Professional Documents
Culture Documents
Trong tác phẩm Đường cách mệnh (1927), Hồ Chí Minh khẳng định: “Cách
mệnh trước hết cần phải có đảng cách mệnh… => phải tập hợp được quần
chúng nhân dân cùng đứng lên đấu tranh vì mục tiêu chung
Để trong thì vận động và tổ chức dân chúng, ngoài thì liên lạc với các dân tộc
bị áp bức và vô sản giai cấp mọi nơi. Đảng có vững thì cách mệnh mới thành
công, cũng như người cầm lái có vững thì thuyền mới chạy”.
Thứ hai, Người khẳng định: Đảng Cộng sản Việt Nam là người lãnh đạo duy
nhất
“Bây giờ, Chủ nghĩa nhiều, học thuyết nhiều nhưng, chủ nghĩa chân chính
nhất, chắc chắn nhất, cách mệnh nhất là chủ nghĩa Lênin”. -> Chỉ có đi theo
con đường CMVS mới giải phóng được dân tộc, giải phóng được nhân dân
lao động
Đảng phải khắc phục những khuyết điểm của các đảng trước đó – các đảng
trước đó chỉ đại diện cho 1 giai cấp nhất định, thì ĐCSVN là Đảng của giai
cấp công nhân, nhân dân lao động và toàn thể dân tộc; tập hợp những người
ưu tú đứng trong hàng ngũ của Đảng để phát huy sức mạnh đại đoàn kết dân
tộc.
c. CMGPDT phải dựa trên lực lượng đại đoàn kết toàn dân tộc, lấy liên minh
công - nông làm nền tảng
Cách mạng GPDT phải dựa trên đại đoàn kết dân tộc lấy liên minh công –
nông làm nền tảng vì
Truyền thống toàn dân đánh giặc của dân tộc – khi nào nhân dân đoàn
kết cách mạng mới thành công trong lịch sử Việt Nam chứng minh rằng
khi ở thời điểm nào không đoàn kết được nhân dân mất nước ví dụ như
thời Hồ Quý Ly mặc dù có súng thần công nhưng không thể đoàn kết
được nhân dân nên mất nước. Đoàn kết nhân dân ở thời nhà Trần đã giúp
nước ta 3 lần đánh thắng quân Mông – Nguyên.
Nguyên lý của CN Mác – Lênin: cách mạng là sự nghiệp của quần chúng
"Dễ trăm lần không dân cũng chịu, Khó vạn lần dân liệu cũng xong"
Sách lược vắn tắt của Đảng (1930), Hồ Chí Minh xác định lược lượng
CMGPDT bao gồm toàn dân tộc: “Đảng phải thu phục đại bộ phận giai cấp
mình, tập hợp dân cày nghèo và phải dựa vào dân cày nghèo…liên lạc với
tiểu tư sản, trí thức, trung nông…”, đối với những bộ phận chưa ra mặt vì
cách mạng thì cũng phải lôi kéo trung lập họ đứng về phía cách mạng.
Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến (19-12-1946), Người viết:
“Bất kỳ đàn ông, đàn bà, bất kỳ người già, người trẻ, không phân chia tôn
giáo, đảng phái, dân tộc. Hễ là người Việt Nam thì phải đứng lên đánh thực
dân Pháp xâm lược để cứu Tổ quốc”. -> Tập hợp người dân vào mặt trận
thống nhất chung -> Phát huy đại đoàn kết dân tộc.
Trong khi xác định lực lượng cách mạng là toàn dân, Hồ Chí Minh lưu ý
rằng, không được quên: “công nông là chủ cách mệnh…là gốc cách mệnh”
Vì :Giai cấp công nhân và nông dân là hai giai cấp cơ bản đông đảo và cách
mạng nhất, bị bóc lột nặng nề nhất “nếu thua thì chỉ mất một cái kiếp khổ,
nếu được thì được cả thế giới”; họ là những người tạo ra của cải vật chất cho
xã hội -> HCM khẳng định phải lấy liên minh công - nông làm nền tảng. Sau
này Đại hội toàn quốc lần thứ hai (1951), Đảng đề cập đến liên minh công
nhân – nông dân –trí thức.
d. CMGPDT cần chủ động, sáng tạo, có khả năng giành thắng lợi trước CMVS
ở chính quốc
Thứ nhất, Quốc tế cộng sản cho rằng: các nước thuộc địa chỉ có thể giải
phóng khi giai cấp vô sản giành được thắng lợi ở các nước tư bản tiên tiến.
Thứ hai, Hồ Chí Minh đã chỉ rõ giữa cách mạng ở thuộc địa và các mạng
chính quốc là mối quan hệ bình đẳng, không phụ thuộc, lệ thuộc vào nhau. Vì
trong tác phẩm Bản án chế độ thực dân Pháp (1925) Người cũng viết: “Chủ
nghĩa tư bản là một con đỉa có một cái vòi bám vào giai cấp vô sản ở chính
quốc và một cái vòi khác bám vào giai cấp vô sản ở thuộc địa. Nếu muốn diết
con vật ấy, người ta phải đồng thời cắt cả hai vòi. Nếu người ta chỉ cắt một
vòi thôi, thì cái vòi còn lại sẽ tiếp tục hút máu của giai cấp vô sản, con vật
vẫn tiếp tục sống và cái vòi bị cắt đứt lại sẽ mọc ra”. -> CMVS và cách mạng
thuộc địa là quan hệ bình đẳng không có quan hệ chính phụ.
Thứ ba, là người dân xứ thuộc địa, là người cộng sản, là người nghiên cứu rất
kỹ CNĐQ, Hồ Chí Minh cho rằng: cách mạng thuộc địa không những không
phụ thuộc vào cách mạng vô sản ở chính quốc mà có giành thắng lợi trước.
e. CMGPDT phải được tiến hành bằng phương pháp bạo lực cách mạng
Tính tất yếu của bạo lực cách mạng:
o Vì kẻ thù sử dụng bạo lực để xâm lược đất nước ta. Năm 1958, thực
dân Pháp dùng bạo lực để xâm lược nước ta và chúng cũng dùng bạo
lực để đàn áp nhân dân ta. Đến năm 1884, chúng biến Việt Nam thành
thuộc địa cũng bằng quân sự.
o Chưa đánh bại lực lượng và đè bẹp ý chí xâm lược của chúng thì chưa
có thắng lợi hoàn toàn
o Bản chất cực kỳ phản động của đế quốc và tay sai
Dùng bạo lực để chống lại bạo lực
Tư tưởng bạo lực cách mạng gắn bó hữu cơ với tư tưởng nhân đạo và
hòa bình
oĐối với dân tộc Việt Nam chiến tranh là biện pháp cuối cùng, bạo lực
cách mạng là giải pháp cuối cùng khi không tìm được giải pháp thương
lượng hay đàm phán. VD: 6/3/1946, để tránh cùng lúc đương đầu với
quân Tưởng và quân Pháp thì Đảng ta trước 6/3 hòa hoãn với quân
Tưởng ở miền Bắc, sau khi hiệp ước Pháp – Tưởng được kí kết thì
chúng ta hòa với Pháp bằng Hiệp ước Sơ bộ mượn tay Pháp đuổi quân
Tưởng ra khỏi nước ta.
oBình thường hóa quan hệ sau khi chiến tranh kết thúc