gì về quan niệm của Nguyễn Tuân về cái đẹp? Bài làm Giữa cuộc đời cũng như trong nghệ thuật, Nguyễn Tuân thể hiện 1 phong cách sáng tác rõ nét, uyên bác, tài hoa, yêu thích tự do. Trước cách mạng, chán ghét với sự tù túng của xã hội đương thời, nhà văn đã tìm về những gì còn vang bóng trong lịch sử dân tộc. Trong “vang bóng 1 thời”, “Chữ người tử tù” có thể gọi là linh hồn của cả tập truyện. Thế giới nhân vật trong “Chữ người tử tù” không nhiều nhưng nhân vật nào cũng nổi lên với tính cách số phận rất ấn tượng và mang đậm lý tưởng thẩm mĩ của Nguyễn Tuân. Nhân vật Huấn Cao với những nét đẹp như tài, tâm, khí phách, với tất cả sự uy nghi, lẫm liệt là nhân vật lãng mạn hiếm có trong thế giới nhân vật Nguyễn Tuân. Ca ngợi Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã biểu lộ tâm sự yêu nước thầm kín, lòng tha thiết với cái đẹp và thể hiện rõ phong cách nghệ thuật của mình. HC được xây dựng trên nguyên mẫu CBQ, 1 con người tài hoa, lỗi lạc, giỏi thơ phú, nổi tiếng 1 thời. Đương thời người ta truyền tụng những câu: Thần Siêu thánh Quát, hay “Văn như Siêu, Quát vô tiền hán”. Một CBQ yêu quý, bản lĩnh, kiên cường, tâm hồn trong sáng, thanh cao, cả đời chỉ cúi đầu trước hoa mai “Nhất sinh đê thủ bái mai hoa” và là lãnh tụ của công cuộc khởi nghĩa nhân dân chống lại triều đình. Nguyễn Tuân đã có sự sáng tạo khi tạo nên hình tượng nghệ thuật HC vừa bộc lộ những phẩm cách của nguyên mẫu, vừa là hình tượng tác giả sáng tạo theo ý tưởng của riêng mình. Vẻ đẹp HC là vẻ đẹp lãng mạn được lí tưởng hóa, được thực hiện 1 cách khác thường trong 1 hoàn cảnhtưởng như không thể xảy ra được. Nhân vật hiện lên rực rỡ sáng chói nhờ được tô vẽ bằng hàng loạt những hình ảnh đối lập, tương phản đầy sâu sắc. Gửi gắm những ý tưởng nghệ thuật sâu xa vào truyện ngắn “CNTT”, Nguyễn Tuân đã từ cái tài viết chữ của nhân vật HC mà ca ngợi vẻ đẹp hoàn thiện của con người. Bởi chữ, nhất là chữ tượng hình, hội ý của Trung hoa là sự thể hiện tập trung nhất tư tưởng, tình cảm và vẻ đẹp trong thế giưới tâm hồn con người. Tài năng hội họa thì nhiều nhưng họa sĩ mà có tài thư pháp thì vô cùng hiếm. Chữ trong thư pháp không phải là sản phẩm khéo tay, quen việc, thạo nghề mà bất kì người thợ nào cũng làm được. Mỗi lần đặt bút đối với nhà thủ pháp là 1 lần sáng tạo nên 1 tác phẩm nghệ thuật hết sức độc đáo, là 1 lần thực hiện tập trung, kết tụ tinh hoa và tâm huyết của người nghệ sĩ. Mỗi nét chữ là sự gửi gắm những khao khát, sở nguyện thầm kín mà mãnh liệt, chất chứa trong tâm khảm, trong nhân cách người viết đồng thời còn mang những ý tưởng sâu xa truyền tới người đọc cũng như hậu thế. Nét chữ - nết người, chữ ông HC quý giá không phải chỉ vì viết rất nhanh, không chỉ vì “đẹp lắm vuông lắm” mà quan trọng hơn là” những nét chữu vuông tươi tắn nó nói lên những hoài bão tung hoành của 1 đời con người.” Có hiểu như thế ta mới thấy được sao “có chữ ông Huấn mà treo là có 1 vật báu trên đời”. Ở đây, NTuan không chỉ hướng tới ctar vẻ đẹp con chữ tài hoa mà chú tâm vào cái đẹp mà nghĩa khí tỏa ra từ nét chữ. HC mới chỉ cho chữ 3 người bạn thân, vậy mà ai cũng biết, đâu cũng nghe chỉ vừa nhắc đến tên ông quản ngục đã thấy “ngờ ngợ”. Nhưng người viết chữ đẹp ấy là 1 tử tù, nghĩa là vẻ đẹp của con chữ sắp trở thành cái đẹp vĩnh hằng, mãi mãi không còn nữa, cái đẹp như càng lấp lánh như hào quang. Nguyễn Tuân đã sử dụng thủ pháp miêu tả gián tiếp để làm ngời sáng tìa hoa của con người tài tử HC qua những lời lẽ, ứng xử, qua sự biệt đãi, quyết tâm và sự dũng cảm của ngục quan khi bất chấp sự an nguy của bản thân để xin chữ ông Huấn. Điều đó cho thấy chũ HC có sức hấp dẫn, thậm chí mê hoặc con người tới mức viên quan quản ngục đã coi “sở nguyện” 1 đời của mình là “ có 1 ngày kia được treo ở nhà riêng mình 1 đôi câu đối do tay ông HC viết” . Trên bình diện xã hội , quản ngục và tử tù ở vị thế đối lập vậy mà quản ngục vẫn ko giấu đc sự kính nể và ss liều chết để bt đãi. Quản ngục e ngại khi bắt thầy thơ lại sai bọn lính dọn sạch sẽ các phòng giam, thậm chí còn đích thân ra tận cửa ngục đón HC và bọn tử tù vs cái nhìn ‘’ biết nhỡn liên tài ‘’ bất chấp sự cảnh báo, nhắc nhở của bọn lính ngục, cũng bất chấp cả thái độ ngay tàng của HC. Quản ngục còn có những lời rất “ trọng thị ‘’ khi gọi tử tù ko chỉ 1 lần là ngài và cho dây rượu đồ nhắm tới HC vs những lời lẽ hết sức kính cẩn. Dù bị HC dùng những lời lẽ ‘’ khinh bạc đến điều ‘’ ngục quản vẫn nhẫn nhục chịu đựng. HC đc giới thiệu là 1 ng văn võ toàn tài, 1 tử tù vì ông đã đứng lên chống lại triều đình mà ông căm ghét – 1 trật tự bất công. Điều đó cho thấy HC đã mang trg mình 1 lí tưởng cao đẹp, muốn đem lại công bằng cho nhân dân. Qua lời lẽ của các nhân vật trong truyện, ta biết đây là con ng ‘’ chọc trời quấy..’’ khiến ta liên tưởng đến lời NDu ca ngợi THải – 1 bậc tg phu, bậc anh hùng dám đứng lên chống lại trật tự xã hội, triều đình thối nát để lập nên ‘’Gươm đàn nửa gánh, non sống 1 chèo’’ N/v xuất hiện trước mắt ng đọc vs 1 khí khách phẩm cách kiên cường, dũng mãnh. Trước nhà ngục tỉnh Sơn, HC vẫn toát lên thái độ điềm tĩnh thản nhiên đến khinh bạc, làm công việc ‘’dỗ gông ‘’ 1 cách lạnh lùng vs 1 thái độ ko them chấp những lời thị oai, dọa nạt của tên lính áp giải. Chỉ bằng chi tiết ‘’dỗ gông‘’, lập tức nhân cách phi thường của HC đã hằn lên như 1 ấn tượng. Dù bị xiềng xích nhưng ông vẫn tự do về tinh thần, dù có khó khan, có đc phép hay ko, HC vẫn sừng sững hiên ngang đi cho hết sinh mệnh của mình trg t/giới câu chuyện HC hiện thân cho khí phách kiên cường, bất khuất vào tù ông vẫn’’ thản nhiên nhậu rượu thịt, coi như đó là 1 việc vẫn lm trg cái hứng sinh bình lúc chưa bị giam cầm’’. Ông vẫn luôn giữu sự oai phong, ung dung, đường hoàng của ng anh hùng có hoài bão tung hoành. HC coi những kẻ thống trị trg tù chỉ là lưu’’ tiểu nhân thị oai ‘’ và trả lời ngục quan đầy khinh bạc ‘’ Ta chỉ muốn có 1 điều . Là nhà ngươi đừng đặt chân vào đây’’. Hiếm khi trên đời này có ng dám đuổi ngục quản lạnh lùng đến như vậy. Ông nói như thế mặc dù đã bt những thủ đoạn hèn hạ nay những trận lôi đình báo thù của kẻ cai ngục nhưng ở HC luôn là khí phạc thủ lĩnh của 1 kẻ chủ xướng ‘’Đến cái cảnh chết chém, ông còn chẳng sợ nữa là những cái trò tiểu nhân thị oai này’’ Thái độ của HC khi nhận đc tin cái chết sắp đến trg nay mai cũng thể hiện khí chất của 1 đại trượng phu trg thiên hạ: ‘’lặng nghĩ 1 lát r mỉm cười’’. Trg 2 tin mà HC nhận đc, ông đã quên đi cái chết của mình mà chỉ lo lm s đáp lại đc lòng tốt của quản ngục nên đã chủ động vạch ra kế hoạch xin chữ. Điều đó cho thấy 1 tấm lòng trọng nghĩa của 1 con ng luôn ung dung, ngang tang đến lẫm liệt. Nếu chỉ có tài hoa, khí phách thì vẻ đẹp HC e rằng ko hoàn nữ. Ở HC còn có 1 tấm lòng thuần khiết, trọng nhân. Cách nằm ngang trg cái vẻ kiêu bạc, gai góc. Ông coi tr cái đẹp và cũng trân trọng những ng bt yêu quý cái đẹp như ông, HC đấy là ng ‘’mệt đời chỉ cúi đầu trước hoa mai’ Tính ông vốn ‘’khoảnh’’, ko vì ngọc hay quyền thế mà ép mình viết câu đối bao giơ. Trước lúc là tử tù, HC ms viết 2 bộ tứ bình và 1 bức trung đường cho 3 ng bạn thân. Ko phải HC tiếc công hay thiên vị, cái gọi là tính ‘’khoảnh’’ của ông là biểu hiện của cái trọng mình quý bạn, trọng nghĩa khinh lợi, chỉ cho chữ những ng tri kỉ. Cho chữ là 1 công việc thiêng liêng, mang ý nghĩa của sự san sẻ tài năng, cái đẹp của tâm hồn mình cho những ng đồng đều. HC ko hề phung phí cái tài mà chỉ cho chữ những ng có ‘’thiêng liêng’’, có tấm lòng bè bạn ‘’ Tâm’’ là 1 khái niệm rộng để chỉ tấm lòng nhân cách, đạo đức và bói rộng ra là lối sống con ng. ‘’Tâm’’ bộc lộ ở lòng tự trọng và ý thứ gìn giữ thiêng liêng, là tình ng mà mỗi ng trg cuộc sống đầu cần có, và cần bảo vệ. Nét chữu HC cũng như con ng ông, ‘’chữ ‘’đó đâu phải là chữ mà ‘’chữ’’ là nghĩa, nhân cách, lối sống, tình ng. Chữ là ng Ban đầu, ông sẵn sang đón nhận những trận đòn tù và đuổi viên quan ngục bởi ông mang trg mình tự trọng ko muốn lợi dụng lòng tốt của ng khác, nhất là khi kẻ ấy lại ở phía đối địch nhưng HC lại là bậc chính nhân quân tử có những ứng xử rất phân minh, rạch ròi. Là 1 tử tù chống lại trật tự xã hội đag thời nhưng khi nhận ra sự ‘’biệt nhỡn liên tài’’ của quản ngục, ông đã cảm nhận và chân thành xúc động: ‘’thiếu chút nx, ta đã phụ mất 1 tấm lòng trg thiên hạ. Lời ns đó đã hé mở cho ta thấy lẽ sống của HC – con ng chưa bao h cúi đầu trc tiền tài, quyền thế ấy, lần này đã biết cúi đầu trân trọng trc 1 tấm lòng yêu quý cái tài cái đẹp. Ông Huấn đã nhận ra quản ngục ‘’1 thanh âm’’ trong trẻo chen vào giữa 1 bản đàn mà nhạc luật đều hỗn loạn xô bồ “ bởi ông hiểu sở thích cao quý như vậy chỉ có được ở những người giữ được “thiên lương’’. HC đã năng quản ngục lên hàng tri kỉ và chấp nhận lần cho chữ thứ tư- lần cho chữ cuối cùng của cuộc đời ông. Trọng thiên lương nên HC cũng muốn người khác giữ gìn thiên lượng. Bởi vậy, ông đã khuyên quản ngục thay đổi chỗ ở. Lời dặn của HC cũng là tâm niệm của NTuan “thầy nên tìm về quê mà ở (…) rồi hẵng nghĩ đến chuyện chơi chữ”. Cho tới lúc sắp rời xa cuộc đời, HC vẫn muốn quản ngục và người đời giữ cái đẹp. Không phải ngẫu nhiên NTuan dựng lên trong tác phẩm chi tiết ngục quan qua những chấn song của nhà tù ngắm nhìn ngôi sao chính vị trên bầu trời. Giữa ngôi sao chính vị ấy và dòng chữ ghi tên HC trong danh sách những người tử tù đang đặt trước mặt ngục quan có 1 sự soi chiếu kín đáo: vừa liên tưởng về 1 người tử tù có khí phách lớn lao, kì vĩ nâng tầm và huyền thoại hóa hình tượng HC. Ngôi sao chính vị ấy như sắp từ giã vũ trụ và ngục quan như 1 thanh âm trong trẻo trong biết bao thanh âm hỗn tạp đang từ mặt đất hướng tới và nâng đỡ ngôi sao ấy. Chẳng thế mà khuôn mặt ngục quan vốn đầy âu lo, tự dung bỗng trở nên bình thản, dịu dàng và phẳng lặng như “mặt nước ao xuân”. Bút pháp xây dựng nhân vật lãng mạn, lí tưởng phi thường khắc họa tính cách nhân vật phi thường. Biện pháp miêu tả cảnh vật: tạo không khí thiêng liêng, cổ kính, sự hiểu biết về lịch sử tổ chức xã hội, văn hóa phong tục thời xưa. Xây dựng tình huống truyện độc đáo, sử dụng thủ pháp đối lập tương phản. Bút pháp sử dụng ngôn ngữ đặc sắc. Nhịp điệu chậm rãi, câu văn giàu hình ảnh làm cho cảnh như 1 cuốn phim quay chậm, đậm chất hội họa, có đoạn văn “ có thể làm đầu đề cho những họa sĩ vẽ những cảnh đặc sắc Vn”. Như 1 điểm hẹn trong hành trình tìm về cái đẹp quá khứ “ vang bóng 1 thời” với tình huống truyện độc đáo, “CNTT” vẫy gọi chúng ta bằng vẻ đẹp lí tưởng của các hình tượng mà NTuan dày công xây dựng. Tác phẩm đã rọi chiếu vòa không ít tâm hồn con người trẻ tuổi lúc bấy giờ đang bị Âu hóa trở nên sa đọa, bạc nhược để làm sống dậy lương tâm, sống dậy khí phách phi thường của dân tộc. Bởi lẽ đó, HC- hình ảnh đẹp nhất đời văn Ntuan đã xuất hiện trong vầng hào quang chói sáng của chủ nghĩa lãng mạn nhưng đã ở lại và phát sáng trong tâm hồn độc giả vẻ đẹp của 1 con người không phải “1 thời” mà là “mãi mãi”. Qua tác phẩm, NTuan cũng gửi gắm những tâm sự yêu nước thầm kín và khát khao, tâm đắc của 1 nhân cách nghệ sĩ “ suốt đời đi tìm NT, đi tìm cái đẹp”.