Professional Documents
Culture Documents
LIÊN HỆ MỞ RỘNG
LIÊN HỆ MỞ RỘNG
1. “Nhà văn tồn tại ở trên đời trước hết để làm công việc giống như kẻ nâng giấc cho những con
người bị cùng đường, tuyệt lộ, bị cái ác hoặc số phận đen đủi dồn đến chân tường (…) Nhà văn tồn
tại ở trên đời để bênh vực cho những con người không có ai để bênh vực.” (Nguyễn Minh Châu)
=> Vai trò của một nhà văn. Có thể liên hệ cho “Vợ chồng A Phủ”, “Vợ nhặt”, “Chiếc thuyền ngoài
xa” về tư tưởng nhân đạo.
2. “Cái quan trọng trong tài năng văn học và tôi nghĩ rằng cũng có thể trong bất kì tài năng nào, là
cái mà tôi muốn gọi là tiếng nói của riêng mình.” (Ivan Tuốc Ghê Nhiép)
=> Liên hệ đến phần đánh giá khi có ý “tạo một tiếng nói riêng”.
3. “Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che
lấp của sự vật, để cho người đọc bài học trông nhìn và thưởng thức.” (Thạch Lam)
=> Liên hệ với người vợ nhặt, với người đàn bà hàng chài.
4. “Chi tiết làm nên hạt bụi vàng của tác phẩm.” (Pauxtopxki)
“Chi tiết như những con mắt mở những cửa sổ để người ta nhìn vào linh hồn của nhân vật.”
(Heghen)
=> Liên hệ đến các chi tiết đắt giá như “tiếng sáo”, “giọt nước mắt của A Phủ”, “bát cháo cám”.
5. “Tình huống truyện là một sự kiện đặc biệt, trong đó chứa đựng một tình thế bất thường của quan
hệ đời sống.” (Thầy Chu Văn Sơn”
6. “Tình huống truyện là một lát cắt, một khúc cua của đời sống. Qua đó, ta thấy được trăm năm của
đời thảo mộc.” (Nguyễn Minh Châu)
7. “Linh hồn là ấn tượng của một tác phẩm. Cây cỏ sống được là nhờ ánh sáng, chim muông sống
được là nhờ tiếng ca, một tác phẩm sống được là nhờ tiếng lòng của người cầm bút.” (Puskin)
@nhattra.dayyy
Đừng quên theo dõi mình tại instagram @nhattra.dayyy để đọc được nhiều chia sẻ bổ ích khác nha!
@nhattra.dayyy
Đừng quên theo dõi mình tại instagram @nhattra.dayyy để đọc được nhiều chia sẻ bổ ích khác nha!
(Nhân vật Quỳ trong “Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành” – Nguyễn Minh
Châu)
● Người đàn bà đột ngột thay đổi cách xưng hô với Đẩu và Phùng (…) Sự thay đổi đó, theo giáo sư
Nguyễn Đăng Mạnh, chính là “cuộc cách mạng trong xưng hô”, từ đó dẫn đến “cuộc cách mạng
trong nhận thức.”
● “Cuộc sống tuyệt vời biết bao trong thực tế và trên trang sách. Nhưng cuộc sống cũng bi thảm biết
bao khi cái đẹp còn trộn lẫn niềm sầu buồn, cái nên thơ còn lóng lánh giọt nước mắt ở đời.” (Liệt sĩ
Nguyễn Văn Thạc – Nhật kí “Mãi mãi tuổi hai mươi”)
(Xuân Diệu)
● “Hãy nhìn đời bằng đôi mắt xanh non
Hãy để trẻ con nói cái ngon của kẹo
Hãy để cho bà nói má thơm của cháu
Hãy nghe tuổi trẻ ca ngợi tình yêu”
(Đôi mắt xanh non – Xuân Diệu)
● “Làm sao cắt nghĩa được tình yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu”
(Xuân Diệu)
● “Xin hãy làm thinh chớ nói nhiều
Để nghe dưới đáy nước hồ reo
Để nghe tơ liễu đưa trong gió
Và để nghe trời giải nghĩa yêu”
(Hàn Mặc Tử)
● “Bởi vì em đã buộc cuộc đời em vào cuộc đời anh rồi, cắt đi làm sao nổi.” (Xuân Quỳnh)
● “Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá
Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
Tiếng tim anh đang đập vì em
Em yêu anh, yêu anh như điên…”
(Xuân Quỳnh)
● “Chỉ riêng điều được sống cùng nhau
Niềm vui sướng với em là lớn nhất
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Giây phút nào tim chẳng đập vì anh”
(Xuân Quỳnh – Chỉ có sóng và em)
● “Trái tim có những lý lẽ riêng mà lý trí không thể nào cắt nghĩa được.” (Pascal)
● “Thơ được tạo ra từ cơn động kinh của tâm hồn. Đó là cú đại địa chấn được dồn ứ từ những biến
cố, những kỉ niệm; có khi là một nỗi nhớ quặn lòng.” (Puskin)
@nhattra.dayyy
Đừng quên theo dõi mình tại instagram @nhattra.dayyy để đọc được nhiều chia sẻ bổ ích khác nha!
● “Nếu phải chọn mười bài thơ hay nhất của nền thơ ca cách mạng, chắc chắn phải có “Tây
Tiến”, và nếu rút xuống năm bài, vẫn không thể thiếu “Tây Tiến”. Thậm chí, chỉ ba bài vẫn có thể có
“Tây Tiến”. (Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên)
● “Bài thơ có sức hút mãnh liệt giống như một loại từ trường khiến “Tây Tiến” cứ băng băng đi
vào lòng độc giả.” (G.S. Hà Minh Đức)
● “Thơ được tạo ra từ cơn động kinh của tâm hồn. Đó là cú đại địa chấn được dồn ứ từ những
biến cố, những kỉ niệm; có khi là một nỗi nhớ quặn lòng.” (Puskin)
● “Làm thơ là cân một phần nghìn miligram quặng chữ.”
● “Đọc Tây Tiến, ta như đang ngậm âm nhạc trong miệng.” (Xuân Diệu)
● “Thi nhân phổ nhạc cho thơ, tiếng thơ vang ngân trong không gian, tạo thành các “bước sóng” gõ
cửa tâm hồn độc giả.” (Trần Thiện Khanh)
● “Tam quân tì hổ khí thôn ngưu” – Phạm Ngũ Lão
● “Đất Nước tôi thon thả giọt đàn bầu
Nghe dịu nỗi đau của mẹ
Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ
Các anh không về, mình mẹ lặng im…”
(Tạ Hữu Yên)
● “Con nhớ anh con, người anh du kích
Chiếc áo nâu anh mặc đêm công đồn
Chiếc áo nâu suốt một đời vá rách
Đêm cuối cùng anh cởi lại cho con”
(Chế Lan Viên – Tiếng hát con tàu)
● “Tây Tiến biên cương mờ lửa khói
Quân đi lớp lớp động cây rừng
Và bài thơ ấy, con người ấy
Vẫn sống muôn đời với núi sông”
(Giang Nam – Bài thơ ấy)
@nhattra.dayyy