Professional Documents
Culture Documents
Chân dung nhân vật Bê-li-cốp
Chân dung nhân vật Bê-li-cốp
be/m3u5z2p3DcY
https://youtu.be/W4ciCgQnZTw
Chân dung nhân vật Bê-li-cốp
– Ngoại hình
=> Một con người kì quái, dị biệt, thu mình trong bao
Mọi thứ đều để trong bao: từ vật dụng nhỏ (dao, đồng hồ quả quýt) -> lớn
(ô, khuôn mặt)
Khi ra ngoài: Kín mít từ đầu tới chân, đi xe ngựa thì cho kéo mui lên
Khi ở nhà: Mặc áo khoác ngoài, đội mũ, đóng cửa, cài then, có đủ sự ngăn
cấm và hạn chế; buồng ngủ chật như cái hộp, giường nằm thì móc màn; lúc
ngủ: kéo chăn trùm đầu kín mít, trong phòng nóng bức, ngột ngạt…=> Con
người lập dị, khó hiểu
=> Những cái bao vật chất, hữu hình: thu mình lại trong một thế giới riêng, bé nhỏ,
tránh ảnh hưởng từ bên ngoài để được an toàn.
Ca ngợi quá khứ, ghê tởm hiện tại, sợ hãi tương lai (nhỡ lại xảy ra chuyện
gì, cần phải cân nhắc một chút…)
Giáo viên dạy tiếng Hi Lạp – thứ tiếng cổ, lạc hậu, lỗi thời, không có giá trị
ở hiện tại
Giấu ý nghĩ vào trong bao vì sợ phiền phức, chỉ “những chỉ thị, thông tư
lệnh cấm mới là rõ ràng”…
Sợ sự thay đổi: ép mình vào những khuôn khổ, trật tự của một nhà giáo dục:
kính trọng đối với chính quyền; giữ gìn tư thế của một nhà giáo dục
Sợ dị nghị, sợ nghe những lời đàm tiếu, gán ghép của người xung quanh với
Cô – va – len cô
Ngại giao tiếp: việc duy trì các mối quan hệ được thực hiện như một nghĩa
vụ: “trường học đông đúc quả là đáng sợ”; “việc đi cạnh ai đó quả là nặng
nề”, đến nhà đồng nghiệp, người quen kéo ghế ngồi, không nói gì, mắt nhìn
xung quanh khoảng 1h rồi về
=> Những cái bao vô hình: che đậy sự run sợ trước cái mới, trước quyền lực; che
đậy sự hèn nhát, tự ti, bảo thủ, lạc hậu của Bê – li – cốp.
+ Lối sống của Bê-li-cốp đã đầu độc, làm ô nhiễm, khiến con người sợ hãi suốt 15
năm -> kéo dài, dai dẳng
+ Phạm vi: trong nhà trường và cả khu phố, mọi người đều sợ sệt và xa lánh.
Nằm yên trong màn, đắp chăn kín và im lặng, hỏi chỉ đáp “không” hay “có”,
không nói thêm điều gì
Khi nằm trong quan tài: vẻ mặt hiền lành, dễ chịu, thậm chí còn có vẻ tươi
tỉnh nữa
-> Bê-li-cốp đã đạt được mục đích của cuộc đời, chui vào cái bao mà không bao
giờ phải thoát ra nữa.
=> Những cái bao vô hình, hữu hình kết tinh lại thành cái bao cuối cùng của cuộc
đời hắn: chiếc quan tài. Sự hèn nhát, không dám đấu tranh của người dân tiếp tay
cho Bê-li-cốp càng ảnh hưởng sâu rộng.
=> Bê-li-cốp vừa yếu ớt như một nhân cách, vừa mạnh mẽ như một căn bệnh, dễ
dàng thôi miên và ảnh hưởng tới họ
=> Khả năng khai thác chiều sâu tâm lí của Sê-khốp.
Lớp bao hữu hình: giúp Bê-li-cốp cách biệt với thế giới bên ngoài, an toàn
trong thế giới chật chội, bí bách của mình.
Lớp bao vô hình: che đậy sự hèn nhát, lo sợ, tự ti của Bê-li-cốp trước sự đổi
thay của thời đại.
-> Nghệ thuật miêu tả: chi tiết tỉ mỉ, chi tiết điển hình, lặp lại (cái bao)…
Đáng trách: Không chỉ tự ép mình như con gián mà còn muốn tất cả mọi
người cũng đều ép mình như thế; ngăn cản, bóp nghẹt mọi khát vọng và biểu
hiện tự nhiên trong cuộc sống của mọi người; khống chế mọi người bằng
cách đem mọi chỉ thị, quy định của cấp trên ra dọa dẫm; trở thành nô lệ, tay
sai đắc lực cho chế độ chuyên chế; thể hiện bản chất phản động, thù địch với
cuộc sống.
Đáng thương: Hắn tự bóp nghẹt chính bản thân; không dám yêu, không dám
lập gia đình; sống một cuộc đời vô ích.