You are on page 1of 4

Mị- sự phản kháng mãnh liệt trong đêm đông cởi trói cho a phủ - diễn biến tâm

lí nv mị trong đêm
mua đông cắt dây trói cho a phủ

Một cô mị vui vẻ, yêu đời , một cô mị đầy tính phản kháng trong đêm tình mùa xuân như áng lửa bập
bùng cháy, nay chỉ còn đống tro tàn trong tâm hồn bởi sự vô cảm đã chiếm lấy tâm can.
Mô tả cảnh: hằng ngày mị vẫn đứng hơ lửa gần nơi AP bị nhà thống lí bắt trói đứng -> thản nhiên hơ lửa
ngay bên cạnh một người sắp chết, thậm chí còn nghĩ rằng “nếu AP là cái …” -> ko còn thiết tha với
đồng loại mình, sự vô tâm lạnh lùng dường như tiếp tay cho nhà thống lí, cho sử hãm hại người vô tội. =>
Dường như cô gái bị “a sử đánh ngã xuống cửa bếp” đã gan lì trc những trận đòn, 0 đau đớn, 0 oán than
hay bày tò bất kì cảm xúc nào cho bản thân mình.
Chốt: đọc đến đây ta ko nén đc tiếng thở dài xót xa, qua chuyển biến trong tg nội tâm của mị-> thế lực
cường quyền đã cướp đi hp của biết bao con người
- Dòng nước mắt của a phủ sức sống tiềm tàng ẩn sâu trong mị:
Mô tả cảnh: chính nhờ ngọn lửa, đêm ấy mị trông sang và nhìn thấy” nước mắt” -> sau nhiều đêm chịu
trói, thân hình cường tráng giờ trở nên héo khô, làn da xám đen lại… “một dòng nước mắt…”-> ngọn lửa
soi dòng cho mị thấy dòng nước mắt, như cầu nối gắn liền giữa sự vô cảm và thương cảm, và chính sự kết
nối ấy đã mở cho cđ mị một trang mới sau này.
- Phân thích dòng nước mắt AP: dòng nước mắt ấy, mang sự đắng chát của một thân phận nô lệ bất
lực, tủi nhục trước số phận của một kẻ hấp hối trước cường quyền. kì diệu thay dòng nước mắt ấy
chạm đến trái tim MỊ, tâm lí mị chuyển biến từ con người vô cảm sang con người đồng cảm. nhìn
Aphủ, mị lại nhớ đến thân phận chính mình, Mị có khác gì hơn -> mùa đông năm trc mị cũng bị
trói đứng và nghĩ mình sẽ cùng cảnh ngộ với những người đàn bà ngày trước đã chết ở đây. Nhìn
AP bị trói đứng căm phẫn nhớ đến những ngày ấy một lần nữa “ trời ơi, nó bắt người ta trói đứng
đến chết…
 Nhận ra tình hình AP rất nguy khốn “ cơ chừng người này …” -> điệp từ “chết” như sự khẩn
thiết về thời gian, lúc này mị nhận ra giá trị con người. chính “chúng nó” – “ chúng nó thật
độc ác” rồi AP sẽ phải chết trong đau đớn, đói khát “phải chết” trong sợi xích thế lực nhà
thống lí.
Diễn biến tâm lí : từ vô cảm với chính mình và những ng xq-> bắt đầu thương cảm cho a phủ-> đã phẫn
uất nhìn rõ những bất công Aphủ phải chịu -> chuyển biến thôi thúc cô có những hành động quyết liệt
hơn nữa
- Giải thoát cho Aphủ và tự cứu mình:
Sau tất cả cuộc đấu tranh nội tâm, qua những dòng độc thoại -> đi đến quyết định cuối cùng là cắt đứt
sợi dây trói cho Aphủ, hành động chưa từng có xưa nay. Và thế mị mạnh dạn cắt sợi xích ban đầu, sợi
xích của cường quyền giam hãm tuổi xuân trong Mị -> cắt cho Aphủ như cắt cho mình. Đó là sức
mạnh tiềm tàng .. bùng cháy lên thành sm giải phóng, Mị kiên cường và mạnh mẽ hơn bất kì ai lúc
bấy giờ.
- Kết: khi cởi đc hết dây trói mị hốt hoảng “mị đứng lặng trong bóng tối” choàng tỉnh khỏi sự vô
thức và nhận thức rõ hơn ai hết rằng” ngay lúc này đây, mị khao khát…”. Và cuối cùng, mị chiến
thắng chính mình-> chạy vụt theo a Phủ. Mị cất tiếng xin đc giải thoát “…” Câu văn ngắt nhịp ->
diễn hồi hội, cao trào
Người đàn bà hơn một lần muốn chết ấy nay lại khao khát đc sống hơn bất kì ai. Mong muốn sống mãnh
liệt ko còn dừng lại ở hai từ khát khao mà trở thành hđ quyết liệt chống lại số phận, chống lại cường …để
giành lấy quyền sống quyền tự do cho mình

Mị- sức sống tiềm tàng trong đêm tình mùa xuân
Tưởng chừng cánh hoa kia đã héo tàn trong bão tố trời giông, nhưng một ngày kia vầng dương ánh lên
những tia nắng lấp lánh của mùa xuân, cánh hoa ấy trỗi dậy, khát khao bung nở một lần nữa. và cánh hoa
đó là mị, cô gái mèo đã hồi sinh sau những năm dài nghe tiếng sáo văng vẳng bên tai.
Tả cảnh: sắc vàng ửng của cỏ gianh trong giá rét dữ dội, những chiếc váy hoa xòe ra như những con
bướm rực rỡ. Ở Hồng Ngài, người ta ăn tết khi gặt hái vừa xong, ngô lúa xếp đầy kho báo hiệu cho sự no
đủ -> cũng là lúc mn kéo nhau đi chơi xuân. Kk rộn rã với cảnh đám trẻ chơi quay , những chiếc váy hoa,
trai gái tụ tập đánh pao, thổi sáo, thổi kèn và nhảy. -> đặc biệt nhất vẫn là đêm tình mùa xuân mang lại
cảm xúc khó tả.
Mùa xuân đến, mị lặng lẽ nhìn ra ngoài, một không khí chộn rộn cả bờ tâm tư của người con gái đã chai lì
bấy lâu nay-> đánh bạo lấy rượu ra uống”…”. chén rượu như chất xúc tác tâm hồn đưa mị về xưa kia, khi
ấy, mị còn là… còn giờ đây cô gái ấy đang trông ra cái ô cửa nhỏ bé để mường tượng cuộc đời ngoài kia.
Trong cơn say chếnh choáng, mị vẳng nghe tiếng sáo “vọng lại, thiết tha bồi hồi” -> âm thanh quen thuộc
ng vùng cao mỗi độ xuân về, tiếng sáo gọi bạn yêu, như tín hiệu riêng kết nối những ng tìm nhau , yêu
nhau.
Âm thanh khơi dậy cảm xúc đẹp đẽ trong lòng mỊ : “ mị nhẩm theo lời bài hát” -> chi tiết miêu tả đắt giá
mang ý nghĩa đặc biệt chuyển biến cảm xúc -> bởi mị dần mở lòng mình ra.
- Ý nghĩa tiếng sáo: trong vcap, tiếng sáo đc xuất hiện nhiều lần, trở đi trở lại với những sắc thái
khác nhau. ( tiếng sáo mị nhớ lại trong qk, tiếng sáo ngoài đầu núi, tiếng sáo văng vẳng đầu làng
& cuối cùng là tiếng sáo rập rờn trong đầu mị -> cung bậc tiếng sáo như cung bậc trong lòng mị,
vừa than thân trách phận, cũng yêu quý cuộc đời này vô cùng, -> + âm thanh ngày xuân thôi thúc
mị đi tìm những đêm tình mùa xuân, tìm lại thời thanh xuân đẹp đẽ “ mị còn trẻ,…”
- Ngẫm lại thân phận của mình, so sánh với những ng PN khác “ bao nhiêu người có chồng…”. ->
thế nhưng thực trạng đau đớn đã dập tắt hi vọng hồi sinh “không có lòng vẫn ở…”. Thực tế vô
từng chấp nhận trở nên phi lý, khó chịu -> có suy nghĩ muốn chết “ lá ngón…” nhưng chính
mong muốn đó bộc lộ lòng ham sống mãnh liệt của mị -> TH mang giá trị nhân đạo : khi con
người ta mong muốn đến tột cùng một cuộc sống hạnh phúc mà không tài nào có được, người ta
mới muốn chết đi. -> số phận nghiệt ngã khao khát tự do cua mị=> hành động nổi loạn: mong
ước cs mới mẻ hơn, quyết liệt thay đổi số phận trong tiếng sáo rập rờn.
Hành động nổi loạn
Bao năm qua bị đày đọa trong nhà thống lí, mọi cảm xúc của cô gần như tê liệt. -> hôm nay, men rượu
nồng nàn như chất xúc tác tâm hồn đưa mị về xưa kia. Sự vùng dậy trong nhận thức đã làm mị thức tỉnh
và muốn được chết, hoặc sống cho ra sống, tuyệt nhiên không phải “ sống không bằng chết” trong tg qua
Chủ động đến góc nhà, lấy ống mỡ, xắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng -> cái AS mà ngta vẫn
thg mong thấy khi cuộc đời họ vùi trong tăm tối -> as đèn tuy nhỏ nhưng làm mị vui. Hđ mang ý nghĩa
biểu tượng: đèn sáng có lẽ cđ mị sẽ sáng sủa lên chăng? -> mở ra niềm hy vọng, tg tươi sáng
+ quấn lại tóc, lấy váy hoa cb sẵn đi chơi. Mị vẫn còn trẻ, muốn chăm sóc bản thân mình nhiều hơn -> mị
nhận thức đc như thế-> bước theo tiếng gọi của tiếng sáo hay của những khát vọng trong lòng. Con người
thật hiện ra rõ nét -> thoát khỏi hình ảnh con trâu con ngựa,.. để tha thiết hòa nhập vào cs nhộn nhịp ngoài
kia, nơi có tiếng sáo mùa xuân đang chờ mị đến
Nhà văn đã đặt nhân vật mị vào sự giao tranh kịch liệt giữa một bên là khát vọng sống mãnh liệt và một
bên là cảm thức về số phận cđ, khiến Mị hiện lên vô cùng sống động, chân thực, từ đó bộc lộ sâu sắc sức
sống tiềm tàng bên trong nv Mị, ngay cả khi cô bị đẩy vào hoàn cảnh khốn cùng nhất
+ nhưng a sử đã về -> nhìn thấy mị cb đi chơi lập tức trói đứng vào cột. a sử ở đó đại diện hình ảnh một “
người chồng” nhẫn tâm dùng sợi xích của cường quyền trói đứng vợ mình, giam hãm tuổi xuân cô. ->
mặc cho nc mắt mị khô cạn trên mặt, trên cổ. -> mị “vùng bước đi” hđ ngắn gọn -> sức sống tiềm tàng ,
phản kháng chống lại áp bức, nhưng sức chiến đấu quá mong manh và yếu thế của Mị đã không đủ chống
lại thế lực uy quyền mạnh mẽ của cha con nhà thống lí
+ dần tỉnh, men rượu tan, tiếng sáo biến mất -> đối mặt hiện thực phũ phàng: cơn đau về thể xác là những
gì mị phải gánh chịu-> thổn thức nghĩ mình ko bằng con trâu con ngựa “ con ngựa khi bị trói…” “ mị cựa
quậy để xem..còn sống ko”-> mông lung chơi vơi, ngọn lửa trong mị nguội dần, lùi sâu vào hòn than ấm
nóng chờ đợi ngày hồi sinh như đêm đông định mệnh sẽ tới
+ mị đứng 1 mình trong phòng tối, dây xích trói đc thể xác nhưng ko trói đc tâm hồn
Mị trở thành nạn nhân của áp bức và bất công
Những thử thách của cuộc đời giống như tấm lưới mênh mông giăng mắc con người, khiến ta khó thể nào
vùng vẫy thoát khỏi. Khi sức chiến đấu quá mong manh và yếu thế của Mị đã không đủ chống lại thế lực
uy quyền mạnh mẽ của cha con nhà thống lí, cô đã bị bắt về làm vợ A Sử- làm dâu nhà Pá Tra một cách
bất ngờ và không kịp phản kháng. Cũng là lúc bắt đầu cho một số phận tủi nhục và đầy thống khổ.
Nếu ngày trước, Mị còn là một cô gái có ngoại hình xinh đẹp, phơi phới xuân khiến bao chàng trai đi theo
mị, thì khi về làm dâu gạt nợ nhà TL, mị xuất hiện với hình ảnh đối nghịch hoàn toàn, một con người
bằng xương bằng thịt, kì lạ thay, lại được mô tả lẫn vào những vật vô tri như tàu ngựa, thậm chí không
bằng thân trâu thân ngựa, bởi “con ngựa, con trâu làm còn có lúc…cả ngày”. ĐT vùi và hình ảnh “vùi vào
việc” diễn tả rõ nét khối lượng công việc mị phải gánh chịu hằng ngày, không một lúc thanh thản nghỉ
ngơi. Quanh năm suốt tháng, cứ như thế: ” tết xong thì…”. những công việc vất vả lặp đi lặp lại đã đẩy
mị vào cuộc sống u buồn không lối thoát, đến mức ngay cả ý thức của mị cũng chỉ còn là nếp nghĩ quanh
quẩn của một cỗ máy. Lúc này đây, mị chai lì, cam chịu, bởi mị tưởng mình là con trâu, con ngựa thật. ->
tâm hồn mị chết dần, chết mòn, trong khi mị đang sống, mị tưởng rằng mình chỉ còn tồn tại bằng thân xác
mà thôi
Nhưng đau đớn hơn cả, không phải là sự thay đổi về ngoại hình hay ý thức, mà là tâm hồn của một cô gái
trẻ trung yêu đời nay đã trở nên chai sạn, chẳng còn thiết tha và đầy ắp sư vô cảm: vô cảm với tất cả mọi
người và vô cảm với chính cuộc đời mình “ở lâu trong cái khổ, mị quen khổ rồi”, Chân dung đáng thương
người con gái mèo ấy hiện lên khiến người đọc không khỏi xót xa “ mỗi ngày mị càng không nói, lùi lũi...
xó cửa”. mị thu mình lại trong căn buồng chật hẹp với “ một chiếc cửa vuông…”, cái màu “trăng trắng
gợi lên một mảng màu vô định, nhòe mờ, làm hiện ra sự nhỏ hẹp của chiếc cửa sổ và không gian chật hẹp
mị phải náu mình ở đó. Khung cửa sổ nhỏ bé ở buồn mị nằm hoàn toàn đối lâọ với sự rộng lớn, mênh
mông và tự do của cs trươc đây mị từng có.
, qua chuyển biến trong tg nội tâm của mị, TH đã vạch ra bức tranh rộng lớn về cs khổ cực tù túng, biến
đổi từ một cô gái vui vẻ yêu đời -> , nay chỉ còn đống tro tàn trong tâm hồn bởi sự vô cảm đã chiếm lấy
tâm can.
Trong thiên truyện này, có lẽ mị là nhân vật có nhiều điễn biến tâm lí phức tạp nhất. Đặc biệt là sự hồi
sinh, thức tỉnh lòng thương cảm thông qua giọt nc mắt của Aphủ khiến mị đi đến quyết đinh táo bạo ->
Sợi xích của cường quyền đã giam hãm mị, ngăn cản tuổi xuân mị giờ đây đã bị cắt đứt. Theo một lẽ tự
nhiên, mị cũng hốt hoảng “ mị đứng lặng trong bóng tối”, bởi ai cũng biết rõ cái giá phải trả khi chống lại
cường quyền.
dường như mị choàng tỉnh khỏi sự vô thức và nhận thức rõ hơn ai hết rằng” ngay lúc này đây, mị khát
khao muốn sống, được sống một cuộc đời đáng sống. mị nhận ra rằng, nếu ở lại, mình sẽ chết”. giữa cái
bản lề giữa bóng tối và ánh sáng, giữa sự sống và cái chết, mị quyết định chạy vụt theo aphủ “…” câu văn
ngắn cùng những động từ mạnh mẽ, gấp gáp ‘mị cũng vụt chạy”,”mị băng đi”,.. mị nói, thở gấp gáp hồi
hộp, khẩn trương đã đẩy diễn biến lên cao trào. Dường như người đọc đang dõi theo từng nhịp thở gấp
gáp của mị. Đồng thời, mị cũng cất tiếng xin được giải thoát : . đến đây, tô hoài đã cho thấy sự tài tình
trong việc xây dựng nội tâm nhân vật, diễn biến tâm lí của mị đã có sự chuyển hóa kì diệu, người đàn bà
hơn một lần muốn chết ấy nay khẩn thiết mong được sống. cái khát vọng như ngọn lửa nhen nhóm đã
bùng dậy mãnh liệt không còn là khát khao mà đã trở thành hành động quyết liệt chống lại số phận, chống
lại vòng cương tỏa của nhà thống lí để giành lại sự sống, sự tự do và hạnh phúc của chính mình.

You might also like