You are on page 1of 5

TRƯỜNG ĐẠI HỌC KIẾN TRÚC THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH

BÀI TIỂU LUẬN


Môn: Nguyên lý thị giác
Đề tài : Lý thuyết & Lý luận nền tảng của Mỹ thuật

Họ và tên: Hoàng Minh Thùy


MSSV: 21540301144
Lớp: MT21ĐH/A2
Giảng viên: Nguyễn Thành Nam
BA THÀNH TỐ CƠ BẢN CỦA NGHỆ THUẬT
Đề tài, bố cục và nội dung luôn là ba thành tố cơ bản của một tác phẩm nghệ thuật, chúng gắn
kết với nhau theo một cách không thể tách rời.
Đề tài là con người, đồ vật hoặc một ý tưởng. Mặc dù có nhiều cách để trình bày đề tài đa
dạng và phong phú, nhưng điều quan trọng là người nghệ sĩ được thúc đẩy bởi đề tài đó ở
mức độ nào.

Bố cục là một thành phần của nghệ


thuật, từ hình thức đề cập đến tổng
thể sắp xếp hoặc tổ chức tổng thể
của một tác phẩm nghệ thuật, là kết
quả của việc sử dụng các yếu tố
nghệ thuật, tạo cho chúng trật tự và
ý nghĩa thông qua các nguyên tắc tổ
chức.

Nội dung Thông điệp có tính cảm xúc


hoặc trí tuệ của một tác phẩm nghệ
thuật được xem là nội dung của tác
phẩm.
Vincent van Gogh, The Night Café, 1888. Oil on canvas, 271 ⁄2 3 35 in

BỐ CỤC VÀ THỨ TỰ THUỘC THỊ GIÁC


Bố cục là tổng thể sự xuất hiện, tổ chức hoặc sự sắp xếp sáng tạo của tất cả các yếu tố hình
ảnh theo các nguyên tắc sẽ phát triển sự thống nhất trong tác phẩm nghệ thuật; thành phần.
Trong điêu khắc, bố cục cũng có thể chỉ hình dạng ba chiều của tác phẩm.
Thứ tự thuộc thị giác bao gồm: Sự hài hòa, tính đa dạng, sự cân bằng, tính trội, sự chuyển
động, sự tiết kiệm và tỷ lệ.

ĐƯỜNG NÉT VÀ TÍNH CHẤT BIỂU CẢM CỦA ĐƯỜNG NÉT


Đường nét là yếu tố nghệ thuật quen thuộc nhất. Đường thường được dùng để nói về một cái
gì đó trải dài trên khoảng trống, đường nét có những đặc tính vật lý như kích thước, loại,
phương hướng, vị trí và đặc tính.
Đường nét còn có những
tính chất biểu cảm được mô
tả theo những từ thông
thường của cảm giác- ảm
đạm, mệt mỏi,..Qua sự sắp
xếp và thể hiện, những
đường nét cá thể trở nên
sinh động khi chúng giữ
những vai trò khác nhau.

Steve Magada, Trio, c. 1966. Oil


on canvas,size unknown

HÌNH DẠNG VÀ CÁC NGUYÊN TẮC DESIGN


Hình dạng là một vùng nổi bật từ không gian kề cận hoặc không gian quanh nó do nó được
xác định hoặc có liên quan đến một đường biên hoặc có những khác biệt về sắc độ, màu sắc,
hoặc cấu trúc cơ bản.
Những nguyên tắc Design được kể đến là sự cân bằng, phương hướng, sự hài hòa và tính
nhiều vẻ, những hình dạng và khái niệm không gian.

SẮC ĐỘ VÀ SỬ DỤNG SẮC ĐỘ CÓ TÍNH BIỂU


HIỆN
Ánh sáng và bóng tối có trong tự nhiên như là những sản phẩm
phụ của những quy luật vật lý chặt chẽ. Các họa sĩ phải điều
chỉnh và có những phóng khoáng đối với ánh sáng và bóng tối
nhằm tạo ra ngôn ngữ hình ảnh của họ.
Chiaroscuro
Kỹ thuật thể hiện sử dụng một cách mạnh mẽ sự tương phản
giữa ánh sáng và bóng tối. Từ này cũng ám chỉ đến cách thức
mà họa sĩ sử dụng những hiệu quá có tính khí quyển để tạo ra
cái ảo ảnh rằng các sự vật được bao quanh bơi không gian.

Giovanni Baglione. Sacred and Profane Love. 1602–1603


Khuynh hướng tăm tối ( Tenenrism)
Khi chiaroscuro được đưa đến cực điểm thì nó được gọi là
khuynh hướng tăm tối. Phong cách tăm tối biến sắc độ thành
một công cụ trong sự cường điệu thái quá đặc trưng của hội
họa Baroc, những tương phản mạnh mẽ tự chúng góp phần
vào tác phẩm có kịch tính cao của loại này.
Muộn hơn, phong cách đen tối tiến hóa thành một đơn điệu
yếu ớt, mập mờ, thấm nhập một số họa phẩm của thế kỷ XIX
tại phương Tây. Họ lệch khỏi những điều kiện chuẩn mực của
ánh sáng bằng cách đặt những nguồn sáng có liên quan vào
những vị trí không ngờ, tạo ra những hiệu quả bất thường về
hình ảnh và không gian.
A Man Singing by Candlelight, by Adam de Coster, 1625–1635

VAI TRÒ CỦA MÀU SẮC TRONG SÁNG TÁC


Màu sắc hoàn toàn có tính chủ quan và được thay thế cho màu sắc cục bộ, có thể sử dụng
trong những cách sau:
o Tạo ra tính không gian của trường hình ảnh
o Màu sắc có thể bổ sung hoặc thay thế cho những khác biệt sắc độ để tạo ra tính
chất tạo hình.
o Màu sắc có thể tạo ra sự hấp dẫn qua đối trọng sự chuyển động lùi ra sau và tiến về
trước trong không gian hình ảnh.
o Để tạo ra tâm trạng và biểu tượng ý tưởng.
o Để biểu cảm
o Để được dùng làm phương tiện mang lại sự cơ cấu có một tác phẩm nhằm thu hút
và hướng dẫn sự chú ý

NHỮNG DẤU CHỈ KHÔNG GIAN


Những phương pháp thường được sử dụng và đảm bảo cho hiệu quả không gian:
Chi tiết sắc bén và giảm đi; Kích cỡ; Vị trí; Gối lên nhau; Sự trong suốt; Sự thâm nhập lẫn
nhau; Sự trình bày có tính phân đoạn; Những đường song song hội tụ; Phối cảnh tuyến tính;
Không gian trực quan.
Winslow Homer, Thuyền đánh
cá trở về, 1883. Màu nước và
bột màu trắng phủ than chì trên
giấy dệt trắng nhạt, 40,9 3 63,3
cm (161 ⁄8 3 2415⁄16 in.).
Đường chân trời trong bức
tranh này phân chia không gian
thành một mặt đất ở bên dưới
và một mặt phẳng trên trời ở
trên. Kích thước nhỏ hơn và vị
trí cao hơn của những chiếc
thuyền ở xa giúp đạt được hiệu
ứng không gian. Viện bảo tàng
nghệ thuật Harvard / Bảo tàng
sương mù, Món quà ẩn danh,
1939,333. Ảnh của Katya
Kallsen © Chủ tịch và Nghiên
cứu sinh của Đại học Harvard.

CÁC KHÁI NIỆM CƠ BẢN CỦA NGHỆ THUẬT BA CHIỀU


Nghệ thuật ba chiều (Cao-Rộng-Sâu).
Các nghệ sĩ và nhà nghiên cứu thường dùng những từ như hình dáng, hình dạng, khối kết tập
và khối lập thể để chỉ về những tính chất ba chiều của các vật thể trong không gian. Trong một
nghĩa có tính cấu trúc rộng, hình dáng là toàn bộ phương tiện và kỹ thuật được sử dụng để cơ
cấu những yếu tố ba chiều trong một tác phẩm nghệ thuật.
Hình dáng là từ chỉ vẻ bề ngoài của một vật thể; hình
dạng, khối kết tập luôn được dùng để chỉ một vật thể có
tính vật lý rắn, tương đối nặng hoặc kềnh càng. Khối kết
tập cũng nhắc đến một khối vật chất cố kết.
Ngoài ra còn có dung lượng là lượng không gian mà khối
tập kết choán, hoặc một vùng va chiều của không gian bị
một phần hoặc toàn bộ bao bọc bởi những mặt phẳng,
những cảnh tuyến tính hoặc dây kim loại.
Transparent space by Eta Sadar Breznik

You might also like