Professional Documents
Culture Documents
– Tô Hoài tên khai sinh là Nguyễn Sen sinh năm 1920
– Quê ở Kim Bài Thanh Oai Hà Đông
– Bản thân lặn lội kiếm sống bằng nhiều nghề
– Sự nghiệp:
• Tô Hoài là một nhà văn lớn nổi tiếng trước cách mạng tháng Tám
• Sáng tác trên nhiều thể loại, truyện ngắn, tiểu thuyết
• Sáng tác thiên về diễn tả những sự thật đời sống
• Có vốn hiểu biết sâu sắc, phong phú về phong tục tập quán của nhiều cùng miền nhất là
vùng Tây Bắc
• Lối trần thuật rất hóm hỉnh sinh động nhờ vốn từ vựng giàu có
• Các tác phẩm tiêu biểu: Dế mèn phiêu lưu kí, o chuột, nhà nghèo, truyện Tây Bắc…
• Năm 1996 ông được tặng giải thường nhà nước về văn học nghệ thuật
-> Lần đầu tiên trong đầu Mị xuất hiện ý định tự tử ,sức sống trong Mị đã hồi sinh
+ mị thấy mình còn trẻ và Mị muốn đi chơi, Mị vào buồng thắp sáng đèn như thắp sáng
chính cuộc đời mình vậy, Mị với tay lấy chiếc váy hoa chải lại đầu tóc để đi chơi. Nhưng
thằng A Sử nó đã kịp về để ngăn cản hành động đó của Mị
+ hắn buộc Mị vào cột giữa nhà cột cả tóc lên khiến Mị không thể cúi đầu được. Nhưng khi
ấy Mị vẫn còn đang say sưa theo tiếng sáo, rồi bỗng chốc Mị nghe tiếng chân ngựa đạp
mạnh vào vách Mị cựa quậy không xong. Mị lại đau khổ
-> Sức sống của Mị trỗi dậy nhưng bị A sử dập tắt một cách phũ phàng
– Đêm đông trên rẻo cao
• Mùa đông đến mị thường dậy nửa đêm để hơ lưng hơ tay cho đỡ lạnh
• Khi ấy Mị bắt gặp A Phủ đang bị trói, ban đầu Mị dửng dưng không thấy gì vì cảnh
tượng này trong nhà thống lý đã quá bình thường
• Nhưng rồi một hôm khi bắt gặp ánh mắt của A phủ với hai dòng nước mắt lấp lánh. Mị
nghĩ đến đêm mình bị trói nước mắt nước mũi rơi xuống cổ mà không làm sao lau đi được.
Mị nghĩ mình là dâu nhà thống lý chỉ còn cách là chết rũ xương ở đây còn người kia làm
sao phải chết mà nếu để thì nay mai cũng chết. Mị quyết định cắt dây trói thả A Phủ đi.
• Rồi trong lúc sợ hãi Mị chạy theo A phủ đến một chân trời mới chân trơi của cách mạng
và sự tự do
- Phản ánh chân thực số phận của người dân nghèo miền Tây Bắc dưới ách thống trị của
bọn cường quyền phong kiến tàn bạo.
- Thấy rõ sự tàn bạo, độc ác của kẻ thù mà tiêu biểu là cha con nhà thống lí Pá Tra. Chúng
đã bóc lột, hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần người dân lao động nghèo, miền núi.
- Thông qua cuộc đời của Mị và A Phủ, Tô Hoài đã diễn tả thật sinh động quá trình thức
tỉnh vươn lên tìm ánh sáng cách mạng của người dân nghèo Tây Bắc.
- Cảm thông sâu sắc với nỗi thống khổ cả về tinh thần và thể xác của những người lao động
nghèo khổ như Mị, A Phủ.
- Phát hiện và ca ngợi vẻ đẹp đáng quý ở Mị, A Phủ. Đó là vẻ đẹp khỏe khoắn, cần cù, yêu
tự do và đặc biệt là sức sống tiềm tàng, mãnh liệt ở họ.
- Tố cáo ách thống trị phong kiến miền núi bạo tàn, lạc hậu đã chà đạp và bóc lột con người
đến xương tủy.
- Hướng người lao động nghèo khổ đến con đường tươi sáng là tự giải phóng mình, tìm đến
cách mạng và cầm súng chiến đấu chống lại kẻ thù.
- Nghệ thuật miêu tả phong tục tập quán của Tô Hoài rất đặc sắc với những nét riêng (cảnh
xử kiện, không khí lễ hội mùa xuân, những trò chơi dân gian, tục cướp vợ, cảnh cắt máu ăn
thề...)
- Nghệ thuật miêu tả thiên nhiên miền núi với những chi tiết, hình ảnh thấm đượm chất thơ.
- Nghệ thuật kể chuyện tự nhiên, sinh động, hấp dẫn. Truyện có kết cấu, bố cục chặt chẽ,
hợp lý; dẫn dắt những tình tiết đan xen, kết hợp một cách khéo léo, tạo sức lôi cuốn.
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật cũng rất thành công. Mỗi nhân vật được sử dụng bút pháp
khác nhau để khắc họa tính cách khác nhau trong khi họ có số phận giống nhau. Tác giả tả
ngoại hình, tả tâm lý với dòng kí ức chập chờn, những suy nghĩ thầm lặng để khắc họa nỗi
đau khổ và sức sống của Mị, còn A Phủ thì tả ngoại hình, hành động và những mẩu đối
thoại ngắn để thấy tính cách giản đơn.
- Ngôn ngữ tinh tế mang đậm màu sắc miền núi. Giọng điệu trần thuật có sự pha trộn giữa
giọng người kể với giọng nhân vật nên tạo ra chất trữ tình.