You are on page 1of 7

Phan Giang 30 days challenge - IELTS

TED How to design a school for the future?


Speaker: Punya Mishra
This is a story about failure, my failure. And Đây là môt câu chuyện về thất bại, sự thất bại
though the story has some kind of a happy của tôi. Và mặc dù câu chuyện có vài kết thúc
ending, it's not your typical story where failure có hậu, nó không phải là câu chuyện điển hình
is a stepping stone to success. khi thất bại là bước đệm để thành công.

It almost feels like failure is celebrated a lot Dường như ngày nay thất bại được tôn vinh rất
these days. For instance, you hear slogans like nhiều. Như câu khẩu hiệu “Thất bại về phía
"Fail forward, fail better, fail faster." And to be trước, thất bại tốt hơn, thất bại nhanh hơn.” Và
honest, these slogans drive me crazy. I mean, thật sự, câu khẩu hiệu này đã làm tôi phát điên.
who wants to fail? Failure is not fun. And I Ai lại muốn thất bại? Thất bại không hề vui. Và
would know because, you know, I'm sort of a tôi sẽ biết bởi vì, bạn biết đấy, tôi là một đứa trẻ
poster child for failure. In fact, when one of my thất bại tiêu biểu. Sự thật, khi một anh bạn của
friends was writing a book about the topic, he tôi viết cuốn sách về chủ đề này, anh ấy đã liên
reached out to me to write a chapter for his lạc với tôi để viết một chương cho cuốn sách
book. của anh ấy.
But I'm also an educational designer, so I see Nhưng tôi cũng là một nhà thiết kế giáo dục, nên
failure in terms of systems and values. That tôi thấy thất bại về mặt hệ thống và giá trị Thất
failure is often a misalignment of values or bad bại đó thường là do một sai lệch trong nhận thức
design. hoặc tư duy.

But I'm getting ahead of myself. Let me take Nhưng tôi đang vượt lên chính mình Hãy để tôi
you back to this point of my failure. So I want to đưa bạn trở lại thời điểm mà tôi từng thất bại.
take you back to my undergraduate days, my Tôi muốn đưa bạn trở về những ngày tôi tốt
freshman year in engineering. I'm sitting in a nghiệp, năm thứ nhất mà tôi học ngành kỹ thuật
physics class. I'm looking forward to learning. Khi tôi đang ngồi trong lớp học vật lí Tôi rất
And in my notes I'm writing little limericks and mong được học Và trong vở, tôi đang viết những
poems about quantum states. That tells you câu thơ nhỏ và những bài thơ về các trạng thái
something about who I was when I was that age. lượng tử Điều đó đã nói cho bạn biết vài điều về
I loved physics and math, but I also loved art con người tôi khi ở tuổi đó Tôi yêu môn vật lí và
and literature and poetry and film. And I was toán, nhưng tôi cũng thích nghệ thuật, văn học,
excited and engaged to be in this engineering thơ và phim Và tôi đã rất phấn khích và hào
school. hứng khi được vào trường kỹ thuật này.
Phan Giang 30 days challenge - IELTS
Sadly, that was not the case. Sadly, those next Nhưng không, đó chỉ là sự khởi đầu Đáng buồn
four years, were possibly the worst four years of thay, bốn năm sau đó có thể gọi là bốn năm tồi
my life. Creativity and imagination was not tệ nhất trong đời tôi Sự sáng tạo và trí tưởng
encouraged. All we had was lectures upon tượng đã không được khuyến khích Tất cả
lectures and tests and tests and tests. There was những gì chúng tôi có là bài giảng với bài giảng
no scope for understanding. There was no space và các bài kiểm tra, kiểm tra và kiểm tra Không
for having fun with the ideas. And these poems I có phạm vi để thấu hiểu. Không có không gian
was writing, they were, I'm sure, not great để vui vẻ với những ý tưởng Và những bài thơ
poetry, but they were meaningful to me. They tôi đã viết, tôi chắc chắn chúng không phải là
were a way for me to explore and play with những bài thơ hay nhưng chúng rất ý nghĩa với
ideas, something that was squelched very early tôi Chúng là một con đường để cho tôi khám
on. phá và chơi với các ý tưởng, một cái gì đó đã bị
bóp nghẹt từ rất sớm

And so this went on for four years, and I finally Và điều này diễn ra trong bốn năm, và cuối cùng
graduated. But I never genuinely became an tôi đã tốt nghiệp Nhưng tôi chưa bao giờ thực sự
engineer. I felt I was worthless, that I had failed. trở thành một kĩ sư Tôi cảm thấy tôi vô dụng,
And what was sad was it was not a one-shot rằng tôi đã thất bại Và điều đáng buồn là nó
failure. It was every day, every month, semester không phải là một thất bại một lần. Mà là mỗi
after semester for four long years. And at this ngày, mỗi tháng, học kì sau học kì trong bốn
point, I saw a poster for a program in visual năm dài Và thời điểm này, tôi đã thấy một áp
communications, and on a whim I decided to phích về một chương trình truyền thông trực
apply. Clearly, I was not going to be an engineer quan và một thoáng bất chợt tôi đã quyết định
or a scientist, so maybe, maybe I could make nộp đơn Rõ ràng, tôi không là một kĩ sư hay một
educational film because I had grown up nhà khoa học, nên có lẽ, có lẽ tôi đã có thể làm
inspired by people like Carl Sagan and Jacob phim về ngành giáo dục vì tôi đã được truyền
Bronowski. Long story short, I got into the cảm hứng từ vài người như Carl Sagan và Jacob
program, and almost overnight my life changed. Bronowski Câu chuyện dài, tôi đã đến chương
The system and structure and culture of the trình, và gần như đêm đó đã thay đổi cuộc đời
institution were very different. Creativity was tôi Hệ thống lẫn cấu trúc và văn hóa của tổ chức
encouraged. Flexibility and playing with ideas này rất khác Sự sáng tạo đã được khuyến khích
was supported. So even these things that I -- Sự linh hoạt và chơi đùa với các ý tưởng cũng
these haphazard things that I had been interested được nâng đỡ. Nên ngay cả những thứ mà tôi --
in, dabbling with art and science and poetry, những điều ngẫu nhiên mà tôi quan tâm say sưa
somehow were meaningful all of a sudden. And với nghệ thuật, khoa học và thơ ca bằng cách
it was also there that I was introduced to the idea nào đó bỗng nhiên có ý nghĩa Và cũng chính
of design, something I didn't know much about, điều đó đã giới thiệu cho tôi về ý tưởng thiết kế,
but I felt very much at home in. là một thứ gì đó mà tôi đã không biết nhiều,
nhưng tôi đã cảm thấy như ở nhà.
Phan Giang 30 days challenge - IELTS
For four years in engineering, I had never felt Trong bốn năm học ngành kĩ sư, Tôi chưa bao
that I had become an engineer. I had never felt giờ cảm thấy rằng tôi trở thành một kĩ sư Tôi
like I belonged. But somehow this design chưa bao giờ cảm thấy tôi thuộc về nó Nhưng
seemed to give me a purpose and meaning. And bằng cách nào đó thiết kế này đã cho tôi một
what was amazing was how quick that change mục đích và ý nghĩa Và một điều tuyệt vời là sự
was. You know, in May of that year, I was thay đổi ấy thật chóng vánh. Bạn biết đó, tháng
feeling worthless, as if I was a failure. And by Năm năm đó, tôi cảm thấy mình vô dụng, và
September of that same year, I had found a nếu tôi là người thất bại Và trước tháng Chín
purpose. I had found a community. I had found năm đó, tôi đã tìm thấy một mục đích Tôi đã
a field that I could live within. tìm thấy một cộng đồng Tôi đã tìm thấy một
cánh đồng mà tôi có thể sống bên trong.

So even today, I call myself an educational Nên dẫu tới hôm nay, tôi vẫn gọi bản thân là
designer. And what that made me realize is that một nhà kiến thiết giáo dục Và cái gì đó đã giúp
my success or failure depended on a variety of tôi nhận ra là thành công hoặc thất bại dựa trên
systems and values that were often hidden from nhiều hệ thống và giá trị điều đó thường ẩn
me. And this lens of design then allowed me at khuất bên trong tôi. Và ống kính thiết kế này sau
look at the world as something that had been đó cho phép tôi nhìn vào thế giới như một thứ gì
made up. And that made me question what are đó đã làm nên Và điều đó đã khiến tôi đặt ra câu
the other things that we have made up. hỏi chúng tôi có thể làm những gì khác.

Well, one of the biggest things we have made up Một trong những thứ to lớn nhất chúng tôi từng
is this idea of school. There is nothing natural làm là đưa ra ý tưởng về trường học Không có
about schools and universities. You know, gì là tự nhiên về các trường học và các trường
there's nothing natural about credit hours and đại học Bạn biết đó, không gì là tự nhiên về đơn
multiple choice exams and so on. But vị tín chỉ và các kỳ thi trắc nghiệm, v.v. Nhưng
underlying them are certain key values about bên dưới chúng là những giá trị quan trọng nhất
what is worth learning and what is not. định về cái gì đáng để học hỏi và cái gì không.
So this has led me to the work that I do today. Điều này đã dẫn dắt tôi đến với công việc mà tôi
To design learner-centered, just and equitable làm ngày hôm nay Để kiến thiết lấy người học
systems that question these assumptions that we làm trung tâm, hệ thống công bằng và bình đẳng
have made about how learning should and can câu hỏi đó cùng những giả định mà chúng tôi
happen. làm về việc học nên và có thể xảy ra như thế
nào.
Phan Giang 30 days challenge - IELTS
Now, how does that work? So let me give you a Bây giờ, làm cách nào mà nó hoạt động? Nên
story. A few years back, a local school district hãy để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện Một
reached out to us to help them design a school vài năm về trước, một ngôi trường ở địa
for the future. Now that's a tall order. What phương đã liên hệ với chúng tôi để giúp họ thiết
does that even mean? How did we go about kế một ngôi trường cho tương lai Bấy giờ, nó là
doing it? Well, first we created a design team: một yêu cầu lớn. Yêu cầu đó có nghĩa là gì? Và
an eclectic collection of teachers, chúng tôi đã làm gì? Đầu tiên, chúng tôi tạo ra
administrators, parents, members of the một đội thiết kế: một bộ phận đa dạng gồm giáo
community. And then we set out to listen. So viên, nhân viên hành chính, cha mẹ, những
we talked to the chambers of commerce. We thành viên trong cộng đồng Và sau đó chúng tôi
created focus groups. We talked to parent đã bắt đầu lắng nghe chúng tôi nói chuyện
groups. And most importantly, all through this, trong phòng thương mại Chúng tôi đã tạo một
we kept asking ourselves: Who is at the table, nhóm tập trung. Chúng tôi đã nói chuyện với
and who is not? And how could we bring those hội phụ huynh Và rất quan trọng, tất cả thông
who were not into the conversation? qua điều này chúng tôi đã tiếp tục tự hỏi: Ai
đang ở đây, và ai không? Và làm sao để chúng
tôi khiến cho ai không ở đó có thể tham gia vào
cuộc hội thoại.
For instance, one group that we never talk to or Chẳng hạn như, một nhóm mà chúng tôi chưa
very rarely talk to are children, which is very bao giờ nói chuyện hoặc là rất hiếm khi nói
strange given that they are the ones who are chuyện với trẻ em đó là rất lạ cho rằng họ là
going to actually be in these schools. So we những người những người sẽ thật sự học ở
talked to kids, lots of them. We in fact followed trường Nên chúng tôi đã nói chuyện với những
them for a day. You know, sitting in their trẻ nhỏ, rất nhiều trẻ Chúng tôi thật ra đã theo
classes, listening to lectures, doing worksheets, dõi chúng một ngày Bạn biết đấy, ngồi trong các
eating cafeteria food and really enjoying the joy lớp học, nghe các bài giảng, làm các bài tập ăn
of recess. And while we were doing this and thức ăn ở căn tin và tận hưởng niềm vui của giờ
listening, we kept asking ourselves questions. ra chơi Và trong khi chúng tôi làm việc này và
What were we seeing? What does this mean? lắng nghe, chúng tôi đã tiếp tục tự hỏi Chúng tôi
And we began to question assumptions. Like đang thấy cái gì? Điều đó có nghĩa là gì? Và
why are things a certain way? How might we chúng tôi bắt đầu đặt những câu hỏi giả định
create a school that actually connects with the Như tại sao mọi thứ lại theo một cách nhất định?
community? How might we think of technology Làm thế nào để chúng ta tạo ra một trường học
in ways that allow for expression and creativity? mà thật sự kết nối với cộng đồng? Làm thế nào
How might we create a school which is driven để chúng ta nghĩ về công nghệ bằng cách cho
by the impulses of the learner? How might we phép thể hiện và sáng tạo? Làm thế nào để
create a school where we break the "one teacher, chúng ta tạo ra một trường học được thúc đẩy
one classroom" model? bởi sự thôi thúc của người học? Làm thế nào để
chúng ta tạo ra một trường học nơi chúng tôi
phá vỡ mô hình “một giáo viên, một lớp học”?
Phan Giang 30 days challenge - IELTS
Phan Giang 30 days challenge - IELTS
And in these conversations we developed a set Và trong các cuộc trò chuyện này chúng tôi đã
of design principles, a set of values that would phát triển một bộ nguyên tắc thiết kế, một tập
guide our discussions and our design. These hợp các giá trị sẽ hướng dẫn các cuộc thảo luận
were things that as a community, we believed và thiết kế của chúng tôi. Những điều này giống
in. And it was at this point in time where things như một cộng đồng, chúng tôi tin là vậy Và
seemed to go a little slow, where we had so chính tại thời điểm này nơi mà mọi thứ dường
many possibilities, but yet they seemed like như đi chậm một chút, nơi chúng tôi có rất
very few. And we wondered what the next step nhiều khả năng, nhưng chúng tôi dường như
forward would be. And there were all kinds of xem là rất it Và chúng tôi mong rằng bước tiếp
the usual hassles of internet failures and theo sẽ như vậy Và có tất cả các loại về những
scheduling problems. rắc rối thông thường của sự cố internet và
những vấn đề về lịch trình.
But then chance happened. We learned about Nhưng sau đó cơ hội đến Chúng tôi đã nghiên
this building, which was somewhat unused in cứu về toàn nhà này đó là một phần không sử
the school district that they said we could play dụng trong khu học chánh mà họ nói chúng tôi
with, and suddenly the whole design team was có thể chơi với. và đột nhiên toàn bộ đội ngũ
energized. And if there's a lesson here, it is that thiết kế được tiếp năng lượng Và nếu có một bài
you need to be prepared. And if an opportunity học ở đây, thì đó là bạn cần chuẩn bị. Và nếu cơ
comes your way, you grab it with both hands hội đến với bạn bạn bắt lấy nó với hai tay và
and don't let go. đừng để nó đi
And that's exactly what we did. All the work we Và đó chính là gì mà chúng tôi đã làm chúng tôi
had done with the focus groups and the design đã xong mọi việc với một nhóm tập trung và các
principles and so on came together in this school nguyên tắc thiết kế, v.v cùng nhau đến trường
and over two years of work later, this school này và sau hơn hai năm làm việc, ngôi trường
exists today. It is a school that reflects the values này hôm nay đã tồn tại. Đây là một ngôi trường
of the community. It's a school that's very phản ánh giá trị của cộng đồng. Nó là một ngôi
different from the ones that you see around you. trường rất khác so với các ngôi trường bạn thấy
We had to break down, both literally and xung quanh. Chúng tôi phải phá vỡ, cả theo
figuratively, a whole bunch of walls to create nghĩa đen và nghĩa bóng một loạt các bức tường
this space where 100-plus kids would learn and để tạo nên không gian này nơi mà 100 đứa trẻ sẽ
work together. It is a space where they're học và làm việc cùng nhau. Nó là một không
surrounded by an array of responsible adults gian được bao quanh bởi một loạt người lớn có
who work in teams, working in small groups and trách nhiệm người làm việc trong các đội nhóm,
large, to meet the needs of these learners. It is a làm việc ở các nhóm nhỏ và lớn, để đáp ứng nhu
school which is open to the community, both in cầu của những người học này. Nó là một ngôi
its demographics, as well as allowing parents trường mở của cho cộng đồng, cả về nhân khẩu
and community members to go in and out as and học, cũng như cho phép ba mẹ và các thành viên
when needed. This is truly a special place. And cộng đồng vào và ra khi cần. Đây thật sự là một
that doesn’t mean that we have figured địa điểm đặc biệt Và điều đó không có nghĩa
everything out. But I’m proud to say that that làchúng tôi đã tìm ra mọi thứ.
Phan Giang 30 days challenge - IELTS
school is expanded. It went in the next year to Nhưng tôi tự hào để nói rằng ngôi trường đó đã
another studio space, and then now it goes all được mở rộng. Trong năm tới nó sẽ tiến đến
the way from K through eight. And for my team, việc mở thêm khu sudio, và sau đó tiến tới đào
this is truly one of our greatest successes. To tạo hẳn từ lớp K đến lớp 8. Và đây thật sự là một
circle back to the beginning. You know, one trong những thành công tuyệt vời nhất của nhóm
could argue that it was that failure that led to tôi. Để quay lại từ đầu. Bạn biết đấy, người ta có
this success, but I think that would be missing thể tranh luận rằng thất bại đó dẫn đến thành
the point. It would be missing the point because công này nhưng tôi nghĩ rằng điều đó vẫn chưa
it ignores the pain and hurt that failure causes. It đủ. Nó thật sự chưa đủ vì nó phớt lờ những nỗi
ignores the agony that I went through for four đau và tổn thương mà thất bại gây ra. Nó bỏ qua
long years. At that point, when I graduated from đau đớn mà tôi đã trải qua trong bốn năm dài
my undergraduate degree, I felt I had failed, I Thời điểm đó, khi tôi tốt nghiệp với tấm bằng
did not blame the system. But now, when I look đại học của mình, tôi cảm thấy rằng tôi đã thất
at it, I realize maybe it was a system that had bại, tôi đã không đổ lỗi cho hệ thống Nhưng giờ,
failed me. A system that fails a lot of our khi tôi nhìn lại nó, tôi nhận ra có lẽ đó là một hệ
children. thống đã làm tôi thất bại. Một hệ thống làm thất
bại rất nhiều đứa trẻ của chúng ta.

Focusing on the individual prevents us from Tập trung vào cá nhân ngăn chúng ta nhìn sâu
looking deeper. It prevents us from questioning hơn. Nó ngăn chúng ta đặt câu hỏi các hệ thống
the systems that led to the failure. It prevents us dẫn đến sự thất bại. Nó ngăn chúng ta đặt câu
from questioning the values that underlie these hỏi các giá trị làm nền tảng cho hệ thống này
systems. We can and must do better. I think our Chúng ta có thể và phải làm tốt hơn Tôi nghĩ
children deserve better. That 18-year-old me con cái chúng ta xứng đáng được tốt hơn Tôi
writing poetry in physics class deserved better. năm 18 tuổi làm thơ trong lớp vật lý xứng đáng
tốt hơn.
Thank you.
Cảm ơn.

You might also like