You are on page 1of 9

“APPOTOXINE”

Phân cảnh 1: Gặp nhau tại bệnh viện.

Hưng: Hôm nay, mình có cuộc hẹn với người nhà bệnh nhân, chắc hẳn anh ta cũng đã sắp
tới rồi nhở?

Nguyễn Trọng: Dạ đúng rồi ạ!

Nguyễn Trọng: Xin lỗi, nhưng thưa anh, trong tài liệu sức khoẻ vừa rồi, hình như có vài
vấn đề trong việc kê toa lượng thuốc? Điều này sẽ dẫn đến tình trạng sốc thuốc vô cùng
trầm trọng đấy.

Gia Hưng: Không thể nào! (Bán tính bán nghi)

Từ đằng xa, người nhà bệnh nhân tấn công bác sĩ.

Trọng Tiến: Mày kê toa thuốc cho người nhà tao? Giờ mày nhìn vợ tao đi? Cô ấy bị sốc
thuốc và được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt.

Nguyễn Trọng: Thưa anh, bình tĩnh (can ngăn). Có chuyện gì thì mình từ từ rồi nói.

Bác sĩ ngã xuống đất rồi từ từ đứng dậy.

Gia Hưng: Thực sự tôi không nghĩ đến vấn đề này! Chắc có thể trong lúc kê toa đơn, tôi
hơi mệt nên có thể có sai sót một chút! Rất mong anh thông cảm!

Trọng Tiến: Thì đúng rồi, bác sĩ danh tiếng bao nhiêu! Giờ bài đặt có sai sót, tao nói rồi
sau vụ này, mày cẩn thận với danh tiếng của mày đấy.

Trọng Tiến: Tao là người có học thức, có văn minh. Tao cho mày ba ngày, nếu vợ tao
không có chuyển biến tốt hơn, thì mày hiểu rồi đấy! Nếu mà xảy ra trường hợp tệ hơn, thì
mày coi cẩn thận về cuộc đời sự nghiệp của mày đi. Hiện tại vợ tao đang trong bệnh viện
của mày! Lo mà chăm sóc cho chu đáo vào!

Anh A rời đi. Trợ lý dìu bác sĩ về nhà (chuyển cảnh gặp sếp).

Phân cảnh 2: Gặp sếp.

Thiện Trí: Tại sao điều này lại xảy ra? Đường đường là một bác sĩ cũng khá chuẩn mực
về đạo đức, lại sơ ý làm diễn ra tình trạng “sốc phản vệ” nặng như thế này! Ta có thể cho
rằng cơ địa của bệnh nhân không chịu được, nhưng xui cho anh, theo chỉ số sức khoẻ thì
cô ấy rất khoẻ mạnh! Tất cả trách nhiệm lại đổ dồn lên bác sĩ?

Thiện Trí: Anh có chịu được không? Anh sẽ làm gì để tôi cho anh một cơ hội?

Gia Hưng: Thưa anh, tôi không nghĩ nó lại nguy hiểm đến nhường này! Tôi sẽ kiểm tra
lại toa thuốc của bệnh nhân, và sẽ đưa ra phương pháp nhanh nhất để điều trị ngay ạ!

Thiện Trí: Tôi sẽ là người thực hiện việc trao đổi lại với bệnh nhân và người nhà bệnh
nhân để bảo toàn danh dự cho bệnh viện! Anh lo mà kỹ lưỡng lại.

Gia Hưng: Cảm ơn sếp!

Phân cảnh 3: Ở nhà, có sự suy luận kĩ lưỡng.

Gia Hưng (đọc trong tiềm thức): Mình không nghĩ một chút thờ thẫn, ỷ lại vào năng lực
của bản thân mà xảy ra nông nỗi này. Trong các toa thuốc trước, mình đã vô cùng kỹ
lưỡng trong việc kê toa các loại thuốc, nhưng lần này…

Bảo Thi: (gõ cửa)

Gia Hưng: Vào đi ạ!

Bảo Thi: Hồi chiều con có sao không? Họ đánh con có đau lắm không? Đưa đây mẹ xem!

Bảo Thi: Ôi! Có gì từ từ nói, làm gì mạnh tay thế này!

Gia Hưng: Con đã quá sơ suất trong việc này mẹ à! Con không biết tại sao lúc đó con lại
bất cẩn như thế?

Bảo Thi: Ai mà không mắc sai lầm được chứ! Có khi nó là một điều gì mới giúp con tốt
hơn thì sao! Nghỉ ngơi một lúc đi, đừng trách bản thân mình quá không tốt đâu!

Từ ngoài cửa, con trai ông chạy vào với vẻ vội vã.

Hoàng Anh: Cha ơi! Có bài này con hơi thắc mắc, không biết giải sao nữa? Cha giúp con
với.

Hoàng Anh: Ủa mà ai đánh cha như thế này! Ôi cha có sao không?

Gia Hưng: Không sao đâu! Bài nào con nhỉ?


Hoàng Anh: Dạ đây!

Hoàng Anh: Con gặp vấn đề với điều này! Con không hiểu sao lượng thuốc có thể được
tính bằng công thức này ạ!

Bảo Thi: Thôi hai cha con bây chơi với nhau đi! Bà ra trước.

Gia Hưng & Hoàng Anh: Vâng!

Gia Hưng: Ta có một lượng thuốc ban đầu được xem là D0 đúng không nào? Và biến a
được xem là liều lượng giảm đáng kể sao một khoảng thời gian t.

(Con gái gật đầu)

Gia Hưng: Nếu cứ giảm a lần, đồng nghĩa với thời gian t. Một thời gian t sẽ tương ứng
với 1 a, thì tích các khoảng lần giảm đó sẽ là at. Ban đầu trong cơ thể có D0, những sau
khoảng lần giảm at sẽ cho ra lượng thuốc còn lại trong cơ thể.

Hoàng Anh: Mà tại sao lại có điều kiện này vậy ba “ 0 < a < 1”?

Gia Hưng: Khi con biểu thị hàm số này bằng biểu đồ và lượng thuốc giảm nên hàm số
này nghịch biến….

Bỗng người cha chợt sựng lại với câu nói của mình.

Gia Hưng (suy nghĩ): Đúng rồi. Trong toa thuốc mà mình gửi đến người đó, mình đã vô
tình làm tăng hàm lượng appotoxine, mục đích của nó chỉ cần làm rụng 1 phần tế bào đã
bị hoại tử, sau đó theo cơ chế của cơ thể mà đào thải ra bên ngoài, lúc đó mình đã vô tình
làm tăng nồng độ đó, làm nó nồng độ thuốc tăng lên quá cao, tiêu huỷ một số tế bào bên
trong cơ thể của cô ấy, tình trạng song song thuốc và tế bào sụt giảm quả thực rất nguy
hiểm.

(sững sờ và bồi hồi)


Hoàng Anh: Ba sao vậy? Có chuyện gì vậy? Khi nghịch biến rồi sao nữa ạ?

Gia Hưng: À… (Lướt phân đoạn này)

Phân cảnh 4 : Ngồi suy nghĩ đôi chút.

Nhờ bài tập nhỏ của thằng bé mà mình đã nhận thức được sai lầm này, nhưng mà có cách
nào để phòng chống điều đó hay không nhỉ? Mình nghĩ với công thức cơ bản của thằng
bé, mà áp dụng tương tự đối với loại thuốc đặc trị, nhằm không chế nó lại.

Điều này đã làm cô ấy bị “sốc phản vệ”, mình nghĩ Adrenalin sẽ giúp ích được!

(Tiếp tục quay hình ảnh nghiên cứu – hiện trường giả)

Phân cảnh 5: Đưa phương pháp.

Gia Hưng: Dạ thưa sếp! Đây là những thứ tôi đã rút kinh nghiệm từ lần kê đơn đầu tiên.

Gia Hưng: Tôi nghĩ tôi lần này sẽ được ạ! Đây là toa thuốc theo công thức cơ bản xây
dựng từ adrenalin. Sếp xem qua ạ!

Thiện Trí: Tôi sẽ tin tưởng anh lần này.

(Thời gian trôi qua)

Phân cảnh 6: Đi đến nhà thờ.

Gia Hưng: Thưa cha, xin ngài hãy soi sáng điều con phải làm và luôn luôn chỉ dẫn đúng
cách mà ngài đã hướng. Vạn sự nhờ cha!

Gia Hưng: Nếu có cơ hội thì xin cha hãy cho con cơ hội được chữa lành người khác!

Gia Hưng: Sơ suất cũng là điều Cha muốn, xin ngài hãy soi sáng và rẽ hướng để con có
nhiều điều cần học hỏi nơi cha.

(Thời gian trôi qua)

Phân cảnh 7: Kết quả.

Thiện Trí: Tôi cần gặp bác sĩ. Hẹn cậu ấy tại quán cà phê dưới đây (Quán cà phê).

Nguyễn Trọng: Vâng ạ!

Gia Hưng: Tôi nghe đây! Được tôi sẽ sắp xếp và đến đúng hẹn!

(di chuyển)
Gia Hưng: Sếp gặp có chuyện gì ạ?

Thiện Trí: Hmm… Tôi không biết phải trách anh như thế nào nữa?
Gia Hưng: Vâng… (Hơi sầu)

Thiện Trí: Quả thực, cậu làm rất tốt đấy.

Gia Hưng: Dạ?

Thiện Trí: Toa thuốc sau có vẻ đã khiến cô ấy dần dần bình phục. Người nhà cũng bắt đầu
an tâm hơn rồi, mặc dù đây là một sự việc cũng khá lớn, nhưng cũng nhờ có toa thuốc sau
đã khắc chế tình trạng “Sốc phản vệ”, người nhà bệnh nhân cũng gửi lời xin lỗi đến cậu,
lúc đó không kiểm soát được bản thân nên mới làm vậy!

Gia Hưng: Không sao đâu ạ! Bệnh nhân bình phục là được rồi ạ!
Thiện Trí: Dù là sai lầm nhỏ lớn, nhưng khi là một bác sĩ, lúc nào chúng ta cũng phải ưu
tiên sự “kỹ lưỡng” vì chúng ta đang cứu sống một con người. Hãy rút kinh nghiệm từ việc
nhỏ nhất nhé!

Gia Hưng: Vâng ạ!

-Hết-

"APPOTOXINE"
Scene 1: Meeting at the hospital.
Gia Hưng: Today, I have an appointment with the patient's family, surely he is already
coming?
Nguyễn Trọng: Yes, that's right!
Nguyễn Trọng: Sorry, but sir, in the last health document, there seems to be some
problems in prescribing medication? This will lead to extremely severe drug shock.
Gia Hưng: No way! (Semi-suspicious)
In the distance, the patient's family members attacked the doctor.
Trọng Tiến: Do you prescribe medicine to my family? Now you look at my wife? She
went into medication shock and was transferred to the intensive care unit.
Nguyễn Trọng: Sir, calm down. Whatever happens, I slowly say it.
The doctor fell to the ground and slowly stood up.
Gia Hưng: I really didn't think about this issue! Maybe during the prescription, I was a
little tired so there might be a little mistake! I hope you understand!
Trọng Tiến: That's right, how famous is the doctor! Now that the article is flawed, I say,
and after this, you are careful with your reputation.
Trọng Tiến: I am an educated, civilized person. I give you three days, if my wife doesn't
get better, you get it! If it's worse, take a careful look at your professional life. My wife is
in your hospital right now! Lo that take good care of!
Brother A left. The assistant takes the doctor home (switches scenes to meet the boss).
Scene 2: Meet your boss.
Thiện Trí: Why is this happening? Tang Tang is a doctor who is also quite ethical, and
accidentally causes such a severe "anaphylaxis" situation! We can assume that the
patient's body is unbearable, but luckily for him, according to her health indicators, she is
very healthy! All the blame falls on the doctor again?
Thiện Trí: Can you stand it? What are you going to do to give me a chance?
Gia Hưng: Sir, I didn't think it would be this dangerous! I will check the patient's
prescription, and will come up with the fastest method to treat it right away!
Thiện Trí: I will be the one to exchange with patients and patients' families to preserve
the honor of the hospital! He worried, but thoroughly.
Gia Hưng: Thank you, boss!
Scene 3: At home, there is careful reasoning.
Gia Hưng (subconscious reading): I don't think a little bit of worship, relying on my own
ability, that this happens. In previous prescriptions, I was extremely thorough in
prescribing medications, but this time...
Bảo Thi: (knock on the door)
Gia Hưng: Come in!
Bảo Thi: Are you okay in the afternoon? Did it hurt for them to hit me? Show it mom!
Bảo Thi: Oh! What slowly said, what to do so strongly!
Gia Hưng: I was so negligent in this, Mom! I don't know why I was so careless then?
Bảo Thi: Who can't make mistakes! Maybe it's something new that makes you
better! Rest for a while, don't blame yourself for being too bad!
From outside the door, his son ran in in in a hurry.
Hoàng Anh: Dad! There is this article I am a bit wondering, I don't know why? I help
you.
Hoàng Anh: Oh who beat me like this! Oh are you okay Dad?
Gia Hưng: It's okay! Which one?

Hoàng Anh: Yes!


Hoàng Anh: I have a problem with this! I don't understand how the amount of medicine
can be calculated using this formula!
Bảo Thi: Let's play together now! She came out first.
Gia Hưng và Hoàng Anh: Yes!
Gia Hưng: We have an initial amount of medicine that is considered D0, right? And
variable a is considered to be a significantly reduced dose over a period t.
(Daughter nodded)
Gia Hưng: If every decrease is a time, it means that the time t. A time t will correspond to
1 a, then the product of those reduction intervals will be at. Initially there is D0 in the body,
but after about a decrease at will produce the remaining drug in the body.
Hoàng Anh: And why is there this condition, three "0 < a < 1"?
Gia Hưng: When you represent this function with a graph and the amount of medicine
decreases, this function is inverse....
Suddenly the father froze with his words.
Gia Hưng (thoughts): That's right. In the prescription that I sent to that person, I
accidentally increased the appotoxine content, its purpose was only to shed 1 part of the
necrotic cells, then according to the body's mechanism to excrete it outside, at that time I
accidentally increased that concentration, Causing it to rise too high, destroying some of
the cells inside her body, the drug-cell tandem is dangerous.
(stunned and rejuvenated)
Hoàng Anh: What's wrong with you? What's wrong? What's wrong with it when it's
upset?
Gia Hưng: Ah... (Surf this segment)
Scene 4: Sit and think for a moment.
Thanks to his little exercise, I am aware of this mistake, but is there any way to prevent
it? I think with his basic formula, which applies the same to the specific drug, to not
suppress it.
This gave her "anaphylactic shock", I thought Adrenalin would help!
(Continue filming research images – mock scene)
Scene 5: Give the method.
Gia Hưng: Yes, boss! These are things I learned from my first prescription.
Gia Hưng: I think I'll be okay this time! This is a prescription drug based on a basic
formula formulated from adrenalin. Take a look!
Thiện Trí: I will trust you this time.
(Time passes)
Scene 6: Going to church.
Gia Hưng: Father, please enlighten what I have to do and always give you the right
direction. Everything thanks to you, Dad!
Gia Hưng: If you have the chance, please give me the opportunity to heal others!
Gia Hưng: Negligence is also what I want, please enlighten and turn the direction so that
I have more to learn from you.
(Time passes)
Scene 7: The result.
Thiện Trí: I need to see a doctor. See him at the café below (Coffee Shop).
Nguyễn Trọng: Yes!
Gia Hưng: I listen! Okay, I'll make arrangements and arrive on time!
(move)
Gia Hưng: What's wrong with you?
Thiện Trí: Hmm... I don't know how to blame you anymore?
Gia Hưng: Yes... (Slightly melancholy)
Thiện Trí: Indeed, you are doing very well.
Gia Hưng: Yes?
Thiện Trí: The following prescription seems to have made her gradually recover. The
family members also began to feel more secure, although this was quite a big incident, but
thanks to the following prescription to overcome the situation of "Anaphylaxis", the
patient's family also apologized to him, at that time he could not control himself, so he did
so!
Gia Hưng: It's okay! It's okay for the patient to recover!
Thiện Trí: No matter how big a mistake we make, as a doctor, we always have to
prioritize "thoroughness" because we are saving a human life. Let's learn from the
smallest thing!
Gia Hưng: Yes!
-Over-

You might also like