Professional Documents
Culture Documents
Báo cáo về hội nghị VEAM
Báo cáo về hội nghị VEAM
Cuong Le Van (Paris School of Economics, CNRS): Is carbon taxation compatible with
output growth? (Thuế carbon có tương thích với sự tăng trưởng sản lượng?)
Pham Ngoc Sang (EM Normandie Business School): Effects of development aid (grants
and loans) on the economic dynamics of the recipient country in a Solow model (Tác
động của sự viện trợ phát triển (trợ cấp và khoản cho vay) lên những động lực kinh tế
của nước nhận viện trợ theo mô hình Solow)
Phan Dang Duy Anh (Solvay Brussels School of Economics and Management): Clean
government? A three-tier asymmetric information model of carbon leakage through
corruption (Chính phủ trong sạch? Mô hình ba tầng thông tin không cân xứng của sự rò
rỉ carbon thông qua tham nhũng)
Các presenters đều sử dụng phương pháp nghiên cứu tư duy định lượng trong bài nghiên
cứu của mình.
Kết quả:
Lượng phát thải ô nhiễm của doanh nghiệp L thấp hơn doanh nghiệp H; sản
lượng của hai doanh nghiệp là đồng đều; chi phí đơn vị của doanh nghiệp có
lượng phát thải carbon thấp (doanh nghiệp L) lớn hơn chi phí đơn vị của doanh
nghiệp với lượng phát thải carbon cao (doanh nghiệp H) => Nước chủ nhà
thường thì sẽ khuyến khích các nhà đầu tư với công nghệ phát thải thấp.
- Thoát nghèo tạm thời (transitory poverty escape): là trường hợp xảy ra khi một
người nghèo đã thành công vượt khó, nhưng sau đó cái nghèo lại quay trở về với
người đó.
- Ví dụ: ở vùng nông thôn Ethiopia từ 1997 đến 2000, 15% hộ gia đình đã từng thoát
nghèo tạm thời.
KẾT LUẬN:
- Một đất nước có thể thoát khỏi cái bẫy nghèo khó hay không, không chỉ phụ thuộc
vào trợ cấp nước ngoài mà còn dựa phần lớn vào năng suất (TFP, tỉ lệ khấu hao,
lượng tiền tiết kiệm và chất lượng quản trị)
Qua phần trình bày, em đã được hiểu thêm về bẫy nghèo khó (poverty trap): một doanh
nghiệp có một số vốn ban đầu, nếu như fixed cost nhỏ hơn tiền vốn ban đầu, doanh
nghiệp đó có sự tăng trưởng, phát triển. Ngược lại, nếu fixed cost lớn hơn vốn ban đầu,
doanh nghiệp không thể phát triển. Và khi đó thì doanh nghiệp sẽ được vay một khoản
tiền a và phát triển trong một thời gian nhất định sau đó. Tuy nhiên, trong khoảng thời
gian ấy, doanh nghiệp không cải tiến công nghệ, nâng cao chất lượng quản trị và năng
suất; lại có những khoản fixed cost mới liên tục xuất hiện; doanh nghiệp đó sẽ lại rơi vào
tình trạng nghèo khó do không đủ tiền chi trả cho fixed cost phát sinh sau này. Chính vì
vậy, cách tốt hơn để các doanh nghiệp duy trì được sự tăng trưởng và phát triển là đổi
mới công nghệ, nâng cao chất lượng quản trị, kĩ năng công nhân chứ không phải chỉ phụ
thuộc vào các khoản viện trợ nước ngoài.
3. Clean government? A three-tier asymmetric information model of carbon
leakage through corruption
- Mô hình giảm thiểu ô nhiễm môi trường nào mà Chính phủ nên thi hành dưới việc
bất cân bằng thông tin và sự tồn tại của tham nhũng?
- Các doanh nghiệp sẽ di dời đến đâu trong bối cảnh luật lệ khoan dung?
Các phần của bài thuyết trình:
- Mô hình sàng lọc bất lợi: một chính phủ và các doanh nghiệp có thể di dời đến một
chế độ chính phủ khác.
- Mô hình sàng lọc bất lợi quan liêu: một chính phủ, quan chức tham nhũng và các
doanh nghiệp có thể di dời đến một chế độ chính phủ khác.
- Mô hình hai đất nước – trong đó một đất nước có những doanh nhgiệp có thể di dời
đến đất nước còn lại cùng với những người giám sát tham nhũng.
Ví dụ về hai đất nước với hai mô hình điển hình:
- Mỹ với mô hình chính phủ - doanh nhgiệp: thông tin được đưa lên thẳng chính phủ
- Trung Quốc với mô hình Chính phủ - quan chức – doanh nghiệp: thông tin phải qua
trung gian rồi mới đưa lên chính phủ -> trong trường hợp này, tham nhũng sẽ xảy ra
khi các doanh nghiệp cấu kết với bên trung gian, đưa cho bên trung gian một khoản
tiền để thông báo cho chính phủ thông tin có lợi cho doanh nghiệp mình.
KẾT LUẬN:
- Tham nhũng dường như sẽ không ảnh hưởng đến tỉ lệ các doanh nghiệp quyết định
phát thải ở cả hai quốc gia mà chỉ ảnh hưởng lên chính sách của một quốc gia và
lượng doanh nghiệp của đất nước này chuyển sang đất nước kia. Nước nào càng
tham nhũng nhiều hơn thì lại càng thu hút nhiều những doanh nghiệp bẩn, bởi khi
đó họ có thể thu về cho mình một khoản tiền lớn hơn nhờ đút lót cho bên trung
gian. Tuy nhiên, cho dù các doanh nghiệp bẩn từ quốc gia này chuyển sang một quốc
gia khác, xét về quy mô toàn cầu thì tổng lượng phát thải carbon là không thay đổi
mà chỉ là di chuyển từ bên này qua bên khác.