Professional Documents
Culture Documents
KB PHIM NGẮN QUẢNG CÁO
KB PHIM NGẮN QUẢNG CÁO
Nhân vật
4. Hiệp
DUNG (còn mặc đồ công sở), tay đang cầm ly nước uống
dở, đứng trước màn hình. Ánh mắt cô rất chăm chú và
yêu thương. Đôi môi Dung hơi mỉm cười.
Trên ghế, ngay cạnh chỗ Dung đứng là chiếc túi xách
còn đặt tạm trên đó.
Phòng khách tuy nhỏ, bài trí giản đơn nhưng rất trang
nhã. Trên bàn là lọ hoa nhỏ với 3 bông hoa hồng đỏ
thắm. Trên tường treo ảnh cưới của Dung & Tuấn.
Chợt có tiếng chuông cửa. Dung vẫn chăm chú nhìn em bé
trên tivi đang toét miệng cười xinh xắn.
Tiếng chuông cửa tiếp tục vang lên, Dung giật mình.
DUNG
(nói to, vọng ra)
Em chưa chốt cửa đâu.
Tiếng chuông lại tiếp tục vang lên. Dung vội đặt ly
nước xuống.
CUT TO
DUNG
ơ, mẹ!...
Tay Dung gắp miếng chả/khúc cá vào chảo đang đặt trên
bếp. Chiếc chảo mỡ sôi lên.
DUNG
Sao mẹ lên mà không báo trước
để vợ chồng con ra đón?!
BÀ HƯƠNG (mặc bộ đồ ở nhà bằng lụa, tóc búi cao để lộ
khuôn mặt với những nét sang nhưng vẻ khó tính, nghiêm
khắc) đang mở cái lồng bàn đặt trên bàn ăn ra. Trong
lồng bàn có đĩa thức ăn thừa. Bà đưa lên mũi ngửi rồi
úp lại vào.
BÀ HƯƠNG
(giọng Huế/Nghệ An)
Nhà không có cái chi bổ,
thằng Tuấn làm sao có sức lo
công việc. Nhà cửa thì đang
xây. Tiền mua đất, xây nhà mạ
đã cho rồi, hai đứa chăm nhau
mà cũng không nên.
Dung cười ngượng ngại.
Khuôn mặt đẹp trai với chiếc kính cận của Tuấn. Đôi
lông mày anh hơi chau lại, vẻ chăm chú.
Dung đang cất chồng quần áo được gấp gọn gàng vào tủ.
Tay Tuấn bấm Ipad rất nhanh. Chợt anh khẽ mỉm cười
thích thú. Tiếng Dung thoảng bên tai anh.
DUNG (V.O)
Ngủ đi anh. Chờ anh mà em gấp
xong cả tủ quần áo rồi đấy.
Tuấn vấn bấm IP, khuôn mặt hí hửng.
TUẤN
Chờ anh tí.
DUNG
Hôm nay mẹ lại hỏi han chuyện
con cái. Em lo quá. Hay là em
vô sinh mất rồi...
Chợt điện thoại của Tuấn rung lên từng hồi trên bàn.
Tuấn ngó vào điện thoại, vội bấm nút tắt IP, úp mặt IP
xuống bàn rồi cầm điện thoại đi nhanh ra phía cửa
phòng.
DUNG
Anh đi đâu thế?
Tuấn đi vội, không đáp. Cánh cửa khẽ đóng lại.
Dung tiến lại gần bàn làm việc của chồng, lật màn hình
IP lên. Cô bấm vào nút "home". Sau 2 giây, cô nhìn ra
phía cánh cửa đã đóng, ánh mắt thoáng hoài nghi.
DUNG
(lầm bầm)
Dạo này lại để mật khẩu Ipad
cơ à...
4. NỘI. NHÀ TUẤN - PHÒNG NGỦ - NGÀY
Dung đang ngủ. Một cánh tay cô vắt lên trán. Chợt có
những tiếng động vang lên. Dung mở mắt.
Bà Hương đang cầm cây chổi quét nhà khua khoắng trong
phòng. Dung ngồi bật dậy, gấp vội chiếc chăn mỏng trên
giường.
DUNG
Mẹ cứ để con quét. Mẹ nghỉ
ngơi đi ạ.
Bà Hương vẫn quét hơi mạnh tay, không ngẩng lên.
BÀ HƯƠNG
Thằng Tuấn nó đi làm rồi đó.
Dung đang chải vội mái tóc.
DUNG
Đêm qua con khó ngủ... Cũng
may hôm nay con không phải đi
làm. Cơ quan cho đi khám sức
khoẻ định kì mẹ ạ.
Tiếng quét ngừng lại.
BÀ HƯƠNG
Nói người ta khám cho kĩ, hỏi
sao mà mãi vẫn chưa có bầu
nghe con.
DUNG
(nói khẽ)
Vâng ạ.
5. NỘI. PHÒNG KHÁM - NGÀY
Một bàn tay đặt tờ giấy kết quả lên bàn, trước mặt
Dung.
BÁC SĨ
(vui vẻ)
Chúc mừng em! Em có bầu. Thai
chắc khoảng 5, 6 tuần tuổi.
Dung ngẩng lên, ánh mắt sướng vui ngỡ ngàng.
DUNG
Có thật không hả chị?
Bác sĩ đẩy tờ kết quả gần với tầm mắt Dung hơn.
Tuấn xếp sắp lại mớ giấy tờ trên bàn cùng vài cái
catalog của hãng Skeypain. Anh nhìn đồng hồ đeo tay
rồi khẽ gõ gõ ngón tay xuống bàn vẻ rất sốt ruột.
TUẤN
alo.
LỄ TÂN (ON PHONE)
Anh Tuấn ơi, vừa có người...
Chợt tiếng di động của Tuấn reo vang. Tuấn nói vội vào
điện thoại bàn.
TUẤN
(nói vội)
Chờ anh chút. Anh có điện
thoại gấp.
Tuấn dập máy bàn, vội nghe điện thoại di động.
TUẤN
(sốt sắng)
Hiệp à, chuyển khoản cho tôi
đi... Ừ, gấp lắm. Tôi có
nhiều kế hoạch...
(cười nhẹ)
À thì... để chuẩn bị tương
lai cho người mới của tôi.
Ừ... người mới. Tôi cũng sắp
không chờ đợi được rồi. Nhưng
rồi mọi việc đâu sẽ có đó
thôi... Ông phải tin tôi chứ!
Tuấn cười vang.
Phía ngoài cánh cửa, trước cửa phòng làm việc của
Tuấn, Dung chết lặng. Tờ giấy khám sức khoẻ trên tay
cô buông rơi.
Dung cầm túi xách, đi thất thểu như người mất hồn.
FLASHBACK
Đoạn đường vắng đã lên đèn với hàng cây xanh dịu
dàng.
Bàn tay Tuấn chợt xiết chặt tay Dung. Anh xoay người
đứng đối diện với Dung.
TUẤN
(dịu dàng, chân thành)
Lấy anh nhé! Anh chưa thành
đạt để lo cho em rất đầy đủ,
chỉ là... anh không chờ được
thêm nữa.
Dung ngước nhìn Tuấn.
DUNG
Nhưng...
Tuấn đưa một ngón tay trỏ khẽ đặt lên môi cô.
TUẤN
(nhìn sâu vào mắt Dung)
Dung, đồng ý lấy anh nhé! Anh
sẽ yêu em, và chăm sóc em cho
đến cuối cuộc đời.
Tuấn khẽ ôm lấy Dung rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán
cô.
Bóng đôi lứa ôm nhau in hình trên nền con đường đêm
thưa vắng người.
FLASHBACK END
DUNG (V.O)
(chua xót)
Lúc yêu nhau khó khăn, anh
luôn chung thuỷ. Còn lúc bình
yên, khi em vừa biết chúng
mình có con... anh lại quên
những lời đã nói trong giông
bão.
(nghẹn ngào)
Không lẽ anh tin là em vô
sinh, nên đã vội đi tìm người
mới rồi ư?...
Nước mắt cô dâng đầy đôi mắt. Ánh nắng chiếu xuống
ngày một chói chang.
Dung đang nằm trên giường bệnh. Cô quay mặt vào tường,
đôi mắt hé mở vô hồn.
DUNG
Anh đừng gọi cho anh ấy nữa.
Chồng em đang...
(hơi nghẹn lại)
bận lắm...
Hiệp ngồi xuống bên giường Dung.
HIỆP
Anh tưởng em vừa chợp mắt.
Sao em biết là anh đi vào?
Đôi môi Dung hơi khô, thiếu sức sống. Cô khẽ cười chua
xót.
DUNG
Tiếng bước chân chồng em thế
nào... em biết.
HIỆP
Bác sĩ bảo cái thai an toàn
là tốt rồi. Anh cũng không
hiểu sao gọi mãi cho thằng
Tuấn mà nó không nhấc máy.
Hay anh gọi cho mẹ Tuấn nhé.
DUNG
Thôi,..em không muốn mẹ em
phải lo lắng.
Dung nén tiếng thở dài, lại từ từ khép mắt.
HIỆP
Tuấn nó gọi rồi này.
(bật loa to, nghe máy)
alo, ông...
TUẤN (ON PHONE)
(nói nhanh, cắt ngang)
Ông biết không, tôi đang tham
dự buổi thuyết trình cùng các
chuyên gia nước ngoài về loại
sơn an toàn, thân thiện với
môi trường, không hề gây hại
tới sức khoẻ. Đó chính là sơn
Skeypain của chúng tôi đấy.
Dung mở mắt, vẻ lắng nghe.
HIỆP
Sáng nay tôi có việc nên vào
viện X. Ông xong việc thì qua
đón tôi được không?
TUẤN (ON PHONE)
Ok, ngay và luôn!
Hiệp cúp máy, quay ra nói với Dung.
HIỆP
Bạn anh nó mà biết "người
mới" của nó xuất hiện rồi,
chắc mừng rơi nước mắt.
Dung mỉm cười. Ánh mắt cô long lanh ướt vì xúc động,
sướng vui.
Đứng trong phòng khách, Dung bế con nhìn ngắm ngôi nhà
mới.
DUNG
Màu sắc đẹp quá bố Tuấn ơi.
(hít một hơi thật sâu)
Lại không hề thấy mùi sơn khó
chịu.
TUẤN
(hứng khởi)
Sơn công nghệ xanh của
Skeypain đấy em ạ... Cho em
khoẻ mạnh, cho con an toàn
lớn lên.
DUNG
(mỉm cười)
Cảm ơn Skeypain!
Tuấn tiến lại thật gần vợ.
TUẤN
Và...
Dung nhẹ ngả đầu vào ngực chồng, khẽ cười.
DUNG
Và cảm ơn tình yêu của anh!
Tuấn khẽ choàng tay ôm lấy vợ.
Đứa bé kháu khỉnh trên tay Dung ngước đôi mắt trong
veo cũng nhìn quanh.
Dung và Tuấn nhìn nhau tràn ngập tình yêu và hạnh phúc
trong ngôi nhà mới. Tuấn âu yếm hôn lên trán vợ.