Professional Documents
Culture Documents
Giá trị khởi tạo của các trạng thái (𝜃1 = 𝑑𝜃1 /𝑑𝑡 = 𝑑𝜃2 /𝑑𝑡 = 0, 𝜃2 = 100 ), thực hiện
thay đổi giá trị các ma trận Q và R, ghi nhận các đáp ứng ngõ ra.
Lần chạy Giá trị của ma trận Q Giá trị của ma trận R
1 Q = diag([1, 1, 0.001, 1]) R=1
2 Q = diag([1, 1, 1, 1]) R=1
3 Q = diag([1, 1, 10^4, 1]) R=1
4 Q = diag([1, 1, 1, 1]) R = 0.01
5 Q = diag([1, 1, 1, 1]) R=1
6 Q = diag([1, 1, 1, 1]) R = 100
Khi tăng giá trị Q(1,3) thì đáp ứng của góc lệch 𝜃2 càng nhanh, độ vọt lố càng
giảm, sai số xác lập bằng không.
Khi tăng giá trị R thì đáp ứng của góc lệch 𝜃2 càng chậm, thời gian xác lập lâu
hơn, độ vọt lố càng giảm.
2.1.2. Khảo sát ảnh hưởng của giá trị khởi tạo góc 𝜽𝟐
Đặt giá trị cho ma trận Q = diag([1, 1, 1, 1]) và ma trận R = 1 và lại tìm vector hồi
tiếp trạng thái K. Giá trị khởi tạo của các trạng thái (𝜃1 = 𝑑𝜃1 /𝑑𝑡 = 𝑑𝜃2 /𝑑𝑡 = 0), thực
hiện thay đổi giá trị khởi tạo góc 𝜃2 , tương ứng như trong các trường hợp sau và vẽ đáp
ứng ngõ ra.
Nhận xét: Khi càng tăng giá trị khởi tạo góc 𝜃2 , đáp ứng của hệ thống sẽ xấu đi.
Khi góc khởi tạo 𝜃2 = 250 , đáp ứng của hệ thống có hiện tượng dao động và không thể
trở về vị trí cân bằng. Lúc này hệ thống quay liên tục và thanh lắc nằm ngang. Khi tăng
giá trị khởi tạo góc 𝜃2 , thời gian xát lập tăng lên, độ vọt lố tăng.
2.2. Bộ ước lượng trạng thái
• Xây dựng mô hình Simulink bộ ước lượng trạng thái “pend_state_estimator.mdl”
như hình 8 và hình 9. Các giá trị nhiễu được cộng vào các tín hiệu đó tương ứng
như sau: nhiễu đối với tín hiệu đo 𝜃1 là Noise1 với variance là N1, tương tự cho 𝜃2
là Noise2 với variance là N2. Tín hiệu hồi tiếp là góc lệch của thanh quay và thanh
lắc (𝜃1 và 𝜃2 ).
• Thực hiện tính lại vector hồi tiếp trạng thái K với ma trận Q = diag ([1 1 1 1]) và
ma trận R = 1.
• Giá trị khởi tạo của các trạng thái (𝜃1 = 𝑑𝜃1 /𝑑𝑡 = 𝑑𝜃2 /𝑑𝑡 = 0, 𝜃2 = 100 ).
• Tính độ lợi Kalman cho bộ ước lượng thái bằng đoạn code sau.
%% Kalman gain
G = eye(4);
Cs = [1 0 0 0;0 0 1 0];
Cm = [1 0;0 1];
QN = 10^-6*eye(4); %variance of process noise
RN = [10^-3 0;
0 10^-3]; %variance of measurement noise
Lo = lqe(As,G,Cs,QN,RN)
Đánh giá sai số ước lượng đối với tín hiệu 𝜃1 và 𝜃2 trong trường hợp sau:
2.3. Điều khiển swing-up con lắc bằng phương pháp năng lượng
• Thực hiện tính lại vector hồi tiếp trạng thái LQR với ma trận Q = diag ([0.01 0.01
1 1]) và ma trận R = 1.
• Giá trị khởi tạo của các trạng thái (𝜃1 = 𝑑𝜃1 /𝑑𝑡 = 0, 𝜃2 = 1800 , 𝑑𝜃2 /𝑑𝑡 = 0.1).
• Thay đổi các giá trị Ksw và nhận xét về tốc độ swing-up.
Nhận xét: Khi tăng giá trị KSW, tốc độ swing-up ngày càng nhanh, hệ chuyển sang
bộ điều khiển LQR càng nhanh. Nhưng khi tăng KSW lên càng cao thì tốc độ swing-up
không giảm nữa.
Nhận xét: Khi tín hiệu điều khiển là hàm sign(x), hệ thống đáp ứng chậm, xảy ra
hiện tượng chattering, hệ thống không ổn định. Khi thay tín hiệu điều khiển là hàm sat(x),
hệ thống đáp ứng nhanh, hơn, không có hiện tượng chattering, hệ thống ổn định.
BÀI 2. ĐIỀU KHIỂN HỆ QUẠT VÀ TẤM PHẲNG
1. Mục tiêu thí nghiệm
Trong thí nghiệm này, sinh viên tập trung khảo sát các vấn đề sau:
• Liên hệ giữa tốc độ quay của Motor và lực đẩy của quạt.
• Khảo sát ảnh hưởng của thời gian trễ lên chất lượng hệ thống.
• Khảo sát và thiết kế bộ điều khiển PID xung quanh điểm làm việc tĩnh. Khảo sát
ảnh hưởng của các đặc tính phi tuyến của hệ thống lên chất lượng điều khiển. Xây
dựng biểu đồ Bode cho hệ thống. Từ đó xây dựng bộ điều khiển đảm bảo chất
lượng điều khiển dựa trên phương pháp biểu đồ Bode.
2. Kết quả thí nghiệm
2.1. Khảo sát đáp ứng của hệ thống
Đặt quạt ở vị trí 1, thay đổi điện áp từ thấp đến cao, xác định góc nghiên của tấm phẳng,
ghi giá trị vào bảng báo các.
Bảng Liên hệ giữa tốc độ quạt và góc nghiên của tấm phẳng trường hợp 1
Nhận xét:
• Đồ thị của K1 theo điện áp ngõ vào thay đổi tăng dần đến một giá trị xác định sẽ
không tăng nữa và giữ cố định.
• Đồ thị của k0 theo điện áp đầu vào tăng dần đến khi giá trị điện áp là 8V sau đó
giảm dần khi càng tăng giá trị điện áp lên cao.
Đặt quạt ở vị trí 2, thay đổi điện áp từ thấp đến cao, xác định góc nghiên của tấm phẳng,
ghi giá trị vào bảng báo các.
Bảng Liên hệ giữa tốc độ quạt và góc nghiên của tấm phẳng trường hợp 2
• Đồ thị của K1 theo điện áp ngõ vào thay đổi tăng dần đến một giá trị xác định sẽ
không tăng nữa và giữ cố định.
• Đồ thị của k0 theo điện áp đầu vào tăng dần đến khi giá trị điện áp là 4V sau đó
giảm dần khi càng tăng giá trị điện áp lên cao.
2.2. Thiết kế bộ điều khiển PID dùng phương pháp Ziegler – Nichols
Khảo sát ảnh hưởng của KP. Vẽ đáp ứng của hệ thống trong cả ba trường hợp KP = Kp0 /2,
KP = Kp0 , KP = 2Kp0 với quạt đặt ở vị trí 1, cho KD = KD0, KI = KI0.
Nhận xét: KP càng lớn thì đáp ứng của hệ thống càng nhanh. Nhưng khi KP lớn quá sẽ
dẫn đến hệ dao dộng và mất ổn định.
Khảo sát ảnh hưởng của KI. Vẽ đáp ứng của hệ thống trong cả ba trường hợp KI = Ki0/2,
KI = Ki0 , KI = 2Ki0 với quạt đặt ở vị trí 1, cho KD = Kd0 , KP = Kp0.
Nhận xét: Giá trị KI càng lớn thì độ vọt lố càng tăng, sai số xác lập giảm, thời gian xác
lập giảm. Kéo theo đó, hệ thống có dao động lớn và kém ổn định.
Khảo sát ảnh hưởng của KD. Vẽ đáp ứng của hệ thống trong cả ba trường hợp KD = Kd0 /2,
KD = Kd0 , KD = 2Kd0 với quạt đặt ở vị trí 1, cho KI = Ki0, KP = Kp0.
Nhận xét: Giá trị KD càng lớn càng giảm độ vọt lố, nhưng lại làm chậm đáp ứng quá độ
và có thể dẫn đến mất ổn định.
Khảo sát ảnh hưởng của góc đặt đến đáp ứng của hệ thống. Vẽ đáp ứng của hệ thống
trong 3 trường hợp 𝜃 = 50 , 𝜃 = 100 , 𝜃 = 150 trên cùng một đồ thị.
Nhận xét: Góc đặt càng lớn, thời gian xác lập càng dài, sai số xác lập càng tăng, hệ thống
càng kém ổn định.
2.3. Khảo sát đáp ứng tần số của hệ thống xung quanh điểm làm việc tĩnh
Bảng đáp ứng tần số khi quạt ở vị trí 1:
Nhận xét:
BÀI 3. ĐIỀU KHIỂN ĐỘNG CƠ DC DÙNG BỘ TỰ CHỈNH STR (SELF-TUNING
REGULATOR)
1.Mục đích thí nghiệm
Trong bài thí nghiệm này sinh viên sẽ khảo sát đáp ứng vị trí của động cơ DC theo
thời gian khi tín hiệu đầu vào thay đổi để nhận dạng hàm truyền của động cơ. Dựa vào
tham số nhận dạng sinh viên sẽ xây dựng bộ điều khiển thích nghi tự chỉnh định theo pháp
đặt cực.
Ngoài ra bài thí nghiệm còn giúp sinh viên hiểu rõ ảnh hưởng của hệ số quên lên
tốc độ hội tụ của các tham số cần nhận dạng.
Biết cách xây dựng thuật toán nhận dạng off-line và on-line cho một đối tượng tuyến
tính bậc 2.
Biết cách xây dựng bộ điều khiện tự chỉnh định để điều khiển vị trí động cơ DC theo
phương pháp đặt cực.
Lần chạy a1 a2 b1 b2
1 -1.552 0.0616 -0.03843 4.812
2 -1.553 0.5939 -0.06073 4.988
3 -1.545 0.595 -0.0426 4.845
4 -1.541 0.5894 -0.05262 4.8888
5 -1.547 0.501 -0.05803 4.963
Trung bình -1.5476 0.59538 -0.0505 4.89936
2.2. Xây dựng bộ điều khiển tự chỉnh theo phương pháp đặt cực miền liên tục
Yêu cầu thiết kế hệ thống có cặp cực quyết định:
∗
𝑆1,2 = −𝜉𝜔 ± 𝑗𝜔 √1 − 𝜉2
Luật điều khiển:
lamda = 0.99;
function u = STR_pp1(Theta,e,u_)
T0 = 0.005;
xi = 1.2;
wn = 20;
a1 = Theta(1);
a2 = Theta(2);
b1 = Theta(3);
b2 = Theta(4);
if( xi<1)
d1 = -2*exp(-xi*wn*T0)*cos(wn*T0*sqrt(1-xi^2));
else
d1 = -2*exp(-xi*wn*T0)*cosh(wn*T0*sqrt(xi^2-1));
end
d2 = exp(-2*xi*wn*T0);
q2 = s1/r1;
gama = q2*b2/a2;
q0 = (1/b1)*(d1 + 1 - a1 - gama);
Kết quả sau khi chạy Matlab:
Nhật xét: Chọn cặp cực càng xa trục ảo thì đáp ứng càng tốt, bám nhanh, thời gian xác lập
nhỏ và ổn định.
2.3. Xây dựng bộ điều khiển tự chỉnh theo phương pháp đặt cực miền rời rạc.
2.3.1. Công thức lý thuyết:
Trong đó:
𝑥1 + 𝑥2 − 𝑥3 + 𝑥4 𝑟5 − 𝑟1 𝑟5
𝑟0 = , 𝑝1 = , 𝑝2 = −
𝑏ˆ1 + 𝑏ˆ2 𝑟1 𝑟1
𝑟2 + 𝑟3 + 𝑟4 𝑟2 + 𝑟3 + 𝑟4 − 𝑟6 − 𝑟7 𝑟6 + 𝑟7
𝑞0 = 𝑟0 − , 𝑞1 = , 𝑞2 =
𝑟1 𝑟1 𝑟1
𝑟1 = (𝑏ˆ1 + 𝑏ˆ2 )(𝑎ˆ1 𝑏ˆ1 𝑏ˆ2 − 𝑎ˆ 2 𝑏ˆ12 − 𝑏ˆ22 ) 𝑟2 = 𝑎ˆ 1𝑏ˆ2 [𝑏ˆ1 (𝑥2 − 𝑥3 + 𝑥4 ) − 𝑏ˆ2 𝑥1 ]
𝑟3 = 𝑎ˆ 2 𝑏ˆ1 [𝑏ˆ2 𝑥1 − 𝑏ˆ1 (𝑥2 − 𝑥3 + 𝑥4 )] 𝑟4 = (𝑏ˆ1 + 𝑏ˆ2 )[𝑏ˆ1 𝑥4 + 𝑏ˆ2 (𝑥3 − 𝑥4 )]
𝑟5 = 𝑏ˆ1 (𝑏ˆ12 𝑥4 + 𝑏ˆ1 𝑏ˆ2 𝑥3 + 𝑏ˆ22 𝑥2 ) − 𝑏ˆ23 𝑥1 𝑟6 = 𝑏ˆ12 (𝑎ˆ2 𝑥3 + 𝑎ˆ1 𝑥4 − 𝑎ˆ2 𝑥4 )
𝑟7 = 𝑏ˆ2 [𝑏ˆ1 (𝑎ˆ 1𝑥4 + 𝑎ˆ 2 𝑥2 − 𝑥4 ) − 𝑏ˆ2 (𝑎ˆ 2 𝑥1 + 𝑥4 )]
𝑥1 = −4𝛼 + 1 − 𝑎ˆ 1 𝑥2 = 6𝛼 2 + 𝛽 2 + 𝑎ˆ1 − 𝑎ˆ 2
𝑥3 = 2𝛼 (2𝛼 2 + 𝛽 2 ) − 𝑎ˆ2 𝑥4 = 𝛼 2 (𝛼 2 + 𝛽 2 )
function u = STR_pp2(Theta,w,y,u_)
beta = 0.3;
alfa = 0.6;
% Gan lai cho de su dung
a1 = Theta(1);
a2 = Theta(2);
b1 = Theta(3);
b2 = Theta(4);
% Sinh vien tham khao huong dan Muc 2.4.2 de viet bo sung code
x1 = -4*alfa + 1 -a1;
x4 = alfa^2*(alfa^2 + beta^2);
r0 = (x1+x2-x3+x4)/(b1 + b2);
p1 = (r5 - r1)/r1;
p2 = -r5/r1;
q0 = r0 - (r2 + r3 + r4)/r1;
q2 = (r6+r7)/r1;
= 0.4, = 0.2
= 0.6, = 0.3
Nhận xét: alpha càng lớn thì chất lượng hệ thống càng tệ.
Khi hệ số λ càng lớn thì thời gian xác lập thông số ước lượng càng lâu. Càng tăng
hệ số λ thì thông số ước lượng càng chính xác, sai số ước lượng nhỏ hơn. λ lớn thì cần bộ
nhớ lớn để lưu trữ các thông số trước đó.
Chọn cặp cực quyết định càng xa trục ảo thì chất lượng hệ thống càng tốt: thời gian
xác lập giảm, ngõ ra ổn định hơn.
𝛼 càng lớn thì thời gian xác lập càng tăng. Khi cho 𝛼 hoặc 𝛽 âm thì hệ thống mất ổn
định, mặc dù cặp cực quyết định vẫn nằm trong đường tròn đơn vị
BÀI 5. ĐIỀU KHIỂN HỒI TIẾP BIẾN TRẠNG THÁI
1. Mục đích thí nghiệm
• Biết cách xây dựng và mô phỏng mô hình điều khiển hệ thống xe – lò xo dùng
phương pháp điều khiển hồi tiếp biến trạng thái.
• Biết cách thu thập dữ liệu và nhận dạng mô hình đối tượng xe – lò xo.
• Đánh giá được chất lượng điều khiển dùng phương pháp điều khiển hồi tiếp biến
trạng thái.
2. Kết quả thí nghiệm
2.1. Tìm thông số của hệ xe – lò xo
2.1.1. Tìm k 1, b1
• k 1 = 985.9636
• b 1 = 5.4011
2.1.2. Tìm K, b2
• K = 1.9762
• b 2 = 19.4315
2.2. Điều khiển vị trí xe 2
Lần chạy Kf Độ vọt lố Sai số xác lập Thời gian xác lập
1 [ 0 0 0.1 0] 0% 26.501 0.648
2 [ 0 0 0.5 0] 35.24% 10.05 0.225
3 [ 0 0 1 0] 41.83% 6.62 0.27
4 [ 0 0 5 0] 43.58% 1.48 0.24
5 [ 0 0 10 0] X X X
Nhận xét:
• Khi tăng hệ số k f3 (điều khiển vị trí xe 2) thì độ vọt lố hệ thống tăng, sai số xác lập
giảm, thời gian xác lập giảm. Nhưng khi tăng k f3 quá lớn, hệ thống không còn xác
lập nữa.
• Khi tăng hệ số k f4 và giữ nguyên k f3 (điều khiển vị trí và tốc độ xe 2) thì độ vọt lố
giảm, sai số xác lập nhỏ, thời gian xác lập nhỏ. Nhưng khi tăng k f3 quá lớn, hệ
thống không còn xác lập nữa.
2.3. Điều khiển vị trí xe 1
Lần chạy Kf Độ vọt lố Sai số xác lập Thời gian xác lập
1 [ 0.2 0 0 0] 0% 11.45 1.954
2 [ 0.5 0 0.1 0] 40.023% 8.585 0.252
3 [ 1 0 0.1 0] 185.36% 5.68 0.78
4 [ 1.5 0 0.1 0] 118.03% 0.475 0.136
5 [ 2 0 0.1 0] 137.52% 0.9 0.15
Nhận xét:
• Khi tăng hệ số k f1 (điều khiển vị trí xe 1), độ vọt lố tăng, sai số xác lập và thời gian
xác lập giảm. Nhưng khi tăng k k1 quá lớn có thể xảy ra hiện tượng dao động, hệ
thống không còn xác lập nữa.
• Khi tăng hệ số k f2 và giữ nguyên k f1 ( điều khiển vị trí và vận tốc xe 1) thì độ vọt
lố giảm, sai số xác lập giảm và thời gian xác lập tăng. Nếu tăng k f2 quá lớn, hệ
thống không còn xác lập nữa.
• Khi tăng hệ số k f4 và giữ nguyên hệ số kf1 và k f2 (điều khiển vị trí và tốc độ xe 1,
tốc độ xe 2) thì độ vọt lố giảm, sai số xác lập giảm và thời gian xác lập tăng.