You are on page 1of 1

 Về ưu điểm:

- Đối với kinh tế: Trong thời kỳ kinh tế còn tăng trưởng chủ yếu theo chiều rộng thì cơ chế này có tác dụng nhất
định, nó cho phép tập trung tối đa các nguồn lực kinh tế vào mục đích chủ yếu trong từng giai đoạn và điều kiện cụ
thể, đặc biệt trong quá trình công nghiệp hóa của đất nước theo xu hướng ưu tiên phát triển công nghiệp nặng.
- Đối với văn hóa: Biểu hiện rõ nhất của chính sách này là tuy những văn nghệ sĩ được tập hợp trong những hội sáng
tác, nhưng cơ cấu tổ chức và cách thao tác của những hội này đa phần vẫn giống như mọi cơ quan hành chính sự
nghiệp nhà nước. Văn nghệ sĩ chuyên nghiệp là những cán bộ trong biên chế, những viên chức ăn lương để sáng tác.
Điều này có những mặt tốt, góp phần phát huy văn hóa truyền thống với hiệu quả cao.
- Đối với xã hội: Chính sách này sinh ra trong thời kỳ đất nước vừa bước qua những năm tháng đau thương của cuộc
chiến tranh. Tình hình xã hội còn nhiều rối ren, phức tạp. Vì vậy, nó đã góp phần duy trì đời sống xã hội cũng như
trật tự xã hội.
 Về hạn chế:
- Đối với kinh tế: Theo thời gian, chính sách này ngày càng không tương thích với tình hình lúc bấy giờ của đất
nước. Nó làm thủ tiêu cạnh tranh trong thị trường, làm trì trệ việc áp dụng khoa học - công nghệ tiên bộ, triệt tiêu
động lực kinh tế của người lao động, không kích thích tính năng động, phát minh sáng tạo của những đơn vị có chức
năng sản xuất kinh doanh thương mại. Chính điều này đã làm cho nền kinh tế rơi vào tình trạng ngưng trệ, khủng
hoảng cục bộ.
- Đối với văn hóa: Quy luật sàng lọc không phát huy được tác dụng. Số lượng văn nghệ sĩ chuyên nghiệp đến một
lúc nào đó sẽ vượt quá tỷ lệ cần thiết so với số dân, đồng thời cũng quá tải so với khả năng hỗ trợ của nền kinh tế đất
nước.
Mặt khác, do bị “viên chức hóa”, nên văn nghệ sĩ không sống đa phần bằng sáng tác. Một số người trở thành quan
chức đầu ngành, ngoài những quyền lợi và nghĩa vụ của những viên chức cấp cao, nếu vẫn sáng tác, họ còn được
mặc nhiên hưởng độc quyền của lối “khen chê theo chức vụ”, dẫn tới quan liêu hóa, xa rời đời sống nhân dân. Một
số khác, dần dà tỏ rõ không có kỹ năng đặc biệt quan trọng, nhưng không bị luật sàng lọc gạt bỏ để chuyển nghề,
cho nên vì thế rất dễ tìm đến những đề tài nhất thời, cục bộ, dễ chạy theo xu hướng, chủ trương vốn chỉ có ý nghĩa
nhất thời, tạo ra một số lượng quá lớn những tác phẩm xoàng xĩnh, nhạt nhẽo, vô thưởng vô phạt, hạ thấp trình độ
chung của nền văn nghệ nước nhà.
- Đối với xã hội: Sản xuất công - nông nghiệp bị đình đốn. Việc lưu thông, phân phối ách tắc. Lạm phát ở mức cao.
Đời sống của những những tầng lớp nhân dân sa sút chưa từng thấy. Ở thành thị, lương tháng của công nhân, viên
chức chỉ đủ ăn trong ít ngày. Ở nông thôn, vào lúc giáp hạt có tới hàng triệu gia đình nông dân thiếu ăn. Tệ nạn xã
hội lan rộng. Từ đó dẫn tới lòng tin của nhân dân với Nhà nước giảm sút trông thấy.
Trên đây là toàn văn bài viết của Luật Minh Khuê về cơ chế kế hoạch hóa tập trung quan liêu bao cấp (thời bao
cấp). Hi vọng chúng tôi đã đem đến cho bạn những thông tin hữu ích. Luật Minh Khuê xin trận trọng cảm ơn.

You might also like