You are on page 1of 3

“Sứ mệnh của ma nữ”

???: “Tỉnh rồi?”

Ta mở to mắt, nghe có tiếng ai đó hỏi như vậy.

MC: Ngươi là…. Búp bê ma thuật sao?

Xuất hiện trước mặt ta, là một con quái vật màu đen với đôi cánh dài. Nó lơ lửng giữa không trung, sừng
trên đầu màu xanh tím, một bên mắt là viên bi thủy tinh, một bên là cúc áo vàng. Kì quái, nhưng thật ra
có chút đáng yêu. Nhìn quái vật nhỏ có cảm giác rất quen mắt, thật giống như đã từng gặp qua trước
kia.

Basil: Ta không phải búp bê! Ta là Basil!

Quái vật nhỏ tự xưng là Basil thở phì phì bay quanh ta một vòng, đôi cánh trên lưng phần phật phần
phật, được bao phủ bởi những mảnh vụn ánh sáng và bóng cây leo xanh.

Ta nhìn ra ngoài, phát hiện đây là một ngôi nhà cây nằm giữa một đại thụ. Cửa sổ phù đầy dây leo xanh,
ánh nắng len lỏi qua tán cây chiếu vào căn phòng chứa đầy sách và dụng cụ ma thuật.

Basil: Này, MC, đừng ngẩn người. Nhìn ta, nhìn ta đây này!

MC: Sao ngươi lại biết tên ta?

Basil: Bởi vì ta là Basil đại nhân toàn trí toàn năng, mà những thứ ngươi không biết ở thế giới này còn rất
nhiều! Nếu ngươi ngoan ngoãn nhận sai, ta sẽ tha thứ cho việc gọi ta là búp bê, hơn nữa còn nói cho
ngươi bí mật của thế giới này…

MC: Làm phiền rồi, ta còn có việc, đi trước đây.

Basil: Từ từ!

Basil giữ chặt cổ tay áo của ta, bộ dáng khẩn trương giống như sợ ta thật sự đi mất

MC: Basil đại nhân toàn trí toàn năng có cái gì cần ta hỗ trợ sao?

Basil: Hừ, không thể tưởng tượng được kẻ như ngươi làn da mềm mại, không có răng nanh vuốt sắc, tóc
vướng víu nhiều như vậy, nhìn một chút cũng không dũng mãnh thì thôi, trên người còn nhiều thủ đoạn
như vậy.

MC: Cho nên?

Basil tuy rằng ăn nói khoa trương, hai tay nhỏ bé vẫn ở trên tay áo nắm chặt không buông. Ta nhân cơ
hội chọt chọt khuôn mặt nó, không tồi, cảm giác rất mềm mại.

Basil trên mặt đỏ ửng, bất mãn liếc mắt nhìn ta một cái, tiếp tục nói.

Basil: Cho nên, ngươi phải trở thành ma nữ, cứu vớt thế giới này!

MC: Nhiệm vụ nghe thật sáo rỗng…

Basil: Ta không nói đùa đâu, dao động dị thường ở thế giới này ngày càng kịch liệt, điều này ít hay nhiều
đều có quan hệ mật thiết với ngươi, cho nên ngươi phải nhận trách nhiệm cứu thế giới này!

MC: Có liên quan tới ta?

Basil: Đúng thế.


Basil nhìn ta, kiên định gật đầu, tiếp theo nhìn biểu tình không đổi trên mặt ta, hít sâu một hơi giống
như hạ quyết tâm rất lớn.

Basil: Quên đi, ta nói cho ngài một bí mật. Thực ra ta… là do ngài sáng tạo ra.

Lúc nói câu này, Basil uốn éo thân thể, cái mặt lại càng đỏ.

Basil: Tuy rằng ngài đã quên, ta cũng không yêu cầu ngài chịu trách nhiệm… Nhưng mà không được nói
cho người khác!

MC: Được được được, ta không nói với người khác. Nhưng ngươi phải lại đây cho ta xem một chút.

Tuy rằng cả quá trình đều thật thần bí, không hiểu vì sao ta lại bước vào nhà cây ma thuật này, vì sao lại
gặp lại Basil.

Hơn nữa không ngờ nó là do ta sáng tạo ra… Nhưng xem bộ dáng của Basil, không giống như đang nói
dối.

Basil thấy ta buông lỏng thái độ, buông tay áo của ta, chậm rãi tới gần. Ta nhẹ nhàng ôm lấy Basil, nhìn kĩ
nó, trí nhớ chậm rãi hồi lại.

Ta thật sự đã tạo ra Basil.

Hẳn là trước đây khi đọc chuyện cổ tích, thuận tay vẽ một bức tranh nguệch ngoạc.

Cánh màu đen, sừng màu lam, mắt là cú áo vàng. Đó là ta trước đây, ngây ngô tưởng tượng ra một thế
giới cổ tích.

“Ta muốn làm một tiểu ma nữ, đây là sủng vật của ta. Chúng ta phải cùng đi cứu vớt thế giới, cứu vớt
hoàng tử!”

Ta dùng bút máy, xiêu xiêu vẹo vẹo viết như vậy lên bức tranh vẽ Basil và quần áo ma nữ nguệch ngoạc
bên cạnh.

Chí hướng trước đây của ta cũng thật rộng lớn.

Basil: Ngài nghĩ ra rồi sao?

MC: Nhưng mà, tại sao dao động dị thường của thế giới này lại có liên quan tới ta?

Basil liếc mắt nhìn ta, thủy tinh và cúc áo vàng lờ mờ phản xạ ra ánh sáng.

Basil: Ngài hẳn còn nhớ rõ, trước kia xem chuyện cổ tích kia, mà thế giới này chính là thế giới bên trong
cuốn truyện.

Ta nhớ rõ đó là một cuốn tập hợp chuyện cổ tích, bên trong đủ loại truyện thiếu nhi, tập hợp rất nhiều
tác giả từ Andersen tới Wilde…

Basil: Không biết khi nào thì bắt đầu, ý thức của ngài ảnh hưởng tới thế giới này. Mà ta được ngài sáng
tạo ra, không thuộc về bất kì một câu chuyện nào, xuất hiện tại nơi này. Mà ngài tới thế giới này, cũng vì
hình dáng ma nữ đã tưởng tượng ra.

Ta nghe xong lời Basil nói, đứng dậy đi tới trước cửa sổ. Song cửa sổ thủy tinh trong suốt phản xạ ra
thân ảnh của ta, quả thật trên người đang mặc chính là trang phục ma nữ ta đã vẽ ra. Điều này làm ta có
chút tin tưởng, nơi này có lẽ không đơn giản chỉ là giấc mơ.

Basil: Nhưng ý thức của ngài xung đột với quy tắc của thế giới này, khiến nó trở nên biến dạng. Ví dụ,
chuyện cổ tích hoàn toàn bị thay đổi, kéo theo cái chết của động thực vật cũng như sự thay đổi môi
trưởng địa lý. Nhưng mà đồng thời trong nguy cơ cũng lưu truyền một truyền thuyết về ma nữ sưu tầm
bảo vật sẽ cứu vớt thế giới. Lúc sau thì ngài tới nơi này. Cho nên ta đoán chắc, đây cũng là do ý thức của
ngài tạo ra.

Ta nghĩ khi ta viết câu nói kia, nguyện vọng thơ ấu “trở thành ma nữ cứu vớt thế giới” thành sự thật, lại
có ảnh hưởng tới cả một thế giới trong sách?

Basil: Nếu đây hết thảy là ý thức của ngài tạo ra hoặc là ý thức bị biến dạng, như vậy người có thể giải
quyết vấn đề cũng chỉ có ngài. Tiểu ma nữ, bắt đầu gánh vác sứ mệnh của ngài, cứu vớt thế giới đi!

Basil lắc lắc hai cái sừng nhỏ của nó, làm ra bộ dáng hất tóc đẹp trai, đối với ta nghiêm túc mà nói
chuyện.

You might also like