- Không gian: trống trải, mênh mông, văng vẳng tiếng trống cầm canh - Âm thanh trống canh “văng vẳng”: nhấn mạnh, gợi sự chảy trôi của thời gian, sự qua đi của tuổi trẻ. Câu thơ gợi cái buồn từ sự tĩnh lặng của đêm khuya. Câu 2 - Không gian "nước non": mênh mông, tĩnh lặng, đối lập với con người bé nhỏ, tội nghiệp. - Từ "trơ" đảo ra đầu câu cùng cách kết hợp với từ "cái hồng nhan" gợi cảnh ngộ lẻ loi cô độc, tủi hổ, lạc lõng trước vũ trụ và cuộc đời rộng lớn. - Từ trơ được đảo lên đầu câu, tách riêng ra đi nhịp lẻ 1/3/3 -> nỗi bẽ bàng, chua xót hằn sâu nhức nhối ⇒2 Câu thơ là nỗi niềm tủi hổ, đắng cay, chua xót của kẻ hồng nhan bạc phận trong đêm khuya thanh vắng