Professional Documents
Culture Documents
+ Mqh với chính trị : Với tư cách là một hình thái ý thức xã hội, chính trị là
những quan điểm, thái độ của một giai cấp nhất định. Nhưng chính trị không chỉ
là một hình thái ý thức xã hội. Nó còn bao gồm pháp luật và những tổ chức
hành chính phục vụ giai cấp đó. Trong các hình thái ý thức xã hội thì chính
trị và văn học nghệ thuật có mối quan hệ đặc biệt gần gũi và tác động lẫn
nhau một cách sâu sắc. Nội dung văn học nghệ thuật thường chứa đựng nội
dung chính trị của giai cấp này hay giai cấp khác, bởi lẽ, quan điểm chính trị,
các cuộc đấu tranh giai cấp, các vấn đề dân tộc đều là những nội dung sâu sắc
của hiện thực mà văn học nghệ thuật cần phản ánh. Thí dụ, những bài thánh ca,
những truyện về các vị thánh…phục vụ hoạt động của tầng lớp tăng lữ; những
bài hát, tranh vẽ, bài thơ ca ngợi cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mĩ và
xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam thời kì 1945-1975. Nhưng đồng nhất
chính trị với văn học là tước bỏ đặc trưng của văn học.
c. Đặc trưng về nội dung
- Nội dung vh là những tình cảm, cảm xúc, tư tưởng, quan niệm của
nhà văn về những vấn đề đ/s và con người.
+ Nội dung khách quan: Những bức tranh đời sống, vẻ đẹp cuộc đời đc nhà văn
phản ánh trong tp, những biến thiên của thế giới.
+ Nội dung chủ quan: Những tư tưởng, tình cảm cảm xúc, cách nhìn nhận lí giải
của tác giả về cuộc sống.
- Nội dung khách quan và chủ quan không hề tách rời mà đan cài, liên kết
chặt chẽ, bổ sung cho nhau, xuyên thấm vào nhau. Bởi không bao giờ nhà văn
chỉ phản ánh cái vô tư của hiện thực mà luôn thể hiện tính chủ quan.
- Cả hai nội dung đều quan trọng, nhưng trong đó nội dung chủ quan đc
xem là yếu tố quan trọng mang tính quyết định. Cùng viết về một hiện thực
khách quan, nhưng mỗi nhà văn vs vốn sống, vốn văn hóa, lập trường tư tưởng
khác nhau, quan điểm thẩm mĩ khác nhau sẽ có cách xử lí hiện thực cuộc sống
rất riêng.
Hình tượng nghệ thuật bao giờ cũng hàm chứa thái độ, cảm xúc của
người nghệ sĩ. Nghệ sĩ bao giờ cũng tái hiện đời sống dưới ánh sáng của
các lợi ích và lý tưởng của một giai cấp, một thời đại nhất định. Khi xây
dựng hình tượng họ biểu hiện trong đó một thái độ, một cảm xúc riêng,
nghĩa là hóa thân.
- Mang lại khả năng phong phú trong việc phản ánh đời sống:
+ Một mặt văn học vẫn có khả năng phản ánh bức tranh đời sống, bức tranh
chân dung con người, những bản nhạc, những công trình kiến trúc,... giống như
các loại hình nghệ thuật khác đã làm. Có nghĩa là văn học tỏ ra không thua kém
bất cứ loại hình nào trong việc phản ánh đời sống.
VD: Những bức tranh trong văn học: bức tranh mùa xuân trong truyện Kiều;
bức tranh vẻ đẹp Thúy Kiều,Thúy Vân; miêu tả tiếng đàn trong truyện Kiều; sản
phẩm kiến trúc trong Nhà thờ Đức Bà Paris
+ Mặt khác văn học còn có khả năng phản ánh những cái mà các loại hình
nghệ thuật khác không làm được. Đó là làm "chuyển đổi giữa các giác
quan"
VD: Bức tranh không thể vẽ được mùi thơm của vườn hoa, nếu có thể sẽ rất vất
vả để có thể làm được điều đó thì văn học lại làm được:
"Đã nghe rét mướt luồn trong gió".
- Chỉ có văn học mới tái hiện được những mảng màu sắc hư ảo, màu sắc tâm lý
để diễn tả chiều sâu của thế giới, của con người.
"Màu thời gian không xanh
Màu thời gian tím ngắt..."
b. Tính vô cực hai chiều về không gian và thời gian (không giới hạn)
* Không gian
- Một mặt văn học có thể bao quát, ôm trùm không gian rộng lớn, không gian
mang tầm vĩ mô từ miền này đến miền khác, từ không gian này đến không gian
khác,...
VD: "Tây Du Ký"của Ngô Thừa Ân; "Truyện Kiều" của Nguyễn Du; "Khách ở
quê ra";...
- Mặt khác, văn học lại có khả năng đi và tái hiện không gian nhỏ hẹp - không
gian mang tầm vi mô
VD: Mảnh vườn trong thơ Nguyễn Bính; Làng Vũ Đại trong Chí Phèo của
Nam cao; gian gác xếp trong Sống Mòn của Nam Cao;...
* Thời gian
- Một mặt văn học có khả năng bao quát quãng thời gian kéo dài trăm năm,
hàng nghìn năm từ đời này sang đời khác (Truyện Kiều, Tam Quốc Diễn Nghĩa,
Trăm Năm Cô Đơn,...)
- Mặt khác văn học lại có thể đi vào tái hiện một khoảnh khắc ngắn ngủi chỉ liên
quan đến một số phận, một đời người (Vợ nhặt, Hai đứa trẻ...)
c. Tính phổ biến trong sáng tác, trong truyền tải, truyền bá và tiếp nhận
- Vì ngôn từ thuộc sở hữu của toàn dân, nên cả nước đều có thể làm thơ,
viết văn một cách phong phú, đa dạng. Còn sáng tác các tác phẩm hội họa, âm
nhạc thì sẽ khó hơn rất nhiều.
- Để tiếp nhận một tác phẩm hội họa, âm nhạc, phải có mả hiểu, chìa khóa,
ngôn ngữ riêng của nó. Ngược lại đối với tác phẩm văn học ít nhiều ta cũng có
thể hiểu được lớp nội dung nói trên.
Tuy nhiên, phổ biến không có nghĩa là văn học được đánh giá là loại hình được
yêu thích nhất. Và để có thể sáng tác tác phẩm văn học đích thực thì cần rất
nhiều yếu tố mà không phải ai cũng có thể làm được.
“Chân thật trong văn học cơ hồ tương đương với đạo đức, mà là đạo đức tối
thượng của văn học nữa ”
Anh/chị hiểu như thế nào về ý kiến trên? Bằng hiểu biết về văn học của
mình, hãy làm sáng tỏ ý kiến trên.
1. Giải thích
- “Văn học”: là một loại hình nghệ thuật thuộc kiến trúc thượng tầng lấy
con người làm đối tượng nhận thức trung tâm, lấy hình tượng làm phương thức
biểu đạt nội dung, lấy ngôn từ làm chất liệu để xây dựng hình tượng.
- "Chân thật": là việc văn học phản ánh hiện thực đúng với bản chất vốn có
của nó
- "Chân thực trong văn học" : là khái niệm chỉ phẩm chất tạo nên sức hấp
dẫn, thuyết phục của văn học, thể hiện ở sự phù hợp sinh động giữa sự phản ánh
của văn học với đối tượng phản ánh, sự thống nhất chân lý nghệ thuật với chân
lý đời sống. tính chân thật trong văn chương còn là thước đo giá trị chân thật
trong cảm xúc, sự đánh giá bày tỏ thái độ của người nghệ sĩ trước hiện thực, sự
thể hiện bản lĩnh nhân cách độc đáo, sáng tạo sao cho phù hợp với thời đại.
- "Đạo đức": là hệ thống các quy tắc chuẩn mực của cộng đồng xã hội.
- "Tối thượng" : là những gì cao nhất, quyền lực nhất không thể không có,
có tác dụng chi phối tất cả. " Đạo đức tối thượng" là những chuẩn mực đạo đức
cao nhất, quan trọng nhất làm nên giá trị một sự vật hiện tượng nào đó.
=> Ý kiến đã bày tỏ quan điểm về đặc trưng văn học, bản chất của văn
chương đích thực phản ánh đúng bản chất của hiện thực khách quan, tôn trọng
quy luật của đời sống là nguyên tắc chuẩn mực cao nhất của văn học làm
nên giá trị các tác phẩm văn học.
2. Bình luận
* Luận điểm 1: Vì sao chân thật là đạo đức tối thượng của văn học? (Tại sao
văn học lại phản ánh chân thật htcs, thế giới nội tâm của con người?)
- Văn học phản ánh hiện thực cuộc sống, như Grandi từng khẳng định:
“Không có nghệ thuật nào là không hiện thực”. Hiện thực ấy đa chiều, phong
phú, phức tạp và chứa đầy mâu thuẫn, nghịch lý. Nếu không đảm bảo tính chất
chân thật, văn học chỉ có thể phản ánh được cái bề ngoài của hiện thực hoặc
phản ánh được một nửa của sự thực. Một nửa sự thực lại chính là giả dối, phi
đạo đức. Vì vậy chân thực là nguyên tắc cao nhất của văn học
- Văn học phản ánh hiện thực mà trung tâm là con người, con người
với tất cả sự phong phú, đa diện với tất cả sự thật về nó: Thiện - ác, đạo đức -
bản năng, phần con - phần người, phần cao cả - phần thấp hèn... Văn học cần
đảm bảo tính chân thực để có thể phản ánh sự thật về con người như nó vốn có.
Khám phá bản chất con người ẩn ở sâu bên trong, có khi bị che đậy bởi về hình
tượng bên ngoài khác hẳn.
- Tác phẩm văn học không phải là sự sao chép nguyên si, vô hồn của
cuộc sống, tác phẩm văn học chính là cuộc sống được thể hiện qua lăng kính
chủ quan, gắn cách nhìn nhận đánh giá của người nghệ sĩ. Nhà văn chân chính
phải đối diện với sự thật từ đó là sự thật nhức nhối nhất. nhà văn chân thực sẽ
không dùng văn chương như một cách điều chỉnh nhận thức, điều hướng suy
nghĩ của người đọc phản nhân văn để phục vụ lợi ích cá nhân. nhà văn không
trung thực trong phản ánh sẽ tạo nên thử văn chương giả dối, nguy hiểm cho
con người.
- Văn học cần có tính trung thực để thực hiện sứ mệnh cao cả của
mình. Văn học phải hướng về cuộc đời làm cuộc đời tốt đẹp hơn. Con người
cần hiểu rõ bản chất cuộc sống mới có thể cải tạo cuộc sống. Con người cần
thấu suốt những mặt trái mặt xấu người có thể chiến thắng nó.
* Luận điểm 2: Phản ánh chân thật đảm bảo nguyên tắc đạo đức tối thượng
của văn học được biểu hiện như thế nào?
- Văn học thể hiện được những vấn đề bản chất nhất của hiện thực, nêu
lên được những vấn đề cấp thiết nhức nhối nhất của đời sống xã hội, không tô
hồng cũng không bôi đen hiện thực, phản ánh hiện thực cả mặt tốt lẫn mặt xấu,
thiện - ác, tiến bộ - lạc hậu, phản ánh bằng cái nhìn đa diện nhiều chiều.
- Văn học phản ánh sự thật về con người, đó là sự thật trong tâm hồn con
người, trong số phận con người, dù là đau đớn xót xa nhất.
- Văn học không chỉ phản ánh cái đã có nó đang có mà còn cả cái nên có,
cần có, sẽ có. Nhà văn nói lên được những yêu cầu, khao khát cháy bỏng của
con người, của thời đại phát hiện ra khả năng tiềm tàng trong hiện thực. Đây là
phương diện thể hiện tầm nhìn, tính tích cực tư duy sáng tạo của người nghệ
sĩ.
- Tính chân thật trong văn học không chỉ là tính chân thật của sự phản ánh,
mà còn là sự chân thực một cách nhìn, thái độ thích đánh giá của nhà văn
đối với hành động được phản ánh. Đây là sự thể hiện bản lĩnh, nhân cách của
người nghệ sĩ cũng chính là đạo đức của văn học.
* Luận điểm 3: Phản ánh chân thật trong văn chương có ý nghĩa như thế
nào?
- Phản ánh chân thật giúp người đọc tiếp cận và lĩnh hội được chân lý. Nếu
không đảm bảo được tính chân thật của cuộc sống, văn học sẽ dẫn con người
đến địa của u mê, sai lệch nhận thức, ngày càng xa rời thực tế.
- Phản ánh sự thật về con người chính là cách để hoàn thiện con người.
Văn học giúp con người nghiêm khắc soi vào chính mình, nhìn vào cái phần
khuất, tối để nghiêm khắc cảnh báo, để con người không ảo tưởng về chính
mình. Văn học chính là lời đề nghị về lẽ sống.
- Khi văn học không phản ánh đúng bản chất của hiện thực đồng nghĩa là
nó đã khước từ sứ mệnh của mình. Sự thật vốn khó miêu tả, nhất là khi sự thật
là cái ác cái xấu. Văn học trang trí không tô vẽ hiện thực, miêu tả sự thật này
bằng cái nhìn phê phán, thái độ lên án mạnh mẽ, đây là thái độ giúp con người
đấu tranh với cái ác, cái xấu, làm cho cuộc sống xã hội trong sạch hơn
* Luận điểm 4: Làm thế nào để văn học đảm bảo được nguyên tắc chân thật
trong phản ánh hiện thực?
- Nhà văn cần có vốn sống, sống thật sâu sắc với cuộc đời, có tư tưởng lớn
để cất lên tiếng nói của sự thật tiếng nó vì con người.
- Nhà văn cần dũng cảm bản lĩnh trung thực không bị chi phối bởi những
cám dỗ, ràng buộc của thể chế để khám phá sự thật, để nói lên những tiếng nói
độc lập nhất chân thật nhất của mình.
- Nhà văn cũng cần được sống trong một môi trường dân chủ ở đâu có sự
tôn trọng những tiếng nói cá nhân của con người thì mới có thể lên tiếng đấu
tranh cho sự thật.
3. Chứng minh
Lựa chọn tác phẩm phù hợp để chứng minh cho vấn đề nghị luận. Trong
đó tập trung làm sáng tỏ các ý sau:
- Tác phẩm phản ánh chân thực hiện thực cuộc sống.
- Qua việc phản ánh chân thực, nhà văn đem lại cho người đọc nhận thức
đúng đắn về hiện thực, giúp con người nhìn nhận lại cuộc sống và chính mình
để có ý thức thay đổi hiện thực tiến bộ hơn, tốt đẹp hơn. Đồng thời khẳng định
đạo đức của nhà văn.
- Nhà văn đã làm thế nào để phản ánh chân thực hiện thực cuộc sống
(Ví dụ: Chí Phèo (Nam Cao), Dịch hạch (Albert Camus)
4. Mở rộng, nâng cao vấn đề nghị luận
- Khẳng định tính đúng đắn của ý kiến + tác phẩm
- Mở rộng, nâng cao:
+ Trong xã hội hiện đại cái xấu và cái ác càng được ngụy trang tinh vi,
ranh giới giữa thiện ác càng trở nên mong manh. Đồng thời sự phát triển ưu
điểm của công nghệ thông tin, mạng xã hội về những hiện tượng nhiễu thông tin
đến cho sự tiếp nhận chân lý càng trở nên khó khăn hơn. Hơn bao giờ hết, văn
học cần đảm bảo nguyên tắc chân thực trong phản ánh về hướng con người đến
những giá trị chân - thiện - mỹ.
+ Phản ánh chân thực không đồng nghĩa với việc nhà văn sao chép, chụp
ảnh nguyên si hiện thực mà phải luôn có sự sáng tạo trong cách nhìn nhận, cách
phản ánh. Bởi vì như danh họa Tề Bạch Thạch từng nói: “Nghệ thuật vừa giống
vừa không giống với cuộc đời. Nếu hoàn toàn giống cuộc đời thì đó là nghệ
thuật mị đời. Còn nếu hoàn toàn không giống cuộc đời thì đó là nghệ thuật dối
đời”.
- Yêu cầu đối với người sáng tác và người tiếp nhận:
+ Người sáng tác phải ý thức sâu sắc về trách nhiệm của mình để phản
ánh chân thực hiện thực đời sống, đồng thời cũng phải là người có tình cảm sâu
sắc, có ý thức sáng tạo để phản ánh hiện thực theo cách riêng, đem đến những
điều mới mẻ cho bạn đọc.
+ Người đọc cần đón nhận tác phẩm bằng tâm thế tích cực, nâng tầm đón
đợi của mình, rèn luyện bản lĩnh và luôn khát khao đón nhận sự thật, dám chấp
nhận sự thật để có thể tiếp nhận tác phẩm của nhà văn, kích thích sự sáng tạo
của những nhà văn chân chính. Đồng thời đây cũng là cách để người đọc có thể
đánh giá công tâm về nhà văn và giá trị của tác phẩm.