You are on page 1of 3

CHƯƠNG 26

Cùng lắm thì để cậu đi trước một đoạn, đợi tí nữa tìm nơi nào đó để trốn đi
Những tầng mây ở đây rất dày không thể nhìn thấy được thứ gì, đúng lúc hiện
giờ còn đang là lúc hoàng hôn. Đám mây màu da cam trải trên nền trời, biển
rộng xanh thẳm từng đợt sóng vỗ vào mắt đất, còn có vô số hải âu bay lượn trên
mặt biển.
Thời Ngân đi trước vài bước, cảm giác mắt như được khai thông.
Ở bờ biển có người dâng lửa trại lên, một ít bóng người vây quanh lửa trại khiêu
vũ. Bờ biển đầy ắp nhưng hạt cát bay, gió nhẹ thổi qua, bóng cây từ đó mà rung
chuyển.
Thanh Hòa đi theo Thời Ngân vài bước, cảm nhận được Thời Ngân không hề
chú ý tới mình chút nào, vì thế cất giọng nói, khiến cho cậu phải chú ý:
“Hoạt động mà cậu đang nhìn thấy là cấp phó bản S.”
“Hả?”
Thời Ngân lúc này mới để ý rằng Thanh Hòa đi sau mình từ nãy giờ, cậu quay
đầu đi, hứng thú dạt dào:
“Nó như nào?”
Thấy đối phương đã bị mình thu hút, Thanh Hòa nhướng mày:
“Trước kia ngươi đã giải cứu ta một lần......”
“Hai lần.” Thời Ngân sửa đúng cho hắn.
“Là, hai lần.” Thanh Hòa gãi gãi đầu: “Phó bản này ba năm trước bị một đại ca
phá hủy một lần, hệ thống phại sửa lại ba năm, hiện giờ mới sử dụng lại.”
“Ngươi xem nhiều người ở đây như vậy, thật ra là đều muốn tìm kiện bảo vật.”
Truyền thuyết kể rằng sau khi đại ca kia phá hủy phó bản này, đã để lại một
kiện đạo cụ cấp S.
Muốn nói rằng ba năm trước đây kiện đạo cụ cấp S còn có thể có thể đếm được
trên đầu ngón tay, nhưng đã có rất nhiều đại ca ngã xuống, những đạo cụ ở
trong truyền thuyết cũng đều mất theo.
Hiện tại đạo cụ cấp S đã một năm mà chưa ai tìm thấy, đạo cụ cấp S đối với
người chơi có thể coi là gan rồng tủy phượng, nhiều người tìm nhưng cũng chưa
tìm ra.
“Ngươi đừng có hiểu là nhiều người chơi như vậy sẽ bị mất cơ hội, thật ra nếu
muốn tranh giành cũng chỉ có 3 người mới có thể.”
Thanh Hòa tiếp tục nói cho cậu biết:
“Đại đa số các người chơi cấp S đều có đạo cụ riêng của bản thân, tới đây tìm
được đạo cụ cấp A tỉ lệ thắng lại càng cao——”
“Ba người mỗi người một cái, mặt khác nhau của mấy cái này là biệt hiệu mây
lửa, rắn nước.”
Thời Ngân nghe xong không thể hiểu được, cậu chỉ muốn đến xem Hải Thần có
thật hay không, người này nói mấy chuyện này cho cậu biết để làm cái gì?
Thanh Hòa kể chuyện vô cùng nghiêm túc, hắn ta nhìn chằm chằm Thời Ngân:
“Ta không biết ngươi muốn tìm Hải Thần là muốn gì, nhưng phần trăm đạo cụ
cấp S rất có thể nằm trong tay Hải Thần.”
“Nhiều người như này, ngươi nói ngươi muốn tìm Hải Thần, đoán không chừng
bọn họ nghe xong sẽ cho là cậu khác người. Cùng lắm thì, bọn họ sẽ dò hỏi tới
ngươi muốn tìm là thứ gì.”
Thời Ngân hiểu, cậu nhướng mày, ánh mắt sắc bén nhìn Thanh Hòa.
“Nói như vậy, ngươi cũng muốn biết lí do tại sao ta lại muốn tìm Hải Thần
sao?”
Đôi mắt hắn dường như thâm trầm nhất đêm, cũng có thể hấp dẫn hồn đi vào, fu
ngũ quan trên gương mắt rất bình thường nhưng là do ánh mắt mọi thứ càng trở
nên tươi đẹp.
Thanh Hòa bị cậu nói cho nghẹn, nhưng Thời Ngân nói rất đúng.
Hắn nói nhiều như vậy, chỉ là muốn biết tại sao con người này lại muốn tìm Hải
Thần:
“Là, ngươi tốt nhất nói cho ta nghe, bằng không bọn ta sẽ quấy rầy ngươi.”
Chỉ từ một tờ truyền đơn mà nghĩ Hải Thần có thể là BOSS? Như vậy nếu
người chơi là người vừa ra tới, có thể là người cầm đầu của BUG.
Hắn không muốn tin, vì thế người này khẳng định biết người khác không biết
thực hư câu truyện là như thế nào. Không chừng chính mình nói cho cậu như
vậy cậu có thể tìm được Hải Thần, hắn sẽ nhanh chóng cầm bảo vật cấp S trong
tay.
Thật ra Thanh Hòa còn có một nghi ngờ rất lớn, hắn sợ rằng Thời Ngân chính
đối thủ cạnh tranh của hắn cải trang.
Ngoại hình phương diện không cần nhiều lời, cấp bậc cũng chỉ yêu cầu đồ vật
có thể tạo giả, hắn nói những lời này, mục đích lớn nhất là dùng để thử.
Nghe hắn nói xong, Thời Ngân cười khẽ một tiếng:
“Nói cho ngươi biết, hai người sẽ không đến tìm ta nữa? Ngươi tự tin như vậy,
vì sao không thể một mình đi tìm kiện đạo cụ?”
Thanh Hòa nhìn chằm chằm cậu một lúc nào, xác định đối phương thật sự
không hề nói đùa.
“Vậy thì, chúng ta sẽ tạo thành một đội đi tìm Hải Thần, ngươi nói cho ta biết
hiện giờ ngươi biết cái gì, những chuyện gì?”
Đối phương lần nữa vẫn kiên trì, Thời Ngân hơi hơi nhíu nhíu mày.
Cậu đương nhiên là một chút tin tức gì cũng không hề biết, chỉ là nghĩ đến tìm
người, nhưng sẽ là rất khó tìm nếu bản thân không hợp tác cùng hắn, không
chừng còn không thể tìm được Trì Trác.
Thanh Hòa thấy cậu vẫn luôn nhíu mày, tưởng rằng ưu điểm của bản thân như
vậy là chưa đủ.
Hắn gặp Hải Thần rất nhiều lần, nhưng là đều gặp ở trên mặt biển. Nếu đạo cụ
cấp S kia thực sự nằm trong tay Hải Thần không chừng xác suất đối phương ở
sào huyệt còn lớn hơn gấp nhiều lần.
“Như vậy, nếu lấy được đạ cụ cấp S, đến lúc đó ta đưa ngươi lên cấp phó bản A
được chứ? Phải biết rằng vượt cấp khiêu chiến phó bản, thành công sau đó có
được số tích phân khổng lồ.”
“Tác dụng của tích phân, ta không cần phải nói đúng chứ?”
Nghe xong hắn nói, mắt Thời Ngân như sáng bừng lên.
Cậu đang suy xét xem phó bản tiếp theo có muốn vượt cấp hay không, hiện tại
có người tự chui đầu vào rọ, cớ sao lại không dùng?
“Được.” Thời Ngân hạ quyết tâm, nói với hẵn: “Dẫn đường đi.”
Thanh Hòa nhìn cậu một cái: “Chúng ta thêm nhau làm bạn tốt trước đã đi.”
Dứt lời, hắn mở ra giao diện của chính mình, tìm kiếm người chơi thêm Thời
Ngân vào.
Hai người làm xong hết mọi việc, trời đã tối rồi.
Bên cạnh lửa trại ánh đèn chiều xuống mặt nước phá lệ sáng ngời, hải đảo được
hàng cây che phủ, theo vòng cung dưới màn trời.
Chóp mũi Thời Ngân giật giật, nghe được tiếng kì lạ.
“Ngươi có nghe thấy cái gì không?” Cậu hỏi Thanh Hòa.
Thanh Hòa lắng tai, bốn phía nghe nghe, lắc đầu.
“Không nghe thấy gì.”
Ánh mắt Thời Ngân chuyển hướng về phía một cái đường nhỏ, đó là lên núi
nhất định phải đi qua đường lớn.
Bên trong gốc cây dừa ở khắp nơi, không gian sâu nhất đan xen loài chuối
tây.sinh trưởng cổ thụ
Gió đêm thổi qua, bóng cây chuối lắc lư, lá cây lay động, giống dạng người cá
yểu điệu dịu dàng.
Cái lỗ nhỏ kia, giống như nếu quái vật muốn bước qua nhất định phải đi qua chi
lộ, từng đợt giọng nói bỗng nhiên truyền đến.
“Hả,” Thanh Hòa nhắm mắt lại, hắn hô một tiếng: “Ngươi có nghe thấy được
cái gì không?”
Gió đêm thổi mạnh, rõ ràng là tiếng cười nói của phụ nữ.

You might also like