You are on page 1of 5

期末作业

(English below)

作业,也是我给朱老师的感谢,我真的不知道你教过多少课,做过多少学生的练习。我想
一定很多,您也花了很多时间和精力来保证作业的公平评分。那么你有没有想过,在学生
方面,我们怎么做才能有最好的作业发给你?哈哈,当然是这样,但这次让我们来探讨一
个更 "特别 "的年轻人的心理,我.... 或者说,我周围人对我的看法。开始...

一切都得从头开始,当时我从我工作的地方附近的中国俱乐部收到了关于北京电影学院训
练营的介绍。起初,我觉得这个课程相当有趣,它引起了我想有条不紊地了解中文(普通
话)的感觉,因为在过去,我只是从我的祖父母和父亲曾经说过的对话中得到了一些零碎
的知识。
发现后,我很犹豫,到底要不要加入,部分原因是我不知道为什么这么好的文化桥梁课程
这么开放,报名也不难,甚至免费。学习质量如何呢?
后来我决定要试一试,在上了一段时间的课程后。我也问过自己,我想这些问题都是老师
亲自思考过的。

问题一,为什么我总是努力做好功课?
最简单的答案可能是因为我的个性,我相当喜欢一般国家的文化,特别是中国。做好我的
作业,我认为是表明我对这种语言的承诺的最简单的方式,特别是因为这也是我家族祖先
的起源。

第二个问题,为什么我总是提前做作业?
我长期以来一直不依靠家人而自己工作,独立让我知道,如果有一些事情我可以做,但我
不做,这迟早会成为阻碍我个性和工作表现的弱点。而当你不能依赖任何人时,你会明白,
坐以待毙是在利用未来的时间。这还不包括一个有趣的事实,如果每个人都等到 "最后期
限 "才提交作业,而第二天老师又要讲新课,同时评估学生的作业质量....... 听到这些就够
让人头疼的了,你不觉得吗?

但除了以上这些,我必须承认,朱老师真是太了不起了,你教得很轻松,很有激情,即使
我们不能直接交流,也没有一定的约束,几乎所有的东西都是强制性的自愿来源。

在信息技术发展的时代,除了在任何地方都能轻易找到的知识外,您还教了我,或者更准
确地说,我们...... 很多文化知识。而我个人认为文化是任何文明中最重要的东西,不仅仅
是语言。我们的越南文化受到中国大陆的严重影响。作为一个越南国民,我爱这个养育我
的国家。而作为中国人的后代,我非常尊重和钦佩中国在历史上的文化多样性。
不管今天俄罗斯和乌克兰这样的国家之间或过去越南和中国之间有很多不好的事情,我坚
信,新的文化桥梁是理解,语言是起点头。而不是像今天的一部分年轻人那样用我们学到
的知识去贬低或鄙视对方,或在网上论坛上互相攻击。我觉得这样的文化衔接课程非常有
用,尤其是由像这里的朱老师这样真正热衷于此的人教授。

我认为这是一门语言课,但无论你用什么语言,好与坏都不能决定你的能力。最重要的是,
你总是为了你自己选择的 "幸福 "而尽力,在我看来,如果你不分享它,当你周围的人不
幸福时,你永远不会获得真正的幸福。而通过朱老师的课学到的东西,我对自己现在做的
事情更有信心了。非常感谢您。

最后,我不知道该说些什么,只能感谢北京电影学院创造了一个友好而有意义的环境,以
及一个培养知识和文化的地方。非常感谢朱老师如此热情和愉快地授课,其他课程再见。

最好的问候
陈建兴

Bài tập và cũng là lời cảm ơn gửi cô giáo Zhu, tôi thật sự không biết bạn đã dạy bao nhiêu lớp,
thấy qua bao nhiêu bài tập của học sinh. Tôi nghĩ hẳn phải rất nhiều, và bạn cũng đã dành rất
nhiều thời gian cho việc dành công sức lẫn tâm huyết để đảm bảo chấm điểm bài tập được công
tâm nhất. Vậy bạn đã bao giờ tự hỏi, ở khía cạnh học sinh, chúng tôi đã làm những gì để có bài
tập tốt nhất để gửi bạn chưa? Haha, đương nhiên là rồi chứ, nhưng lần này chúng ta cùng nhau
tìm hiểu tâm lý của một thanh niên có phần “đặc biệt” hơn, chính là tôi…. hay đúng hơn là cách
mọi người xung quanh nhận xét tôi vậy. Bắt đầu nào…

Phải bắt đầu mọi thứ từ đầu, khi tôi nhận được lời giới thiệu về khoá trại của trường đại học
phim ảnh Bắc Kinh từ hội quán người Hoa gần chỗ tôi đang làm việc. Tôi ban đầu nhận thấy
khoá học này khá thú vị, nó khơi gợi cảm giác làm tôi muốn được biết tiếng Trung (phổ thông)
một cách bài bản, vì xưa giờ tôi chỉ nhận được kiến thức chắp vá từ các cuộc hội thoại mà ông bà
và cha tôi thường nói.
Sau khi tim hiểu tôi từng rất đắn đo có nên tham gia hay không, phần vì tôi không biết tại sao
những khoá cầu nối văn hoá hay như vậy lại vô cùng cởi mở, không quá khó để đăng kí và lại
còn miễn phí, vậy thì chất lượng học sẽ ra sao?
Và rồi tôi quyết định mình sẽ thử xem sao, sau khi tham gia khoá học được một thời gian. Tôi đã
tự vấn bản thân cũng như tôi nghĩ rằng những câu hỏi này cá nhân cô giáo cũng đã từng nghĩ
qua.

Câu hỏi thứ nhất, tại sao tôi luôn cố gắng làm tốt bài tập vể nhà?
Câu trả lời đơn giản nhất có lẽ là vì tính cách cuả tôi, tôi khá yêu thích văn hoá các nước nói
chung và Trung Quốc nói riêng. Làm thật tốt bài tập về nhà tôi nghĩ chính là cách đơn giản nhất
để thể hiện sự quyết tâm của mình với ngôn ngữ này, nhất là khi đây lại còn chính là nguồn gốc
của tổ tiên gia đình tôi.

Câu hỏi thứ hai, tại sao tôi luôn làm bài thật sớm?
Tôi đi làm việc tự lập không dựa giẫm vào gia đình cũng từ rất lâu rồi, sự tự lập dạy tôi rằng, nếu
có một việc trong khả năng nhưng tôi không làm, điều đó sớm hay muộn cũng sẽ là điểm yếu cản
trở tôi từ trong tính cách lẫn hiệu quả công việc. Và khi bạn không thể dựa giẫm vào bất cứ ai,
bạn sẽ hiểu rằng ngồi không một chỗ chính là đang sử dụng thời gian của tương lai. Đó là chưa
bao gồm một sự thật thú vị, nếu ai cũng đợi đến “deadline” mới tranh thủ nộp bài, và hôm sau cô
giáo vừa phải dạy bài học mới vừa đánh giá chất lượng bài tập của học sinh……. nghe đến cũng
đủ đau đầu rồi, cô giáo có nghĩ vậy không?

Nhưng ngoài tất cả những điều trên, phải công nhận cô giáo đã quá tuyệt vời, cô dạy rất dễ hiểu,
tâm huyết dù chúng ta không thể giao tiếp trực tiếp và cũng không có ràng buộc nhất định, gần
như mọi thứ đều bắt nguồn từ sự tự nguyện.

Ngoài những kiến thức mà bất cứ nơi đâu ở thời buổi công nghệ thông tin phát triển cũng có thể
tìm hiểu dễ dàng, cô đã dạy tôi hay chính xác hơn là chúng tôi…… thật nhiều về văn hoá. Và cá
nhân tôi nghĩ văn hoá chính là điều quan trọng nhất trong bất cứ nền văn minh nào chứ không
chỉ đơn thuần là ngôn ngữ. Văn hoá Việt Nam của chúng tôi bị ảnh hưởng bởi Trung Quốc Đại
Lục rất nhiều. Là một người mang quốc tịch Việt Nam, tôi rất yêu đất nước đã nuôi dưỡng tôi.
Và với tư cách là con cháu có tổ tiên từ Trung Quốc, tôi rất tôn trọng cũng như ngưỡng mộ sự đa
dạng về văn hoá của Trung Quốc theo chiều dài của lịch sử.

Dẹp chuyện có nhiều điều không tốt giữa các nước như Nga và Ukraine hiện nay hay chính giữa
hai nước Việt Nam và Trung Quốc từ xa xưa, tôi tin chắc rằng cầu nối văn hoá mới là sự thấu
hiểu và ngôn ngữ chính là điểm bắt đầu. Thay vì dùng kiến thức mình học được để miệt thị hay
khinh thường nhau như một bộ phận giới trẻ hiện nay hay công kích nhau trên các diễn đàn trên
mạng. Tôi nhận thấy các khoá học cầu nối văn hoá như vậy rất bổ ích, nhất là khi được truyền
dạy bởi những người thật sự tâm huyết với nó như cô giáo Zhu đây.

Tôi nghĩ đây là một lớp về ngôn ngữ, nhưng dù bạn dùng ngôn ngữ nào, giỏi hoặc chưa giỏi
cũng không quyết định năng lực của bản thân. Quan trọng nhất là bản thân luôn cố gắng hết
mình vì “hạnh phúc" do chính bản thân lựa chọn. và với quan điểm của tôi, bạn sẽ chẳng bao giờ
đạt được hạnh phúc thật sự nếu bạn không chia sẻ nó, khi những người xung quanh bạn chưa
hạnh phúc. Và với những gì được học qua lớp của cô giáo Zhu, tôi lại càng thêm tin vào những
gì mình đang làm hiện tại. Cảm ơn cô rất nhiều.

Sau cuối, tôi không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn Trường Đại học điện ảnh Bắc Kinh đã tạo
ra một môi trường thân thiện và bổ ích, vừa là nơi trau dồi kiến thức và văn hoá. Cảm ơn cô giáo
Zhu rất nhiều vì đã giảng dạy rất nhiệt tình và vui vẻ, hẹn gặp lại cô ở những khóa học khác.

Assigments and also thank you i give to teacher Zhu, I really don't know how many classes you
have taught, how many students' exercises have been done. I think it must have been a lot, and
you have also spent a lot of time and effort to ensure that the assignment is graded fairly. So
have you ever wondered, in terms of students, what do we do to have the best assignments to
send you? Haha, of course it is, but this time let's explore the psychology of a more "special"
young man, me…. Or rather, the way people around me perceive me. Start…
Everything had to start from the beginning, when I received an introduction to the Beijing Film
University camp from the Chinese club near where I was working. At first, I found this course
quite interesting, it aroused the feeling that I wanted to know Chinese (Mandarin)
methodically, because in the past, I only received a patchwork of knowledge from the
conversations that I had my grandparents and father used to say.
After finding out, I was hesitant to join or not, partly because I don't know why such good
cultural bridge courses are so open, not too difficult to sign up for, and even free. What about
the quality of learning?
And then I decided I would give it a try, after taking the course for a while. I have asked myself
as well as I think these questions have been personally thought by the teacher.

Question one, why do I always try to do my homework well?


The simplest answer is probably because of my personality, I quite like the culture of countries
in general and China in particular. Doing my homework well I think is the simplest way to show
my commitment to this language, especially since this is also the origin of my family's ancestors.

Second question, why do I always do my homework early?


I've been working on my own without relying on family for a long time, independence taught
me that, if there's something I can do but I don't do it, it will sooner or later be a weakness that
hinders me in personality and work performance. And when you can't rely on anyone, you will
understand that sitting idle is using the time of the future. That's not including an interesting
fact, if everyone waits until the "deadline" to submit their assignments, and the next day the
teacher has to teach a new lesson while assessing the quality of the students' assignments…….
Hearing that is enough of a headache, don't you think so?

But apart from all of the above, I must admit that teacher Zhu was so wonderful, you taught
very easily, with enthusiasm even though we cannot communicate directly and there are no
certain constraints, almost everything is compulsory voluntary source.

In addition to the knowledge that can be easily found anywhere in the era of information
technology development, you taught me or more precisely us…… a lot about culture. And I
personally think culture is the most important thing in any civilization, not just language. Our
Vietnamese culture is heavily influenced by Mainland China. As a Vietnamese national, I love
the country that raised me. And as a descendant of Chinese ancestry, I greatly respect and
admire China's cultural diversity over the length of its history.

Regardless of the fact that there are many bad things between countries like Russia and
Ukraine today or between Vietnam and China in the past, I firmly believe that the new cultural
bridge is understanding and language is the starting point head. Instead of using the knowledge
we have learned to disparage or despise each other like a part of today's youth or attack each
other on online forums. I find such cultural bridging courses very useful, especially when taught
by people who are really passionate about it like Teacher Zhu here.
I think this is a language class, but no matter what language you use, good or bad does not
determine your ability. The most important thing is that you always try your best for the
"happiness" of your own choosing and in my opinion, you will never achieve true happiness if
you don't share it, when the the people around you are not happy. And with what I learned
through teacher Zhu's class, I have more confidence in what I'm doing now. Thank you very
much.

In the end, I don't know what to say other than to thank Beijing Film University for creating a
friendly and rewarding environment, as well as a place to cultivate knowledge and culture.
Thank you very much to teacher Zhu for teaching so enthusiastically and happily, see you in
other courses.

Best greetings
Chen Jianxing

You might also like