You are on page 1of 2

SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO HÀ NỘI ÔN THI TỐT NGHIỆP THPT MÔN NGỮ VĂN

TRƯỜNG THPT QUỐC OAI Đề 16 (chưa hướng dẫn)


(Thời gian làm bài: 120 phút; không kể thời gian giao đề)

I. ĐỌC HIỂU (3,0 điểm)


Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi từ Câu 1 đến Câu 4:
Cùng trèo lên đỉnh núi cao vời vợi
Để ta khắc tên mình trên đời
Dù ta biết gian nan đang chờ đón
Và trái tim vẫn âm thầm.
Ta bước đi hướng tới muôn vì sao
Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng
Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai
Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió.
Lời hứa ghi trong tim mình, vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao
Và con tim ta đã ước nguyện cùng nhau vai kề vai
Đường vinh quang ta chia sẻ cùng nhau.
(Nhạc sĩ, ca sĩ Trần Lập – Đường tới vinh quang)
Câu 1: Lời bài hát được viết theo phương thức biểu đạt nào?
Câu 2: Phép liên kết nào được sử dụng trong câu Và trái tim vẫn âm thầm? Nêu tác dụng của
nó.
Câu 3: Hình ảnh hoa hồng và mũi gai gợi ý nghĩa gì?
Câu 4: Thông điệp sâu sắc nhất mà anh/ chị rút ra từ đoạn trích trên?
II. LÀM VĂN (7,0 điểm)
Câu 1 (2,0 điểm)
Anh/ chị hãy viết đoạn văn khoảng 200 chữ bày tỏ suy nghĩ về ý kiến Không có con
đường nào trải đầy hoa hồng, phải có chông gai, có vấp ngã thì mình mới trưởng thành lên
được.
Câu 2 (5,0 điểm)
Suy nghĩ của anh/chị về giá trị của các đoạn văn sau. Từ đó, hãy nhận xét nghệ thuật
miêu tả tâm trạng nhân vật của Kim Lân.:
“Hắn cười:
- Làm đếch gì có vợ. Này nói đùa chứ có về với tớ thì ra khuân hàng lên xe rồi cùng
về.
Nói thế Tràng cũng tưởng là nói đùa, ai ngờ thị về thật. Mới đầu anh chàng cũng
chợn, nghĩ: thóc gạo này đến cái thân mình cũng chả biết có nuôi nổi không, lại còn đèo
bòng. Sau không biết thế nào hắn tặc lưỡi một cái:
- Chậc, kệ!
Hôm ấy hắn đưa thị vào chợ tỉnh bỏ tiền ra mua cho thị cái thúng con đựng vài thứ
lặt vặt và ra hàng cơm đánh một bữa thật no nê rồi cùng đẩy xe bò về...”

“... Sáng hôm sau, mặt trời lên bằng con sào, Tràng mới dậy. Trong người êm ái lửng
lơ như người vừa ở trong giấc mơ đi ra. Việc hắn có vợ đến hôm nay hắn vẫn còn ngỡ ngàng
như không phải...
Hắn chớp chớp liên hồi mấy cái, và bỗng vừa chợt nhận ra, xung quanh mình có cái
gì vừa thay đổi mới mẻ, khác lạ... cảnh tượng thật đơn giản, bình thường nhưng đối với hắn
lại rất thấm thía cảm động. Bỗng nhiên hắn thấy thương yêu gắn bó với cái nhà của hắn lạ
lùng.”
(Trích truyện ngắn Vợ nhặt – Kim Lân, Ngữ văn 12,
Tập hai, Nxb. Giáo Dục Việt Nam, 2008, tr. 27,30)
- Hết -

You might also like