You are on page 1of 4

BÀI BÀO CHỮA

Kính thưa Hội đồng xét xử,

Kính thưa vị đại diện Viện kiểm sát nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, tôi là
… là Luật sư thuộc Đoàn luật sư Thành phố Hồ Chí Minh. Theo yêu cầu của thân chủ
tôi - anh Ngô Quốc Tuấn cùng sự chấp thuận của Tòa án Nhân dân Thành phố Hồ Chí
Minh, tôi có mặt tại phiên tòa hôm nay với tư cách là luật sư bảo vệ quyền và lợi ích
hợp pháp của thân chủ tôi, người đã bị Viện kiểm sát nhân dân Thành phố Hồ Chí
Minh truy tố về “Tội giết người” quy định tại điểm b khoản 1 Điều 123 Bộ luật
Hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017 (Sau đây gọi tắt là BLHS).
Trước khi nêu những quan điểm để làm sáng tỏ vụ án tôi xin thay mặt cho thân
chủ tôi gửi lời xin lỗi chân thành và bày tỏ sự cảm thông sâu sắc với những tổn
thương mà bị hại và gia đình bị hại phải gánh chịu. Vì nội dung án đã rõ, tôi xin phép
không nhắc lại mà đi thẳng vào một số luận điểm chính như sau:
Đầu tiên, tôi không đồng ý với vị đại diện Viện kiểm sát khi truy tố thân chủ tôi
về “Tội giết người” quy định tại điểm b khoản 1 Điều 123 BLHS vì những lý do
sau:
Trong Bản Kết luận giám định số 149/2022/GĐPY ngày 26/06/2022 của Trung
tâm giám định pháp y TPHCM kết luận nguyên nhân tử vong của cháu Quang là:
“Suy hô hấp và thiếu khí do hoạt động mạnh và động mạch bị chèn, máu không được
lưu thông làm đường hô hấp bị đóng lại. Chấn thương tim dẫn đến rối loạn nhịp tim
do tác động của ngoại lực. Cơ thể có vết tổn thương bầm tụ máu ở vùng ngực, chân,
mông và lưng. Gãy khung bên xương sườn số 2 bên phải, tụ máu ở vùng cổ.”. Trên cơ
sở giám định, tôi xin được khẳng định việc cháu Quang bị suy hô hấp và thiếu khí do
hoạt động mạnh không xuất phát trực tiếp từ hành vi của thân chủ tôi. Ngày xảy ra sự
việc, thân chủ tôi đang vội đưa cháu Quang đến trường rồi đi làm, nhưng cháu Quang
lại khóc lóc, không chịu đi học, mặc cho thân chủ tôi đã dỗ dành nhiều lần cháu vẫn
không nghe lời. Sau đó, anh quát mắng thì cháu khóc to hơn và nằm ăn vạ giữa nền
nhà. Vì sợ trễ giờ làm nên thân chủ tôi mới buộc lòng dùng móc nhôm để đánh cháu
với mục đích duy nhất là muốn cháu nghe lời để có thể đưa cháu đến trường đúng giờ
và thân chủ tôi cũng không đi làm muộn. Tuy nhiên, Quang lại thét lên và bỏ chạy
nhanh lên lầu. Việc cháu Quang bỏ chạy lên lầu 3 là do tự cháu quyết định, thân chủ
tôi không hề chèn ép, đe dọa cháu bỏ chạy. Chính vì vậy, việc cháu vận động mạnh
hoàn toàn nằm ngoài ý chí chủ quan của thân chủ tôi. Do đó, hành vi của thân chủ tôi
không phải là nguyên nhân làm cho cháu Quang “suy hô hấp do vận động mạnh…”
Thứ hai, theo kết quả giám định pháp y cháu Quang bị “chấn thương tim dẫn
đến rối loạn nhịp tim do tác động của ngoại lực”. Thực tế không đủ cơ sở để chứng
minh nguyên nhân cháu bị chấn thương tim là do thân chủ tôi đánh mạnh 02 cái vào
ngực cháu. Bản Kết luận giám định số 149/2022/GĐPY ngày 26/06/2022 chỉ đề cập
tới tác động của ngoại lực chứ không khẳng định là yếu tố ngoại lực nào. Theo Thạc sĩ
Bác sĩ Đỗ Việt Thắng - Khoa Phẫu thuật tim - Lồng ngực mạch máu, Bệnh viện Nhân
dân 115: “Trái tim nằm trong lồng ngực được bao bọc bởi khung xương sườn, xương
ức và cột sống; do đó phải có một lực đáng kể mới có thể gây ra chấn thương tim.
[...] Chấn thương tim thường xảy ra nhất sau khi tai nạn xe cơ giới, sau khi té cao
hoặc sau một chấn thương vùi lấp.”. Như vậy, để gây ra chấn thương tim cần một lực
đủ mạnh tác động vào, chẳng hạn như sau khi tông xe, té từ lầu cao. Trong khi đó,
lực xuất phát từ việc dùng móc nhôm đánh vào ngực đặt trong sự so sánh với các lực
đủ để gây chấn thương tim nêu trên thì quá chênh lệch. Do đó, hành vi thân chủ tôi lấy
móc nhôm dài 40cm, đánh mạnh hai cái trúng vào ngực cháu Quang chưa thể xem là
một lực đáng kể đủ để gây chấn thương tim. Mặt khác, không đủ căn cứ để chứng
minh hành vi dùng móc nhôm đánh vào chân, mông và lưng của thân chủ tôi là
nguyên nhân dẫn đến cái chết của cháu Quang.
Thứ ba, qua phiên xét hỏi ngày hôm nay, thân chủ tôi trình bày rằng thân chủ
tôi đã lớn lên với phương pháp giáo dục bằng bạo lực nên trong nhận thức của thân
chủ tôi việc sử dụng đòn roi để dạy dỗ con cái là điều phổ biến trong mọi gia đình. Do
đó, khi thực hiện hành vi với cháu Quang, thân chủ tôi không hề nhận thức được tính
nguy hiểm do hành vi của mình có thể gây ra, mà chỉ coi đây là một biện pháp giáo
dục con cái một cách nghiêm khắc, giúp con ngoan ngoãn và nghe lời hơn. Tôi thừa
nhận giáo dục bằng đòn roi có thể không phải phương pháp hiệu quả nhất nhưng đó là
phương pháp phổ biến nhất mà các bậc cha mẹ phụ huynh vẫn thường hay sử dụng
cho đến ngày nay. Chính thân chủ tôi cũng đã lớn lên trong một môi trường như vậy,
do đó khi dạy dỗ cháu Quang thân chủ tôi không thể lường trước được những hậu quả
nghiêm trọng trên thực tế mà chỉ đơn thuần nghĩ rằng mình đang giáo dục con cái.
Hơn nữa, thân chủ tôi hoàn toàn không hiểu rõ về bệnh tình của cháu Quang.
Bị cáo chỉ mới nghe chị Anh nhắc đến về tiền sử bệnh tim của cháu Quang một vài lần
bâng quơ, cộng thêm bị cáo cũng chưa bao giờ tìm hiểu về bệnh lý liên quan đến tim
mạch, bởi bản thân bị cáo là một nhân viên văn phòng môi trường sinh sống và làm
việc không đòi hỏi sự hiểu biết về lĩnh vực y khoa. Từ đó đủ cơ sở chứng minh rằng
thân chủ tôi tại thời điểm đó không hề biết những hành vi đó có thể gây ảnh hưởng
nghiêm trọng đến bệnh tình cũng như sức khỏe của cháu Quang. Bằng chứng là sau
đó, khi thấy cháu Quang có biểu hiện thở gấp, ho khan liên tục, thân chủ tôi đã vỗ
lưng giúp cháu đỡ ho và tức tốc đưa cháu đến bệnh viện khám.
Thưa HĐXX, pháp luật ngoài tính trừng phạt còn có sự khoan hồng, luôn tạo
điều kiện cho người phạm tội được sửa chữa sai lầm của mình và trở thành người có
ích cho xã hội. Từ đó, tôi kính mong HĐXX có thể thông cảm cho sự sai lệch không
nhận thức của thân chủ tôi vì chính thân chủ tôi cũng từng là nạn nhân của phương
pháp giáo dục đòn roi này.
Từ các lý do trên, việc vị đại diện Viện Kiểm sát truy tố thân chủ tôi về “Tội
giết người” quy định tại điểm b khoản 1 Điều 123 BLHS là không phù hợp với tình
tiết khách quan của vụ việc. Tôi không có ý ngụy biện, hay bao che cho hành vi phạm
tội của thân chủ tôi. Trong vụ việc lần này, bị cáo không nhận thức được hành vi của
mình là nguy hiểm nên không hề có ý thức mong muốn bỏ mặc hậu quả nguy hiểm
xảy ra. Do đó, hành vi của thân chủ tôi chỉ dừng ở mức cố ý gây thương tích và vô ý
trong hậu quả chết người. Vì vậy, việc thân chủ tôi bị truy tố “Tội giết người” trong
trường hợp này là chưa đủ căn cứ. Tôi kính mong HĐXX xem xét lại tình tiết khách
quan của vụ án để đưa ra một phán quyết đúng người, đúng tội.

Bên cạnh đó, bị cáo chưa từng có tiền án, tiền sự trước đó, là một công dân tốt,
tôn trọng pháp luật. Ngoài ra, thân chủ tôi còn là trụ cột trong gia đình, từ trước đến
nay luôn đóng góp một phần công sức, của cải lớn để nuôi sống cả gia đình 3 người
gồm ba, mẹ và thân chủ tôi. Hơn nữa, trong thời gian sống chung với chị Anh, thân
chủ tôi luôn là nguồn hỗ trợ tài chính của chị và cháu Quang. Nay, nếu như chịu một
mức án nặng như vị đại diện Viện kiểm sát đã đề nghị thì tôi e rằng, gia đình thân chủ
tôi có thể phải rất khó khăn để xoay sở được. Theo tôi, đó là những bài toán khó mà
HĐXX cần phải cân nhắc trước khi đưa ra hình phạt cuối cùng cho thân chủ của tôi.
Chính vì vậy, kính mong HĐXX có thể xem xét đưa ra một mức án phù hợp để thân
chủ tôi có cơ hội sửa chữa lỗi lầm của mình, tích cực cải tạo để trở thành người có ích
cho gia đình, xã hội.

Thưa HĐXX, tôi đã trình bày xong phần bào chữa, mời Hội đồng xét xử tiếp
tục làm việc.

You might also like