You are on page 1of 1

- Pavel là người được giác ngộ lý tưởng của Đảng: anh thuộc thế hệ công nhân

trẻ, sống trong thời đại mà ánh sáng của chủ nghĩa Marx - Lenin đã bắt đầu soi
rọi. Qua những cuốn sách cấm mà anh lén lút đọc, anh dần thấy được ra lối thoát
tươi sáng để thoát ra khỏi cuộc sống tối tăm của mình. Anh ý thức được rằng
nhiệm vụ của mình là phải dìu dắt, giác ngộ cho những người công nhân và
nông dân vẫn chưa tìm ra con đường để giải phóng mình

- Sống hết lòng vì tập thể, hi sinh quyền lợi cá nhân mình cho tập thể một cách
tự nguyện thậm chí cả tính mạng: Pavel chấp nhận hi sinh hạnh phúc cá nhân
riêng mình để dấn thân vào con đường đấu tranh đầy gian khổ, chiến đấu cho lí
tưởng cách mạng cho sự nghiệp lâu dài của tập thể.
+ Pavel đã chia tay Tônhia mà theo lý tưởng mình đã xác định : “Mình không
muốn một thứ tình yêu, tình bạn nào lại làm quẩn chân mình, giữ chân mình
lại”.
+ Pavel nói : "Anh trước hết là người của Đảng - sau đó mới là người của em và
những người thân khác"...

- Sống hết mình với lý tưởng cao đẹp:  Anh hăng hái, hồ hởi cống hiến sức trẻ
thanh niên của mình cho những công việc phục vụ cho nhân dân, cho Tổ quốc
+ Pavel tỏ rõ bản lĩnh và khả năng lãnh đạo của mình, lôi cuốn được đông đảo
người tham gia đấu tranh: “Chúng tôi sẽ đấu tranh và sẽ đấu tranh chống lại
mọi hình thức nô dịch tinh thần và vật chất con người mà xã hội đã áp dụng”.
+Anh sẵn sàng làm những công việc cực nhọc, ngày đêm chịu đói rét, gian khổ
(tới nỗi Tônhia đã suýt không nhận ra anh) để gấp rút hoàn thành cho kỳ được
con đường sắt cho kịp trước khi mùa đông tới. Nếu không kịp thì tất cả mọi
người trong thành phố này sẽ chết cóng vì không đủ gỗ để sưởi ấm.

 Họ là những con người bình thường nhưng không tầm thường, họ có thể làm
được những việc phi thường khiến người khác không thể không ngưỡng mộ và
khâm phục.

You might also like