Professional Documents
Culture Documents
Các Công Ước Đường Biển
Các Công Ước Đường Biển
NHÓM 2
Trần Thùy Duyên 31201025541
Trần Nguyễn Nhật Nam 31201027053
Đoàn Thị Bích Thoa 31201024553
Phạm Minh Thuý 31201024554
Nguyễn Đức Trung 31201021106
Lê Thị Kim Yến 31201024557
NHÓM 10
Nguyễn Minh Khôi 31201020419
Nguyễn Thanh Ngân 31201020610
Nguyễn Thị Bích Trâm 31201024374
Nguyễn Minh Trí 31201025587
Trảo Chung Thúy Vy 31201020706
CÔNG ƯỚC QUỐC TẾ THỐNG NHẤT MỘT SỐ QUY TẮC VỀ VẬN ĐƠN
ĐƯỜNG BIỂN 1924 – CÔNG ƯỚC BRUSSELS
Giới thiệu
Công ước Brussels là Công ước quốc tế nhằm thống nhất 1 số quy tắc về vận đơn đường
biển được ký tại Brussels - thủ đô Bỉ vào 25/8/1924.
Công ước quy định về trách nhiệm của 2 đối tượng trên vận đơn là người gửi hàng
(shipper) và người chuyên chở (carrier). Ngoài ra công ước còn hoàn thiện 1 số nội dung
của vận đơn đường biển.
Phạm vi áp dụng
Điều 10. Mọi vận đơn phát hành tại bất kỳ nước nào là thành viên của Công ước.
Các quy định trong việc tham gia Công ước của các quốc gia
Điều 11 đến điều 16
Shipper không chịu trách nhiệm khi có thiệt hại gây ra cho carrier dù bất kì nguyên
nhân nào trừ khi nó xuất phát từ lỗi của shipper hoặc nhân sự liên quan của họ.
Điều 5.
Dù có những quy định như trên nhưng carrier vẫn có quyền từ bỏ 1 phần/toàn bộ quyền
lợi và miễn trách/tăng thêm trách nhiệm, nghĩa vụ của mình như trong Công ước quy
định, miễn là những hành động đó được ghi vào vận đơn.
Thời hạn chịu trách nhiệm
Khoản 6, Điều 3.
Người chuyên chở và tàu sẽ không chịu trách nhiệm về mất mát hay hư hỏng nếu việc
kiện cáo không được đưa ra trong vòng một năm kể từ ngày giao hàng hoặc kể từ ngày
đáng lẽ phải giao hàng.
Người chuyên chở, thuyền trưởng hay đại lý của người chuyên chở không buộc phải kê
hay ghi trên vận đơn những ký mã hiệu, số hiệu, số lượng hay trọng lượng mà họ có cơ
sở hợp lý để nghi ngờ là không thể hiện đúng hàng hoá thực tế được tiếp nhận hoặc họ
không có phương pháp hợp lý để kiểm tra.
Việc người gửi hàng cung cấp chính xác thông tin hàng hóa như: ký mã hiệu, số kiện, số
lượng, giá trị … để người chuyên chở ghi vào vận đơn ảnh hưởng trực tiếp đến nghĩa vụ
bồi thường của cả 2 bên nếu hàng hóa xảy ra mất mát, hư hỏng.
Nếu xảy ra chi phí phát sinh từ việc kê khai không chính xác thông tin về hàng hóa thì
người gửi hàng sẽ đứng ra chịu toàn bộ trách nhiệm cho người chuyên chở.
Đối với hàng hóa có giá trị vượt qua số tiền 100 bảng Anh một kiện hay một đơn vị hoặc
một số tiền tương đương bằng ngoại tệ khác. Nếu người gửi hàng không khai tính chất và
giá trị hàng hóa trên vận đơn thì khi xảy ra mất mát, hư hỏng, người chuyên chở và tàu sẽ
không phải chịu trách nhiệm. Tuy nhiên trong trường hợp giá trị hàng hóa lớn, người gửi
hàng không muốn kê chính xác con số đó ra thì 2 bên có thể thỏa thuận về giá trị tối đa và
giá trị ghi vào vận đơn miễn là con số thỏa thuận phải lớn hơn hoặc bằng con số ghi trên
vận đơn.
Vận đơn đã xếp hàng
Khoản 7, Điều 3
Người cấp: Do người chuyên chở hoặc thuyền trưởng hoặc đại lý của người chuyên chở
cấp sau khi hàng đã được xếp xuống tàu.
Chỉ cấp phát khi người gửi hàng có yêu cầu; với điều kiện là trước đó, nếu người gửi
hàng đã nhận một chứng từ có giá trị sở hữu về hàng hoá như vận đơn đường biển thì họ
phải hoàn lại chứng từ đó để đổi lấp "vận đơn đã xếp hàng"
Nội dung:
• Nội dung trên vận đơn đường biển
• Tên tàu hoặc những tàu đã xếp những hàng hoá đó và ngày hoặc những ngày đã xếp
hàng tại cảng xếp hàng.
Cơ sở trách nhiệm
Quy tắc Hamburg xác định trách nhiệm của người chuyên chở nếu gây ra những tổn thất,
tổn hại và rủi ro của hàng hóa hoặc sự chậm trễ thời gian trong khâu giao hàng thì phải
bồi thường theo hợp đồng nếu gây ra những hư hại, tổn thất trong thời gian hàng hóa
được họ bảo quản. Người chuyên chở nếu muốn không phải chịu trách nhiệm về những
tổn thất trên thì phải chứng minh được rằng họ, những người làm công hoặc đại lý của
người chuyên chở có bằng chứng về việc mình đã áp dụng mọi biện pháp cần thiết để
ngăn chặn sự cố làm thiệt hại hàng hóa hay trong những trường hợp tổn thất chung, người
chuyên chở sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào về tổn thất hàng hóa nếu như họ
phải thực hiện các biện pháp sinh tồn, cứu lấy sinh mạng của mình còn nhằm mục đích
cứu tài sản trên biển thì cũng phải đưa ra những quyết định hợp lý.
Trách nhiệm của người chuyên chở và người chuyên chở thực tế:
“Người chuyên chở là bất kỳ người nào tự mình hoặc thông qua một người khác ký kết
một hợp đồng chuyên chở hàng hóa với người gửi hàng. Người chuyên chở thực tế là bất
kỳ người nào thực hiện một phần hoặc toàn bộ hành trình theo sự ủy thác của người
chuyên chở”
Theo quy định trong hợp đồng vận tải, người chuyên chở thực tế có thể được ủy thác
chuyên chở hay chuyên chở một phần tuy nhiên trách nhiệm với toàn bộ quá trình chuyển
chở vẫn phải do người chuyên chở chịu trách nhiệm. Trong những thỏa thuận đặc biệt, cả
người chuyên chở và người chuyên chở thực tế cùng chịu trách nhiệm, trách nhiệm của
họ là liên đới và riêng biệt và số tiền bồi thường không được vượt quá trách nhiệm được
quy định trong Công ước Hamburg.
Các trường hợp miễn trách nhiệm cho người chuyên chở:
Quy tắc Hamburg bãi bỏ các trường hợp miễn trách được quy định bởi Quy tắc Hague.
Người chuyên chở chỉ được miễn trách nhiệm trong trường hợp là hư hỏng mất mát hoặc
chậm giao hàng là do hỏa hoạn gây ra. Trong trường hợp này, nghĩa vụ dẫn chứng thuộc
về người khiếu nại phải dẫn chứng là hỏa hoạn hoặc tổn thất là hậu quả do lỗi của người
chuyên chở. Ngoài ra, trừ trường hợp tổn thất chung, người chuyên chở cũng được miễn
trách nhiệm khi tổn thất hàng hóa do cứu sinh mạng hoặc tài sản trên biển. Trong trường
hợp cứu tài sản thì phải có biện pháp hợp lý.
Tóm tắt
Công ước của Liên hợp quốc về vận chuyển hàng hóa quốc tế một phần hoặc hoàn
toàn bằng đường biển được thông qua ngày 23/9/2009 tại Rotterdam. Sự ra đời Công
ước được nhiều quốc gia trông đợi và áp dụng cho phép thay thế các Công ước hiện tại
vốn được áp dụng rất khác nhau giữa các nước trong cả thuê tàu chuyến và trong vận tải
đa phương thức. Những thay đổi đó đang tác động tới thị trường vận tải thế giới và Việt
Nam.
Cơ sở trách nhiệm
Điều 14, Quy tắc Rotterdam quy định khi hàng hóa được vận chuyển bằng đường biển,
trước lúc bắt đầu và trong suốt hành trình đường biển người chuyên chở phải cần mẫn
hợp lý để:
• Đảm bảo con tàu đủ khả năng đi biển.
• Biên chế, trang bị, cung ứng một cách thích hợp cho tàu và duy trì con tàu được biên
chế, trang bị và cung ứng như vậy trong suốt hành trình.
• Đảm bảo và giữ gìn an toàn cho hầm tàu và các bộ phận chứa hàng khác của con tàu
và các container chứa hàng
Quy tắc Rotterdam đã thừa nhận container như là một công cụ vận chuyển của người
chuyên chở, quy định về nghĩa vụ duy trì trạng thái phù hợp và an toàn không chỉ áp
dụng đối với hàng hóa mà còn mở rộng ra đối với container.