Professional Documents
Culture Documents
1. Cách mở một file word mới, cách lưu dưới các định dạng khác nhau. Cách
đặt mật khẩu cho văn bản, lưu văn bản cho người xem chỉ có thể đọc mà
không thể chỉnh sửa nếu không có passwword
2. Sửa đơn vị đo thành cm hoặc mm. File/Options/Advanced/Show
measurements in units of/ Chọn centimeters hoặc millimeters (Hình 1)
3. Kích chọn vào ô Show text boundaries (hiển thị đường viền) -> có thể nhìn
rõ đường ranh giới để dễ dàng thao tác (Hình 2)
Hình 1
Hình 2
Tháng Ba về, gió hát khúc tình ca ru một buổi chiều mơn man mùa xuân cũ, ru
một sáng mai bầu trời vừa choàng tỉnh cơn mơ dài.
Tháng Ba về, những cô thiếu nữ e ấp tuổi hai mươi khẽ nhặt lại từng cánh hoa sưa
cánh mỏng rụng vội đêm hôm trước, ép vào tim nhung nhớ đầu đời.
Tháng Ba về rồi, em thấy không? Mùa mới về, mùa tình đầy, mùa hoa sưa đong
cho thật nhiều hoài niệm về một chiều ai đánh rơi nỗi nhớ. Phố Hà Nội nhẹ tênh, thong
dong khẽ uống trọn cái cảm giác mơ hồ, êm ái của mùi hương dịu nhẹ, chỉ kịp thoảng
qua trong gió xuân của một cành sưa gượng nở vội trên cao.
Tháng Ba, rét nàng Bân vẫn còn chưa ùa về trên phố, cô gái nhỏ chưa vội ôm
chiếc áo còn đan dở từ mùa đông trước vào lòng, ôm những nhung nhớ rơi rụng theo
cánh hoa sưa mỏng.
Ai đó vẫn bảo rằng những loài hoa có màu trắng tượng trưng cho sự dịu nhẹ và
thanh khiết, hoa sưa tháng Ba không chỉ là màu hoa của thủ đô khi xuân về, ấm áp tràn
Những mùa hoa sữa cũ đã qua, hoa rơi rụng cũng rơi vào dĩ vãng ngày xa cho
một đoạn đường đầy kỉ niệm, đầy hi vọng và đầy tin yêu. Màu hoa ấy không buồn, chỉ
cuộc tình của ai đó rất buồn, vương hoài nhớ thương cho một người dưng.
Mùa sưa tháng Ba nữa lại nở, cho những điều mới sắp đến, cho một cuộc tình sẽ
đầy và vẹn nguyên.
Phố Hà Nội những ngày đầu tháng Ba cơ hồ bình yên đến lạ, phố chầm chậm lắng
nghe thời gian trôi, lắng nghe người ta kể về yêu thương sẽ nở hoa giữa trời chiều mênh
mang nắng.
Có cô gái nhỏ, ngước đôi mắt nhìn lên cao, nơi từng chùm hoa sưa trắng muốt
đang kiêu hãnh khoe sắc và mỉm cười. Khoảnh khắc ấy, nơi ấy không biết hữu tình hay
vô tình nằm gọn trong ống kính một chàng trai bước ngang qua đây. Có những điều
trong cuộc sống nhẹ nhàng, bình lặng nhưng hạnh phúc như thế. Có phải tháng Ba mang
theo một vốc tình gửi trọn trong mùa hoa ấy, để người với người vừa gặp đã thương.
Cuộc sống xoay vần, tháng Ba nữa lại về, hoa sưa vội vàng gượng nở để kịp ủ thật
nhiều, thật lâu những câu chuyện tình say đắm, nồng nàn…
Văn bản thứ hai (tạm gọi là file 2) có tên là “Hà Nội 12 mùa hoa” với nội dung:
Tháng giêng hoa đào bừng nở, đón xuân khoe sắc hồng tươi
Tháng hai hoa ban ngập tràn, tím biếc những gương mặt phố
Tháng ba bất chợt một ngày, trắng tinh hoa sưa về đây
Tháng tư loa kèn mỏng manh, những góc phố con đường quen
Yêu cầu:
Yêu xa
Yêu một người đã là dốc hết lòng, trút hết tâm can ra tin tưởng người ta. Yêu xa
một người còn là vét hết phân vân ném đi để trước nhất tin tưởng vào chính mình.
Yêu một người là càng yêu càng thấy mình dũng cảm. Yêu xa một người ngay từ
lúc bắt đầu đã phải gom đủ can đảm rồi mới bước những ngày tiếp theo.
Yêu xa, là khi em chấp nhận giao cả buồn, vui, tuổi trẻ của mình cho một người
không được gặp gỡ thường xuyên; cho một mối quan hệ nhiều lúc có có, không không,
mơ hồ lắm…
Là khi tình yêu thì căng đầy nhưng người đó lại không ở cạnh bên để cả hai cùng
nhau chia sẻ. Vậy mà vẫn hẹn hứa, nhủ lòng mình sẽ kiên tâm…
Yêu xa, còn là lúc bỏ ngoài tai những tò mò, thắc mắc chuyện gương mình đã vỡ
hay còn lành của những người ngoài cuộc. Nhưng chính người trong cuộc như mình lắm
lúc còn thấy bấp bênh và xa xôi, khó nhọc thì biết trả lời sao đây?
Yêu xa, là dù có người yêu nhưng vẫn tụ tập thường xuyên với hội bạn độc thân.
Kể cả sinh nhật hay ngày lễ tình nhân cũng chỉ là những ngày bất thường hơn một tí. Vì
một người ở xa, một người chờ đợi, những ngày đặc biệt chỉ cần gói trong vài tin nhắn,
cuộc điện thoại đường dài kèm vài câu trò chuyện cũng đã đủ vui…
Yêu xa, là cảm giác thấp thỏm không yên khi cả ngày không thể liên lạc được với
người kia, chẳng thể chạy tới chạy lui qua xem người ta ở đâu mà bỏ mặc mình như thế?
Giận dỗi cũng chẳng đành, chỉ thấy lo lắng và hẫng hụt đan xen…
Yêu xa, còn là những lúc thấy gương mặt trên màn hình đó có gì đó không quen,
vừa gần vừa xa… Buồn lắm!
Yêu xa, là tự dỗ dành mình người ta làm được thì mình cũng sẽ như thế. Khoảng
cách chỉ đơn giản là thử thách mà thôi. Là khi gối đầu lên tay xem lại những bức hình đã
từng chụp, nhớ ai đó đã dặn: “yêu thiết tha thì xa cũng hóa gần.”