Professional Documents
Culture Documents
Hình ảnh đốt lửa tại lễ hội cồng chiêng Hình ảnh mọi người cùng nhau nhảy múa
Tiếng cồng, tiếng chiêng có mặt và theo sát cuộc đời con người Tây Nguyên từ khi sinh
ra đến khi mất đi. Khi lọt lòng mẹ tiếng cồng chiêng đã khai thông, cho đứa bé nhận ra sự
ra đời của nó qua lễ thổi tai. Đứa trẻ cứ thế cùng với tiếng cồng chiêng mà lớn dần. Cồng
chiêng đi vào những áng thi sử hùng tráng, những áng thơ lãng mạn đậm chất Tây
Nguyên như để khẳng định tính trường tồn của loại nhạc cụ này. Sử thi Đăm Săn có đoạn
viết rằng: “ Hãy đánh những chiêng âm thanh nhất, những chiêng kêu trầm nhất. Đánh
nhè nhẹ cho gió đưa xuống đất. Đánh cho tiếng chiêng vang xa khắp xứ. Đánh cho tiếng
chiêng luồn qua sàn lan đi xa. Đánh cho tiếng chiêng vượt qua nhà vọng lên trời. Đánh
cho khỉ trên cây cũng quên bám chặt vào cành đến phải ngã xuống đất. Đánh cho ma quỷ
mê mải nghe đến quên làm hại con người. Đánh cho chuột sóc quên đào hang, cho rắn
nằm ngay đơ, cho thỏ phải giật mình, cho hươu nai đứng nghe quên ăn cỏ, cho tất cả chỉ
còn lắng nghe tiếng chiêng của Đăm Săn.” Di sản văn hóa Cồng chiêng độc đáo khiến ai
cũng phải tò mò. Người Tây Nguyên sử dụng cồng chiêng để thể hiện tấm lòng của mình
với thần linh, với mẹ thiên nhiên hy vọng về một cuộc sống bình yên, ấm no, hạnh phúc
hay đơn giản họ sử dụng cồng chiêng chỉ là để diễn tả cảm xúc vui buồn của mình chính.
Âm thanh cồng chiêng xoa dịu nỗi buồn, sự cô đơn trống vắng, hiu quạnh. Già trẻ gái
trai, kẻ giàu người nghèo dường như đều bị thôi miên, khao khát tìm về nguồn cội, gắn
kết trong vũ điệu cồng chiêng say đắm lòng người. Những con người ban ngày mải mê
làm rẫy, khi màn đêm buông xuôi bỗng chốc hóa thân thành những nghệ sĩ, vũ công thực
thụ, lãng mạn, bay bổng hòa mình vào nhịp cồng chiêng. Cồng chiêng còn khẳng định
tính cộng đồng và tính đoàn kết. Tiếng chiêng nối liền bao thế hệ, gắn kết cả cộng đồng
trong một không gian diễn xướng. Trong lễ hội cứ có tiếng cồng tiếng chiêng là có vũ
điệu xoang. Vũ điệu xoang trở thành thông điệp về tình đoàn kết nơi buôn làng và làm
đắm say, mê hoặc lòng người. Dù ở đây có nhiều dân tộc anh em nhưng họ vẫn giữ được
nét văn hóa của dân tộc mình mà không bị trùng lấp lên nhau. Họ giao lưu văn hóa giữa
các dân tộc trong buổi lễ hội cồng chiêng để hiểu và gắn bó với nhau hơn.
Lễ hội cồng chiêng
3. Sự gắn bó giữa cồng chiêng và mảnh đất Tây Nguyên.
Cồng chiêng gắn bó với cuộc sống của người dân Tây Nguyên từ ngàn đời nay, có
mặt trong tất cả các lễ hội truyền thống của dân tộc thiểu số Tây Nguyên biểu thị những
quan niệm của họ về con người, về vũ trụ ít nhiều còn thô sơ, chất phác nhưng họ rất tin
thờ. Mỗi lễ hội là một tổng thể nguyên hợp, tiêu biểu cho đời sống văn hóa cổ truyền các
dân tộc thiểu số Tây Nguyên, cho nền văn minh nương rẫy. Chỉ khi có dịp du lịch Tây
Nguyên và sống cùng người dân bản địa nơi đây bạn mới có thể cảm nhận được hết
những nét đặc sắc mà văn hóa cồng chiêng mang lại. Một không khí mà không thể lẫn
với bất cứ lễ hội nào, tiếng chiêng trầm bổng, ngọn lửa bập bùng và cả những điệu múa
dân tộc, quả thật là một sự kết hợp tuyệt vời. Giáo sư Tô Vũ đã từng viết: “Cồng chiêng
Tây Nguyên bảo lưu được hình thức diễn xướng tập thể-cộng đồng, hợp tấu bằng cách
nghe nhau, tức phải có tâm linh cộng đồng ứng vào. Hoàn toàn xa lạ với việc cá nhân
hóa, nghệ sĩ hóa người biểu diễn, văn hóa cồng chiêng chỉ còn ở Đông Nam Á, và
nguyên thủy nhất là ở Tây Nguyên.” Nếu như nhiều nước khác đã biến văn hóa cồng
chiêng của mình thành chuyên nghiệp và cung đình như Lào, Thái Lan, Malaysia,
Myanmar; thì ở Việt Nam cồng chiêng vẫn là của cộng đồng, là tài sản của toàn dân chứ
không bó hẹp trong tầng lớp quý tộc nào như các quốc gia khác. Cồng chiêng Tây
Nguyên vẫn gắn với buôn, vẹn nguyên dáng vẻ vốn có của mình, dân gian, thô mộc mà
chắc khỏe, tinh tế và sâu lắng hòa cùng tiếng thác nước ào ạt chảy cả ngày lẫn đêm nơi
núi rừng đại ngàn tạo nên một không gian văn hóa đậm chất Tây Nguyên mà không nơi
nào có được. Theo một lẽ thật tự nhiên, cồng chiêng Tây Nguyên đã trở thành một biểu
tượng, không chỉ của riêng quê hương mình mà còn họa nên một gam màu đặc biệt
nhưng vẫn hài hòa trong vô vàn những sắc màu của văn hóa dân tộc Việt Nam. Khi xã
hội trở nên hiện đại, văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên trở thành sản phẩm du lịch và
được nhiều bạn bè trên thế giới biết đến. Có thể nói cồng chiêng là tài sản vô giá của các
dân tộc Tây Nguyên, Tây Nguyên còn thì cồng chiêng còn và ngược lại. Dẫu có trải qua
bao nhiêu cuộc chiến tranh, bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu thiên tai khốc liệt thì âm
thanh của cồng chiêng vẫn trường tồn, vẫn vang khắp đại ngàn Tây Nguyên lộng gió, mãi
mãi khắc sâu trong tâm trí của mỗi người dân Tây Nguyên.