Câu 1: Điểm mới của BLDS 2015 so với BLDS 2005 về vai trò của im lặng trong
giao kết hợp đồng?
Bộ luật kế thừa quy định tại Khoản 2 Điều 404 BLDS năm 2005 chấp nhận đề nghị giao kết hợp đồng phải là sự trả lời của bên được đề nghị và về nguyên tắc im lặng của bên được đề nghị không được coi là chấp nhận đề nghị giao kết hợp đồng. Có thể thấy Bộ luật dân sự 2005 quy định chưa được rõ ràng, cụ thể vấn đề này, nhiều tranh chấp phát sinh từ việc im lặng trong khi nhận được đề nghị giao kết hợp đồng. Theo quy định tại khoản 2 Điều 393 BLDS năm 2015, im lặng không được coi là chấp nhận đề nghị giao kết hợp đồng. Tuy nhiên, trên cơ sở tôn trọng sự thỏa thuận của các bên và trên cơ sở tôn trọng thực tế về thói quen của các bên trong giao kết hợp đồng, Bộ luật đã bổ sung ngoại lệ về sự im lặng của bên theo hướng: trường hợp các bên có thỏa thuận hoặc giữa các bên có thói quen về việc im lặng là chấp nhận giao kết hợp đồng thì sự im lặng của bên được đề nghị được coi là đề nghị chấp nhận giao kết hợp đồng. BLDS 2015 quy định cụ thể vấn đề này nhằm hạn chế những trường hợp phát sinh tranh chấp không đáng có từ việc im lặng này. Hơn nữa, việc điều chỉnh này giúp mở rộng phạm vi, đối tượng điều chỉnh, phù hợp với thói quen, tập quán giao kết hợp đồng, mua bán hàng hóa. Như vậy, tại BLDS 2015, trừ trường hợp có thỏa thuận hoặc theo thói quen được xác lập giữa các bên thì ngoài ra sự im lặng trong giao kết không được coi là chấp nhận đề nghị giao kết hợp đồng. Qua đó có thể thấy vai trò của im lặng trong giao kết hợp đồng tại BLDS 2015 đã đổi mới tiến bộ hơn so với BLDS 2005.