Professional Documents
Culture Documents
trống 3
trống 3
Tránh chế độ thất bại (FMA) Thất bại trong quá khứ
2. Phát triển lộ trình 1 (Yêu cầu thông qua xếp hạng mức độ nghiêm trọng)
Đánh giá mức độ nghiêm trọng đối với hậu quả của từng lỗi và biểu diễn theo thang
điểm từ 1-10.
3. Phát triển con đường 2 (Nguyên nhân tiềm ẩn và kiểm soát phòng ngừa thông qua
xếp hạng sự xuất hiện)
Sau khi đã xác định lỗi và hậu quả của từng lỗi, tiến hành đánh giá khả năng xảy ra
đối với từng lỗi (O – Occurrence). Ở bước này, có thể tìm hiểu các quy trình/sản
phẩm tương tự và xem xét các lỗi đã từng được ghi nhận. Các số liệu sau khi đã xác
định sẽ được ghi lại và đánh giá theo thang 1-10 như sau:
4. Phát triển Path 3 (kiểm soát kiểm tra và phát hiện thông qua xếp hạng phát hiện)
Sau khi đã xác định các biện pháp khắc phục, cần kiểm tra về khả năng phát hiện ở
mỗi lỗi (D – Detection). Đồng thời, cần:
Kiểm tra các hệ thống kiểm soát hiện tại để ngăn chặn sự xảy ra của lỗi
hoặc phát hiện lỗi trước khi ảnh hưởng đến người dùng/khách hàng.
Xác định các kỹ thuật đã được sử dụng trong các sản phẩm/hệ thống tương
tự để phát hiện lỗi.
Qua các bước trên, có thể đánh giá khả năng phát hiện lỗi. Mỗi sự kết hợp giữa bước
1 và bước 2 sẽ được gán một giá trị phát hiện (D – Detection), thể hiện khả năng phát
hiện lỗi và xếp hạng khả năng của các biện pháp đã được xác định để khắc phục lỗi
hoặc phát hiện lỗi. Giá trị D càng cao đồng nghĩa với lỗi càng khó phát hiện.
S là mức độ nghiêm trọng của hậu quả gây ra bởi lỗi, được đánh giá từ 1
đến 10.
O là tần suất xảy ra của lỗi, được đánh giá từ 1 đến 10.
D là khả năng phát hiện lỗi, được đánh giá từ 1 đến 10.
RPN được tính toán cho toàn bộ thiết kế hoặc quy trình và được ghi lại trong FMEA.
Kết quả này sẽ xác định các vùng có rủi ro. Những lỗi có RPN cao sẽ được ưu tiên để
xử lý. Các biện pháp xử lý có thể là thay đổi thiết kế, thay đổi thành phần, tăng tính
dự phòng, điều chỉnh giới hạn,…
Các biện pháp xử lý lỗi hướng đến mục tiêu: