Professional Documents
Culture Documents
BTVN Bu I 1
BTVN Bu I 1
ây
không thể chạm tới chúng tôi, xung quanh không còn ai nữa. Thật chẳng khác gì một
bức họa xuân tuyệt đẹp.
gi
Phải, ít nhất trong kí ức của tôi, cảnh tượng hôm ấy có thể nói là đẹp như tranh.
Hoặc như phim. Mỗi lần cố chạm tay vào kỉ niệm xưa cũ, tôi luôn có cảm giác mình
n
đứng hẳn ra ngoài, tách rời khung tranh mà ngắm lại tuổi thơ. Cậu nhóc tròn mười
một và bên cạnh là cô nhóc cùng tuổi, cao xấp xỉ nhau. Thế giới chứa chan ánh sáng
trê
ôm ấp trọn vẹn bóng dáng họ. Phải, bức họa nào cũng chỉ lưu giữ được bóng dáng, và
lúc nào cô bé cũng chạy bứt lên trước.Chút cô đơn thoáng qua cõi lòng cậu bé thuở ấy
ghi khắc trong tôi đến tận hôm nay và khiến tôi, dù đã lớn, vẫn còn cảm thấy buồn
man mác.
et
Tóm lại là lúc đó, Akari ví những cánh hoa bay rợp trời với tuyết rơi. Tôi khó lòng
tim
hình dung tương tự. Bởi với tôi, anh đào mãi là anh đào, và tuyết chỉ có thể là tuyết.
"Này, trông cứ như tuyết rơi ấy nhỉ..."
"Ừm, thế hả? Giống tuyết thật sao?"
n
Akari ngắt lời tôi, tiến lên hai bước rồi xoay phắt người lại. Dưới ánh nắng, mái
tóc màu hạt dẻ của em bắt sáng lấp lánh. Liền đó, em thốt ra một câu chẳng đâu vào
đâu.
5