảng thời gian Souma vừa trở về từ Liên minh phương
Đông, đã lập tức bay đến dinh thự cũ của cựu vương Albert trên lưng Naden, và cực
kỳ lo lắng chờ đợi những đứa trẻ ra đời.
Hakuya lúc ấy ở lại lâu đài, giải quyết đống “quà lưu niệm” mà Souma mang về.
“Em đã về, thưa thầy!” Tomoe ríu rít.
“Mừng người đã về, thưa Tiểu Thư. Tôi mừng vì người an toàn.”
Hakuya chào hỏi Tomoe thật nồng ấm, xoa đầu vỗ về em ấy. Rồi anh ấy nhìn
hai người đằng sau cô bé.
“Đây ắt hẳn là hai người mà con đã mang về cùng từ Liên minh phương Đông.
Ngài Ichiha Chima của Công quốc Chima, và Tiểu thư Yuriga Haan của Vùng Thảo
Nguyên Malmkhitan, đúng chứ? Một con kui đưa tin từ Bệ Hạ đã báo cho tôi biết về
tình huống này. Tôi là Tể Tướng của đất nước này, Hakuya Kwonmin.”
“T-Tôi là Ichiha Chima. Xin nhờ ngài chiếu cố.”
“Tôi là Yuriga Haan. Thật vinh dự khi được quen với ngài, ngài Tể Tướng.”
Ichiha hơi nhút nhát, trong khi Yuriga thì bạo dạn.
Dù Ichiha dễ bị nhận ra hơn, song cũng không khó để thấy rằng Yuriga cũng
đang căng thẳng. Lý do cô bé bạo dạn như vậy là để thể hiện một bộ mặt mạnh mẽ.
Hakuya cười nhẹ, nói với hai đứa trẻ, “Không cần thiết phải chào hỏi lịch sự như
thế. Các vị là bạn học của em gái của Bệ Hạ. Cứ thoải mái gọi tôi là Hakuya.”
Ichiha trông lo lắng. “Đ-Được ạ, thưa Ngài Hakuya.”
“Cứ vậy đi,” Yuriga nói.
Tomoe nhìn qua cô bé. “Ah, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu được gọi tên
ngài ấy trống không nhé. Cậu phải gọi là thầy Hakuya khi ngài ấy dạy cậu đó,
Yuriga.”
“Tại sao lại nói điều đó với riêng tớ?! Ít nhiều gì tớ cũng hiểu phép tắc thông
thường đó mà!”
“Cậu thế thật à...?”
“Cậu nghĩ tớ là như nào vậy?!”
“Chắc giống vầy?” Tomoe nhìn Yuriga trân trân.
“Đừng có nhìn tớ như vậy, nít ranh!”
Tomoe không thể trả lời ngay bởi Yuriga đã lao đến kéo má cô bé. Tomoe hẳn
đã hiểu việc Yuriga dễ giận rất vui, bởi cô bé đang cười dù bị Yuriga kéo má.
“Đ-Đợi đã, hai người! Ngài Hakuya vẫn còn đang trước mặt đó?” Ichiha cố can
thiệp, nhưng lại không đủ bạo dạn để có uy trong tiếng nói, nên thành thử hai cô bé
đều không nghe cậu.
Hakuya nhìn bộ ba ồn ào trong sự ngạc nhiên.
Vậy là... cô bé có cả biểu cảm như thế nữa. Tiểu công chúa khép kín và e thẹn
với mọi thứ lại có thể vui đùa như mọi cô bé cùng tuổi khi ở cùng Tiểu thư Yuriga và
Ngài Ichiha.
Khi anh ta nghĩ kĩ lại thì, cho đến giờ xung quanh Tomoe toàn là người lớn. Cả
ở trại tị nạn và kể từ khi bước chân vào lâu đài, cô bé bị vây quanh bởi những người
lớn tuổi hơn như Souma, và Liscia, và Hakuya, nên cô bé không có bạn ở tầm tuổi
mình.
Nhưng giờ thì Ichiha và Yuriga đã ở đây, giải thích lý do tại sao Tomoe có thể
chơi đùa vui vẻ đến vậy.
Dù gì đi nữa... Mình mừng là cô bé có thể sống với chính mình. Hakuya nghĩ với
một nét nhã nhặn trên gương mặt.
“Giờ thì nghe đây!” Yuriga nói như ra lệnh. “Tớ lớn hơn hai cậu đó hiểu chưa?
Lễ phép chút đi.”
“Whaaa? Nhưng Yuriga, cậu chỉ lớn hơn tớ có chút thôi,” Ichiha phản đối .
“T-Thì, tớ sẽ lớn hơn nữa! Bằng cách này hay cách khác!”
“Tớ nghĩ Ichiha sẽ trở nên cao lớn hơn thôi,” Tomoe phản bác. “Chị Mutsumi và
các anh chị em của cậu ấy đều to lớn mà.”
“C-Cậu nghĩ vậy sao...?” Ichiha hỏi đầy hy vọng. “Tớ cũng muốn thế.”
“Đợi đã! Cậu cũng nhỏ con mà, Tomoe! Cậu không định bé tí như thế mãi chứ?”
“Murrgh. Chị lớn Liscia có dáng rất đẹp. Tớ chắc chắn sẽ được như chị ấy...”
“Cậu là con gái nuôi của cựu vương và nguyên hậu nhỉ?” Yuriga đáp trả. “Dáng
của chị gái nuôi của cậu thì liên quan gì chứ.”
“Nó có đó! Ngày nào đó tớ cũng sẽ nảy như chị Juna vậy...”
“Um, cuộc trò chuyện dần trở nên kì lạ quá đó. Chúng ta dừng nhé? Mấy cậu có
nghe không?”
Trong lúc trông bọn trẻ không ngừng làm ồn, Hakuya ấn tay lên trán.
Anh rất vui khi thấy Tomoe trở nên năng động. Tuy nhiên, anh không ngờ rằng
cả ba quá hiếu động như như thế.
Mình tin rằng Bệ Hạ quyết định mình sẽ phụ trách việc giáo dục họ cho đến khi
họ có thể đến trường vào mùa xuân tới. Riêng tiểu thư thì không có vấn đề gì,
nhưng nếu mình phải dạy bộ ba bát nháo này... thì mình thực sự rất đau đầu.
Trong khi lắng nghe những đứa trẻ láo nháo, Hakuya tưởng tượng tương lai của
mình sẽ bị cuốn theo ba đứa trẻ, và anh chỉ cảm thấy hơi ảm đạm.
◇◇◇
◇◇◇
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Được dịch bởi Hoàng Long