Professional Documents
Culture Documents
PLĐC
PLĐC
Nhận định 3: Công dân là người mang quốc tịch của một quốc gia nhất định
Trả lời: Nhận định trên là Sao
Giải thích: Vì công dân là một cá nhân, một con người cụ thể mang quốc
tịch của một hay nhiều quốc gia có các quyền và nghĩa vụ theo quy định của
pháp luật. Quốc tịch là căn cứ để xác định công dân của một nước, thể hiện mối
quan hệ giữa công dân và nhà nước đó.
Theo Điều 4 Luật quốc tịch Việt Nam số 24/2008/QH12 ngày 13 tháng 11
năm 2008 của Quốc hội quy định: Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt
Nam công nhận công dân Việt Nam có một quốc tịch là quốc tịch Việt Nam, trừ
trường hợp Luật này có quy định khác.
Như vậy trong 1 số trường hợp ngoại lệ, Việt Nam vẫn cho phép công dân
được mang 2 quốc tịch theo Luật quốc tịch.
Nhận định 4: Người mất năng lực pháp luật là người có quyết định của Tòa án
tuyên bố người đó mắc bệnh tâm thần
Trả lời: Nhận định trên là Sai
Giải thích: Vì "Năng lực pháp luật dân sự của cá nhân có từ khi người đó
sinh ra và chấm dứt khi người đó chết" (khoản 3 Điều 16 Bộ Luật Dân Sự). Với
quy định này, pháp luật thừa nhận năng lực pháp luật dân sự của cá nhân là thuộc
tính gắn liền với cá nhân suốt đời và không bị ảnh hưởng bởi trạng thái tinh thần,
tuổi tác, hoàn cảnh, tài sản.
Ví dụ: Người bị thiểu năng về trí tuệ cũng có quyền thừa kế như người có
khả năng nhận thức bình thường.
Giải thích: Vì quan hệ xã hội và quan hệ pháp luật chỉ có một số đặc điểm
tương quan với nhau như trong mối quan hệ xã hội thì có mối quan hệ pháp luật .
Tuy nhiên quan hệ pháp luật được điều chỉnh bởi các quy phạm pháp luật với
những đặc điểm, yếu tố cấu thành riêng, là quan hệ mang tính ý chí (ý chí của
Nhà nước sau đó mới là ý chí của các bên tham gia vào quan hệ đó ).Và quan hệ
pháp luật là sự thể hình thức pháp lý của quan hệ xã hội, do khoa học pháp lý
nghiên cứu. Còn quan hệ xã hội thể hiện các mối quan hệ rộng giữa cá nhân với
cá nhân, cá nhân với tổ chức trong đời sống, sinh hoạt. Quan hệ này tồn tại một
cách khách quan, được điều chỉnh tổng thể bởi các quy phạm đạo đức, quy phạm
xã hội, phong tục tập quán và đảm bảo thực hiện bằng dư luận xã hội hoặc biện
pháp đặc thù của các tổ chức. Do đó quan hệ pháp luật không phải là quan hệ xã
hội
Nhận định 7: Quy phạm pháp luật không cần phải có bộ phận chế tài
Trả lời: Nhận định trên là Sai
Giải thích: Vì chế tài có thể có hoặc không trong QPPL nhưng không thể
không cần chế tài trong QPPL.
Ví dụ: Người nào xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự của người
khác, thì bị phạt cảnh cáo, phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 30.000.000 đồng
hoặc phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm. (Điều 155 Bộ luật Hình sự 2015).
Nhận định 8: Hành vi vi phạm pháp luật phải được thể hiện bằng hành động cụ
thể, xâm phạm đến lợi ích được pháp luật bảo vệ
Trả lời: Nhận định trên là Sai
Giải thích: Vi phạm pháp luật là hành vi xác định của con người , hành vi
đó được thể hiện ra thực tế khách quan và nó là hành vi trái pháp luật và xâm hại
đến các quan hệ xã hội được pháp luật bảo vệ. Nhưng hành vi vi phạm pháp luật
có thể được thể hiện dưới dạng hành động hay không hành động.
Nhận định 9: Tiền lệ pháp là hình thức pháp luật không được thừa nhận tại Việt
Nam
Trả lời: Nhận định trên là Sai
Giải thích: Vì Ở nước ta, tiền lệ pháp đã và đang tồn tại dưới các hình
thức như các nghị quyết hướng dẫn xét xử, trao đổi nghiệp vụ tại các buổi tổng
kết ngành và dễ thấy nhất là thông qua các quyết định giám đốc thẩm được tập
hợp và phát hành. Qua đây, nhiều vướng mắc đã được Hội đồng Thẩm phán
TAND Tối cao gỡ vướng và định hướng cho các tòa cấp dưới làm theo.
Theo khoản 3, Điều 45, Bộ luật tố tụng dân sự 2015
“Án lệ được Tòa án nghiên cứu, áp dụng trong giải quyết vụ việc dân sự khi đã
được Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao lựa chọn và được Chánh
án Tòa án nhân dân tối cao công bố.”
Nhận định 10: Viện kiểm sát là cơ quan duy nhất có chức năng thực hành
quyền công tố
Trả lời: Nhận định trên là Đúng
Giải thích: Do theo Điều 107 Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam 2013
quy định: “Viện kiểm sát nhân dân thực hành quyền công tố, kiểm sát hoạt động
tư pháp.” Ngoài Viện kiểm sát, không có cơ quan nào khác giữ chức năng thực
hành quyền công tố tại Tòa án.