Professional Documents
Culture Documents
LSMT TG
LSMT TG
CÂU 7: Phân tích giá trị nghệ thuật của bức tranh “Bữa tiệc cuối
cùng” của họa sĩ Lê-ô-na-đơ Vanh-xi
CÂU 8: Tiểu sử và sự nghiệp sáng tác của họa sĩ Van Gogh, nêu tên
các tác phẩm tiêu biểu.
a) Tiểu sử và sự nghiệp sáng tác
Van-gốc (1853- 1890) sinh ra trong một gia đình mục sư nghèo ở Hà
Lan. Ông là một con người sôi nổi, yêu cuộc sống nhiệt thành và luôn tìm
cách làm cho cuộc đời mình có ý nghĩa. Năm 20 tuổi, Van-gốc sang Anh
làm nghề bán tranh. Song cũng do bản tính trung thực, thẳng thắn của
mình, ông đã không thành công trong công việc này. Sau đó ông đi học
thần học và trở thành giáo sĩ ở vùng mỏ Bô-ri-na-giơ (Borinage) ở Bỉ.
Trong thời gian ở đây, Van-gốc đã vẽ tranh. Ông vẽ về những người dân
vùng mỏ với gam màu đậm, nặng nề, tăm tối. Có nhà nghiên cứu Mĩ
thuật đã nói rằng ông vẽ họ bằng màu của than. Với gam màu như vậy,
Van-gốc quả là đã rất tài tình trong việc biểu hiện cuộc sống cùng cực,
đau khổ của những người dân nghèo. Công việc truyền đạo của Van-gốc
ở Bô- ri-na-giơ cũng không thành công. Do đó ông không được tiếp tục
công việc và lâm vào tình trạng khủng hoảng về tinh thần. Đúng lúc đó,
Tê-ô (Théo) xuất hiện, đưa anh mình về gia đình ở Hà Lan và khuyên anh
đi theo con đường hội hoạ. Van-gốc đã đi học vẽ ở Brúc-xen và từ năm
1881 Van-gốc quyết định sẽ lấy việc vẽ tranh là sứ mệnh thiêng liêng và
là mục đích của đời mình. Thời kì này trong nghệ thuật của ông được gọi
là thời kì Hà Lan. Những tác phẩm của thời kì Hà Lan là : Những người
ăn khoai 1885, Những chiếc giày ... Bức Những người ăn khoai đã khẳng
định tài năng của ông.
Từ tháng 11 năm 1885 đến tháng 2 năm 1886, ông học ở viện hàn lâm,
An-ve (Bỉ). Trong thời kì này ông học theo lối vẽ của Ru-ben-xơ, đặc biệt
thích thú với tranh khắc gỗ Nhật Bản và chịu ảnh hưởng của nó rất nhiều.
Giai đoạn thứ hai trong nghệ thuật của ông, cũng là giai đoạn đẹp nhất
trong sự nghiệp của ông là giai đoạn ông sống và vẽ ở Pháp từ 1886
Ở phố Mông-mác-tơ-va, Tê-ô có một phòng tranh nhỏ. Khi sang đây,
Van-gốc có điều kiện tiếp xúc với nhóm hoạ sĩ Ấn tượng và tranh của họ
như các hoạ sĩ Lô-tô-réc, Béc-na, Mô-nê, Rơ-noa, Xir-slay, Pi-sa-rô, Đờ-
ga và Sơ-ra. Tranh của họ đã ảnh hưởng đến bảng màu trong tranh Van-
gốc. Màu sắc trong tranh ông đã khởi sắc lên rất nhiều. Những mảng màu
vàng, sáng đẹp đẽ ngày càng nhiều hơn thay thế cho những mảng màu
nâu xám buồn bã thời kì Hà lan trước kia. Cũng từ đây Van-gốc bắt đầu
thể nghiệm tìm tòi nhiều bút pháp khác nhau để tìm cho mình một phong
cách riêng biệt và độc đáo.
Trong thời gian sống ở Pa-ri, Van-gốc vẽ rất nhiều, tới hàng trăm bức
tranh. Nhất là 70 ngày cuối đời, mỗi ngày ông vẽ một bức tranh sơn dầu.
Màu sắc trong tranh ông ngày càng đẹp, tươi sáng và rực rỡ hơn, nét bút
mạnh mẻ, cuồng nhiệt hơn. Ít ai có thể, nếu như không muốn nói là
không có ai, vẻ bầu trời, máy và các vì sao giống như Van-gốc đã vẻ.
Những nét bút, vệt màu cuồn cuộn, xoáy tròn, chuyển động. Bóng cây
như những cuộn lửa, in đậm trên nền trời. Chỉ có một tâm hồn đầy bão tố,
đầy bi kịch như Van-gốc mới nhìn và biểu hiện được như vậy. Một tác
phẩm khác cũng khá nổi tiếng của Van-gốc là bức tranh Căn phòng của
hoạ sĩ ở Ác-lơ (Arles) vẽ năm 1889, một năm trước khi mất. Nhưng khi
ông còn sống, người đời lại lạnh nhạt với tranh ông. Ông chỉ bán được
duy nhất một bức tranh. Đó là bức Vườn nho đỏ. Van- gốc luôn buồn bã
và mặc cảm về tài năng, về sự nghiệp hội hoạ ông theo đuổi lại không
thành công. Tuy vậy, ông lại không biết được rằng 10 năm sau khi ông
qua đời, tranh của ông được nhiều người yêu thích và cũng có nhiều
người đi theo con đường mà ông rất vất vả mới chọn được. Người cùng
thời với ông đã không theo kịp tư duy và sự đổi mới trong nghệ thuật của
ông. Bởi cái mới bao giờ cũng cần thời gian để mọi người hiểu mình.
Van-gốc đã không chờ được đến lúc tranh ông được công nhận giá trị.
Van-gốc đã tự bản vào ngực mình và ông đã qua đời ở tuổi 37, Mặc dù
ông vẫn biết rằng sẽ có một ngày nào đó, giá trị tranh ông được mọi
người biết đến nhưng Van-gốc cảm thấy cuộc đời mình đã trở thành gánh
nặng cho người em Tê-ô, người đã phát hiện và nuôi dưỡng tài năng của
Van-gốc. Ông tự sát vì muốn cất gánh nặng đó cho em.
b) các tác phẩm tiêu biểu
Những người ăn khoai 1885, Những chiếc gày, Sao đêm 1889, Căn
phòng của họa sĩ ở Ác-lơ, Chân dung tự họa,