You are on page 1of 4

ĐỀ 1.

Đọc bài thơ sau:


VỘI VÀNG
(Xuân Diệu)
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;


Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua,


Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt….
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
(Theo Thơ thơ, NXB Đời nay, Hà
Nội, 1938)
Chú thích
Xuân Diệu (1916 – 1985), còn có bút danh là Trảo Nha, tên khai sinh là
Ngô Xuân Diệu. Ông xuất thân trong một gia đình nhà nho, quê ở làng Trảo
Nha (nay là xã Đại Lộc), huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh.
Xuân Diệu được mệnh danh là nhà thơ “mới nhất trong các nhà thơ
mới” (Hoài Thanh). Ông đã đem đến cho thơ ca đương thời một sức sống mới,
một nguồn cảm hứng mới, thể hiện một quan niệm sống mới mẻ, cùng với
những cách tân nghệ thuật đầy sáng tạo. Ông là nhà thơ của mùa xuân, của tình
yêu và tuổi trẻ với một giọng thơ sôi nổi, đắm say, yêu đời thắm thiết.
Xuân Diệu là cây bút có sức sáng tạo mãnh liệt, dồi dào, bền bỉ, có
đóng góp to lớn trên nhiều lĩnh vực của văn học Việt nam hiện đại. Ông xứng
đáng với danh hiệu một nhà thơ lớn, một nghệ sĩ lớn, một nhà văn hóa lớn.
Vội vàng được in trong tập Thơ thơ, là một trong những bài thơ tiêu biểu
nhất của Xuân Diệu trước Cách mạng tháng Tám.

Trả lời các câu hỏi/thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1. Chủ thể trữ tình của bài thơ xuất hiện trực tiếp qua từ ngữ nào?
Câu 2. Giải thích nhan đề bài thơ “Vội vàng”
Câu 3. Chỉ ra từ ngữ, hình ảnh miêu tả mùa xuân trong đoạn thơ:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Câu 4. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong các câu
thơ:
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều

Câu 5. Qua bài thơ, hãy nêu một thông điệp của tác giả mà anh/chị thấy ý nghĩa
nhất đối với cuộc sống hôm nay và giải thích lí do.
II. VIẾT
Câu 1. Viết một đoạn nghị luận (khoảng 200 chữ) cảm nhận về bức tranh thiên
nhiên mùa xuân và tâm trạng của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ sau:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Câu 2. Trong cuộc sống, chúng ta không tránh khỏi những thất bại; buồn bã, chán nản rồi gục
ngã hay mạnh mẽ, kiên cường rồi đứng lên là lựa chon của mỗi người. Viết bài văn nghị luận
(khoảng 600 chữ) bày tỏ suy nghĩ của anh/chị về ý nghĩa sự thất bại đối với tuổi trẻ.

ĐỀ 2
Đọc bài thơ sau:
Gái quê
(Hàn Mặc Tử)
Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đều nhận thấy trên môi em
Làn môi mong mỏng tươi như máu
Đã khiến môi tôi mấp máy thèm

Từ lúc tóc em bỏ trái đào


Tới chừng cặp má đỏ au au
Tôi đều nhận thấy trong con mắt
Một vẻ ngây thơ và ước ao

Lớn lên em đã biết làm duyên


Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trầu của khách láng giềng bên

Trả lời các câu hỏi/thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1. Xác định nhân vật trữ tình trong bài thơ?
Câu 2. Chỉ ra một hình ảnh tượng trưng trong bài thơ? Cho biết nghĩa tượng trưng của
hình ảnh đó.
Câu 3. Chỉ ra từ ngữ, hình ảnh miêu tả cô gái trong bài thơ.
Câu 4. Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ trong bài thơ.
Câu 5. Qua bài thơ, hãy nêu một vẻ đẹp tiêu biểu của người con gái Việt Nam ngày
nay mà anh/chị ấn tượng và giải thích lí do.
II. VIẾT
Câu 1. Viết một bài nghị luận (khoảng 200 chữ) cảm nhận về những hình ảnh, từ ngữ,
biện pháp tu từ được tác giả sử dụng trong bài thơ ở phần đọc hiểu.
Gái quê
(Hàn Mặc Tử)
Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đều nhận thấy trên môi em
Làn môi mong mỏng tươi như máu
Đã khiến môi tôi mấp máy thèm

Từ lúc tóc em bỏ trái đào


Tới chừng cặp má đỏ au au
Tôi đều nhận thấy trong con mắt
Một vẻ ngây thơ và ước ao

Lớn lên em đã biết làm duyên


Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trầu của khách láng giềng bên

Câu 2. Trong quá khứ dân tộc đã có bao con người hi sinh cho đất nước; biết ơn, trân
trọng và ghi nhớ hay không biết, hờ hững và lãng quên là thái độ và lựa chọn của mỗi
người.
Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) bày tỏ ý kiến của anh chị về lòng biết ơn
những vị anh hùng dân tộc.

You might also like