You are on page 1of 3

NGƯỜI LÁI ĐÒ

Kính thưa quý ban giám khảo!

Kính thưa quý thầy cô giáo và các bạn học sinh thân mến!

Lời đầu tiên,em xin dành một lời chào trân trọng nhất gửi đến quý bạn giám
khảo,quý thầy cô giáo và các bạn học sinh ạ!

Em xin tự giới thiệu,em tên là Phạm Bảo Khánh,là học sinh của lớp 7/2.Và bây
giờ,em xin trình bày về bài làm của mình.

Kính thưa quý bạn giám khảo.quý thầy cô giáo và các bạn học sinh thân mến !

Một chữ cũng là thầy,nữa chữ cũng là thầy. Vâng, họ đã dành một phần cuộc đời
mình để trau chuốt, dẫn dắt người học sinh từng bước đi trên con đường còn bao
chông gai phía trước. Đã có ai đó nói rằng: “Nghề giáo như nghề chèo đò, phải đưa
những con đò đến được bờ bên kia.’’ Thật đúng như vậy. Để làm tròn sứ mệnh cao
cả của mình, “người đưa đò’’ phải cố gắng giữ làm sao cho đò được vững chắc.
Mà có ai biết được rằng, trong suốt chặng đường ấy, họ phải vượt qua bao nhiêu
gian nan vất vả. Phải, “người đưa đò” phải dùng hết sức lực của bản thân để chống
chọi những khi có “mưa to”, “gió lớn”. Rồi khi đã đưa được khách qua sông, “
người đưa đò” lại quay về bến bên kia để tiếp tục thực hiện sứ mệnh cao cả ấy. Và
cứ thế, cứ thế, những người thầy đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ cho tất cả những
đứa con thân yêu của họ, không quản khó khăn, mệt mỏi. Bởi vì trong trái tim họ
chỉ có duy nhất một khát khao – uốn nắn, dạy dỗ lớp trẻ hôm nay thành người.Và
cũng chính vì lí do cao đẹp ấy,em đặt tên cho tác phẩm của mình là “người lái đò
thầm lặng’’

Trong bức vẽ của bản thân mình,em đã nhấn mạnh lên hình ảnh người lái đò hoà
quyện với hình ảnh của quê hương.Lấp ló dưới bóng tre làng,hình ảnh của một
người lái đò cầm một đoá sen tuyệt đẹp đã phần nào thể hiện được đức tính của
một người gieo chữ.Ta biết rằng,hoa sen biểu hiện rõ được sự cao cả, yêu thương
và chia sẻ.Ngoài ra của hoa sen được người ta ví như màu của đức hạnh, từ bi, trí
tuệ, màu của sự thanh cao tâm hồn thể hiện trong đời sống đạo đức, văn hóa cao
đẹp, nơi phẩm chất thánh thiện bởi lòng yêu thương, khoan dung, nhân ái và cao
thượng.Chính những điều đó,đã cho thấy được sự cao cả của người thầy,người
cô.Trên thuyền là hình ảnh một người đang ngồi,đó chính là vị khách mà người lái
đò phải đưa qua sông,phải dìu dắt từng ngày.Và chính người thầy,người cô đã chấp
cho học trò đôi cánh thần tiên,để từ đó,cậu bay cao.bay xa hơn trong con đường
làm người của bản thân mình. Đến trường, ta đâu chỉ được học những kiến thức về
văn hóa, xã hội mà đó trong từng lời giảng thấm trong câu chữ là tấm lòng của
người giáo viên nhân dân mong gửi gắm cho ta những bài học làm người sâu sắc
để ta trưởng thành.

Đối với em Thầy cô là những người đến và đi rất thầm lặng, họ yêu và thương
chúng ta vô điều kiện, họ chỉ đơn giản là những người làm vườn, cặm cụi vun
trồng, bón, xới để ta là những mầm xanh được phát triển khỏe mạnh ra hoa kết trái
tốt lành. Chúng ta là những người được dìu dắt, bảo ban yêu thương và nâng đỡ,
hơn ai hết chúng ta cần thấm nhuần truyền thống uống nước nhớ nguồn, tôn sư
trọng đạo của dân tộc để có thể phát triển bền vững, không quên đi cội nguồn, gốc
rễ của mình. Trong dòng đời vội vàng tấp nập, đôi lúc cần sống chậm lại để chiêm
nghiệm về những người đồng hành xung quanh, đừng chỉ biết lao đi như những
con thiêu thân mà quên đi những giá trị vĩnh hằng đang tồn tại, quên đi những
người thiêng liêng cho ta một nền tảng vững chãi, tuyệt vời. Thầy cô - hai tiếng gọi
thân thương và thiêng liêng biết mấy, và ý nghĩa hơn cả đó chính là tình yêu, là sự
biết ơn và kính trọng dành cho những người lái đò. Thầy cô như là những bông hoa
cứ mãi ngát hương, cứ mãi tỏa sáng với cái tâm và cái tài của mình đối với bao thế
hệ học trò.

Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không,cũng chính là nhờ vào những
người thầy,người cô.Thầy cô không chỉ hi sinh công sức và thời gian của mình mà
còn dành trọn cả tình yêu thương và sự bảo bọc cho những đứa trẻ non nớt vẫn còn
bỡ ngỡ trước cái xã hội rộng lớn này. Những đứa trẻ ấy ngơ ngác nhìn ra cuộc đời
với sự dẫn dắt và tình yêu thương của thầy, của cô. Vâng, thầy cô đã truyền cho tôi
niềm tin và nghị lực để tôi có đủ sức mạnh và lòng tin, chạm lấy những ước mơ,
khát vọng và biến chúng thành hiện thực.

Và nếu đã hiểu tấm lòng của người thầy, người cô, có lẽ mỗi ngày đều trở thành
những dịp đặc biệt để chúng ta bày tỏ sự biết ơn của mình. Những sự quan tâm nho
nhỏ, sự tiến bộ hàng ngày, đó chính là sự đền đáp xứng đáng nhất dành cho những
sự hy sinh thầm lặng của thầy cô. Nếu một mai em không còn là một đứa trẻ, nếu
một mai em rời khỏi sự ủ ấp của gia đình và nhà trường để tiếp tục bước đi và thử
thách mình trên quãng đường còn lại, thì em sẽ không quên đâu! Không bao giờ
quên công ơn sâu nặng và tình cảm bao la của thầy cô dành cho tất cả học sinh của
mình- những đứa con mà họ coi như máu thịt, như một phần của cuộc đời.

Chúng con mai dù khôn lớn

Với thầy như vẫn trẻ thơ

Không quên những lần lầm lỗi

Khắc ghi bao phút dại khờ

Bài thuyết trình của em đến đây là kết thúc,em xin cảm ơn quý bạn giảm khảo,quý
thầy cô giáo và các bạn đã lắng nghe.Chúc cho hội thi chúng ta thành công,tốt đẹp!

Em xin chân thành cảm ơn!

You might also like