You are on page 1of 1

Tình huống: Lỗi tại ai?

Năm đó, cả làng được mùa. Trưởng làng tổ chức hội ăn khao được mùa, các phần
đóng góp như: thịt lợn, xôi, hoa quả, oản chay do quỹ làng trích khao. Còn lại một
việc đại sự. Đó là góp rượu. Trưởng làng ra nghị quyết:” Việc này là việc của
chung, tất cả mọi người đều có trách nhiệm. Mỗi người có nhiệm vụ đóng góp
rượu vào hũ rượu làng”. Ngày hội ăn khao mùa đã đến.

 Ai cũng nghĩ việc đóng góp rượu là việc của tất cả mọi người, đâu phải việc của
riêng mình. Mình không góp, hoặc góp ít cũng chả sao, còn bao nhiêu người khác
nữa. Nhưng đến hội mà không mang theo chai rượu, dù mọi người có khi đã mang
đủ đổ đầy hũ rượu chung rồi, thì e cũng ngại, vì dù sao cũng được trưởng làng yêu
cầu, dù trách nhiệm chính không phải là mình. Vậy là có những người chỉ mang ½,
1/3, thậm chí ¼ chai rượu cho gọi là có. Có người thì lôi được chai rượu sắn, nấu
lâu rồi nhưng ngái quá, chẳng uống được, chặc lưỡi tự nhủ “ Cả làng mang rượu
gạo nếp cái hoa vàng, có mỗi chai rượu sắn pha vào thì chả nhằm nhò gì, hũ rượu
vẫn ngon”. Có người thì tiếc của, vả lại ai biết đấy là đâu, mình góp ít hay nhiều
chả ma nào biết, nên làm luôn một chai nước đầy.

Xôi thịt hoa quả đã bày lên, đến phần mở hũ rót rượu dâng hương, mời các vị bô
lão trong làng và toàn thể dân làng thì… chao ôi, rượu múc ra vừa chua vừa nhạt
(do rượu thì ít, nước lã thì nhiều, chưa kể rượu mang đến toàn rượu sắn, rượu ngô).
Thế là cuộc ăn khao trở thành nơi nghị tội.

Câu hỏi: (theo yêu cầu riêng với nhóm)

Các nhóm không yêu cầu cũng cần đọc tình huống này!

You might also like