You are on page 1of 5

Bước 1:

Biến cơ sở: x4, x5


Biến không cơ sở: x1, x2, x3
Lời giải cơ sở (basic solution): x1= x2= x3=0
X4 = 8 ; x5 =7
Z = -1
Biến đổi hàm mục tiêu Z thành một hàm
tương đương chỉ phụ thuộc vào các biến
nonbasic
Từ (*): x4 = 8-x1-2x2-2x3
Từ (**): x5=7-3x1-4x2-x3
Thế vào Z:
Z = -1 +3x1+4x3
Vì tất cả các Ci đều >0 nên lời giải chưa tối
ưu.
Vì hệ số C3 (=4) là lớn nhất, ta chọn x3 là biến
basic mới.
Từ (*): 2x3 + x4 = 8  x4 = 8 - 2x3
Từ (**): x3 + x5 = 7  x5 = 7 – x3
Khi tăng giá trị x3 ta thấy x4 giảm về 0 nhanh
hơn nên loại x4 ra khỏi tập cơ sở  x4 trở
thành nonbasic mới

Bước 2:
Biến đổi hệ phương trình ràng buộc thành hệ
PT chính tắc với 2 biến cơ sở mới là x3, x5:
0.5x1 + x2 + 0.5x4 + x3 = 4 (i)
2.5x1 + 3x2 – 0.5x4 + x5 = 3 (ii)
Lời giải cơ sở: x1 = x2 = x4 =0
X3 =4
X5 =3
Z = 15
Biến đổi tương đương Z:
Từ (i): x3 = 4 – (0.5x1 + x2 + 0.5x4)
Thế vào Z = -1 +3x1+4x3
 Z = 15 + x1 -4x2 -2x4
Vì hệ số C1=1 >0 nên lời giải chưa tối ưu.
 x1 là biến cơ sở mới
Ta có từ (i) và (ii)
0.5x1 + x3 = 4  x3 = 4 - 0.5x1
2.5x1 + x5 = 3  x5 = 3 - 2.5x1
Khi x1 tăng giá trị thì x5 tiến về 0 nhanh hơn,
do đó loại x5 khỏi tập cơ sở.

Bước 3:
Viết lại hệ phương trình ràng buộc ở dạng
chính tắc với biến cơ sở là x1 và x3:
0,4x2 + 0,6x4 - 0,2x5 + x3 = 3,4 (1)
x1 + 1,2x2 - 0,2x4 + 0,4x5 = 1,2 (2)
Lời giải cơ sở: x2 = x4 = x5 = 0
X1 = 1.2 ; x3 = 3.4
Z = 15 + x1 -4x2 -2x4 = 16.2

Biến đổi tương đương Z:


Từ (1): x3 = 3,4 – (0,4x2 + 0,6x4 - 0,2x5)
Từ (2): x1 = 1,2 – (1,2x2 - 0,2x4 + 0,4x5)
 Z = 16,2 -2,8x2 -1,8x4 – 0,4x5
Vì tất cả các Ci đều âm nên lời giải là tối ưu.
Tới đây thì làm ơn ghi đáp số ra:
Z = 16.2
x2 = x4 = x5 = 0
X1 = 1.2 ; x3 = 3.4
***

Z sẽ có dạng C0 + f(xi) Với xi là các biến


nonbasic
Z = C0 + ∑ Cixi
Nếu tìm max Z
 Nếu tất cả Ci đều <= 0 thì lời giải cơ sở ở
bước này là tối ưu (basic solution is
optimal solution), bài toán dừng.
Nếu tìm minZ
 Bài toán dừng khi tất cả Ci >=0

You might also like