Professional Documents
Culture Documents
MTDC
MTDC
2022601048
2022DHCNTT01
CÁC TRƯỜNG PHẢI NGHỆ THUẬT
I. Trường phái nghệ thuật dã thú.
-Trường phái Dã thú : là một phong trào nghệ thuật xuất hiện tại Pháp vào khoảng
đầu thế kỷ XX. Dù chỉ tồn tại vỏn vẹn 5 năm, ảnh hưởng của nó tới sự phát triển của
hội họa nói riêng và nghệ thuật tạo hình nói chung là vô cùng lớn. Nó là tiền đề quan
trọng cho sự ra đời của chủ nghĩa Lập thể và nghệ thuật Trừu tượng sau này.
-Vào khoảng đầu thế kỷ XX, những tác phẩm theo chủ nghĩa Hậu ấn tượng của danh
họa Paul Gauguin được cho là sự xuất phát của Trường phái nghệ thuật Dã thú. Chính
nghệ thuật sử dụng màu sắc mang tính tượng trưng vô cùng đặc sắc của ông đã thúc
đẩy sự phát triển của trường phái Dã thú. Qua tác phẩm của mình, người nghệ sĩ tài ba
đã minh chứng rằng sắc màu có năng lực truyền tải vô vàn xúc cảm đa dạng. Ông đã
truyền cảm hứng mạnh mẽ đến những họa sĩ trẻ đương thời, giúp họ thỏa sức sáng tạo
với sắc màu.
1
‘View of Colloiure’ (1905) bởi Andre Derain
-Đặc điểm
-Màu sắc táo bạo : cách sử dụng màu sắc mạnh bạo chống lại đường lối nghệ
thuật kiểu học việc khô cứng. Chủ nghĩa Dã thú đẩy mạnh vai trò của màu sắc, dùng
màu với cường độ cao nhất để tạo ra sức mạnh biểu cảm đó là sự nổi loạn với những
sắc đỏ, xanh cobalt, xanh lá cây, vàng nguyên chất rực rỡ.
-Về tạo hình : nét bút mạnh mẽ, kích động và dữ dằn; đơn giản hóa đường nét
để tìm kiếm cá tính, bộc lộ tối đa tình cảm của họa sĩ hội họa Dã thú không còn lệ
thuộc triệt để vào nguyên tắc giải phẫu, vào phối cảnh, vào tỉ lệ thực và tả chân, thậm
chí đôi khi cả sự hợp lý của ánh sáng mà chủ trương giải phóng hình thức
-Hình thức tối giản : các họa sĩ theo đuổi trường phái dã thú thường thử nghiệm
lối vẽ tối giản và phong cách trừu tượng thay cho Chủ nghĩa Hiện thực. Đối với họ,
điều quan trọng là bố cục nhiều màu, chú trọng các sắc màu nổi bật, đơn giản và ngẫu
nhiên, hơn là vẽ y chang những thứ mắt thường nhìn thấy.
Họa sĩ và tác phẩm tiêu biểu:
Henri Matisse
2
HENRI MATISSE (1869-1954) ‘The Open Window, Collioure’, 1905
(tranh dầu trên chất liệu canvas)
Vlaminck
3
Maurice de Vlaminck, “Phong cảnh với những cây đỏ”, Sơn dầu, 1906-1907
4
Andre Derain
Chủ nghĩa lập thể là một phong trào nghệ thuật tiên phong đầu thế kỷ 20 đã cách mạng
hóa hội họa và điêu khắc châu Âu , đồng thời truyền cảm hứng cho các phong trào liên
quan trong âm nhạc , văn học và kiến trúc . Trong tác phẩm nghệ thuật Lập thể, các
đối tượng được phân tích, chia nhỏ và tập hợp lại ở dạng trừu tượng — thay vì mô tả
các đối tượng từ một góc nhìn duy nhất, nghệ sĩ mô tả chủ thể từ nhiều góc nhìn để đại
diện cho chủ thể trong một bối cảnh lớn hơn. Chủ nghĩa lập thể được coi là trào lưu
nghệ thuật có ảnh hưởng nhất của thế kỷ 20.
-Đặc điểm 6
-Chủ nghĩa này xuất hiện khi các họa sĩ muốn tìm kiếm một phương pháp độc
đáo để thể hiện thế giới tự nhiên. Họ đã cố gắng tìm ra một hướng đi mới để phản ánh
những điều vượt lên vẻ ngoài thông thường của vật chất.
-Chính vì đặc điểm này, các tác phẩm của trường phái lập thể đã từ bỏ mọi khái
niệm truyền thống thường gặp về phối cảnh cũng như không gian. Các họa sĩ thường
tưởng tượng dưới nhiều góc độ khác nhau trong cùng một thời điểm. Từ đó, cho ra
những tác phẩm không hề giống với góc nhìn thông thường.
-Phong cách này có nghĩa là mổ xẻ cấu trúc của đối tượng theo nhiều góc độ
khác nhau. Từ đó, dẫn tới sự phức tạp về hình một cách đặc biệt. Đối tượng được thể
hiện sẽ được phân chia thành nhiều mảng nhỏ trừu tượng, rất rối rắm. Những mảng
này được đặtdày đặc ngay khu vực trung tâm. Sau đó, dàn mỏng, tản ra nhiều phía
trong tranh.
8
Les Demoiselles d'Avignon
Georges Braque
Từ cuối thế kỷ 19 cho đến đầu thế kỷ 20, sự nổi lên của tranh trừu tượng đánh
dấu cho sự thoái trào của hội họa Cổ điển và lý thuyết hội họa hàn lâm truyền thống tại
châu Âu. Trước thời điểm này, các họa sĩ danh tiếng tuân thủ các phương thức của chủ
nghĩa hiện thực cổ điển. Theo đó, họ được đòi hỏi phải sử dụng cách phối cảnh, đổ
bóng thực tế và nhiều kỹ thuật khác để có thể tạo ra các bức tranh có nội dung xoay
quay chủ đề lịch sử chính thống.
Trước thềm thế kỷ 20, có nhiều họa sĩ đã đi ngược lại với những bài giảng hàn
lâm và bắt đầu tạo ra các họa phẩm mà nội dung không nhất thiết phải phản ánh lại các
hình khối thuộc thế giới thực. Hành động này được đánh giá là hướng tới nghệ thuật
thuần túy. Chủ đề tranh được chuyển hóa từ chính người họa sĩ chứ không hoàn toàn
mô tả các vật thể có thực xung quanh một cách đơn thuần.
-Đặc điểm
-Nội dung bức tranh sẽ được thể hiện một cách tự do, phóng khoáng theo cảm
nhận và tư duy riêng của mỗi họa sĩ bằng sự kết hợp độc đáo của nhiều hình khối,
đường nét, màu sắc.
-Sử dụng ngôn ngữ thị giác từ những hình thức như các hình khối thuần túy,
hình dạng, màu sắc, đường nét, tông màu, mảng màu để tạo nên tác phẩm.
Tác giả, tác phẩm tiêu biểu
∙ Wassily Kandinsky
Composition 8 (VII)
14
Piet Mondrian
Mill in Sunlight
(1908)
-Đầy màu sắc và mang tính ẩn dụ, đồng thời chứa các yếu tố galore trừu
tượng và mô tả tâm lý.
- Nhiều khoảng trắng hoặc các khoảng không gian âm. Loại bỏ ý thức
thông thường khỏi các đối tượng hàng ngày.
Salvador Dali
The Accommodations of Desire (1929) của Salvador Dali
Yves Tanguy
Mama, Papa is Wounded!(1927)
Nội Phong cách hội họa Chú trọng Tập trung Thể hiện thế
dung rất tự nhiên và sáng vào hình vào việc tái giới bằng
thể tạo thức, hiện cảm cách từ chối
hiện Các nghệ sĩ dã thú đường nét và xúc và ý những
cấu trú của tưởng trừu chuẩn mực
thường thích nghi
theo một phong cách tác phẩm tượng mà thực tế và
19
đáo, riêng của Tác phẩm ra miêu tả Chủ yếu sử
mình. - Đặc trưng lập thể có rõ ràng. - dụng các
bởi phong cách vẽ tính Lấy bức tranh
tự nhiên, rất sáng năng đánh cảm hứng từ dựa trên
tạo và linh hoạt dấu đặc sắc, sự tích cực triết lý và
bắt của màu tâm hồn,
Tập trung vào việc tái
mắt và thể sắc và chứ
hiện tính chất tự
nhiên, thường vẽ các hiện quan hình khối. không phải
20
tưởng
tượng của
nghệ sĩ
Pablo Picasso (1881-1973) là một nghệ sĩ nổi tiếng người Tây Ban Nha và được
coi là một trong những nghệ sĩ quan trọng và ảnh hưởng nhất của thế kỷ 20. Ông là một
hình mẫu cho các nghệ sĩ hiện đại và đã định hình và thúc đẩy nhiều phong cách nghệ
thuật, bao gồm Cubism, Surrealism và Symbolism.
Picasso đã sáng tạo và sáng tạo không ngừng trong suốt sự nghiệp của mình, tạo
ra hơn 50,000 tác phẩm nghệ thuật, bao gồm hội họa, điêu khắc, in ấn và gốm sứ. Ông
thường xuyên thay đổi và khám phá các phong cách và phương pháp mới, không ngại
thử nghiệm và làm mới.
Trong giai đoạn đầu sự nghiệp, Picasso đã được biết đến với phong cách Blue
Period và Rose Period, trong đó ông sử dụng các gam màu mát mẻ và nhạt như xanh
dương và hồng để tạo ra các tác phẩm mang tính chất bi thương và tình cảm.
Sau đó, Picasso đã đóng góp quan trọng vào phong cách Cubism, một phong
cách nghệ thuật tiên phong và đột phá. Tranh "Les Demoiselles d'Avignon" đã đánh
dấu sự khởi đầu của Cubism và đặt ra một tiền lệ quan trọng cho sự phát triển của
nghệ thuật hiện đại. Picasso đã thách thức các quy tắc truyền thống của hình thức và tỷ
lệ, phân tách và sắp xếp lại các hình dạng và góc nhìn khác nhau của đối tượng.
22
Picasso cũng là một nghệ sĩ đa tài, từng thử sức với nhiều loại nghệ thuật khác
nhau, bao gồm điêu khắc, in ấn và gốm sứ. Ông đã sáng tạo và tạo ra nhiều tác phẩm
nghệ thuật độc đáo trong mọi lĩnh vực này.
Với sự sáng tạo và ảnh hưởng vượt thời gian của mình, Picasso đã trở thành một biểu
tượng nghệ thuật và là một trong những nghệ sĩ quan trọng nhất trong lịch sử nghệ
thuật. Tác phẩm của Picasso không chỉ thể hiện sự sáng tạo và tài năng của ông mà
còn mở ra cánh cửa cho các xu hướng và phong cách nghệ thuật mới trong thế kỷ 20.
Tác phẩm "Các cô gái ở Avignon" (Les Demoiselles d'Avignon) là một bức
tranh nổi tiếng của nghệ sĩ Tây Ban Nha Pablo Picasso, hoàn thành vào năm 1907.
Đây là
một trong những tác phẩm quan trọng nhất của Picasso và được coi là tác phẩm tiền
thân của phong cách trừu tượng và phong cách Cubism.
"Các cô gái ở Avignon" miêu tả năm người phụ nữ, trong đó có hai người phụ nữ mặc
áo gọi là maja, một người gái mặc váy và hai người phụ nữ khác. Tuy nhiên, sự biểu
đạt của Picasso trong tác phẩm này không phản ánh các vẻ đẹp truyền thống của
phong cách nghệ thuật châu Âu, mà thay vào đó sử dụng các đường nét sắc sảo, góc
cạnh và gương mặt không phù hợp để tạo ra một cảm giác đáng kinh ngạc và nghẹt
thở.
"Các cô gái ở Avignon" đánh dấu sự khởi đầu của Cubism, một phong
cách nghệ thuật đột phá mà Picasso phát triển cùng với Georges Braque. Tác phẩm
này sử dụng cách tiếp cận trừu tượng và phân tích hình học, nghiên cứu các khối hình
và góc nhìn khác nhau của vật thể. Các mặt và hình dạng trong tác phẩm bị phân tách,
biến đổi và sắp xếp lại theo cách không tự nhiên, tạo ra một cái nhìn mới về sự hiện
diện của các đối tượng.
Tác phẩm này đã tạo ra một làn sóng tranh cãi lớn khi được giới thiệu lần đầu
tiên, do sự đột phá và gây sốc trong cách biểu đạt. Picasso đã thách thức các quy tắc
truyền thống của hình thức và tỷ lệ, tạo ra một tác phẩm mang tính chất bùng nổ, phá
vỡ các khái niệm về vẻ đẹp và hình thức.
"Các cô gái ở Avignon" của Picasso không chỉ có ý nghĩa nghệ thuật lớn mà còn
đóng vai trò quan trọng trong việc định hình hướng đi mới cho nghệ thuật hiện đại. Nó
đã mở ra cánh cửa cho các phong cách trừu tượng và Cubism, góp phần làm thay đổi
cách nhìn và hiểu về nghệ thuật
Trong tác phẩm "Các cô gái ở Avignon", màu sắc đóng vai trò quan trọng trong
việc tạo ra cảm giác gắt gao, đột phá và khó hiểu. Picasso sử dụng màu sắc mạnh mẽ
và tương phản để làm nổi bật các hình dạng và tạo ra sự căng thẳng trong tác phẩm.
Một trong những đặc điểm đáng chú ý của màu sắc trong tác phẩm là việc sử
dụng màu đỏ. Màu đỏ xuất hiện rõ ràng trên khuôn mặt của các cô gái và được sử
dụng để tạo điểm nhấn nổi bật. Màu đỏ này có thể tượng trưng cho sự gợi cảm, sự xúc
phạm và sự mâu thuẫn.
Bên cạnh màu đỏ, Picasso cũng sử dụng các gam màu tương phản như màu xanh,
màu vàng, màu xám và màu đen. Sự tương phản mạnh mẽ giữa các màu sắc này tạo ra
sự căng thẳng và sự khác biệt trong tác phẩm. Picasso cũng sử dụng các mảng màu lớn
để tách rời các hình dạng và tạo ra một hiệu ứng mạnh mẽ.
Tuy nhiên, màu sắc trong tác phẩm không tuân theo quy tắc tự nhiên và không
chính xác phản ánh các màu sắc thực tế. Picasso tạo ra một thế giới màu sắc không
thường xuyên và bất thường, tạo nên một cảm giác căng thẳng và đáng ngạc nhiên khi
xem tranh.
Qua việc sử dụng màu sắc mạnh mẽ và tương phản, Picasso đã tạo ra một cách
tiếp cận không thường thấy với việc sử dụng màu sắc trong nghệ thuật. Điều này tạo ra
một cảm giác mạnh mẽ, không ổn định và đầy sức mạnh trong tác phẩm "Các cô gái ở
Avignon". Màu sắc chơi một vai trò quan trọng trong việc tạo ra sự khác biệt và đột
phá của tác phẩm này.
∙ Ứng dụng vào các sản phẩm ngành CNTT:
-Thiết kế giao diện người dùng (UI): Các nguyên tắc của hình thái nghệ
thuật, chẳng hạn như cân đối, sự cảm xúc, sự tương phản và sự tương tác, có
thể được áp dụng vào thiết kế giao diện người dùng. Các yếu tố như màu sắc,
hình dạng, kích thước và vị trí của các thành phần giao diện có thể được tổ
chức và sắp xếp một cách hài hòa và thẩm mỹ để tạo ra trải nghiệm người
dùng tốt hơn.
-Thiết kế đồ họa và đồ hoạ máy tính: Hình thái nghệ thuật cung cấp một
nền tảng cho việc tạo ra đồ hoạ và hình ảnh độc đáo và sáng tạo. Các nguyên
tắc về cân đối, hài hòa, chuyển động và biểu đạt cảm xúc có thể được áp dụng
để tạo ra hiệu ứng hình ảnh đẹp mắt và thu hút.
-Thiết kế trò chơi: Hình thái nghệ thuật có thể được sử dụng để thiết kế
các môi trường, nhân vật và hiệu ứng trong trò chơi. Các nguyên tắc về cân
đối, hài hòa và sự tương phản có thể giúp tạo ra trải nghiệm trực quan và hấp
dẫn cho người chơi.
-Thiết kế web: Các nguyên tắc hình thái nghệ thuật có thể được áp dụng
vào thiết kế trang web để tạo ra giao diện trực quan và hấp dẫn. Sự tương phản
màu sắc, việc sắp xếp hình ảnh và văn bản một cách hợp lý, và việc sử dụng các
hiệu ứng chuyển động có thể làm nổi bật trang web và cải thiện trải nghiệm
người dùng.
26